Gặp Dị Năng Giả


Người đăng: anhson123vnbn

( giới thiệu thêm : Trên thế giới ngoài " Tu luyện giả " còn có " Dị năng giả
", " Võ giả " và " Pháp sư "
Tu luyện giả : là những người tu tiên, họ hấp thu thiên địa linh khí để rèn
luyện thân thể.
Dị năng giả : họ là những người có năng lực dị thường tuy nhiên vẫn nằm trong
phạm trù nhân loại.
Võ giả : họ là những người luyện võ, khi tu luyện đến cực hạn của thân thể
nhân loại họ sẽ đột phá thân thể thành tiên thể, thần thể đây cũng là một
loại tu luyện giả tuy nhiên họ không sử dụng được pháp thuật mà dùng thân thể
để chiến đấu ( chiến đấu quyền cước, nội công kiểu cao thủ võ lâm ý ) nói
chung là gần như cận chiến khi giao đấu.
Pháp sư : họ là những người điều khiển các nguyêm tố trong tự nhiên . Đây cũng
là một dạng tu luyện giả tuy nhiên chỉ có công kích pháp thuật.
Với thay đổi mới này mình mong câu chuyện sẽ hay hơn . )
Buổi tối hôm đó Minh Thần nằm trằn trọc mãi không ngủ được.
" Sao ta ngu vậy Nguyệt Nguyệt cấm cung thì còn Băng Băng . Không phải nàng ta
cũng nhận lời làm bạn gái ta rồi sao . Ta thật " Quân Tử " đến tận bây giờ mới
nghĩ đến chuyện này ."
Hắn dần dần lần mò đi ra của, róm rén từ từ đi tới phòng Hàn Băng Băng . Bỗng
hắn nhận ra mình đã quên một điều đó là chiếc chìa khóa dự phòng của phòng Hàn
Băng Băng đã để quên lên quay lại lấy . Nào ngờ vừa quay lại đã thấy Liễu
Nguyệt Kiều ở sau lưng.
" Đêm rồi sao anh còn không ngủ ? Định đi sang phòng của Băng Băng phải không
?" Liễu Nguyệt Kiều truy hỏi.
" Nào có, ta chỉ là khát nước lren đi uống thôi . " Minh Thần chống chế.
" Vậy anh đưa em chìa khóa phòng Băng Băng ."
" Cái này .... "
" Sao nào ? "
Thế là Minh Thần đành phải về phòng lấy chìa khóa cho Liễu Nguyệt Kiều . Vừa
đi hắn vừa than thầm " Thật là sui sẻo ." Nhưng rồi hắn lại nảy ra một ý định
không " Làm thịt " Hàn Băng Băng được thì sao lại không chuyển sang Liễu
Nguyệt Kiều ? Vừa đi hắn vừa cười thầm.
" Phen này ta cho nàng khổ sở xin tha hahaha "
Sau khi lấy xong chìa khóa hắn mang vẻ mặt đắc ý đi ra tìm Hàn Băng Băng.
" Của nàng đây ."
Hắn từ từ đưa chìa khóa vào tay Nguyêt Kiều và rồi nắm chặt tay nàng kéo lại
về phía mình.
" Anh làm cái gì vậy Minh Thần ? Thả em ra đi Băng Băng cô ấy dậy giờ . "
" Không sao đâu chỉ cần em khẽ tiếng một chút là được rồi . " Minh Thần hắc
hắc cười gian.
" Anh sấu ....."
Chưa kịp nói gì miệng của cô nàng đã bị Minh Thần dùng miệng bịt kín . Sau một
hồi hôn môi, Minh Thần lên tiếng :
" Nào Nguyệt Nguyệt chúng ta " Song Tu thôi . "
Bế nàng vào phòng hắn từ từ trút bỏ y phục . Sau một hồi hôn hít vuốt ve, bộ
nội y màu phấn hồng cũng bị trút bỏ . Minh Thần từ từ đem dương căn xâm nhập
vào âm động đã đẫm nước của nàng.
" Ân... nhẹ thôi anh ."
" Ừ anh sẽ nhẹ . "
" Ya ........."
Âm thanh nhục dục trỗi dậy vang vọng khắp căn nhà . Trong lúc hai người Minh
Thần Và Nguyệt Kiều đang đắm trìm trong khoái hoạt ( thực hiện nhiệm vụ cao cả
cho thế giới há há tạo em bé á ) thì tại phòng của Hàn Băng Băng :
" Những gì ta đã dặn ngươi nghe rõ cả rồi chứ ?"
" Vâng thưa chủ nhân tôi đã biết phải làm gì ."
" Tốt, cứ theo kế hoạch mà làm . Hahahaha rồi toàn bộ Hứa gia sẽ thuộc về ta
. "
( Không biết điều gì sẽ sảy ra cho Minh Thần . Vận mệnh của Hứa gia rồi sẽ ra
sao ae cứ thưởng thức từ từ kịch hay còn ở sau . )
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy Minh Thần có cảm giác cơ thể thật thoải mái . Sau
khi song tu hơn ba canh giờ với Nguyệt Kiều tuy tu vi vủa hắn không tăng nhưng
cảm ngộ và Lưỡng Nghi Đạo càng là đề thăng lên một bậc . Âm Dương hai loại
thuộc tính khi kết hợp với nhau sẽ sinh ra cộng hưởng . Làm cho Âm Dương điều
hòa cân bằng chính là bước đầu nắm giữ Lưỡng Nghi Đạo . Hắn không tăng tu vi
không có nghĩa Nguyệt Kiều không tăng . Sau buổi song tu hôm qua nàng ta đã đề
thăng tu vi đến Kim Đan đỉnh phong . Chỉ còn kém một bước liền đột phá Nguyên
Anh . Có điều hôm qua vận động hơi quá làm tiểu muội muội sưng đỏ chính vì vậy
nàng liền vô cùng sấu hổ trách địa Minh Thần và vội vàng chạy vêc phòng . Minh
Thần thì sau khi thỏa mãn song liền ngủ một mạch đến sáng . Sau khi VSCN song
mở của bước ra, vừa mở cửa một mùi hương thơm phức đưa vào mũi làm cho bụng
hắn sôi sùng sục . Khi ra đến phòng ăn Hắn đã thấy hai đại mỹ nhân đang vừa ăn
vừa trò truyện rất rôm rả . Hai người nhìn thấy hắn thì dừng lại, Nguyệt Kiều
lên tiếng
" Anh ăn đi, hôm nay em và Băng Băng muốn đi mua sắm, anh đưa bọn em đi . "
Thế là sau khi hai cô nàng ăn xong liền lôi kéo Minh Thần đi mua sắm.
Khi đến khu mua sắm, hai cô nàng bắt đầu dạo hết khu này đến khu kia . Minh
Thần than thầm " thảm rồi biết thế viện cớ ở nhà bây giờ đỡ phải theo gót hai
cô nàng mà biến thành thằng culi . "
bỗng :
"Bịch, phía sau hai vị đại tiểu thư tên Minh Thần bất ngờ va phải người khác
khiến người ta ngã ngửa về phía sau kêu lên đau đớn, may mà bạn bè đi cùng kịp
thời giúp đỡ.

