Nhìn Lén


Người đăng: doilamongmo

Ánh nắng từ mặt trời chói chang chiếu những tia nắng xuyên qua những đám mây
cao như vô số đạo quang kiếm chọc vào rừng cây rậm rạp âm u, làm cho khu rừng
vốn âm ám này như được liếm bằng một tia sáng đẹp đẽ.

Một bóng đen nhảy vun vút qua các chỏm đá với tốc độ chóng mặt xuyên qua không
gian cực nhanh, quần áo không lay động . Người này không phải ai xa lạ, chính
là Dịch Phong sau khi nhận lời cứu công chúa Thanh Liên đã đi được hơn hai
ngày.

Đáp chân trên một ngọn cây cao đưa mắt nhìn quanh, sơn cốc này hai bên là vách
núi cao chót vót, không có một ngọn cỏ. Từ trước ra sau tạo thành hình dạng
một cái hồ lô dài và hẹp, giữa cốc cổ mộc che trời, các loại các dạng hoa dại
mọc khắp nơi tùy ý có thể trông thấy, một cơn gió nhẹ thổi qua, mùi hương hoa
nồng nàn tràn ngập trong không khí.

Dịch Phong lại nhìn về nơi xa, phía trước khắp nơi là một màu xanh lục của
rừng và nền trời xanh biếc . Thu hồi mục quang, cả người lại lăng không nhảy
vun vút đi về hướng Tây đáp xuống một hồ nước khá là rộng lớn, nước trong ao
màu xanh biếc trông có vẻ rất sâu . Vốc làn nước mát cảm nhận được sự thoải
mái Dịch Phong quyết định tạm nghỉ ở đây ngước lên trời huýt sáo một hơi dài
gọi Hắc Điểu đi thám thính rồi mới bắt đầu cởi quần áo xuống hồ nước.

Chìm cả người vào nước xanh cảm nhận được sự mát lạnh sảng khoái Dịch Phong
bơi quanh vài vòng rồi lặn xuống một lúc rồi ngoi lên.

-Ủa cái gì vướng vào đầu thế này ?

Gỡ một vật mắc ở trên đầu đó là một mảnh vải mầu phấn hồng . Nhìn phía xa xa ở
đầu bên kia của hồ Dịch Phong thầm đoán chắc là trôi từ phía đó ra đây.

-Là nội y của nữ nhân ? Dịch Phong xem xét một lúc rồi kinh ngạc thốt lên.

-Khu này toàn là rừng trước sau không hề có nhà trọ nào cả, chẳng nhẽ đầu nguồn đang có người đang tắm ? Dịch Phong vừa đoán vừa tưởng tượng, cảnh tượng đó làm hắn vô cùng hưng phấn.

Nghĩ mà xem tại nơi hoang dã này lại có một đại mĩ nhân lõa thể đang tắm trong
làn nước.

Đưa nội y đưa lên mũi ngửi, một mùi hương nữ nhân nhẹ nhàng từ mũi trùng nhập
vào trong tâm trí hắn, mùi hương đó như mĩ tửu bất giác tản khai trong tâm lý
.

-Cực phẩm....quả là cực phẩm

Máu dê trong người bỗng bừng thịnh hắn quyết định phi tới thượng nguồn với tốc
độ nhanh hơn bình thường . Sử dụng khinh không Bách Biến Quỷ Ảnh (Bóng Ma Trăm
Ảnh).

Đột nhiên Dịch Phong đứng sững lại, toàn thân chấn động nhìn về phía trước.
Hắn há hốc mồm nắm chặt nữ tính nội y trong tay, khuôn mặt vô cùng kinh hãi.

Trong hồ nước là một tuyệt thế mĩ nữ đang tắm, mái tóc dài của nàng buông
xuống vai bờ vai trắng trẻo mềm mại thanh khiết, làn da đó dường như muốn làm
cho mĩ ngọc trong thiên hạ phải thất sắc. Mặc dù chỉ có thể nhìn từ một phía
của mĩ nữ nhưng như vậy lại càng dụ hoặc và hấp dẫn hắn. Quả thực hắn chưa
từng nhìn thấy một mĩ nhân nào hấp dẫn như vậy, toàn thân nàng phát tán một
ánh sáng thánh khiết, khiến cho con người sản sinh ra ý niệm tôn sùng.

