Người đăng: doilamongmo
Dịch Phong nhìn cái xác Thiết Huyết nằm trên vũng máu chảy đầy sàn gỗ thấm đẫm
cả khoảng lớn, tựa hồ nhìn phía bên trong thi thể có những vật như những côn
trùng bò ra lúc nhúc như kiến trông thật kinh dị.
-Đúng là sát thủ được huấn luyện kỹ càng, tự tử để bịt kín đầu mối
Dịch Phong lầm bầm rồi lấy trong túi vải nhỏ nắm cỡ bàn tay, bốc ở trong đó
một ít bụi phấn rồi thổi khắp người Thiết Huyết lập tức cơ thể hắn sủi bọt
trắng dần dần tan mất chỉ để lại bộ quần áo.
Đi vào phòng bếp một cảnh tượng thật đau lòng toàn bộ người trong tửu điếm này
đều bị giết một cách tàn nhẫn chất chống thi thể thành một đống, thủ đoạn
thật không còn tình người . Dịch Phong quỳ xuống một chân hai tay chắp lại lầm
bẩm vài câu ngữ như thể cầu nguyện cho những sinh mạng này yên nghỉ.
-Mọi chuyện dần trở nên phức tạp rồi đây
Đi ra cửa quán, hắn lạnh lùng đi đến gần nhìn Ám Dạ nằm thở hổn hển dưới đất
. Mắt Ám Dạ thấy Dịch Phong đi đến trên người không một chút thương tích nào ,
liền biết ngay Thiết Huyết đã bị xử gọn, trong tâm trí bỗng rùng mình không
biết Dịch Phong sẽ làm gì ả tiếp.
Đêm tối hôm nay thật tĩnh lặng, trăng sáng tròn tỏa ánh sáng dịu nhẹ cùng làn
gió thổi lất phất nhưng thật lạnh lẽo tạo cảm giác lạnh gáy. Phía ngoài đường
không gian tĩnh lặng tuyệt nhiên không có lấy một bóng người đi lại thật khác
biệt so với mấy ngày hôm qua.
Trong một căn phòng chỉ có vài ba ánh nến tỏa sáng . Ngồi phía giữa căn phòng
là Ám Dạ toàn thân đã bị điểm huyệt còn đối diện trước mặt nàng là Dịch Phong
với ánh mắt đầy sát khí khiến ả không thể thở như thường cứ như bị một bàn tay
vô hình bóp chặt cổ lại.
Suốt nửa canh giờ hắn không tài nào moi được một câu nói của Ám Dạ.
Và Ám Dạ chỉ cười lạnh bất chấp vết thương trong người gằn ra từng chữ muốn đe
dọa hắn.
-Ngươi đã xen vào chuyện không nên . Tốt nhất ngươi nên chạy đi, rất nhanh thôi người của ta sẽ đến lúc đó ngươi tiêu rồi ......Ha.....Ha.
Phập
Thanh đoản đao lập tức cắm chặt vào đùi Ám Dạ cùng đó là tiếng thét kéo dài ,
Dịch Phong đã truyền vào đao một ít chân khí, nó sẽ chạy vào trong từng thớ
thịt phá hủy từng dây thần kinh kéo dài sự đau đớn.
Lãnh khốc nhìn địch nhân kêu thảm thiết, Dịch Phong gằn giọng
-Ngươi lúc này, ngoại trừ còn có thể nói ra mọi chuyện, ngay cả năng lực tự sát đều không có. Ta xem ngươi nói hay không nói, đến tột cùng ai ra lệnh cho các ngươi, sau lưng là ai? Ngươi tốt nhất nói ra, nếu không ngươi cứ chậm rãi hưởng thụ . Đừng tưởng rằng ngươi là nữ nhân mà ta không dám ra tay.
Dịch Phong nhìn Ám Dạ nằm trên mặt đất, ánh mắt lộ ra vẻ tàn khốc. Ả mặc dù
chịu không ít khảo hình, nhưng vẫn ngang ngạnh, vẫn không mở miệng, cái gì
cũng đều không nói, làm hắn trong lòng giận dữ.
-Nói !!! Là ai lệnh các ngươi ?
Phụt
Ám Dạ nhổ một bãi máu tươi vào mặt Dịch Phong cười khẩy, hai mắt bắn ra cái
nhìn ác độc, oán hận nhìn Dịch Phong run giọng nói
-Giết ta đi ! Giết ta đi ! Ha....Ha....Ha
Xoẹt....
Một đao quang bóng láng đi ngang qua cổ Ám Dạ, máu tươi từ chỗ đó bay văng
như mưa rồi sau đó lập tức im bặt.
-Ta thanh toàn cho ngươi
Canh ba, phía bên ngoài từ trên nóc mỗi căn nhà vô thanh vô tức xuất hiện bảy
bóng người. Mỗi người đứng một hướng, trong tay cầm trường cung, che mặt, nhìn
không rõ ràng lắm. Chỉ thấy một kẻ trong đó giơ tay lên cao, nhất thời bảy đạo
tiễn ảnh vô thanh vô tức mang theo lực âm nhu bắn thẳng vào quán trọ nơi mà
Dịch Phong ở đấy.
