Thời Không Phong Cấm Trận


Người đăng: DanteSparda

“Không trúng?” Hàng lông mày Naruto theo đó nhăn lại thật sâu. Sắc mặt theo đó
cũng trở nên trầm trọng hơn. Hắn quay ra nhìn về phía thiếu niên Haku rồi nói:
“Cậu không có sao chứ?”

“Thiếu gia, tôi ổn!” Yuki Haku rút ra một đám châm dài nắm trong tay. Vẻ mặt
hắn theo đó tràn đầy đề phòng nhìn về phía cánh rừng đang sinh trưởng.

Vừa rồi Naruto chỉ thấy được người đeo mặt nạ kia trực tiếp sử dụng một loại
bí thuật nào đó. Bàn tay hắn chạm vào Hoshigaki Kisame sau đó Hoshigaki Kisame
trực tiếp bị hút vào biến mất. Kế tới Mộc Độn cũng tấn công tới cơ thể hắn tuy
nhiên dường như Mộc Độn tấn công vào hư không, không có bất cứ hiệu quả gì cả.

Phân thân Tobi bị Mộc Độn của Naruto nghiền nát nhưng bản thân Tobi thì không.
Hắn trực tiếp đi xuyên qua đám cây cối giống như cơ thể hắn chỉ là ảo ảnh. Vẻ
mặt đám người ở đây lập tức dại ra. Uzumaki Karin hô lên: “Làm... làm sao có
thể? Hắn đi xuyên qua cây cối và mặt đất!”

“Ảo thuật, bí thuật còn là...” Hàng lông mày Naruto nhăn lại vô cùng sâu. Hắn
rất tò mò loại thuật mà Tobi đang sử dụng kia. Đến tột cùng thì hắn đang sử
dụng loại nhẫn thuật gì. Bất chợt trong đầu Naruto xuất hiện tinh quang. Hắn
hiểu ra được đối phương sử dụng loại nhẫn thuật gì rồi. Mỗi đôi Mangekyou
Sharingan có được vài loại đồng thuật, Naruto thấy được Itachi thi triển có
ngọn lửa đen, thế giới ảo ảnh cùng với quái vật khổng lồ. Tobi hiển nhiên cũng
có năng lực như vậy và năng lực này đến tột cùng là gì.

“Nga... đáng tiếc không có đánh trúng nha!” Tobi vẫy vẫy tay đối với Naruto
cười nhạo nói.

“Đó có phải năng lực mà con mắt đó mang lại cho ngươi?” Naruto mở miệng nói
chuyện: “Hoặc ngươi dấu một con mắt bên kia có năng lực đó? Năng lực ngươi là
gì? Liên quan đến tới thời không sao?” Nếu như năng lực là thời không thì
Naruto có biện pháp xử lý nếu là thân thể biến hoá như Thuỷ Hoá của gia tộc
Hozuki thì phiền phức to.

“Ngươi đoán nha...” Bàn tay hắn đưa ra vẫy vẫy trông cực kỳ khiêu khích ánh
mắt người khác.

“Không cần đoán!” Naruto lập tức liền kết ấn. Bốn phản phân thân lập tức xuất
hiện ở bốn góc sau đó trực tiếp vây quanh đoàn người Naruto cùng với Tobi vào
bốn góc khác nhau. Trong lúc nói đến nhẫn thuật thời không, Naruto thấy được
đôi mắt hắn khẽ thay đổi. Như vậy nó nhất định phải là một loại nhẫn thuật
thời không nào đó.

“A, nha, mộc phân thân sao?” Tobi vẫn giễu cợt đối với Naruto.

