Thi Quỷ Phong Tận


Người đăng: DanteSparda

Xoẹt, xoẹt...

Kim cô bổng liên tục quay cuồng múa may phát ra cuồng phong bão táp. Hai vị
Hokage đệ nhất và đệ nhị dù kinh nghiệm chiến đấu vô cùng nhuần nhuyễn nhưng
đứng trước thế tấn công cuồng mãnh của Hokage đệ tam cũng phản ứng trì độn.

Nhân cơ hội hai vị Hokage đệ nhất và đệ nhị lộ ra sơ hở, Hokage đệ tam vươn
cây gậy lên chỉ thẳng trước mặt Orochimaru. Chỉ trong tích tắc cây gậy vươn
dài ra và bắn nhanh như một quả đạn pháo. Trong tích tắc, Orochimaru lập tức
đề phòng làm ra phản ứng. Thanh Kusanagi đưa lưỡi kiếm lên đỡ đòn tấn công của
cây gậy.

Gào!

Mặc dù thân thể vốn là kim cang bất hoại nhưng vua khi cũng cảm giác được đầu
mình đau như búa bổ. Cái đầu gậy từ hình dáng cây gậy cũng biến mất trồi ra
cái đầu khỉ phát ra tiếng kêu thảm thiết: “Gào...” Không thể phủ nhận tính sắc
bén của Kusanagi.

Phanh!

Hai vị Hokage chớp thơi cơ nhanh như chớp cùng đưa chân lên tung một cú đá cực
mạnh vào người Hokage đệ tam. Thân thể Hokage đệ tam bắn đi, hắn rơi trên mặt
trần nhà phát ra từng tiếng trầm thấp. Đến cuối cùng hắn ngã nhoài trên mặt
mái nhà.

Orochimaru cười thích thú. Chiếc lưỡi dài được hắn đưa ra nhẹ nhàng liếm lên
trên mặt kiếm, giọng nói tràn đầy châm chọc: “Không dùng ảnh phân thân mà cứ
thể xông vào sao...” Thấy được vẻ mặt mệt mỏi và thở dốc của Hokage đệ tam,
Orochimaru nhếch miêng: “Không giống ông chút nào, người được mệnh danh giáo
sư tinh thông tất cả các thuật của làng như ông. Đừng để tôi thất vọng đến vậy
chứ!”

Bùm!

Một tiếng nổ vang lên trên chân hai vị Hokage đệ nhất và đệ nhị đem chân cả
hai người đánh nát. Orochimaru có chút ngạc nhiên thầm nghĩ: “Thì ra... lúc bị
đá ông đã kịp dán bùa nổ. Hihi... nhưng làm như vậy cũng vô ích thôi!” Quả như
Orochimaru ngẫm nghĩ, bàn chân nổ tung của hai vị Hokage cũng rất đặc biệt.
Chỗ đó giống như chân của một con bù nhìn giấy. Những vết rách đang xuất hiện
những tờ giấy lả tả. Chúng bắt đầu được tu bở bởi những tờ giấy đến cuối cùng
chân cùng tay đã biến thành hoàn hảo như không bị thương chút nào.

“Quả nhiên... phải tác động trực tiếp lên linh hồn bị ràng buộc bởi Uế thổ
chuyển sinh!” Hokage đệ tam thở hồng hộc thầm nghĩ: “Không thì chẳng được gì!”

“Có vẻ như...” Orochimaru mở miệng châm chọc. Tuy nhiên ở sâu trong mắt
Orochimaru lại thoáng qua vẻ buồn bã và thương tiếc: “Ông đang thở gấp hơn thì
phải! Vậy... ông tính làm gì đây?”

“Dừng cái trò so thuật ở đây được rồi!” Bàn tay Hokage đệ tam chống lên một
vũng nước nhỏ. Hắn siết chặt nắm tay lại, ánh mắt tràn đầy kiên định nhìn về
phía Orochimaru: “Từ giờ hãy so tài bằng trận chiến đẫm máu giữa các ninja với
nhau. Hộc, hộc...” Hiên ngang đứng dậy, Hokage đệ tam đưa hai tay chắp lại với
nhau.

