Uế Thổ Kazekage


Người đăng: DanteSparda

Roạt!

Đám giấy trắng lập tức rút đi để lộ ra thân ảnh một ninja làng Cát. Hắn không
có đeo hộ ngạch làng Lá nhưng độ tuổi ngoài ba mươi. Mái tóc màu đỏ nâu ngắn
và lởm chởm. Hàng lông mày nhỏ, đôi mắt nhỏ màu đen có đồng tử khá nhỏ, mũi
cao và cằm thon cùng với nước da bánh mật. Bên ngoài mặc một chiếc áo choàng
và bên trong có áo lưới.

“Ngài Kazekage...” Âm thanh vang lên làm cho nam nhân lập tức quay đầu nhìn
sang. Hắn thấy được vài người bộ hạ cũ của mình. Tất cả bọn họ kể cả chính
mình xuất hiện trong bộ dạng bị uế thổ chuyển sinh, đôi mắt hắn lập tức sử
dụng nhẫn thuật. Theo ý định sử dụng nhẫn thuật thì đôi mắt hắn xuất hiện một
vệt màu đen quanh đôi mắt.

Đáng tiếc thân thể hắn hơi khựng lại, một âm thanh mở miệng nói ra: “Ngài
Kazekage, ta khuyên ngài không cần cố gắng làm gì. Với khả năng của ngài thoát
khỏi Uế thổ chuyển sinh cơ bản không thiết thực. Nếu như ta là ngài thì tốt
nhất là ngồi xuống, hai bên cùng nói chuyện với nhau.”

“Ngươi là ai!?” Kazekage đệ tứ lập tức trở nên nghiêm túc nhìn về phía Naruto.
Khuôn mặt Naruto giống đến mức làm cho Kazekage ngạc nhiên hô lên: “Hokage đệ
tứ Namikaze Minato! Không đúng, ngươi không phải là hắn? Ngươi rốt cuộc là ai,
có quan hệ gì với hắn?”

“Xem ra tôi rất giống hắn ta đây!” Naruto đưa tay sờ lên khuôn mặt của mình.
Hắn mở miệng nói chuyện, đầu hơi nghiêng nhìn về phía Kazekage đệ tứ nói: “Xem
ra chúng ta còn cần nói chuyện với nhau. Tất nhiên nghe xong nếu như ngài
không đồng ý cũng chẳng sao. Dù sao thì người nắm giữ Uế thổ chuyển sinh vẫn
là tôi không phải sao?”

“Hừ...” Kazekage đệ tứ Rasa hừ lạnh một tiếng. Ánh mắt trở nên âm trầm nhìn về
phía Naruto. Tuy nhiên hắn cũng không có phản bác mà đứng ngây ở đó. Hắn đang
chờ đợi xem Naruto muốn nói gì với hắn.

Hai tay Naruto ôm ngực của mình sau đó mở miệng cười nói: “Thật ra thì ngài
cũng biết ngài đã chết đúng không?” Kazekage thấy bộ mặt châm chọc của Naruto
chỉ im lặng ôm ngực cúi đầu. Naruto nhếch miệng cười tiếp tục: “Thật ra thì...
mấy ngày trước, Orochimaru có thay thế ngài làm Kazekage phát động tấn công
làng Lá đáng tiếc đã thất bại.”

Kazekage cũng không có biểu hiện quá đặc biệt. Dường như hắn đã biết rõ ràng
kết quả này. Naruto mở miệng nói tiếp: “Mà cũng thật may nhờ vào hắn mà tôi có
thể dễ dàng chuồn ra làng Lá đây?” Nói đến đây đột nhiên Naruto hơi dừng lại.
Hắn tiếp được ký ức từ phân thân truyền tới. Đôi mắt hắn theo đó cũng nheo lại
thật sâu. Hắn không để ý đến lời nói của Kazekage đệ tứ.

Rasa lúc này ngạc nhiên hô lên: “Ngươi... người là phản nhẫn làng Lá.” Vẻ mặt
Rasa càng kỳ quái khi quan sát nhìn về phía Naruto nói: “Không nghĩ tới đường
đường con trai Hokage đệ tứ lại làm phản nhẫn. Ta nói đúng chứ cậu nhóc?”

