Người đăng: doilamongmo
Vội vã mặc là y phục bỗng từ trong đám cây rừng xuất hiện hơn chục kiếm khí
cực nhanh đánh về chỗ hắn đứng tạo ra mười vết cắt sâu ở mặt đất, vội lộn
nhào ra xa . Bụi khói trắng xóa mù mịt tan dần sau đó là thiếu nữ đuổi theo
trong tay cầm chặt thanh kiếm tức giận nhìn hắn.
Dịch Phong thầm than không ổn rồi nhưng trên mặt vẫn biểu hiện bình thường
nhíu mày hỏi
-Vị sư tỷ có điều gì muốn nói ? Chẳng hay tiểu đệ đang mặc quần áo có điều gì sai sao ?
Chung Nhược Tuyết nhíu mày nhìn người thanh niên trước mặt, thật quái lạ nàng
không hề cảm nhận được nội khí của Dịch Phong bằng vào công lực hiện tại nàng
có thể cảm nhận được sự sống trong phạm vị mười trượng.
Dò xét trên người Dịch Phong rốt cuộc không phát ra một tia nội công nào chứng
tỏ không phải người trong giang hồ với lại biểu tình trên mặt Dịch Phong rất
ngạc nhiên khi thấy nàng có lẽ không phải người nhìn lén nàng.
-Ngươi là ai? Từ nơi nào đến ? Sao lại ở nơi đây? Chung Nhược Tuyết âm thanh lạnh lung hỏi, cho dù không phải hắn, nhưng sau khi trãi qua sự kiện vừa rồi nàng đã đối với nam nhân không có nửa điểm hảo cảm.
-Hả ...cái gì ? Dịch Phong giật mình ngơ ngác hỏi lại bởi từ nãy mắt hắn cứ dán vào bộ ngực bự cứ nẩy nẩy theo những hơi thở khiến hắn không thể tập trung được.
-Á . Chung Nhược Tuyết cảm thụ được ánh mắt nóng bỏng của Dịch Phong, ý thức đưa hai tay lên che lấy ngực, nàng thậm chí nghĩ vì sự tình mình không mặc nội y bị hắn nhìn xuyên được . Trường kiếm trong tay huy động đánh ra một tia kiếm khí bay xoẹt qua mặt hắn nhưng uy lực chỉ bằng hai phần mười lúc nãy đủ để thị uy với Dịch Phong.
Trái lại Dịch Phong bản năng khi thấy có nguy hiểm đến bàn tay vô thức bắn ra
chỉ lực phá tan kiếm khí.
-Ngươi ....sao có thể ? Rõ ràng ta đã dò xét ngươi không hề có nội công.
-Tiểu đệ học vài ba thứ võ mèo cào phòng thân thôi .....nhưng không biết vị sư tỷ có gì dạy bảo ? Dịch Phong vội lấp liếm.
-Hừ....ngươi ở chỗ này thì có thấy kẻ nào không ? Chung Nhược Tuyết chau mày hỏi, đúng là nữ nhân luôn coi trinh tiết là hàng đầu . Ở Hoa Di Cung nàng các nữ đệ tử được dạy dỗ rất là nghiêm khắc bởi nữ nhân ở đây cực kỳ là kiêu ngạo.
-Người khác ? Không có, tiểu đệ ở tại đây lúc này mới nhìn thấy tỷ tỷ, sao vậy ?. Dịch Phong thanh sắc không động trả lời, đánh chết cũng không thể để nàng biết người nhìn trộm nàng tắm là mình.
Chung Nhược Tuyết định nói tiếp thì bỗng trong rừng có tiếng gầm dữ dội làm
mặt đất rung động mạnh, lá trên cành cây rụng xuống như mưa, đàn chim đậu
trên những cành cây cao bay toán loạn báo hiệu có điều không hay sắp xảy ra.