“Thầy Sarutobi, ông đã già thật rồi!” Bàn tay đe, thanh Kusanagi cắm xuống mặt
đất, Orochimaru tiếp tục giễu cợt: “Tôi chưa từng thấy ông mệt mỏi như thế
này. Hihihihi... Già nua... thật vô dụng. Nhìn ông, tôi có cảm giác như vậy
đấy! Ông sẽ chết tại đây và tôi sẽ lại đi tìm một cơ thể mới khoẻ mạnh.”

“Đó cũng là lý do ngươi tìm đến Naruto và Sasuke” Hokage đệ tam âm trầm khi
quan sát Orochimaru nói: “Ta sẽ không để cho ngươi thành công. Ngày hôm nay ta
sẽ giải quyết ngươi ở nơi này!”

Hokage đệ tam còn chưa có phản ứng lại thì Đệ nhất đã hành động. Khắp nơi trên
mặt đất xuất hiện dây leo cùng cây cối phát triển. Chúng đều nhằm hướng Hokage
đệ tam mà tấn công. Orochimaru đứng ngoài trông cảnh này thì càng châm chọc
hơn: “Bất cẩn như vậy là không được đâu thầy. Ông lúc nào cũng yếu đuối như
thế.”

Một giọt máu chảy tí tách rơi trên thân cây, ở đó có một toà nhà giam được che
kín bởi những thanh kim cô bổng. Hokage đệ tam đang trốn ở nơi đó. Toà nhà kim
cô bổng đột nhiên mở miệng hỏi: “Hồi nãy sao thể, chẳng giống ông chút nào!”

“Xin lỗi ta...” Hokage đệ tam thở dài. Hắn nhắm mắt lại nhớ những gì đã xảy ra
với Orochimaru. Thời gian không lâu lắm nhưng đủ để Đệ Tam nhớ lại được mọi
thứ. Đôi mắt mở ra, tơ máu đã đỏ bừng trong đôi mắt. Giọng nói Đệ tam cũng cực
kỳ kiên định: “Ngày hôm nay, ta sẽ mai táng ngươi ngày tại nơi này để chữa lỗi
lầm trong quá khứ.” Bàn tay nắm chặt lấy thân thể kim cô bổng quát nhẹ: “Đi
nào!”

Toà nhà kim cô bổng biến mất để lại thân hình hiên ngang Hokage đệ tam đang
nắm giữ gậy kim cô bổng. Orochimaru hơi giật mình trong giây lát nhưng hắn mở
miệng nói: “Thầy... ngươi thấy không phải đã quá trễ rồi sao?” Hai vị Hokage
đệ tam lập tức vọt lên.

Bùm!

Một tiếng khói vang lên, hai ảnh phân thân được Hokage đệ tam xuất hiện. Cả
hai người đứng cách đều với Hokage đệ tam.Thấy như vậy, Orochimaru cười nhạt:
“Hihi... ông đúng là già thật rồi. Bộ muốn chết sớm vậy sao?”

“Không lẽ ông sử dụng thuật đó!” Thấy được Sarutobi bắt đầu kết ấn, vua khỉ
Enma hoảng hốt hô lên. Đến cuối cùng ba người kết ấn kết thúc thì Enma mới thở
dài: “Quả nhiên là ông dùng thuật đó sao...” Vừa nói đến đây thì vua khỉ cũng
ngừng nói chuyện, trong đầu nghĩ đến một cái tên “Thi quỷ phong tận!”

Một con quỷ khổng lổ với mái tóc trắng và hai cái xừng nhọn, miệng với những
cái răng nanh nhọn hoắt cắn một thành đoản đao nhỏ. Làn da giống như người
chết mặc một bộ kimono màu trắng. Một tay thì cầm một chuỗi tràng hạt. Cả
người bao phủ trong quỷ hoả màu xanh trông như tử thần đòi mạng. Khẽ liếc mắt
nhìn về phía sau, Hokage đệ tam thầm nghĩ: “Đây chính là tử thần mà Hokage đệ
tứ từng nói sao? Chỉ có người lập giao ước với thuật này mới có thể thấy
được!”

Miệng Orochimaru khẽ nhếch, hắn châm chọc Hokage đệ tam: “Giờ ông làm gì thì
cũng trễ mất rồi! Tôi đã thắng và làng Lá sẽ bị diệt vong!”