Thiếu nữ dùng hai tay vốc nước lên, nhẹ nhàng để làn nước chảy khắp ngọc thể.
Khi đôi tay nàng đưa lên ngọc nhũ kiêu hãnh của nàng liền đập vào mắt của Dịch
Phong, hạt anh đào màu phấn hồng khiến cho khí huyết của hắn sôi sục . Dịch
Phong thấp thoáng nhìn phía hông mỹ nhân xuất hiện một hình xăm của bướm bỗng
sực nhớ một điều.

-Hình như hình xăm này thuộc Hoa Di Cung .....thôi chết lão già kia dặn nếu như nhìn thấy nữ nhân nào có hình xăm con bướm thì phải tránh ra xa tốt nhất là không dính dáng vào hết.

Lách tách một lọat âm thanh của nước, Dịch Phong xoay mắt nhìn lại, nhãn tình
lập tức biến thành âm u trở lại, nguyên là thiếu nữ bổng rẻ nước bước ra, cả
một ngọc thể trong suốt lộ ra trong không khí.

Ngọc nhũ trong suốt đó như chén ngọc kháp lên, đỉnh nhọn của ngọc nhũ vì có
gió nhẹ thổi qua nên co rút lại chỉa lên, hơi nhẹ rung, tiểu phúc như là một
mặt kính sáng sạch trơn nhẵn.

Cặp chân ngọc của nàng thon dài ưu mỹ, phát tán ra vẻ sáng bóng như ngà voi,
ghê gớm nhất là từ phía bên dưới hắn nhìn thấy một giải đất nhỏ tam giác có
lông mọc cuốn lên, làm mạch máu của hắn muốn nổ tung ngay lên, dục hỏa bùng
lên.

Thiếu nữ từng bước từng bước khoan thai tiến tới bên bờ, tiễu yêu nhè nhẹ lắc
qua lắc lại, phong tư vô hạn, ngọc nhũ theo bước đi chạy lên chạy xuống, lắc
một lúc làm tim của Dịch Phong muốn nhảy ra ngoài.

-Chao ôi.

Thiếu nữ tại đống y phục của mình trên bờ hồ đang bới lên, như là tìm không ra
nội y xát thân của mình. Thiếu nữ bất lực cũng vẫn không thấy gì, lúc này khí
trời không quá nóng, mặc áo khoác ngoài không lót nhìn không ra.

Dịch Phong bất giác lùi lại rời đi nhưng vô tình dẫm gãy một cành cây dưới đất
.

-Là ai ? Thiếu nữ nghe được âm thanh vang lên kinh hoảng quát lên.

Dịch Phong nhanh tay ném mảnh nội y về phía thiếu nữ gây sự bất ngờ để trốn
nhanh.

Thiếu nữ mặc nhanh y phục, trên thân khởi lên một tầng quang mang khiết bạch,
thân hình như phiêu phù trong không trung hướng tới địa phương Dịch Phong vừa
trốn bay tới . Nàng vừa phi thân với vẻ mặt tái mét, nàng chưa chồng mà đã bị
một kẻ lạ mặt nhìn hết thân thể, hốc mắt của thiếu nữ đỏ lên thiếu điều muốn
rơi lệ và điều nàng lo sợ nhất chính là không biết kẻ kia đã nhìn thấy khuôn
mặt nàng chưa.

-Dâm tặc ta sẽ không buông tha cho ngươi

Dịch Phong cảm nhận được phía sau có người đuổi thầm than cho cho vận khí đen
như cứt chó này liền tăng tốc khinh không thoát khỏi tầm nhìn của thiếu nữ .
Đáp chân về chỗ cũ Dịch Phong vội thu dọn đồ đạc để tẩu nhanh.

-Trời ạ không biết Hoa Di Cung mà biết mình nhìn lén nữ đệ tử của họ không chừng lại còn truy sát mình.

Mặc dù hắn chả ngán ai cả nhưng với nữ nhân hắn được lão nhân bảo rằng phải
trên cuộc đời này thứ độc nhất chính là nữ nhân tốt nhất không nên dính vào .
Bỗng nghĩ đến thân hình gợi cảm của thiếu nữ Dịch Phong bỗng thở dài lắc đầu.

Hắn than lớn đáng tiếc . Nguyên là thiếu nữ đó một bên mặt có một vết bớt đỏ
chiếm gần nửa khuôn mặt, nhìn đến thật là phát sợ, thật sự là mặt phải thiên
sứ, mặt trái ác ma, nếu như không có vết bớt đó thì thật là tốt.

Quay lại về phía đằng sau cảm nhận được nội công ngày càng đến gần Dịch Phong
tốc độ mặc quần áo nhanh hơn.


Đao Giả Bá Vương - Chương #6