Tiếng bước chân nặng trĩu cùng tiếng " Rầm " ở mặt đất càng lúc càng gần ,
Dịch Phong và Chung Nhược Tuyết đều cùng hướng về phía tiếng động phát ra ,
cây cối bắt đầu đổ xuống rào rạc xuống đất . Một còn hùng sư to lớn cao bốn
trượng dẫm nát những khúc cây, ánh mắt đỏ rực cùng cái mồm đầy răng nhọn chảy
đầy dãi hung dữ nhìn hai người đứng đó.
Chung Nhược Tuyết mặt biến sắc kinh hoàng nói
-Không thể nào là Sư Vương, nó đã tuyệt chủng trăm năm trước rồi
Nghe thấy Chung Nhược Tuyết nói là Sư Vương, Dịch Phong cũng chấn động nhìn ,
Sư Vương là một trong Bát Vương Thú mà hắn đã được đọc, sức mạnh thì khỏi phải
bàn cãi, một trảo của nó đánh ra có thể xé toạch hư không chấn nát mọi thứ.
Chung Nhược Tuyết đứng im bỗng lùi lại nhanh phía sau lập tức phi thân chạy
trốn nhưng không quên kéo Dịch Phong đi theo . Bị túm bất ngờ như vậy Dịch
Phong khó hiểu nhìn Chung Nhược Tuyết, hắn vốn định nói con Sư Vương này mới
chỉ là con non thôi chứ chưa phải con trưởng thành.
Sư Vương nhìn thấy hai người bỏ chạy, trên thân phát ra hoàng sắc quang mang,
nó giơ cao hai cái trảo gấu to lớn, cuồng bạo gầm lên một tiếng dụng lực nện
mạnh lên mặt đất.
Mặt đất chấn động mãnh liệt, từng khối đất như côn phủ trùng kín cả trời đất
từ mặt đất bay lên nhằm hướng hai ngươi đang điên cuồng bỏ chạy.
Sư Vương chạy đuổi với tốc độ cực nhanh đuổi bắt con mồi trước mắt, Chung
Nhược Tuyết vừa khinh công chạy trốn vừa kéo theo Dịch Phong nên tốc độ có
phần chậm chạp mà Sư Vương đằng sau thì đang sắp đuổi kịp.
-Vù...
Một trảo của Sư Vương đánh ra, phản xạ Dịch Phong lập tức đẩy Chung Nhược
Tuyết sang một bên né nhanh . Phía cây cối đằng trước bị trúng bị đánh đổ rập
uy lực không thể bàn cãi, Dịch Phong thầm nghĩ đây mới chỉ là con non thôi mà
đã thế này, không biết con trưởng thành mạnh đến cỡ nào nữa.
-Đau quá
Chung Nhược Tuyết cảm nhận phía dưới đau nhói dù đã được Dịch Phong ủn nhưng
vẫn bị một tia trảo đó đánh xoẹt bên hông, máu chảy khá nhiều xem ra vết
thương khá sâu . Dịch Phong vội đến bên nàng nhanh tay điểm huyệt để cầm máu
tránh bị xuất huyết.
-Tỷ tỷ nhắm mắt chút nha .Cảm ơn
Câu " Cảm Ơn " này để bày tỏ thiện chí khi mà Chung Nhược Tuyết đã kéo theo
hắn khỏi Sư Vương đã đủ để tạo ấn tượng với hắn . Dịch Phong chậm rãi bước ra
đằng trước với phong thái ung dung tự nhiên lạ thường . Đối mặt với yêu thú
mạnh như Sư Vương thì người khác đã có thể chạy chối chết rồi nhưng đối với
Dịch Phong thì cứ như một cái gì đó rất là bình thường.
Chung Nhược Tuyết khuôn mắt có chút tái nhợt nhìn bóng lưng Dịch Phong sao mà
to lớn vững chãi đôi mắt nàng thất thần nhìn người thanh niên trước mắt không
tự chủ mà rơi giọt lệ.
