Mei Chủ Động!


Người đăng: DanteSparda

“A...” Thiếu nữ đi vài bước sau đó giật mình, vẻ mặt theo đó hơi ngẩn ra và tỏ
ra ngượng ngùng. Biểu lộ trên khuôn mặt mang theo xấu hổ, nàng vội vàng nói:
“Anh đang tắm ở bên trong sao?” Giọng nói mang theo ấp úng nói: “Em có thể
tiến vào sao?”

“Phì...” Naruto khẽ cười. Hắn cảm giác được thiếu nữ lại mang theo xấu hổ có
vài phần đáng yêu. Cơ thể nàng có chỗ nào mà Naruto chưa thưởng thức qua.
Không có chỗ nào mà miệng Naruto chưa hôn qua cả. Naruto ngay lập tức vươn tay
ra trực tiếp kéo thiếu nữ vào trong lòng.

“A...” Thiếu nữ tóc đỏ hung lại thét lên một tiếng sợ hãi. Hành động đột ngột
này làm cho nàng giật mình. Thân thể thiếu nữ theo đó trực tiếp ngã nhào vào
trong bể. Khăn tắm cũng đã bay mất chỉ để lộ một thân thể trắng nõn không mảnh
vải che thân.

Trong phút chốc đôi mắt hai người nhìn về phía nhau, cả hai đều cảm giác được
ngọt ngào ở trong lòng. Khoé miệng Naruto hơi nhếch lên mang theo ngạo mạn,
hắn trực tiếp hôn lên đôi môi Mei một nụ hôn thật sâu và nồng thắm. Đến khi
hai bên tách ra thì đã có một phút trôi qua, cả hai thở hổn hển, miệng hai
người còn dính một tia nước nhơm nhớp.

Bàn tay Naruto kết ấn, từ trên vai Naruto mọc lên thêm hai đôi tay nữa. Một
đôi tay là không có cách nào đủ với Naruto trong lúc này. Thấy được hai đôi
tay xuất hiện thêm làm cho Mei thực sự ngượng ngùng lại mang theo chờ mong
nhìn về phía hắn.

Lộp cộp, lộp cộp...

Bước chân người vang lên, một đám người rời khỏi sơn động âm u. Người thiếu
niên tóc xám đi song hành với thiếu nữ có mái tóc màu nâu. Đột nhiên hắn mở
miệng nói chuyện: “Không nghĩ tới, cô người kế thừa gia tộc Kurama lại phản
bội làng Lá!”

“Ngươi không phải cũng phản bối làng Lá sao?” Người thiếu nữ quay ra giễu cợt
nhìn về phía thiếu niên. Trong ánh mắt cô mang theo châm chọc để lộ rõ làm cho
người thiếu niên có thể thấy được: “Phân gia Hyuuga làng Lá, người có dòng máu
gần nhất với tộc trưởng Hyuuga lại đi phản bội chính gia tộc mình. Thật sự làm
người cảm giác được châm chọc.”

“...” Hyuuga Neji trầm ngâm một chút rồi trả lời với giọng hơi buồn bã: “Ta
không giống như cô. Ta phản bội ra ngôi làng Lá chính là muốn nắm giữ vận mệnh
của mình.”

“Đến cuối cùng...” Thiếu nữ lại lần nữa châm chọc: “Không phải là trở thành
phản nhẫn. Mục đích cũng là huỷ diệt làng Lá và gia tộc của mình sao? Chúng ta
đều giống nhau cả, đều tồn tại chỉ vì báo thù. Ngươi không phải cũng giống ta
sao?”

“...” Lời này nói ra làm cho Hyuuga Neji lại lâm vào trầm mặc. Đến cuối cùng
tất cả đều hoá thành một hơi thở dài. Hắn nhẹ nhàng nhìn về phía thiếu nữ, hai
tay hắn ôm chặt lấy bộ ngực mình rồi nói: “Cô nói đúng? Cả hai chúng ta đều là
kẻ báo thù. Số mệnh đưa chúng ta đi đến con đường này.”

“Phì...” Người thiếu nữ khẽ nở nụ cười nhìn về phía người thiếu niên kia. Nàng
lại tiếp tục mở miệng châm chọc: “Thế nào... ngươi không phải luôn miệng nói
ngươi phải nắm giữ vận mệnh của mình sao? Bây giờ lại nói số mệnh đưa ngươi
đến con đường báo thù?” Hyuuga Neji ôm ngực hơi cúi đầu, hắn không có trả lời
mà xoay người rời đi. Chỉ còn có thiếu nữ lẳng lặng ở nơi đó. Điều này khiến
cho thiếu nữ hơi giận dữ.

