Uế Thổ Hokage Đệ Tứ.


Người đăng: DanteSparda

Bầu trời vẫn trút nhưng cơn mưa lớn giống như không bao giờ dứt xuống mặt đất.
Khắp mọi nơi đều là ẩm ướt và nước đọng. Hoàn cảnh ở nơi này lại khác biệt
hoàn toàn so với Phong Quốc. Cả Phong Quốc đều là sa mạc không có cơn mưa thì
Vũ Quốc quanh năm trời lại đổ mưa, nguồn nước rồi dào đến mức thừa thãi. Rõ
ràng Vũ Quốc gần ngay với Phong Quốc là nước láng giềng Phong Quốc.

Một đám người mặc áo vải che mưa đem thân thể che kín toàn bộ thân thể mình.
Tất cả những ninja vũ quốc đều là như vậy. Ở nơi này, tháp trung tâm cao nhất
của ngôi làng là nơi vị trí mà thủ lĩnh làng Mưa cư ngụ. Hắn được xưng danh
bán thần Salamander Hanzou. Ngươi mạnh nhất vượt qua năm vị Kage của năm nước
lớn.

Đây đều là năm nước lớn cho rằng như vậy. Mấy năm nay làng Mưa đều lấy việc
phong bế quốc gia vì vậy không có tin tức gì truyền ra ngoài. Mọi người vẫn
cho rằng bán thần Salamander Hanzou vẫn nắm giữ nơi này. Thế nhưng sự thật có
phải vậy hay không?

Trên toà tháp cao nhất này, cánh cửa sổ mở rộng nhìn thông hướng bên ngoài.
Một người thiếu nữ xinh đẹp khá trẻ đang đứng ở nơi đó. Nàng có mái tóc màu
xanh dương, mắt màu hổ phách, phấn mắt màu xanh biếc, móng tay màu cam và
khuyên môi sắc nhọn. Lông mi có ba đường phân biệt. Nàng cài một bông hoa to
bằng giấy màu xanh nhạt trên đầu từ lúc nhỏ. Khuôn mặt thon xinh xắn, làn da
trắng hồng, mũi nhỏ đáng yêu. Bên ngoài mặc chiếc áo choàng và mang một chiếc
nhẫn trên ngón giữa tay phải, chữ trên chiếc nhẫn là một chữ Bạch. Dưới chiếc
áo choàng với đường vân mây đỏ, nàng mặc một chiếc áo thụng với gấu rộng phía
trước, để lộ ra cánh tay, lưng, một phần bên ngực. Thay vì mang dép xăng đan
và vớ thông thường, nàng mang một đôi vớ cao màu xanh tím với đôi giày đế cao
màu trắng xám, trái ngược với sự phối màu thông thường của tổ chức.

Đứng ở bên cạnh nàng là một nam nhân ngang tầm tuổi nàng. Khác biệt duy nhất
của hắn chính là hắn có đôi mắt với những vòng tròn màu đen đồng tâm. Người
này chính là thủ lĩnh Akatsuki đã từng tập trung đám người Uchiha Itachi.

“Bầu trời đang khóc thương sao?” Người thanh niên tóc vàng cam mở miệng nói
chuyện: “Sẽ rất nhanh thôi đám người đó sẽ cảm nhận được đau đớn mà chúng ta
đã từng trải qua. Chỉ có trải qua chân chính đau khổ, họ mới hiểu được hoà
bình là quý trọng. Chúng ta sẽ để thế nhân cảm thấy đau khổ. Sau đó hoà bình
sẽ đến với thế giới này.”

“Na... Pain...” Người nữ nhân xinh đẹp mở miệng nói chuyện. Nàng trầm ngâm một
chút sau đó lo lắng muốn hỏi: “Pain, cậu muốn tiếp nhiệm vụ đó sao? Nếu như
làm nhiệm vụ này, chúng ta rất có thể sẽ trở thành thù địch của năm nước lớn.
Chúng ta có thể từ từ làm nhiệm vụ tích luỹ tiền tài kia mà. Không cần mạo
hiểm nguy hiểm lớn như vậy.”