Sư Vương đáp xuống đất cách Dịch Phong chừng 4 mét, nó đứng nhìn kẻ đối đầu
với mình, ánh mắt rất sắc cái miệng gầm gữ, bộ vuốt trong đệm thịt được mở
ra hết cỡ, các cơ bắp thớ thịt ở tứ chi gồng lên xem ra nó đã nhận biết được
kẻ trước mặt khó mà xơi tái được.
Những yêu thú cấp độ cao như nó đều sở hữu một mức độ trí tuệ nhất định, cấp
bậc càng cao thì mức độ thông minh càng nhiều. Sư Vương chính vì cảm thụ được
khí tức của một cường giả nên mới dừng lại quan sát đối thủ.
Dịch Phong cười nhẹ hắn giơ cao tay phải bổ mạnh phía trước tạo một đạo quang
lưỡi liễm đỏ rực chém mạnh, Sư Vương cơ thể nhanh nhẹn né nhanh thuận thế
công kích cũng đánh ra hai trảo tấn công đáp trả . Dịch Phong bàn tay nắm hờ
đánh ra rồi xoáy ra một vòng tạo ra một vòng xoáy hóa giải hai trảo đó.
Dịch Phong vận dụng Bách Bộ Quỷ Ảnh thân pháp, như một làn gió thoảng, bất ngờ
xuất hiện phía sau lưng Sư Vương . Chỉ thấy thân thể Sư Vương tuy to lớn kềnh
càng nhưng phản ứng lại không hề chậm một chút nào, tay của nó lập tức vòng ra
phía sau đánh.
-Ầm. Một tiếng, phách không chưởng của Dịch Phong vừa xuyên qua bàn tay Sư Vương lập tức phế đi một chi của nó.
Bị mất đi một chi Sư Vương chấn quỵ ngã xuống, với một yêu thú vương giả bị
kẻ địch bé nhỏ đánh ngã dĩ nhiên liền nổi cơn thịnh nộ, gầm lên một tiếng chấn
động không gian.
Dịch Phong biết nó định sự dụng Sư Vương Hống để làm rối loạn đầu óc liền lập
tức đến bên Chung Nhược Tuyết vận Vô Tướng Phá Nguyên khí tạo ra hộ thể chân
khí bảo vệ cả hai . Dịch Phong cười nhẹ
-Tỷ tỷ đừng sợ đệ chỉ chơi đùa với con yêu thú này xem nó mạnh đến đâu thôi.
Dịch Phong lại đạp chân lăng không, Chung Nhược Tuyết chỉ có thể ngồi im nhìn
thân ảnh của Dịch Phong bay lượn tấn công như ảo ảnh, nội tâm biến chuyển hết
từ kinh ngạc đến nể phục hắn. Trong đời nàng chưa từng thấy ai khác có tốc độ
tấn công nhanh như vậy.
Sư Vương một chi bị chảy máu quá nhiều dẫn đến sức lực cạn kiệt động tác bắt
đầu chậm lại không còn khả năng chống đỡ những đòn tấn công nhanh như chớp ,
cơ thể đột nhiện hạ thấp xuống ép sát mặt đất toàn thân nó bắn ra một đạo
hoàng quang nhằm thẳng thân thể của Dịch Phong bay tới.
-Cẩn thận nó định tự bạo
Chung Nhược Tuyết kinh hãi hô lên nhưng hiện tại nàng đã lực bất tòng tâm chỉ
biết trừng mắt chứng kiến thảm kịch sắp sửa xảy ra.
-Quả nhiên là yêu thú cũng biết giở trò nhưng đáng tiếc ngươi chọn nhầm người rồi.
Nhìn thấy Dịch Phong đi vào phạm vị tấn công, Sư Vương gầm lên tự bạo.
-Bụp
Song thủ Dịch Phong phong bế ngya các huyệt đạo khiến cơ thể Sư Vương cứng đờ
không cử động được . Nhìn ánh mắt Sư Vương điên dại, Dịch Phong cười tà rồi
áp một tay vào đầu xoáy lại.
Thủ cấp Sư Vương theo đó vặn vẹo rồi nổ tung máu me bắn lên như mưa.