Người đăng: doilamongmo
Chiêu Ngọc nằm thẳng trên chiếc giường lớn, trên mặt nộ khí đã tiêu,chuyện
mất mặt lúc nãy lại tái hiện trở lại . Nàng càng nghĩ càng tức giận, tên gia
hỏa bằng cái gì vũ nhục mình.
-Không phải gì cũng ăn ? Thật là một tên đáng chết . Chiêu Ngọc phẫn nộ nhảy khỏi giường tiến đến phòng tắm, nhìn vào vẻ mặt tầm thường không chút đặc sắc trong chiếc gương, lấy bên cạnh một lọ thuốc rắc vào tay rồi xoa nhẹ lên mặt, vẻ mặt nàng bắt đầu gấp khúc biến đổi nhăn nhúm.
Khi tất cả trở lại bình thường trước mặt gương soi xuất hiện một khuôn mặt
khuynh quốc khuynh thành, mi như tân nguyện mắt như sao xa, da dẻ cực kì mềm
mại như nước chảy,đặc biệt đôi môi nhỏ nhắn đều đặn cực kì hồng hào mềm mại ,
làm người ta cứ nghĩ tới mãi quả là nhan sắc hại nước hại dân.
-Tên vô lại thối tha, ta xấu lắm sao ? Chỉ biết nhìn vẻ bề ngoài thôi, nếu để ngươi trông thấy chân diện mục của ta, để xem vẻ mặt ngươi tiếc nuối thế nào, hừ. Chiêu Ngọc có chút say mê tự vuốt ve khuôn mặt mình, đôi môi hồng vểnh lên mắng Dịch Phong.
Lúc này bên phòng Dịch Phong, hắn không hề biết rằng mình đã đắc tội với một
mỹ nữ chỉ là hắn đang say giấc nồng trên giường không hề bận tâm mọi thứ.
Khi ánh dương quang của buổi sáng sớm khẽ luồn qua khung cửa chiếu vào long
lanh từng bước từng bước chiếu sáng, Dịch Phong chầm chậm mở hai mắt ra, con
ngươi hơi ánh lên màu tử sắc bàng bạc quái dị, nhưng cũng nhanh chóng biến mất
trở lại một màu đen tuyền.
Bước xuống dưới quán thì cũng chưa có khách đến chỉ có Chiêu Ngọc đang ngồi đó
dùng điểm tâm, ánh mắt nàng thấy Dịch Phong xuống liền lạnh lại hứ một tiếng
rồi ăn tiếp, Dịch Phong cũng chả kém bĩu môi kiếm một cái bàn gọi món.
-Tiểu đồng ...lại đây
Dịch Phong ngồi bàn thấy một tiểu tử tầm 14 -15 tuổi đang lau bàn ghế liền gọi
lại.
-Vị đại ca cần đệ làm gì ?
-Ta muốn hỏi có chút chuyện
-Cái này thì đệ đâu có biết cái gì đâu mà nói chứ . Tiểu đồng gãi đầu mặt bắt đầu khó coi.
-Yên tâm ta không hỏi đâu xa đâu ...này cầm lấy . Dịch Phong khéo léo lôi ra một nén bạc dúi vào tay Tiểu đồng, hắn thừa biết phải làm thế này thì cái tên trước mặt mới chịu nói, thấy tự dưng có được món tiền lớn Tiểu đồng mặt liền hớn hở nói
-Vậy đại ca hỏi đi nếu đệ biết đệ sẽ trả lời
-Ừ, tốt lắm, ta hỏi nha
-Vâng
-Câu hỏi thứ nhất là tại sao ở Lạc Thành Mai Cốc này không hề xuất hiện lấy một nữ tử tầm 18 đến 25 tuổi ?
-Cái này ...cái này . Bị hỏi câu này bất ngờ Tiểu đồng miệng ngập ngừng vừa muốn nói lại vừa muốn không, đôi mắt cứ liếc ngoài cửa ra vào.
-Cứ nói đi nếu như có kẻ nào dám có ý đồ với đệ, ta sẽ xử kẻ đó
-Vâng ...đệ nói ...thực ra ở nơi này vốn đã không còn nữ tử đã được hơn 5 năm rồi
Dịch Phong thoáng ngạc nhiên nhưng vẻ mặt vẫn bình thường hỏi tiếp
-Lý do ?
-Bởi sự xuất hiện của Ngũ Yêu Nhân, kể từ khi chúng đến đây những nhà nào có con gái mà có nhan sắc đều bị chúng bắt đi đến một hang động còn chúng làm gì các cô gái thì đệ chịu chỉ là mỗi lần bắt một người con gái thì đêm đó là tiếng hét thảm thiết vang vảng cả màn đêm.
-Ồ, vậy đệ có biết chúng không ?
-Vâng có tất cả là năm tên, tên thứ nhất là lão đại gọi là Nhạc Tinh thân hình cao bằng đứa chỉ trẻ 7 tuổi nhưng hắn có một cái đầu rất to có khả năng thôi miên . Tên thứ hai là Nhạc Chi to béo có khả năng đao thương bất thương bất nhập . Tiếp là tên thứ ba gọi là Nhạc Thủ, quyền pháp mạnh mẽ kinh người.