“Làng Lá là ngôi nhà mà ta sinh sống và Hokage chính là trụ cột giúp cho ngôi
nhà có thể tiếp tục đứng vững!” Hokage đệ tam kiên quyết phản đối: “Là người
kế thừa ý chí nguyện vọng đó sao ta có thể dễ dàng cho ngươi làm vậy được!”

“Ảo thuật: thuật hắc ám ành!” Đột nhiên Hokage đệ nhất kết ấn. Ngay lập tức
một bức màn đen bao phủ. Chúng trực tiếp bao phủ Hokage đệ tam đem ông lâm vào
ảo thuật. Khắp nơi đều là bóng tối, hắn không có thấy được bất cứ thứ gì khác.

“Hự” Hokage trực tiếp bị liên tiếp tấn công, hắn hoàn toàn không thấy được đối
thủ ở nơi nào.

Trong bóng đêm ấy vẫn vang vọng tiếng châm chọc khàn khàn: “Chỉ là những lời
nói dư thừa... chẳng qua ông chỉ là đầu não được một lúc trong cái tổ chức
được gọi là làng Lá này. Rồi các tượng đá hình mặt còn sót lại kia cũng sẽ mục
rữa vì giông bão.”

Bàn tay phải đưa lên che đi vết thương bên cánh tay trái, Hokage đệ tam nói
với giọng tràn ngập kiên định: “Hừm... Làng Lá đối với ta không chỉ đơn giản
là một tổ chức. Mỗi năm đều có rất nhiều ninja được sinh ra và lớn lên tại
làng Lá này. Sinh tồn... chiến đấu... bảo vệ làng... rồi chết vì bảo vệ thứ
quan trọng nhất của mình. Những con người trong ngôi làng này cho dù không
chảy chung dòng máu nhưng đối với ta họ là những gia đình quan trọng nhất mà
ta có được.”

“Hihihi... vậy thì tôi sẽ đạp đổ cây cột trụ già nua ông” Giọng nói vẫn vang
vọng trong màn đêm: “Và đập nát ngôi nhà làng Lá này!”

“Hừm...” Hokage đệ tam nhếch miệng giọng nói đầy khiêu khích: “Cho dù ngươi có
giết chết ta thì cây cột trụ đó cũng sẽ không đổ vỡ. Ta là người kế thừa hoả
chí của ngài Đệ nhất và Đệ nhị, là Hokage đệ tam kia mà. Dù người có muốn tiêu
huỷ ngôi làng Lá này thế nào thì chắc chắn sẽ có một cây cột trụ Hokage mới kế
thừa ý chí của ta tiếp tục bảo vệ ngôi nhà làng Lá này.” vừa nói Hokage đệ tam
thầm nghĩ: “Đúng không Đệ Tứ!”

Bàn tay đặt kết ấn trước ngực, vẻ mặt Hokage đệ tam tràn đầy kiên định:
“Orochimaru, từ giờ ta sẽ thi triển thuật mà ngay cả ngươi cũng chưa từng
biết. Hãy đỡ thuật phong ấn: thi quỉ phong tận!”

Xào xạc...

Cát vàng che trời lấp đất đem hai người chôn vùi. Khi mà đám cát có dấu hiệu
co lại thì một âm thanh vang lên. Tiếng leng keng của dây xích vang dội làm
cho Temari cùng với Kankuro lấp ở phía xa giật mình. Họ ngẩng đầu lên thì thấy
được ở phía đó không xa, người thanh niên tóc vàng đứng hiên ngang. Từ bụng
hắn trực tiếp bắn ra hai dây xiêng xích sáng choang.

Chúng đâm mạnh vào trong đống cát sau đó trực tiếp cuốn lấy thân thể hai người
Haku và Sasuke. Dây xích giật mạnh đem cả hai người lôi ra khỏi đống cát trước
vẻ ngạc nhiên của con cáo mèo khổng lồ bằng cát.

Đám cát lập tức chuyển đổi mục tiêu, nó nhắm ngay về phía người thiếu niên tóc
vàng này mà điên cuồng chút đi. Người thiếu niên không hoảng loạn chút nào
trực tiếp sử dụng bàn tay kết ấn. Lập tức dưới mặt đất nứt ra. Dòng nước giống
như cuồng bạo xô mạnh vào dòng lũ cát khổng lồ.

“Ầm, ầm...”

