Truyện Đầu Tiên (thư Kiếm Ân Cừu Lục )


Người đăng: anhson123vnbn

Minh Thần sau khi bị rơi xuống nước chửu thầm hệ thống một câu rôig nhanh
chóng bơi vào bờ . Bỗng nghe văng vẳng có tiếng một người đang đọc thơ :
"Chàng tuổi trẻ vốn dòng hào kiệt,

Xếp bút nghiên theo việc đao cung.

Thành liên mong tiến bệ rồng,

Thước gươm thề quyết chẳng dung giặc trời.

Chí làm trai dặm nghìn da ngựa,

Gieo thái sơn nhẹ tựa hồng mao..."

Mấy câu thơ này mở đầu cuốn “Chinh Phụ Ngâm Khúc” của Đặng Trần Côn, bản dịch
của Đoàn thị Điểm làm nổi bật lên cái chí khí của khách nam nhi coi thường cái
chết nơi chốn sa trường để trả nợ núi sông. Thanh gươm yên ngựa là phận sự của
“đấng mày râu” đáp lời sông núi...

Một cụ già đã 60, tinh thần quắc thước, khí vũ hiên ngang ngồi trên lưng ngựa
cảm khái ngâm nga. Tiếng cụ vang dội lên sang sảng, không ai ngờ đó là thanh
âm của một cụ già râu tóc bạc phơ giữa một buổi chiều tà bóng xế.
Bỗng ding...ing...ing, một tiếng kêu vang vọng trong đầu của Minh Thần.

" Chúc mừng kí chủ mở ra nhiệm vụ ẩn ' Thu thập Lý Mộng Ngọc ' hoàn thành
nhiệm vụ thưởng kích phát thể chất cùng huyết mạch cùng với năm ngàn điểm cống
hiến ."

" Làm sao để làm nhiệm vụ này vậy hệ thống đại ca ?"

Minh Thần khổ sở hỏi . Đáp lại là một giọng nói uy nghi của đại thần hệ thống
.

" Theo lão già phía trước kìa . "

Minh Thần theo lời hệ thống chỉ nhìn về phía trước liền thấy một cụ già đã 60,
tinh thần quắc thước, khí vũ hiên ngang ngồi trên lưng ngựa cảm khái ngâm nga.
Tiếng cụ vang dội lên sang sảng, không ai ngờ đó là thanh âm của một cụ già
râu tóc bạc phơ giữa một buổi chiều tà bóng xế.

Mảu nhìn cụ già mãu đến khi khuất bóng Minh Thần mớ nhận ra mình đã quên chính
sự . Lắng tai không còn nghe tiếng vó ngựa nhịp nhàng vang trên đường gồ ghề
khúc khuỷu. Minh Thần vội dùng Thiên Ma Bát Bộ chạy về phía trước đã thấy cụ
già vội vã giơ roi quất nhẹ vào hông con chiến mã. Con vật sãi bốn vó đều đặn
như bay rút lẹ khoảng đường trước mặt để bắt theo cho kịp mé trước tách xa
rời. Không biết cụ già bận suy nghĩ cái gì mà giục ngựa rấ nhanh. Bóng chiều
đã dần đưa con đường tranh đấu củ cụ đến lúc gối mỏi, chân chồn... Nên cụ rơi
bị lại đàng sau một mình mà không hay biết.

Đến đây Minh Thần bỗng nhận ra ồn lão này rất quen . Hình như cái này có giống
trong một bộ tiểu thuyết nào đó mà hắn đã đọc . Mãi một lúc sau hắn mới nhớ ra

" Haha không ngờ lần này lại đến thế giới kiếm hiệp Thư Kiếm Ân Cừu Lục của
lão Kim Dung viết . Lần này ta sẽ thay đổi diễn biến câu truyện này khiến nó
thất tung bát đảo . "

Nói rồi Minh Thần vội chạy lên đỡ ông lão .


Đào Hoa Sáng Thế Thần - Chương #21