“Ngươi có nghe qua phong ấn của gia tộc Uzumaki sao?” Naruto nhàn nhạt mở
miệng, ánh mắt mang theo lạnh lẽo đến thấu xương: “Gia tộc Uzumaki quản lí
nước Con Xoáy nhưng do quá cao ngạo và thuật Phong Ấn của họ quá đáng sợ mà
dẫn đến quốc gia bị diệt vong. Từ nghìn năm đến nay, gia tộc Uzumaki đã phát
triển hệ thống phong ấn đa dạng và phồn hoa đến mức làm cho ta cũng cảm giác
được đau đầu. Vì sợ các quốc gia khác tấn công mà tộc Uzumaki sáng tạo rất
nhiều phong ấn và trận pháp. Ngươi đã nghe đến một loại tên là thời không
phong cấm trận không?” Vẻ mặt Tobi lập tức lo lắng, đôi mắt nheo lại: “Ngươi
không biết cũng không sao? Vì tránh những người quốc gia khác sử dụng loại bí
thuật có liên quan đến thời không tiến hành tập kích làng Con Xoáy mà tạo ra
nó. Nó có tác dụng đó chính là... phong ấn thời không, không cho kẻ địch sử
dụng bất cứ nhẫn thuật, bí thuật nào liên quan tới thời không. Nói đúng hơn
đem không gian mang thêm một phần xiềng xích!”

“Thời không phong cấm trận! Khởi!” Bốn mộc phân thân dùng hai tay kết ấn. Ngay
sau đó từ trên người họ lập tức xuất hiện một màn ánh sáng. Ánh sáng theo đó
lan toả liên kết với nhau tạo ra một cái lồng trong suốt hình vuông bao bọc
đám người Naruto và Tobi lại.

“Mộc Độn: Thụ Giới Giáng Đản!” Naruto trực tiếp sử dụng ra loại nhẫn thuật có
sức tấn công mạnh bao bọc lấy Tobi. Mặt đất bắt đầu lập tức bao bọc lại cơ thể
Tobi đem hắn quấn lấy. Tobi nghiêng trái nghiêng phải, hắn nhảy đông nhảy tây
tránh thoát cây cối trói buộc đồng thời sử dụng thanh kunai đem cây cối chém
đứt.

Đáng tiếc lần này hắn quá khinh địch mà nhận tài vì hắn thấy được hai quả cầu
màu xanh màu theo hình cánh quạt bốn cánh màu trắng bay về phía hắn. Chúng
trực tiếp va chạm vào vị trí Tobi đang đứng sau đó phát ra một tiếng nổ lớn.
Hai quả cầu gió xoay mạnh đến mức đánh vào bức tường kết giới làm cho bức
tường phát ra ma sát khủng khiếp. Tobi cũng bị bao phủ trong trận lốc đó, hắn
phát ra một tiếng hét lớn: “Aaaa...”

Xoạt!

Ngay cả kết giới cũng không có cách nào chịu nổi đòn tấn công này trực tiếp xé
rách tung toé, hai mộc phân thân bị liên luỵ theo đó biến mất. Vụ nổ tạo ra
cơn gió xoáy mạnh mẽ đem mọi thứ cắt nát. Đến khi bụi mù tản đi để lại một nơi
với hai cái hố sát gần nhau và gỗ vụn cùng lá cây khắp nơi. Thế nhưng theo đó
đôi mắt Naruto cũng trợn to, hắn nhìn về phía trước, vẻ mặt đầy kinh hãi vì
hắn cảm nhận không thấy được Tobi đâu cả.

Đột nhiên sự xuất hiện Naruto làm cho hắn cảm nhận ngoài sức tưởng tược. Lúc
này Tobi đã lộ ra khuôn mặt thật nhưng bị cánh tay hắn che lại chỉ để lộ ra
một bên. Ơ bên kia để lộ nửa mặt sần xùi như cái rễ cây. Con mắt ba câu ngọc
mang theo lạnh lẽo nhìn về phía Naruto, hắn mở miệng nói: “Lần này là ta thua
nhưng lần sau ngươi sẽ không còn may mắn như vậy đâu, Naruto. Chúng ta sẽ còn
gặp lại!” Mắt hắn bắt đầu xuất hiện gợn sóng như xoáy nước, thân thể hắn theo
đó bị hút vào và biến mất.