Rất nhanh quán trọ trong nháy mắt đã bị ngọn lửa cao hơn một trượng vây quanh,
dưới sự trợ giúp của gió đêm, thoáng chốc ngọn lửa đã lan ra khắp mấy căn nhà
gần đó.
Phía ngoài vòng tròn lửa không xa, bảy hắc y đứng trên nóc nhà, giương cung
nhắm sẵn, vững vàng quan sát thật kỹ động tĩnh trong vòng lửa.
Bên trong quán trọ, Thanh Liên mặt sợ hãi nhìn ngọn lửa dần dần nuốt mọi thứ
thành tro bụi . Còn Dịch Phong nhíu mày nhìn xung quang tìm đường thoát.
-Thanh Liên, cuốn chăn vào người mau
-Ngươi định làm gì ?
-Chúng ta sẽ bay ra ngoài
-Cái gì ? Ngươi điên rồi, lửa bây giờ càng lúc càng to, chạy qua đó cơ may sống sót chỉ có một phần chết chín phần đấy
-Vậy thà chấp nhận một phần ấy đi còn hơn bị nướng chín ở đây . Ôm chặt người của ta.
Đối mặt với ngọn lửa hung dữ, Dịch Phong không biến sắc, thân thể trực tiếp
xuyên qua ngọn lửa. Chỉ thấy nơi nào hắn lướt đến thì ngọn lửa đều thụt lùi,
nhất thời tạo ra một đường vạch thẳng không lửa. Thân thể hắn vừa thoát ra
ngoài đã thấy bên ngoài có bảy người, bảy mũi tên đồng thời lao đến với tốc độ
cực nhanh.
Một tay ôm lấy Thanh Liên, tay còn lại Dịch Phong vận nội công bao trùm cả
cánh tay chém ra một đao khí lưỡi liềm cực mạnh chấn nát những mũi tên đó.
Giữa không trung vang lên tiếng long ngâm, một đạo quang đỏ rực mang theo khí
tức hủy diệt xuất hiện trước mặt bảy địch nhân.
Bảy hắc y nháy mắt thấy Dịch Phong công kích liền nhanh chóng xếp thành một
hàng dài song thủ kẻ đứng sau áp vào lưng kẻ đứng trước truyền công.
Kẻ đứng đầu nhận được sự hỗ trợ hai tay uyển chuyển vẽ ra hình đồ thái cực
biến đao khí của Dịch Phong từ cương sang nhu, thuận thế công kích song thủ
bắn ra chưởng kình xé nát hư không đánh về phía Dịch Phong . Hắn lộn người
cùng đó tung ra một cước kình lóe sáng phá tan.
-Thanh Liên, nàng ổn không ?
-Ta không sao
Bỗng Dịch Phong cảm thấy sau lưng Tử Điện Tinh Kiếm đang rung động dữ dội ,
vật và người như thể tương đồng tâm trí, Dịch Phong như hiểu ra cười lớn
-Ngươi muốn giúp sao !!! Được
Dịch Phong nắm chặt thần binh trong tay phát ra kình lực tạo thành tiếng đao
rung chuyển trời xanh, phát ra hai đạo kiếm khí bất đồng, trong nháy mắt khiến
mặt đất rung chuyển, cỏ cây hoa lá đều bị chấn nát. Kiếm kình trực tiếp chém
thẳng vào quang cầu kỳ dị.
Sấm sét vang lên, đất đá loạn tán, bốn phía đều mù mịt thổi tắt đám lửa đang
cháy dữ dội.
Đáp xuống đất Dịch Phong nhìn xung quanh cửa nhà hoang tàn tất cả đã bị thiêu
rụi hết . Nhìn bảy hắc y trong tình trạng thê thảm, mỗi kẻ đều bị thụ thương
bất đồng, đang cố sức vận công trị thương.
Tả thủ Dịch Phong khẽ phất, một đạo kình phong đánh vào tử huyệt đạo của những
kẻ kia, tước đoạt mạng sống của bọn chúng.
Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, hắn thầm than việc đi lịch lãm bây giờ sẽ
khó khăn hơn và hắn sẽ có nhiều kẻ thù, quay sang Thanh Liên hỏi
-Nàng biết bọn chúng không ?
Thanh Liên gật đầu nói
-Là hội sát thủ Vô Diệm trong năm hội sát thủ nổi tiếng trong giang hồ Thần Dạ, Kinh Phong, Long Diệm, Hắc Huyết . Đây không phải lần đầu có kẻ muốn giết ta nhưng ta chưa nghĩ đến là có người thuê Vô Diệm ra tay.
Dịch Phong gật đầu, đúng như hắn đoán mọi chuyện xảy ra đến bây giờ chung quy
mục tiêu là Thanh Liên.
-Chúng ta nên rời đi thôi
-Ừm