"Ây chà, ngươi đi có nhìn đường không vậy" Bạn của người bị ngã gay gắt.

Ở phía trước, Liễu Nguyệt Kiều cùng Hàn Băng Băng hoàn toàn không để ý đến sự
việc đang xảy ra đằng sau, hai người đảo mắt nhìn hàng hóa, thốt lên hưng phấn
rồi dừng lại trược một cửa hàng trang sức.
Minh Thần rời mắt khỏi hai vị tiểu thư, nhìn ba nam hai nữ, lúc này cô gái
đang chống nạnh cũng thuộc loại trẻ trung nóng bỏng, hắn gây ấn tượng với
nàng: "Tại sao không nói là do bạn của cô nhìn không kỹ?"

"Cái gì? Ngươi va vào người ta còn nói thế?" Cô nàng nóng bỏng cáu gắt muốn ra
tay, một người bạn trai cao lớn của cô ta kéo lại, cô nàng tức giận giơ ngón
tay chỉ thẳng mặt Minh Thần.

" Có lý hay không, không phải ai cũng có quyền định đoạt, ở đây sự thật rõ
rành rành. Đầu tiên, ta đi trên đường, bạn của cô có mắt để nhìn chứ, sao hết
lần này đến lần khác va phải ta? Nói nhẹ nhàng hơn, cho dù ta muốn chạm vào cô
ta, không phải là cô ta vẫn có thể né tránh sao? Nói như vậy thì ai mới là kẻ
không có mắt?" Minh Thần nói đến đây đưa mắt nhìn cô nàng nóng bỏng một cách
khinh bỉ.

Cô nàng nóng bỏng còn định nói gì nhưng lại bị tay bạn trai bên cạnh kéo lại,
anh ta nhìn chằm chằm Minh Thần : "Huynh đệ, việc gì phải so đo với một cô gái
thế?"

"Không phải ta muốn so đo, mà tại cô ta không hiểu quy củ" Minh Thần nói nhẹ
bâng.

"Thằng khốn nạn, tao giết mày!" Cô nàng nóng bỏng vừa nghe lời này lửa giận
lại bốc lên phừng phừng, nhưng lần này là cô bạn gái ôm cô ta lại.

"Muốn giết ta? Cô phải có khả năng đó, nhưng ta xem ra cả đời này cô cũng
không có hy vọng, chi bằng chúng ta cùng hạ hỏa".
Mấy người đi cùng thấy tình hình trở nên căng thẳng đành nói điều gì đó vào
tai cô nàng kia rồi cả bọn rời đi.
Thế rồi sau một ngày dài đằng đẵng Minh Thần cũng cảm thấy tột cùng cao hứng
vì hai cô nàng đã lên tiếng muốn đi về.
Sau khi chất đồ lên xe, Minh Thần cảm thấy như bỏ đi được cả một tòa ngàn vạn
cân cự sơn . Trên đường đi về Minh Thần bỗng nhận ra đám người gặp ở siêu thị
đang bám theo . Thế rồi hắn xuống xe dặn Liễu Nguyệt Kiều Và Hàn Băng Băng đi
về trước hắn sẽ về sau . Di chuyển đến một khu vực vắng vẻ hắn liền dừng lại :
" Các ngươi ra được rồi đấy . "
" Hừ ! "
Một tiếng hừ lạnh vang lên rồi cả năm người dần xuất hiện . Bỗng một quả cầu
nước lao tới Minh Thần với tốc độ kinh người.
Minh Thần vội né sang một bên.
" Không ngờ ta lại có cơ hội gặp dị năng giả ."


Đào Hoa Sáng Thế Thần - Chương #17