Hyuuga Neji đột nhiên nhíu mày lại, hắn nhìn về phía vực sâu vạn trượng ở
trước mặt mình. Khi mà hắn quay đầu ra thì thấy được thiếu nữ có chút đắc ý
nhìn về phía hắn. Hàng lông mày Neji hơi nhăn lại, hắn quay đầu nhìn về phía
vực sâu vạn trượng. Lúc này hắn từ từ đóng lại đôi mắt ngay sau đó đôi mắt hắn
mở ra. Khác hẳn với đồng từ màu trắng thì đồng từ đã biến thành màu xanh như
sao trời trông vô cùng xinh đẹp. Hắn tiếp tục đi về phía trước, bản thân không
trúng áo thuật chút nào làm cho thiếu nữ kinh ngạc.

Đứng ở trên vách đá cao, người toàn thân màu trắng mở miệng hỏi: “Hai người
đó... không có vấn đề gì chứ?”

“Không hề...” Dưới chiếc mặt nạ xoắn ốc, một âm thanh vang lên. Ba viên câu
ngọc màu đen xoay tròn rồi hắn mở miệng nó chuyện: “Từ trong mắt hai người đó
ta cảm nhận được nỗi hận lớn đối với làng Lá. Họ hận không thể lập tức huỷ
diệt làng Lá. Chỉ cần cho họ một cơ hội, họ sẽ vô cùng có ích cho chúng ta.”

“Phải phải...” Người toàn thân màu trắng tiếp tục nói chuyện: “Tuy nhiên huyết
kế ảo thuật cô ta thực sự quá đáng sợ. Loại huyết kế này giống như giết người
vô hình. Ta ở trong đất mà vẫn không thoát được ảo thuật cô ta khống chế.”

“Ngươi...” Tobi nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt có vài phần mang theo khinh khỉnh
khi quan sát người toàn thân màu trắng với cái đầu có quả tóc màu xanh lá kia:
“Bởi vì ngươi không có được Mangekyou Sharingan. Chỉ cần ngươi có được con mắt
này, phần lớn ảo thuật không thể làm gì ngươi. Ngay cả huyết kế gia tộc Kurama
cũng như vậy. Nhưng ta không thể không thừa nhận huyết kế cô ta thật đáng sợ.
Nếu là ta muốn đối đầu trực diện với cô ta cũng khó mà giải quyết được.”

“Vậy tên Hyuuga đó thì sao?” Toàn thân màu trắng Zetsu tò mò hỏi: “Hắn thức
tỉnh đôi mắt mới rồi. Nếu như không khống chết tốt e rằng sẽ gặp nguy hiểm cho
kế hoạch chúng ta.”

“Hắn sao...” Tobi trầm ngâm một chút sau đó nói: “Mỗi người đều có điểm yếu
của mình. Hắn cũng vậy cũng không có ngoại lệ. Ta đã biết được điểm yếu cuối
cùng của hắn. Chỉ cần thoáng đẩy một chút, hắn sẽ rơi xuống vực sâu không lối
thoát.”

“Tuỳ ngươi thôi...” Zetsu nhàn nhạt đáp lại: “Chỉ cần ngươi không làm thay đổi
kế hoạch của ngài Madara là được!”

“Hộc, hộc...” Thiếu nữ nằm vật ra trong bể nước nóng, toàn thân nàng đỏ ửng và
co giật liên hồi. Nàng cảm nhận được dư vị không thôi sau khi hoan ái nam nữ.
Quả thực cảm giác này thực sự khi đã nhấm nháp rồi khó mà quên được. Nàng
không có cách nào tự chủ được mỗi khi gần người thiếu niên mà nàng yêu. Biết
rõ hắn nhỏ tuổi hơn mình nhưng nàng vẫn lao vào bất chấp hậu quả. Đến bây giờ
nàng còn chưa nhận được một lời cầu hôn của hắn.

“Ở nơi này lâu... không tốt đâu, Mei!” Naruto nở nụ cười sau đó đưa bàn tay
khẽ vuốt mái tóc mềm mại và ướt nhẹp của nàng.