“Cái gì, Naruto là con trai Hokage đệ tứ!” Uzumaki Karin ngạc nhiên nhìn về
phía Naruto. Con mắt cô nhóc mở to hết sức không tin tưởng nhìn về phía
Naruto. Yuki Haku cũng mang theo vẻ ngạc nhiên quan sát Naruto. Họ không nghĩ
tới Naruto lại là con trai Hokage đệ tứ nhưng con trai Hokage đệ tứ lại trốn
làng chính cha mình làm cho họ không có cách nào hiểu được.

Nhất thời không khí trở nên âm trầm, Naruto lạnh lẽo nói: “Đừng nhắc đến cái
tên đó trước mặt ta. Hiện giờ ta đang nói đến ngài đó ngài Kazekage đệ tứ ạ.”
Giọng nói theo đó hướng châm chọc Kazekage đệ từ: “Ngài có biết sau khi làng
Cát đã thua trận nổi loạn này thì chuyện gì đã xảy ra không? Làng Cát đã đầu
hàng làng Lá vô điều kiện. Sau này sợ rằng làng Cát khó mà ngóc đầu lên được.”

“...” Bàn tay Rasa theo đó siết chặt vào nhau. Rasa cảm giác được vô cùng tức
tối nhưng đến cuối cùng tất cả đều hoá thành tiếng thở dài: “Ngươi nói với ta
những điều này đều vô dụng. Hiện giờ ta đã là một người chết. Ta không có cách
nào có thể quản làng Cát nữa rồi!”

“Đừng nói như vậy chứ?” Naruto nhún nhún vai cười nói: “Huyết kế giới hạn kim
sa của ngài khá là có giá đây. Ngài chẳng lẽ không biết sao? Hơn nữa, người
được uể thổ chuyển sinh ra ngoài sẽ tồn tại vĩnh viễn cùng thời gian kem theo
lượng chakra vô cùng vô tận. Nói đúng hơn là ngài chân chính một cái máy rút
tiền vô hạn...” Rasa nghe được lời này thì hừ lạnh một tiếng. Naruto vẫn cười
cợt: “Nếu ngài chịu toàn tâm toàn ý phụ tá ta trong thời gian này, ta nguyện ý
sẽ dùng tài lực giúp Phong Quốc thế nào?”

“...” Đầu Kazekage đệ tứ hơi cúi xuống thật sâu. Dường như hắn đang suy nghĩ
những gì Naruto. Quả như những gì Naruto nghĩ đến, Kazekage đệ tứ nói: “Có
thể! Ta có thể giúp ngươi nhưng với điều kiện ngươi không được làm bất cứ việc
gì bất lợi với Phong Quốc!”

“Có thể!” Naruto gật đầu đáp ứng, hắn mở miệng nói chuyện: “Tuy nhiên điều
kiện kiên quyết là Phong Quốc không có đừng ở mặt đối lập với ta. Ta sẽ không
đi chọc Phong Quốc nhưng đồng dạng họ cũng không được phép chọc ta. Điều kiện
này như thế nào?”

“Ta đồng ý với điều kiện này!” Rasa suy ngẫm một chút sau đó gật đầu.

Hừng hực, hừng hực... Đám lửa đen bám lấy căn nhà đem cả căn nhà thiêu đốt.
Khắp nơi đều bám dính ngọn lửa đen cực kỳ quỷ dị.

Jiraiya cũng phản ứng không châm. Bàn tay hắn đưa lên kết ấn sử dụng ra nhẫn
thuật Thuỷ Độn. Một luồng nước mạnh mẽ từ dưới mặt đất phun ra. Nó theo sự
điều khiển của Jiraiya mạnh mẽ đánh lên trên những ngọn lửa ý đồ đem ngọn lửa
dập tắt.

Xèo, xèo...

Chuyện quỷ dị xảy ra trước mặt Jiraiya. Ngọn lửa không có bị dập tắt chút nào
mà giống như cháy trong nước giống nhau. Hơi nước bốc lên ngùn ngụn nhưng ngọn
lửa đen không hề giảm chút nào. Jiraiya mở miệng nói: “Lửa cũng không thể dập
tắt... Này...” Hắn vội vã cởi xuống một quyết trục nhanh chóng đặt ở trên mặt
đất.