Tên thứ bốn là Nhạc Túc thân pháp quỷ dị không ai bắt kịp được . Và cuối cùng
là tên thứ năm Nhạc Chung cước pháp ảo diệu biến hóa khôn lường.
Dịch Phong gật gù nghe Tiểu Đồng nói
-Đệ biết hết khả năng của chúng sao ?
-Đệ ở đây từ lúc bọn chúng đến và tận bây giờ nên biết cũng không có gì là lạ.
-Đệ có biết chỗ của bọn chúng ?
-Có đệ biết nơi chúng ở là núi Thành Côn và..... Đại ca này .Tiểu đồng lại ngập ngừng nói
-Có việc gì sao ?
-Đại ca là đến tiêu diệt bọn chúng phải không ?
-À không ...ta chỉ nhận lệnh đến giải cứu một người thôi.
-Vậy sao . Giọng nói Tiểu đồng thoáng lên sự mất mát hụt hẫng, ánh mặt cụp xuống đến tội nghiệp
-Tiểu đồng này để đáp lại việc đệ cho ta thông tin ...ta sẽ đáp ứng là một yêu cầu của đệ và tất nhiên là trong khả năng của ta thôi . Dịch Phong tươi cười vỗ vai Tiểu đồng.
-Thật sao ? . Tiểu đồng như chưa tin hỏi lại
-Ừ, nào nói ra yêu cầu của đệ đi.
-Vậy đại ca hãy tiêu diệt bọn chúng giúp đệ để trả thù cho tỷ tỷ và muội muội của đệ.
Nhìn ánh mắt đầy phẫn nộ, Dịch Phong như thấu cảm được cái gọi là mất người
thân nó đau thế nào trong khi mình không thể làm gì được.
-Được ...coi như ta thay mọi người giết bọn dâm tặc đó xóa vết nhơ trên giang hồ.
-Đa tạ ...đa tạ đại ca . Tiểu đồng rối rít cảm ơn
Chiêu Ngọc ngồi cạnh bất ngờ khi nghe thấy Dịch Phong đến tìm Ngũ Yêu Nhân
thật là trung hợp khi nàng cũng đến đó tìm một vật nhưng nàng nghe được Ngũ
Yêu Nhân nổi tiếng dâm dê nên nàng mới dịch dung cho khuôn mặt xấu đi.
Nhưng tránh khỏi tầm nhìn của Ngũ Yên Nhân là một chuyện, còn muốn lấy được
cái vật mà nàng muốn lại là chuyện khác với sức lực nàng mà muốn lấy được e
cũng khá là khó.
Vì thế khi nghe được Dịch Phong đến tìm Ngũ Yêu Nhân nàng bỗng định ra một kế
hoạch hợp tác.
-Cộc...cộc
Trong phòng nghỉ Dịch Phong phát ra tiếng gõ cửa, hắn mở ra thì đó là Chiêu
Ngọc với bộ áo váy màu tím, cơ thể thì tuyệt diệu nhưng khuôn mặt thì lại
không tương xứng.
Dịch Phong khó hiểu nhưng vẫn buông đùa một câu
-Đến để cho ta ăn thịt nàng sao, he he ?
Chiêu Ngọc vẫn bình thản lướt qua người Dịch Phong đi vào phòng ngồi bàn rót
một chén trà rồi nhấp một ngụm.
-Nghe nói ngươi chuẩn bị đến tìm Ngũ Yêu Nhân
-Ồ nghe lén ngươi khác là không tốt nha . Dịch Phong đóng cửa rồi ngồi đối diện Chiêu Ngọc xem nàng có ý đồ gì.
-Ta vừa hay có việc ở đó mà thôi khỏi dài dòng..... hai ta sao không hợp tác nhỉ ?.
-Tại sao ta phải hợp tác với nàng ?
Chiêu Ngọc cười nhẹ rồi nói
-Ngươi đi đến núi Thành Côn ta không ý kiến gì nhưng mà để nhìn vào được trong đó thì ngươi sẽ phải cần đến ta.
-Nói lý do để ta phải cần đến nàng đi
-Bởi vì trong đấy như một mê cung nếu đi sai đường thì vĩnh viễn sẽ kẹt ở đấy . Ta giúp ngươi tìm Ngũ Yêu Nhân và đổi lại ngươi sẽ lấy giúp ta một vật.
Dịch Phong ngẫm một lúc rồi gật đầu
-Được thôi ta đáp ứng nhưng mà nếu như nàng có ý đồ mà khiến ta gặp bất lợi thì nàng cẩn thận đấy.
Nói xong hắn hừ nhẹ một tiếng phát nội công khiến Chiêu Ngọc ngồi đó mà cảm
thấy đầu óc quay cuồng, lồng ngực bị thắt chặt lại đến khó thở . Tâm niệm
nàng nói lên rằng người trước mặt không nên đụng chạm vào.