Người đăng: anhson123vnbn
Tiếp tục đọc suy nghĩ của tên kia minh thần thấy tên này thật ngu ngốc nhưng
rất có khí khái . Là con trai duy nhất của gia chủ một gia tộc hùng mạnh vậy
mà không muốn ỷ lại vào gia tộc mình quyết tâm sống tự lập theo đuổi ước mơ
bản thân . Đã vậy còn có được cha mẹ cưng chiều hết mực mọi sự đều làm theo ý
của hắn . Sau khi một lần nữa đọc kỹ lại kí ức của tên sấu số Hứa Minh Thần
kia Minh Thần đã có một quyết định.
Minh Thần : Người anh em ngươi vì ta mà chết dù thế nào ta cũng sẽ chăm sóc
tốt cha mẹ ngươi.
( Tác : Fuck ta đéll tin nhá ) Ngươi hãy ra đi thanh thản . ( Tác : hình như
có gì đó không đúng kệ vậy heyyyyy )
Việc sau đó Minh Thần làm đó chính là ...Đi ngủ . Sáng hôm sau đang trong giấc
mộng đẹp hắn bỗng bị một bàn tay vành mắt ra và có một ánh sáng chói soi vào
mắt của hắn . Hắn định vung tay lên rụi mắt và bất ngờ hắn cẩm nhận được cơn
một cơn đau rát toàn thân . ( Tác hình như là hoàn toàn đoạt xá thành công
linh hồn đã xáp nhập hoàn toàn vào thân thể )
Thấy vậy người kia vội la lên thưa ông bà cậu nhà đã tỉnh . Thì ra người đó
chính là bác sĩ điều trị cho Minh Thần . Ông ta đang kiểm tra tình trạng của
cậu ta . Một người phụ nữ vội chạy vào ôm cậu ta và lên tiếng :
- Tiểu Bảo con đã tỉnh rồi ! Sao lại đi đứng bất cẩn đến như vậy may là người
ta đưa con đến bệnh viện kịp lúc.
Từ từ mở mắt ra cậu ta thấy một người phụ nữ xinh đẹp có nước da trắng hồng
tóc gỗ mun khuôn mặt trái cam ánh mắt trìu mến đang ngồi cạnh giường bệnh của
hắn . Ngoài ra còn có một người mặc áo dài trắng (áo b/s ) trên vai đeo ống
nghe, tay cầm 1 cuốn sổ và một người nữa mặc bộ vest đen thân hình mập mạp
ánh mắt hiền từ . Hắn nhận ra người phụ nữ xinh đẹp và người đàn ông mặc vest
đen là cha mẹ của hắn . Hắn thều thào trả lời :
- Con Không sao cha mẹ không cần no.
Đường Phụng Phụng lên tiếng :
- Con đó bảo bao lần không nghe toàn làm ra những chuyện nguy hiểm khiến cha
mẹ lo lắng.
Minh Thần không kịp trả lời Hứa Nhật Trung đã lên tiếng phụ họa vợ :
- Mẹ mày nói phải đấy . Mày cứ như vậy tao đuổi mày ra khỏi tộc luôn đấy.
Đường Phụng Phụng lên tiếng :
- Ông dám ???
Hứa Nhật Trung : Coi như tôi sợ bà . ( Tác : Uy ông bác biết sợ vợ là tốt há
há )
Đường Phụng Phụng quay lại hướng Minh Thần :
- Con nhá khi nào xuất viện thì về nhà luôn cho mẹ khỏi ở ký túc xá ký túc xả
gì cả mẹ đã cho người dọn đồ của con về rồi . Từ bây giờ lúc nào cũng có vệ sĩ
đặc biệt đi theo con hai tư trên hai tư.
Minh thần im lặng từ nãy đến giờ bây giờ mới được dịp lên tiếng :
- Con không muốn ....
Nói đến đây bỗng cậu nhận được ánh mắt bất thiện của mẫu Hứa Mẫu lên vội im
lặng . ( thay đổi tên cho ngắn gọn mẹ của Minh Thần sẽ gọi Hứa Mẫu ; Bố gọi
Hứa Phụ ) Hứa Mẫu lên tiếng :
- Không muốn cũng không được cha mẹ cưng chiều con quá rồi bây giờ định cãi
bướng hả ?
Minh Thần : Con không dám.