“Không...” Người nam nhân lập tức mở miệng bác bỏ: “Không có nhiệm vụ nào có
thể làm khó chúng ta. Ta có thể cho thấy thế nhận nhận định sức mạnh của thần.
Thần là sẽ không lùi bước và thất bại, càng không vì bất cứ lý do gì mà từ bỏ
một nhiệm vụ. Dù cho nhiệm vụ đó có nguy hiểm đến đâu đi nữa. Chỉ cần nhiệm vụ
lần này hoàn thành, chúng ta có thể tích luỹ đủ tài lực để thực thi bước tiếp
theo.”

“Nhưng...” Thiếu nữ muốn nói gì đó, bàn tay nàng hơi đưa ra nhưng sau đó lại
ngừng lại. Đến cuối cùng nàng chỉ thở ra một hơi dài: “Vậy tôi cũng đi cùng
cậu!”

Ánh sáng âm u chỉ được xua đi một chút bởi những bó đuốc lập loè. Mái tóc vàng
trên đầu Naruto hơi rung động sau mỗi bước đi của hắn. Trong tay hắn lúc này
đã xách theo một tên nam nhân với mặt đầy sẹo. Miệng tên nam nhân mặt sẹo này
liên tục phát ra cầu xin: “Đại nhân, đại nhân... cầu ngài tha cho ta đi. Ta
con mẹ già trên tám mươi cần nuôi sống, dưới còn con nhỏ đưa đến hai tuổi. Cầu
ngài... cầu ngại bỏ qua cho ta!”

Ở trong lòng Naruto hung hăng nhổ một bại nước bọt. Hắn trực tiếp đưa lên bàn
tay ném người nam nhân to con mặt thẹo về phía trước. Miệng hắn hơi lẩm bẩm
nói: “Quả thực trên đời này không thiếu những tên ninja chạy trốn làm ác. Cũng
tốt như vậy mình cũng đỡ có tâm lý gánh nặng. Ngươi cũng làm không thiếu việc
xấu đi!”

Người nam nhân mặt sẹo thấy được Naruto nhìn mình như vậy thì vội vã chắp hai
tay lại liên tục dầu đầu cầu xin: “Đại nhân, oan uổng quá. Oan uổng quá! Những
người đó đều là vu cáo. Mặc dù ta có giết một số người nhưng những người đó
đều là kẻ đáng chết. Tay ta chưa dính một giọt máu của người tốt nào.”

“Hừ...” Một ngón tay Naruto trực tiếp bắn ra, một chi phi châm có đám dịch
lỏng bắn về phía người nam nhân mặt thẹo. Hắn thấy được vẻ mặt kinh hãi nam
nhân mặt thẹo nhìn về phía cây phi châm đâm về phía cổ mình. Bàn tay vội vã
đưa lên cầm lầy cây phi châm rút ra.

Phụt!

Một chút màu theo đó nhanh chóng chảy ra ngoài. Tuy nhiên nam nhân mặt thẹo
cũng cảm giác được có gì đó không đúng. Chỉ không đầy vài giây, hắn cảm giác
được bản thân mình có chút choáng vàng. Theo sau đó đầu óc mơ hồ và cảm giác
mê mang. Hắn chỉ thấy được ngón tay người thiếu niên tóc vàng kia đang dùng
ngón chỏ đưa lên một cái mặt nạ quỷ xoay xoay, ba bốn thiếu niên đã đi về phía
hắn.

“Giải!” Năm ngón tay Naruto mở rộng, chakra nhẹ nhàng bập bùng trên năm đầu
ngón tay hắn. Kế tới hắn trực tiếp ấn mạnh ngón tay lên bụng tên nam nhân mặt
thẹo ấy. Bàn tay cũng không chậm cầm chiếc mặt nạ dán lên trên mặt tên nam
nhân mặt thẹo.

Chakra bắt đầu khôi phục làm cho tên nam nhân mặt thẹo cảm giác hơi tỉnh táo
một chút. Tuy nhiên hắn lúc này thấy được Naruto bắt đầu kết ấn. Ngay sau đó
hắn lại một lần nữa cảm giác mình rơi vào cảm giác trầm trầm và mê man. Ngay
sau đó, hắn dường như không còn kiểm xoát được cơ thể mình. Thân thể hắn theo
bản năng đứng dậy và bắt đầu kết ấn theo những âm thanh người thiếu niên đọc
lên.