Bàn tay Jiraiya nhanh chóng vung cây bút bắt đầu liên tục hoạ những hoa văn
với chi tiết cực nhanh. Đến cuối cùng bàn tay hắn liên tục kết ấn rồi vỗ mạnh
lên mặt tờ giấy khẽ quát một tiếng: “Phong hoả pháp ấn. Phong!”. Theo tiếng
quát khẽ đám lửa màu đen ở khăp nơi giống như bị quyển giấy hút sạch vào trong
tờ giấy.

Jiraiya cũng vội vã đem tờ giấy cuốn chặt lại rồi dùng dây siết chặt rồi phóng
ra phía bên ngoài. Lúc này, bên ngoài làm gì có bất cứ ai ngoài Sasuke đang
nằm ở trên mặt đất.

Phập!

Bất chợt một thanh kunai trực tiếp bắn thẳng về thớ gỗ chắn đường đi giữa
Jiraiya và Sasuke. Theo đó một bóng đen xuất hiện. Tốc độ cực nhanh đồng thời
miệng quát lên: “Thể thuật áo nghĩa làng Lá...”

“Gai!” Jiraiya quay ra thấy được thân ảnh quen thuộc. Ngay sau đó một bàn chân
trực tiếp nện thẳng vào mặt Jiraiya đem hắn đạp bay. Maito Gai lúc này mới
nhận ra được đối thủ mình tấn công. Đôi mắt to tròn mở ra hết cỡ.

“Người đến chậm!” Lúc này ở một nơi khác, Hoshigaki Kisame thấy được Uchiha
Itachi đuổi tới thì mở miệng nói: “Ta cứ nghĩ ngươi sẽ giải quyết nhanh hơn cơ
đấy. Xem ra Sharingan đối với cơ thể ngươi gánh nặng còn rất lớn.”

“Naruto, đâu rồi!” Uchiha Itachi nhìn quanh thấy được chỉ có mình Hoshigaki
Kisame thì hơi nhăn mày đột nhiên hỏi lại.

“Chúng ta đều bị lừa đây!” Hoshigaki Kisame để lộ ra hàm răng sắc nhọn: “Vừa
rồi chúng ta đều bị thằng nhóc đó lửa. Đó chẳng qua chỉ là một ảnh phân thân
mà thôi. Xem ra thằng nhóc cửu vĩ cũng không đơn giản chút nào. Mà Itachi ngay
cả sharingan của ngươi cũng không có cách nào có thể phân biệt thằng nhóc sử
dụng ảnh phân thân sao?”

“Nếu chỉ là ảnh phân thân bình thường thì ta có thể dễ dàng phân biệt ra!”
Uchiha Itachi nói thẳng với Hoshigaki Kisame. Vừa nói đến đây thì Uchiha
Itachi nói: “Hẳn là một loại ảnh phân thân đặc biệt nào đó.” Itachi có chút
nghiêm tục khi nghĩ đến Naruto. Ngay cả những loại như thuỷ phân thân, thổ
phân thân... Mangekyou Sharingan có thể dễ dàng phát hiện ra. Đến cùng loại
ảnh phân thân nào có thể lừa gạt được đôi mắt của hắn.
...
Maito Gai nhìn về phía Jiraiya đang đút một cái bông vào lỗ mũi, hắn vội vã
cười trừ: “Ngài trực diện như thế mà ta quên đeo kính lên. Haha...” Vừa nói
hắn vữa gãi gãi đầu của mình cười một cách ngu ngốc.

“Ngươi có thật tâm muốn xin lỗi ta không vậy!” Jiraiya cảm giác khoé mặt mình
liên tục co giật. Thấy được Maito Gai như thế Jiraiya vội vã nói: “Chuyện này
giờ không quan trọng nữa. Hiện giờ chúng ta mau đưa Uchiha Sasuke đến bệnh
viện. Nó bị gẫy xương tay và xương ngực lại dính nhãn thuật gì nữa giờ mất ý
thức rồi. Mà ta còn cần cầu viện gấp với làng Lá nữa, Naruto bị Akastuki bắt
đi rồi!”

“Cái gì!?” Maito Gai mở miệng kinh ngạc hô lớn.


Đạo Chu - Chương #59