Hứa mẫu : Vậy tốt . Con nghỉ ngơi đi cha mẹ còn có việc bận đi trước.
Thấy Hứa Mẫu đi khỏi Hứa Phụ đi đến Chỗ Minh Thần :
- Tiểu Bảo à con sau này nói chuyện với mẫu thân phải cẩn thận hơn dạo này bà
ấy đang bực mình vì lên cân ...
Hứa Phụ đang nói dở thì Hứa Mẫu gọi vọng vào :
- Nhật Trung ông làm gì mà lâu vậy ?
Hứa Phụ : Tôi ra ngay đây.
Quay lại nói với Minh Thần :
- Tĩnh dưỡng đi tiểu tử cha về đây ngày mai cha và mẹ lại vào thăm con.
Hứa Mẫu, Hứa Phụ đi rồi Minh Thần thở dài một hơi :
- Hey có cha mẹ đúng thật là tốt . Hai người yên tâm ta sẽ là con ngoan của
hai người sẽ phung dưỡng hai người thật tốt.
Một tháng sau . Hôm nay là ngày Minh Thần tháo băng . Hắn phân vân rất nhiều
là có hay không thay đổi trở lại khuôn mặt của mình ? Nhưng rồi khi nhớ lại
khuôn mặt của tên Hứa Minh Thần kia hắn quyết định là trở lại khuôn mặt cũ của
mình sẽ hay hơn . Và thế rồi sau khi bác sĩ tháo băng ra Hứa Mẫu Và Hứa Phụ
chết ngất :
- Đay là con của ta sao ?
Bác sĩ : đúng vậy thưa ông bà.
Hứa Mẫu nhéo nhéo má của Minh Thần :
- Oa không ngờ sau khi bị tai nạn con của ta lại trở lên đẹp trai như vậy .
Ông xem nó hơn ông rồi đấy !
Hứa Phụ : Ta thấy sấu hơn mặt cũ mặt cũ nhìn thư sinh hơn.
....
Sau một hồi bàn luận cuối cùng Minh Thần cũng được xuất viện . Ra cổng viện ,
bước lên con limousine trở về nhà . Nhà của hắn nói là một căn biệt thự thì
không đúng mà phải nói là một tòa lâu đài vô cùng nguy nga . Từ cổng vào hàng
dàn người xếp hàng cúi đầu chào . Khi vào đến nhà, mọi người đã tụ tập đông
đúc xếp thẳng hàng đứng trước căn nhà chính . Đứng ở cửa nhà là một hàng người
nhìn rất lớn tuổi . Đứng ở giữa hàng người đó là một ông lão nhìn có vẻ rất
tiên phong đạo cốt . Mọi người trước căn nhà chính chia ra để lộ 1 nối đi rộng
. Khi đến trước mặt ông lão và hàng người Hứa Phụ và Hứa Mẫu cúi người chào
cung kính :
- Chào lão tổ và các vị thái thượng trưởng lão.
Minh thần bị hai người dí đầu xuống lên cũng phải chào.
Ông lão lên tiếng : Được rồi không sao là tốt rồi.
Rồi ông ta đi vào sảnh đường . Hàng người kia cũng đi theo sau ông lão đi vào
. Sau khi họ đi hết Hứa Phụ đứng lên, từng bước dõng dạc đi lên thềm sảnh
đường . Rồi ông quay đầu lại đối mặt với hàng người phía dưới :
- Hôm nay là ngày con của ta ra viện, ta mở một buổi tiệc giải xui cho nó
mọi người cứ ăn uống tự nhiên.
Sau ngày hôm đó Minh Thần ở nhà tĩnh dưỡng một tuần . Trong một tuần đó hắn đã
thành công tu luyện lên ích mạch tầng mười . Hắn không ngờ khi tu luyện đã bộc
phát ra tiềm năng của thân thể này biến nó trở thành tiên thiên đạo thể, thể
chất cổ sưa nhất, nó là kết tinh của đạo pháp . Từ xưa khi thiên đạo vẫn là
tốt thiên đạo, chưa bị biến chất . Đạo pháp trong cơ thể hắn lúc đó là tinh
thuần nhất lên kết tinh thành những đạo thạch . Đạp thạch trải qua vô số năm
hình thành linh trí trở thành người . Bọn chúng là tinh thuần tiên thiên đạo
thể . Về sau kết hợp với nhân loại hình thành lên một dòng giống lai cứ trăm
vạn năm lại sinh ra một người mang tiên thiên đạo thể . Về sau thiên đạo
chuyển thành ác đã giết hết những người mang tiên thiên đạo thể để thu lại đại
đạo dễ dàng hủy diệt chúng sinh . Nhưng dòng tộc lai kia vẫn tồn tại và đã
trốn ra khỏi đa vũ trụ . Thật không ngờ cái tên sấu số lại có vận khí cức chó
là người trong gia tộc có tiên thiên đạo thể huyết thống . Tạo ra đa vũ trụ
chỉ là biện pháp thứ hai mà những người đầu tiên chống lại thiên đạo nghĩ ra .