Cát và nước va chạm vào nhau phát ra tiếng vang dội. Nước và cát bắn tung toé
khắp nơi. Tuy nhiên chúng nhanh chóng hoà vào vơi nhau tạo ra một dòng sông
bùn đất. Đồng thời nước cũng khiến cho cát trở nên nặng hơn khiến cho con quái
vật cáo mèo khó mà điều khiển cát được. Naruto cũng thầm nghĩ: “Quả nhiên như
vậy!”

“Naruto... ta chờ ngươi lâu lắm rồi...” Đột nhiên từ trong đầu con quái vật
khổng lồ trồi ra một thân ảnh thiếu niên. Người này không ai khác chính là
Gaara. Đôi mắt hắn tràn đầy âm u nhưng hắn lại ra vẻ vui mừng nói: “Ngươi đến
đây làm cho ta cảm giác được rất vui. Giờ ta sẽ cho các người thấy sức mạnh
thật sự của hoá thân của cát.” Hai tay hắn kết ấn miệng quát lạnh: “Thuật ly
tâm tẩm nhập!”

“Naruto...” Đột nhiên lấp ở phía cây cối không xa, Temari hoảng hốt đứng dậy
hô: “Anh không phải đối thủ của nó đâu. Chạy mau đi!”

“Đồ ngốc!” Kankuro cả người đầy mồ hôi hột quay ra khẽ quát. Trên trán hắn đã
chảy ra đầy mồ hôi hột.

“Sasuke... Naruto...” Một tiếng hô lên làm cho Naruto hơi liếc mắt nhìn về
phía sau. Hắn thấy hai người đang chạy vội tới nơi này.

“Sakura, Shikamaru...” Naruto khẽ liếc về phía sau nơi một thân cây khổng lồ.
Thân ảnh hai người đang đứng ở trên đó. Sakura muốn đi tới nhưng bị Shikamaru
ngăn chặn. Hắn lập tức mang theo mệnh lệnh: “Đến đúng lúc nắm. Hai người trông
coi bọn họ còn kẻ địch để lại cho tôi!” Vừa nói xong hắn ném thẳng hai người
Sasuke và Haku về phía Shikamaru.

Pặc, pặc... Hai người vội vã ôm lấy đối phương. Hiển nhiên đối tượng là Sakura
ôm lấy Sasuke và Shikamaru ôm lấy Haku. Vẻ mặt Shikamaru buồn bực khẽ nói:
“Thật là phiền phức mà!”

Cơ thể Gaara bắt đầu chìm vào giấc ngủ, hắn đung đưa đôi tay thõng thoài. Đột
nhiên đôi mắt con cáo mèo mở to, nó phát ra tiếng cười to lớn: “A haaha...
Cuối cùng ta cũng đã ra được rồi!”

“Một con súc sinh có thân hình khổng lồ không hơn không kém!” Naruto ôm ngực
nhìn về phía con cáo mèo khổng lồ mà mở giọng giễu cợt.

“Thằng ranh láo toét!” Bị người châm chọc như vậy con cáo mèo khổng lồ trực
tiếp nổi điên. Nó phát ra gầm rú rồi đôi mắt âm u nhìn về phía Naruto. Ngay
sau đó nó kinh ngạc hô: “ Mày... chẳng lẽ mày là jinchuriki cửu vĩ!?” Con cáo
mèo khổng lồ đột nhiên mở miệng nói chuyện: “Ở trên người mày, tao ngửi được
mùi của con hồ ly thối tha đó. Mày hẳn là jinchuriki của nó đi. Hy vọng mày có
thể mang lại cho tao nhiều vui mừng hơn.”

Vừa nói thì nó há miệng ra trực tiếp đem không không khí nuốt vào bụng. Khi
bụng nó đã trướng to lên, con cáo mèo hét lớn: “Tao sẽ cho mày nổ tan xác, con
hồ ly thối tha ạ. Phong Độn: Luyện không đạn!” Nó há miệng ra, không khí bị nó
nén mạnh vào trong miệng tạo ra những quả đạn pháp không khí cực kỳ khủng bố.
Nó trực tiếp há miệng bắn thẳng về phía Naruto.

Bom, bom, bom... Chúng lấy sức mạnh tồi khô nạp thủ bắn về phía Naruto. Những
vật chắn đường đi của chúng hết thảy bị quét dọn sạch sẽ.


Đạo Chu - Chương #52