“Thành công sao?” Đôi mắt Naruto nheo lại. Bây giờ hắn không phải người thực
thi nghịch chuyển thi quỷ phong tẫn nên hắn không có thấy được hình ảnh tử
thần sau lưng nam nhân mặt theo. Tuy nhiên ở sau lưng tên nam nhân mặt thẹo
đó, Naruto cảm giác được khí tức âm trầm lạnh lẽo và đáng sợ đến rợn cả tóc
gáy. Thế nhưng Naruto cũng cảm nhận được mình cần làm gì, bàn tay kết những ấn
phức tạp sau đó sử dụng một loại trận pháp.

Vẫn hình ảnh quen thuộc của tử thần... Lần này tử thần không có thọc tay vào
người tên nam nhân mặt theo như mọi khi mà trực tiếp lấy ra thanh đao cắn ở
trong miệng. Nó vậy mà trực tiếp cầm lên thanh đạo sau đó đưa lên bụng của
mình rạch một vết rạch thật sâu.

“Aaaa...” Cơn đau nhức làm cho nam nhân mặt théo đã tỉnh táo trở lại. Hắn
không hiểu tại sao trên bụng mình đã xuất hiện một vết thương thật lớn. Miệng
hắn cũng theo đó trực tiếp nôn ra một ngụm máu đỏ tươi.

“Khai...” Bàn tay Naruto vỗ nhẹ lên mặt đất. Một cái trận pháp với hoa văn màu
đen trực tiếp bao phủ cả cái mặt đất trong sơn động. Những linh hồn từ trong
bụng tử thần bay ra bên ngoài. Ngay sau đó chúng hoá thành những ngọn lửa dừng
lại trên mặt đất. Từ trong người thanh niên lấy ra một quyển trục rồi mở miệng
nói chuyện tiếp: “Có không ít linh hồn đây! Như vậy cũng không thể lãng phí
được.”

Bùm!

Quyển trục nhỏ bé lập tức biến thành khổng lồ. Bàn tay Naruto theo đó đem
quyển trục nhẹ nhàng giải trên mặt đất. Những ấn tay được Naruto sử dụng một
cách thuần thục. Theo sau hắn vỗ nhẹ bàn tay vào cuốn trục giấy màu trắng với
đầy đủ những chữ nhỏ hoa văn màu đen. Miệng Naruto theo đó quát lên, ánh mắt
lạnh lùng nhìn về phía cách linh hồn: “Thu...”

Vù, vù...

Đám linh hồn giống như những ngọn lửa nhỏ trực tiếp bị hút vào cuốn trục ở bên
trong. Chúng xuất hiện thành từng chữ đã được giới hạn trong một vòng tròn.
Mỗi một linh hồn sẽ chiếm một chữ ở nơi đó. Tuy nhiên không phải tất cả linh
hồn bị Naruto thu mà có một linh hồn nhỏ nhoi ở nơi đó đang phát ra ngọn lửa
mãnh liệt. Naruto cảm nhận được linh hồn này là của ai. Một cảm giác chán ghét
nổi lên trong lòng Naruto.

Cộp, cộp...

Một người thiếu nữ xinh đẹp tóc xanh tiến vào bên trong. Đôi giầy cao gót nàng
phát ra âm thanh nho nhỏ cảnh báo người thiếu niên. Hắn theo đó đó quay đầu
nhìn về phía sau hỏi: “Đã chuẩn bị xong rồi sao?”

Người thiếu nữ ôm một đứa bé có mái tóc màu đỏ trong tay, nàng khẽ gật đầu
nói: “Ngươi có thể thực thi nghi lễ rồi!”

“Vật tẫn kỳ dụng!” Naruto ngước nhìn về phía ninja mặt thẹo đang thở thì nhiều
mà hít vào thì ít. Người này cũng đã sắp chết. Từ bụng Naruto bắn ra một đám
dây xích trực tiếp đem hắn kéo về phía một ngọn lửa linh hồn đang bốc cháy.

Thiếu nữ tóc vang chỉ chuẩn bị nghi lễ. Nàng đem một đám nến xếp xung quanh
đứa bé một cách cẩn thận và châm nó lên. Nàng cũng thi thoảng quay ra thì thấy
được đám giấy đang hình thành một hình người. Nó dần dần rút đi để lại một
người thanh niên đẹp trai với mái tóc màu vàng. Người này mặc áo choàng trắng
với chữ đằng sau khá to Hokage đệ tứ.


Đạo Chu - Chương #105