“Hừ...” Naruto hừ nhẹ một chút. Đôi mắt hắn đảo xung quanh, hắn không còn cảm
nhận được khí thế người tên Tobi đó thì mới thu hồi bản đôi tay lại. Theo sau
đó hắn thở ra một hơi dài nhìn về phía Uchiha Itachi. Itachi đã được Pakura
ném cho một tên ninja làng Cát khác. Naruto theo đó ra lệnh nói: “Được rồi,
chúng ta rời đi thôi!”

Một đôi hai người thiếu nữ một tóc đen dài và một tóc vàng giảo bước đi trên
con đường cái lớn. Hai nang thoáng ngẩng đầu đánh giá khắp nơi. Đến lúc này,
bốn cái đầu đá lớn được tạc trên vách đá đập vào mắt hai người làm cho hai
người hồi ức lại. Thiếu nữ tóc đen mở miệng nói chuyện: “Cô Tsunade, làng thay
đổi nhiều thật đấy, em thiếu chút nữa không nhận ra. Nếu không phải có mấy bức
tượng của các ngài Hokage, em đã không nhận ra đấy!”

“Có gì hay ho đâu chứ?” Senju Tsunade mở miệng giễu cợt. Đầu nàng theo đó hơi
lắc lắc: “Họ không phải để chết rồi sao? Không biết có bao nhiêu người vì cái
danh hiệu này mà chết. Ngay cả tài giỏi như Hokage đệ tứ cũng không thoát khỏi
cái chết. Thầy Sarutobi là thế, ông nội và ông hai cũng vậy... chẳng ai tránh
thoát cả!”

“Cô Tsunade...” Shizune vội vã hô lên.

“Nhiều năm như vậy rồi mà cô vẫn chẳng thay đổi gì nhỉ Tsunade!” Giọng nữ vang
lên, Tsunade thấy được hai lão già một nam một nữ đi tới. Phía sau lưng họ có
vài tên ninja làm hộ vệ đi theo. Họ nhanh chóng tới gần đoàn người Tsunade.

Lão già đeo mắt kính đẩy lên gọng kính quan sát Tsunade. Ngay sau đó hắn hơi
có chút kinh ngạc vì dáng vẻ không giống năm mươi chút nào của Tsunade. Đến
đây, hắn vội vàng nói: “Cuối cùng cô cũng định trở lại làng. Chúng tôi đã chờ
cô rất lâu rồi, Tsunade!”

“Hẳn cô đã nghe Tsunade nói rồi đi!” Bà lão Utatane mở miệng, đôi mắt híp lại
cố gắng mở ra nhìn về phía Tsunade hỏi: “Chúng ta muốn nghe ý kiến của cô. Mọi
người đã đề cử cô Tsunade thành Hokage đệ ngũ với lãnh chúa. Ngài lãnh chúa và
hội đồng đều đã đồng ý. Hiện giờ chỉ cần cô đồng ý, cô có thể trực tiếp trở
thành Hokage đệ ngũ.”

“Trước đó không vội!” Senju Tsunade đột nhiên mở miệng nói chuyện. Náng dùng
ánh mắt tò mò quan sát hai người. Đến cuối cùng nàng thở dài ra một hơi nói:
“Chúng ta hãy vào bên trong nói chuyện đi đã!”

“Được rồi!” Hai vị cố vấn nhìn về phía nhau sau đó gật đầu. Utatane Koharu lập
tức nói chuyện: “Chúng ta nói chuyện ở nơi này xác thật không tiện. Vào trong
rồi nói chuyện đi!” Vừa nói bà vừa nhìn về phía văn phòng làm việc Hokage.

Ở một nơi khác, đoàn người Naruto bắt đầu dựng lều cắm trại. Cũng không phải
dựng lều cắm trại mà là một toà nhà to lớn ở bên trong một khu rừng rậm. Chúng
được tạo bởi những miếng gỗ chắc chắn. Cũng không phải gỗ mà điểm kỳ quái là
cả căn gỗ nư liền mạch không có mấu nối. Nó giống như một cái miếng gỗ khổng
lồ sau đó được một người khổng lồ đẽo gọt thành căn nhà đặt ở nơi đó.

