Người đăng: doilamongmo
Tại một nơi hoàng cung đẹp đẽ treo đầy các dải băng đỏ và loạt các chữ " Hỉ "
đầy xung quanh những tiếng nhạc vang lên cùng tiếng pháo nổ như làm rộn thêm
không khí đầy vui vẻ này, có thể thấy đây là một lễ cưới hoàng gia . Các vị
khách được mời ai nấy trên mặt đều tươi vui thay nhau chúc phúc cho đôi phu
thê.
Hóa ra đôi phu thê đó là công chúa Thanh Liên và tml Dịch Phong trong trang
phục lễ cưới đỏ chói đầy quý phái . Hai người lúc này quỳ xuống dâng trà cho
vua Thanh Thiển theo nghi lễ.
-Hôm nay là ngày đại cát đại lợi mọi người đều hân hoan vui mừng vì hôm nay là ngày công chúa Thanh Liên thành thân
-Tân nương kính trà lão gia
Vua Thanh Thiển và hoàng hậu Tuyết San trên khuôn mặt hài lòng cùng một chút
tiếc nuối cho đứa con gái nhỏ của mình, vui vì đứa con đã trưởng thành buồn
vì sắp rời xa cha mẹ.
Vua Thanh Thiển nhận lấy chén trà nhưng chưa uống ngay mà vuốt lấy khuôn mặt
hồng đầy hạnh phúc của Thanh Liên
-Cha đã chờ ngày này lâu lắm rồi ..xuất giá tòng phu sau này con sẽ phải tự lo liệu đấy
-Vâng thưa phụ hoàng . Thanh Liên cúi đầu nhu thuận đáp
-Dịch Phong
-Dạ thưa phụ hoàng
-Con hãy thay ta chăm sóc cho Thanh Liên nhé, nó coi vậy chứ vẫn còn chưa hiểu nhiều điều lắm.
-Phụ hoàng yên tâm ! Con sẽ chăm sóc cẩn thận cho Thanh Liên
Dịch Phong khuôn mặt kiên định gật đầu đáp, Thanh Liên đứng bên hạnh phúc
nhìn lang quân như ý của mình bất giác nắm chặt lấy tay hắn.
Nhưng bỗng trên nền trần hoàng cung đổ vỡ xuống kéo theo đó là sự xuất hiện
của năm tên quái nhân bắt lấy Thanh Liên . Bị kéo đi bất ngờ nàng vùng vẫy
nhìn xuống phía dưới Dịch Phong kêu la thảm thiết
-Phu quân cứu thiếp ...Mau thả ta ra.....
-Á.....Á....... Hóa ra Thanh Liên đây chỉ là mơ, nàng vùng vẫy rồi dần dần tỉnh lại nhận ra mình nằm ở trên bãi rơm . Nhìn xung quanh đây là khu động khá lớn và nhiều lối đi nhưng tuyệt không hề có chút ánh sáng mặt trời nào lọt vào mà chỉ có những ngọn đuốc tỏa sáng ở đây thỉnh thoảng vang vảng tiếng lời dơi kêu lên thật ghê rợn.
Vội nhìn thân thể mình rồi thở phào nhẹ nhõm, quần áo vẫn còn nguyên vẹn quả
thực may quá . Xung quanh bỗng từ một lối đi có nhiều tiếng cười hí ha hí hố
càng lúc càng gần.
-Vụt....Vụt.....
Năm hình bóng từ lối đi bay vụt ra xoay lộn nhiều vòng đáp xuống đất đó là Ngũ
Yêu Nhân của Lạc Thành Mai Cốc . Một tên lùn tịt đầu to tiến đến nói
-Mỹ nhân nàng đã tỉnh rồi sao ? Hí..Hí ..hay quá.
-Các ngươi....Các ngươi là ai ?.... Dám bắt cóc bổn công chúa . Cha ta sẽ không tha cho các ngươi đâu.
-Mỹ nhân à ...năm chúng ta rất là ái mộ nàng đấy.
Thanh liên trợn mắt cơ thể tự động lùi lại hai tay đằng sau tụ lại một chường
kình rồi bất ngờ đánh ra hét lớn đây uy lực.
-Xem ta giáo huấn các ngươi đây
Tên lùn tịt đầu trọc bị tấn công bất ngờ nhưng hắn không hề hoang mang thân
pháp quỷ dị dịch chuyển chỉ còn tàn ảnh khiến Thanh Liên chỉ đánh vào hư không
.
-Cái gì ?
-Nàng không đánh lại bọn ta đâu ...đây là tuyệt học của bọn ta đó.
Bốn tên còn lại liền đó xuất thủ đương nhiên với số lượng đông hơn nên Thanh
Liên đã bị áp đảo . Ánh mắt tức giận nhưng không thể làm gì được nàng cố suy
nghĩ xem có cách nào thoát ra không nhưng trong động này chẳng có gì khác
ngoài đá với lại nàng nhận ra mình đang ở đáy động, có thể thấy nơi này ngoại
bất nhập nội bất xuất.