“Cho em nghỉ một chút!” Mei thở ra hồng hộc đáp lại. Ánh mắt nàng vẫn nhìn về
phía cây dơng vật vẫn còn cứng cáp. Trong lòng lại vừa thích thú không thôi
nhưng lại e ngại hắn quá mạnh mẽ sợ ăn không tiêu. Đến cuối cùng nàng vươn bàn
tay trực tiếp cầm lấy dơng vật hắn sau đó há miệng ngậm lấy. Động tác không
mấy thành thục nhưng thực sự làm cho Naruto yêu thích không bỏ.

Hai người kéo dài cả giờ đồng hồ trong phòng tắm. Thi thoảng truyền đến những
tiếng rên rỉ khiến cho máu huyết sôi trào. Đến khi ra ngoài thì thiếu nữ đã
mặc một chiếc áo trắng thích ý nằm ở trong ngực người thiếu niên. Đối mặt với
đám người là ánh mắt kỳ quái của vài người cùng với đôi mắt bốc lên ngọn lửa
giận dữ của Uzumaki Karin.

Naruto bế Mei lên theo kiểu công chúa tiến vào trong phòng ngủ của mình. Lúc
này, Mei thích ý dựa vào ngực của hắn. Nàng hít hà vài hơi ngửi hương thơm nam
tính trên cơ thể Naruto. Vẻ mặt mang theo âu lo và ấp úng. Đến cuối cùng Mei
đột nhiên mở miệng: “Dan... anh sau này có dự định gì không?”

“Dự... dự định gì?” Naruto hơi ngạc nhiên hỏi lại.

“Chuyện... của chúng ta...” Mei ngượng ngừng vài câu: “Bao giờ...anh mới đến
nhà em hỏi cưới?” Giọng nói biến thành có chút lắp bắp.

“Cái này...” Naruto hơi ngẩn ra.

Terumi Mei nhăn mày lại, giọng nàng mang theo hơi hoảng hốt: “Anh chàng đẹp
trai của em... chẳng lẽ anh chưa bao gì nghĩ đến chúng ta sau này sẽ như thế
nào sao?”

“Không... không phải!” Cảm nhận được khí lạnh từ Mei, Naruto vội vã nói
chuyện: “Em biết xuất thân anh cũng không phải rất rõ ràng. Liệu làng Sương Mù
có chấp nhận gả em cho một người không rõ lai lịch như anh. Hơn nữa, em cũng
biết tuổi tác chúng ta mà. Anh nghĩ em hẳn nhận ra anh nhỏ tuổi hơn em rất
nhiều. Em nguyện ý gả cho một người nhỏ hơn em nhiều tuổi sao?”

“Naruto...” Lời nói từ miệng Mei phát ra làm cho Naruto lập tức ngẩn người ra.
Hắn mang theo hốt hoảng nhìn về phía Terumi Mei. Mei chớp chớp đôi mắt xinh
đẹp nhìn về phía Naruto hỏi: “Tên đầy đủ của anh là Uzumaki Naruto. Anh là
jinchuriki cửu vĩ của làng Lá, đúng không?”

“Em...” Uzumaki Naruto nhàn nhạt mở miệng nói chuyện: “Em làm sao mà biết
được?” Theo sau là một tiếng thở dài.
“Nếu chú ý một chút...” Mei mỉm cười mở miệng nói chuyện: “Sẽ chẳng khó để
nhận thấy điều đó. Thực sự trước đó em đã nghĩ ngờ thân phận của anh. Chỉ là
làng Sương Mù cần có một người cung cấp tài chính như anh. Ở lần đầu tiên
chúng ta cùng nhau, em đã thấy được phong ấn trên bụng anh. Chỉ bằng loại
phong ấn này, em càng chắc chắn hơn thân phận của anh. Hơn nữa, anh quên một
điều sao? Ao có Byakugan ở bên mắt phải.”

“Thì ra là vậy sao? Anh cứ nghĩ mình dấu tốt lắm kia mà...” Naruto theo đó
xuất hiện một tiếng cười khổ. Khoé miệng hắn hơi kéo lên, hắn mở giọng hỏi
nhỏ: “Vậy em vẫn muốn gả cho anh sao? Em phải biết thân phận anh, một khi
chúng ta kết hôn em rất có thể phải đối lập với làng Lá có khi sẽ dẫn phát
chiến tranh giữa hai làng.”

“Dù anh là ai...” Mei đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hắn rồi cười nói:
“Em cũng sẽ không từ bỏ đâu, anh chàng đẹp trai của em ạ. Anh chỉ thuộc về
riêng mình em mà thôi, anh yêu!”


Đạo Chu - Chương #96