Trong một căn nhà nhỏ, Uchiha Itachi mặt đỏ thở hổn hển. Ánh mắt hắn mang theo
kỳ quái nhìn về phía Naruto. Lúc này hắn bị chói chặt kéo lên trên. Hai tay
hai chân đều bị chói chặt và chakra thì bị phong ấn. Khoé mắt hắn theo đó liếc
nhìn về phía nữa phía dưới đang khoả thân. Một cây d*ơng vật đang rỉ ra đầy
dịch lỏng. Chúng lây dính nhơm nhớp trên sàn nhà.

“Ngươi muốn gì, Naruto?” Uchiha Itachi cảm giác cả người thực sự khó chịu. Hắn
cứ nghĩ Naruto sẽ đoạt đôi mắt của hắn nhưng không ngờ Naruto lại trực tiếp
làm cho hắn xuất tnh. Sau đó đem tnh trùng hắn thu vào rất nhiều bình ống
nghiếm. Hắn đã xuất t*nh năm lần, cả người cảm giác được vô cùng mệt mỏi và uể
oải.

Lúc này ở bên ngoài, Uzumaki Karin cả người hoảng hốt. Cô nàng dại ra, vẻ mặt
đờ đẫn. Theo sau đó hai tay ôm mặt của mình. Nàng khe khẽ lẩm bẩm nói: “Làm
sao có thể? Chẳng lẽ Naruto lại là loại người đó? Không, không được... tuyệt
đối không được. Mình nhất định phải thay đổi Naruto!”

“...” Ở bên trong, Naruto cũng cảm nhận được Karin ở bên ngoài. Mặc dù như vậy
hắn cũng mặc kệ. Cô nàng này hiểu lầm càng tốt sau này đỡ bám vào người hắn.
Đến đây hắn quay ra nhìn về phía Haku nói: “Haku, xon rồi chứ?”

“Thiếu gia, cậu yên tâm!” Haku mỉm cười ngọt ngào đem lọ tinh dịch Itachi bỏ
vào trong hộp đông lạnh bảo quản thật tốt. Mọi công việc bảo quản đều do Haku
vì Haku là người duy nhất nắm giữ Băng Độn. Một cái tủ lạnh di động thực sự
quá cần thiết với Naruto.

Phòng làm việc Hokage...

Tsunade đang nhàm chán đến chết chống tay vào mặt mình. Nàng cứ như vậy lẳng
lặng nghe hai vị cố vấn thuyết giảng. Bất quá một người xuất hiện lập tức làm
cho nàng trở nên hứng khởi. Ở cửa sổ, người thanh niên tóc trắng nhảy vào bên
trong. Hắn mở miệng nói: “Tsunade... à... cả hai vị cũng ở đây nữa hả?”

“Jiraiya...” Tsunade hơi sáng mắt lên, nàng mở miệng hỏi: “Chuyện tôi giao cho
anh, anh hỏi như thế nào rồi?”

“Tôi đã hỏi rất nhiều dân làng rồi!” Vẻ mặt Jiraiya mang theo buồn bã. Hắn
nhìn về phía Tsunade rồi thở ra một hơi dài: “Thực sự không được tốt lắm!”

“Mau nói đi!” Tsunade vội vã thúc dục: “Tôi muốn biết thằng nhóc trước đây
trải qua như thế nào?” Lời này nói ra làm cho hai vị cố vấn đều trở nên tò mò.
Họ muốn biết Tsunade đang muốn nói người là ai? Người này có quan hệ gì với
Tsunade.

“Này...” Jiraiya nhìn về phía hai vị cố vấn một cái. Ngay sau đó hắn lại nhìn
về phía Tsunade thấy được vẻ mặt khó chịu của nàng. Jiraiya đành phải thở ra
một hơi dài: “Việc này... Được rồi. Dù sao thì sớm muộn cô cũng biết. Tôi cũng
không tiện dấu diếm.”


Đạo Chu - Chương #72