Một tên trong Ngũ Yên Nhân cười dâm dê bắn ra một chỉ lực đánh ngất Thanh Liên
.
-Cứ từ từ đi các huynh đệ món ngon thì phải đợi lâu mà...Hê...Hê.....
Lạc Thành Mai Cốc Dịch Phong cuối cùng cũng đã đến nơi vào ban đêm, đứng
trước cổng thành vẫn còn kẻ đến nguời đi tấp nập, thập phần phồn hoa, mọi loại
nguời đều có, có điều người trong võ lâm đều mang binh khí dấu di, có trọng
binh trấn thủ.
Nhìn cảnh tượng phồn hoa trên đuờng cái, nhân triều bắt đầu khởi động, thương
cổ như vân, các thức các dạng gì đó đều có tiêu thụ, thật sự như nước Lưu Ly
thành phồn hoa hơn.
Lạc Thành Mai Cốc là nơi hội tụ của các thương nhân phương Bắc, đường đi thì
rộng rãi, các cửa hiệu san sát nhìn mãi không thấy điểm dừng. Tuy đã nửa đêm
nhưng trên đường phố người đi lại không ngớt.
Nhưng có một điều lạ ở đây hắn nhìn xung quanh không hề có một người phụ nữ
trẻ nào cả toàn là những người phụ nữ tuổi đã bậc trung niên.
Dịch Phong chọn một lữ điếm hào hoa bước vào, chỉ thấy đại sảnh vẫn còn giăng
đèn sáng rực, vài người đang túm năm tụm ba ăn đêm tại phòng ăn nằm cạnh đại
sảnh.
Sanh ý của lữ điếm này vô cùng tốt, khi hắn tiến vào thì chỉ còn thừa hai
phòng xép hoa lệ, bốn nén bạc một ngày . Chẳng nghĩ ngợi gì nhiều liền móc ra
tám nén bạc trả tiền phòng cho hai ngày.
Dịch Phong thuận lợi thuê một gian phòng nhỏ ở tầng hai để nghỉ ngơi, ngồi
xếp bằng trên giường hắn bắt đầu tịnh thiền.
Vận hành Vô Tướng Phá Nguyên Khí chí cương chí dương chạy theo mười hai chính
kinh cùng kỳ kinh bát mạch, thần trí tỏ ra linh hoạt vô bì, toàn thân không
có một chút tạp niệm . Chân khí theo đó lưu động toàn thân, tức thì một luồng
cảm giác ấp áp từ đáy lòng bay lên từ từ động trở lại, hóa thành vô số chân
khí nhỏ bé, đi động trong các huyệt vị đặc biệt toàn thân, từ chậm trở nên
nhanh.
Lúc này trong mắt hắn lại xuất hiện quang hoa hắc sắc, không ngừng lấp lánh
hào quang quỷ dị có thể thấy Dịch Phong đã vào một cảnh giới võ học cao hơn ,
chân khí chảy như nước đổ ào ào, thở ra một ngụm trọc khí thu hồi nội công.
-Lão già này nói đúng thật Vô Tướng Phá Nguyên Khí quả nhiên là thần công cái thế mỗi cấp bậc đều cho người luyện đến một tầm nhìn mới mẻ về võ học mà ta đã ở cảnh giới Siêu Thần Nhập Hóa có thể dựa vào trực giác, ý niệm mà lúc lâm trận tự có thể sáng chế ra chiêu thức
Cảnh Giới Cường Giả trên đời được phân ra thành 4 loại chính. Dựa theo biểu
hiện mà ước lượng cảnh giới của người đó. Không có quy tắc hay hướng đi cụ thể
nào để giúp võ giả đạt được cảnh giới tiếp theo. Tự thân các võ giả tu tập tới
một mức nào đó sẽ tự có các biểu hiện cường giả.
Bẩm sinh, thiên phú cũng là một lợi thế để sớm trở thành cường giả . Cảnh giới
chia ra làm bốn phần
+Siêu Phàm Nhập Thánh : Cường giả có ngộ tính cao, dù là bất cứ loại võ học gì
cũng nhanh chóng luyện thành
+Siêu Thánh Nhập Thần : Có thể dung nạp võ học tiền nhân vào tư duy nhất, cải
tiến, đột phá cảnh giới võ học
+Siêu Thần Nhập Hóa : Có thể dựa vào trực giác, ý niệm mà lúc lâm trận tự có
thể sáng chế ra chiêu thức
+Siêu Hóa Hoàn Hư : Cảnh giới trong truyền thuyết . Các cường giả ở cảnh giới
này có thể trùng sinh sống lại võ công tăng theo cấp số nhân.