Vốn bọn họ muốn nhờ những người mang tiên thiên đạo thể hấp thu các đại đạo
trở thành bổn nguyên đạo pháp có thêt đánh tay đôi với thiên đạo nhưng không
ngờ thiên đạo lại ra tay trước một bước làm hỏng kế hoạch của bọn họ lên họ
mới nghĩ ra việc tạo lên đa vũ trụ chiến thiên đạo . Bây giờ Minh Thần lại may
mắn có được tiên thiên đạo thể có thể nói hắn sẽ là người dẫn dắt số một của
chúng sáng thế thần sau này . Nhưng điều làm cho hắn khổ tâm bây giờ là tiên
thiên đạo thể của hắn có một vấn đề to lớn . Nó chỉ là bán tiên thiên đạo thể
, mang tên lưỡng nghi đạo thể . Muốn kích phát hoàn toàn cần phải tu lưỡng
nghi công pháp . Mà lưỡng nghi công pháp chính là tu hai loại thuộc tính đối
nghịch cùng một lúc mà hắn thấy hai loại thuộc tính cấp cao nhất là âm và
dương cho nên muốn tu thành lưỡng nghi đạo thể hắn cần trở thành dâm tặc . Lúc
biết chuỵen này noiij tâm Minh Thần suy nghĩ :
- Ta muốn trở thành tình thánh thật nhưng mà theo cách này thì có hơi hơi
không được tự nhiên cho lắm . Thôi dù sao cũng kệ vậy đằng nào cũng đã phế tu
vi lần hai lầm người vậy thì ta sẽ làm một đại lưu manh, một đại tình thánh .
Hahahahaha...
Sau một tuần cứ nghĩ con chỉ ăn mới ngủ nào ngờ khi gặp nó vợ chồng họ hứa
thất kinh không thôi . Vốn con của họ là đứa không thĩcha tu luyện mà chỉ sau
một tuần đã trở thành một tiểu cường ích mạch mười tầng tu vi . Hai vợ chồng
gặn hỏi mãi cuối cùng con cưng Minh Thần của họ mới nghĩ ra được lời đáp :
- à .... tại con thấy nếu tu luyện thì lần sau bị đụng se cũng không sao nữa
.
Hứa Phụ : Ừ cũng đúng . Mà thôi nếu con đã muốn tu luyện thì càng tốt . Bây
giờ ta không còn sợ bọn người kia dị nghị nữa.
Nhưng trong làng ồn lại nghĩ :
- Thật không ngờ con ta chỉ dùng có một tuần mà đã bằng người có thiên tư cực
cao tu luyện trong một năm . Phải biết cho dù là lão tổ cũng cần mất nửa năm
đã là anh tài kiệt xuất . Con ta chỉ dùng có một tuần thật đúng là yêu nghiệt
tư chất.
Đến đây bỗng ông nhớ ra một điều vội nói :
- À đúng rồi ta thấy sức khỏe con cũng tốt rồi hay là nên đến trường học đi.
Minh Thần : Đến trường học ?
Hứa Phụ : Đúng vậy! Con bị đụng xe lên quên mình vân còn là sinh viên à ? Thôi
ta đã sai nguoiqf chuẩn bị rồi ngày mai con sẽ bắt đầu đi học lại.
Minh Thần nghĩ : trời ạ ta đây thông cổ tuyệt kim sống không biết bao nhiêu
tuần hoàn vũ trụ mà vẫn phải đi học ? Thôi vậy đằng nào ta thấy trong kia ức
tên này thấy trường học rất nhiều mĩ nữ thôi thì ta đi học !!!
Minh Thần : Vâng thưa cha ngày mai con sẽ đi học .