-Ọtttttt......Ui....đói quá
Cái bụng bắt đầu biểu tình kêu ột ột cũng phải thôi từ hôm qua đến giờ hắn đã
ăn cái gì đâu cho nên lúc ngửi thấy mùi đồ ăn ở tần dưới bốc lên mới nhớ tới
cái bụng rỗng của mình.
Chọn một cái bàn Dịch Phong kêu tiểu nhị gọi ra một tô cơm cùng thịt xào và
bát canh . Lúc này ở phía cửa ra vào một thiếu nữ mặc hắc y bước vào, dáng
người thập phần nóng bỏng, nhưng mặt mũi lại rất bình thường đến thuê phòng.
Ánh mắt hắn chăm chú ngắm nhìn nữ tử này, thứ hấp dẫn hắn đương nhiên không
phải dung mạo mà là thiếu nữ này khiến Dịch Phong không thể nhìn thấu được,
nhìn thoáng qua thì giống như người bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ lại giống
như bị một tầng mây vụ bao phủ. Hắn đoán rằng nàng không phải là người bình
thường, có thể một thân một mình đi đêm đi hôm bên ngoài đương nhiên không hề
đơn giản chút nào.
Tựa hồ cảm thấy Dịch Phong đang chăm chú nhìn mình, thiếu nữ ngẩng đầu nhìn
lại hắn, nhãn tình giống như một hào nước sâu nhìn không thấy đáy. Ngay lúc
này, mục quang đột nhiên lấp lánh quỷ dị.
-Định mê hoặc ta sao ?
Dịch Phong hừ nhẹ một tiếng thần quang trong mắt lóe sáng, đồng tử như kim
châm nghênh tiếp song mục của nàng.
Thiếu nữ khẽ kêu một tiếng, sắc mặt trắng bệch, ngạc nhiên nhìn hắn . Dịch
Phong nhếch miệng rồi quay đi chỗ khác không để ý đến thiếu nữ nữa.
Vẻ mặt trắng bệch của nữ tử từ từ khôi phục lại như bình thường,nhưng tròng
lòng thật tình nổi sóng kinh hoàng thuật Mê Hoặc mà sư phụ này dạy trước giờ
chưa có ai thoát khỏi vậy mà tên thanh niên trước mắt lại dễ dàng hóa giải
được quả là thần kỳ.
Nàng nhẹ nhàng ngồi một bàn cạnh bàn Dịch Phong gọi nhanh một đĩa thức ăn.
Đợi chừng gần nửa nén nhang đồ ăn đã được dọn lên với cái bụng đang rất đói
Dịch Phong lao vào chiến đấu với bát cơm và đĩa thịt xào gắp lia lịa . Thiếu
nữ ngồi cạnh nhìn mà phát ớn, ngồi được một lúc không thể chịu cái tiếng ồn
từ miệng Dịch Phong phát ra thiếu nữ buông đũa rồi lên tầng, cũng đúng lúc
này xảo hợp Dịch Phong vừa ăn xong, cũng đứng lên đi ngay sau lưng nàng.
Nữ tử thấy Dịch Phong lập tức đi ngay sau lưng thì không tránh được giật
mình,rồi nghĩ rằng hắn đối với nàng có mưu đồ. Khi Dịch Phong theo sau nàng đi
đến trước cửa căn phòng hào hoa ở lầu hai ,nữ tử đã khẳng định mình không đoán
sai.
Đúng vào lúc này, nữ tử nhìn thấy hai người từ tầng ba lữ điếm đi xuống,
tròng mắt đảo vòng đột nhiên mạnh mẽ trụ thân lại,quay người đối diện Dịch
Phong hét lớn
-Ngươi cái tên sắc lang này muốn làm gì bổn cô nương ?
Nữ tử hét một tiếng, làm phòng nào cũng phạch phạch đưa đầu ra xem tên nào
dám ô nhục thiếu nữ.
Một người từ đâu ra vội nói lớn
-Có phải là Ngũ Yêu Nhân không ? Tiểu thư mời vào trong phòng ngay không thì ngươi sẽ bị Ngũ Yêu Nhân bắt đi đấy.
Thiếu nữ lắc đầu chỉ tay Dịch Phong
-Là hắn có ý đồ xấu với ta
-Cái gì ? Ta có ý đồ xấu lúc nào ? . Dịch Phong gãi đầu mặt ngạc nhiên hỏi lại.
-Ngươi không phải đi theo ta lên đây sao ?
-Ta đi về phòng mình mà
Dịch Phong không biết nên cười hay nên khóc,đứng nghiêm trước mặt nữ tử đó
cười lạnh nói
-Này này ta nhận là ta háo sắc đấy nhưng đâu phải cái gì ta cũng chén đâu.
Nói xong Dịch Phong lướt qua nữ tử đi về phòng mình . Nằm trên giường Dịch
Phong nghĩ đến lời của một người vừa nãy về Ngũ Yêu Nhân, hắn đoán rằng người
ở Lạc Thành Mai Cốc này biết về đám người đó.