Sống Lại Pakura


Người đăng: DanteSparda

“Đây là chuyện gì xảy ra...” Jiraiya kinh ngạc và thất thố hô lên. Đôi mắt hắn
mở to nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng, ngón tay chỉ thẳng về phía ngực thiếu nữ
rồi nói: “Tsunade, cô chẳng lẽ thức tỉnh huyết kế giới hạn Mộc Độn giống ngài
Senju Hashirama?”

Hai hàm răng Senju Tsunade theo đó cắn lại, huyệt thái dương cũng bắt đầu nổi
gân xanh. Nàng thực hiện nhẫn thuật Mộc Độn lúc nào mà Jiraiya nói nàng thứ
tỉnh huyết kế này. Vừa nãy nàng sử dụng huyết kế di chuyển chẳng có liên quan
gì tới Mộc Độn được chứ. Tsunade thật sự muốn cho Jiraiya ăn một cú đấm cực
mạnh vào mặt cho hết bực tức trong lòng.

“Tính cách ngu ngốc của anh vẫn không đổi, Jiraiya ạ!” Đem hai tách trà đặt
lên khay, Senju Tsunade dừng một tay chống eo, ánh mắt mang theo vài phần châm
chọc nhìn về phía Jiraiya. Nàng mở miệng nói chuyện: “Đó không phải là Mộc
Độn.”

“Nga...” Jiraiya tỏ ra vẻ ngờ nghệch và ngu ngốc. Bàn tay hắn đưa lên sờ sờ
tóc mình rồi cười hỏi: “Không phải mộc độn sao? Vậy mà tôi cứ tưởng là mộc độn
đấy!” Lời Jiraiya nói càng làm Tsunade nổi lên gân xanh nhiều hơn. Hắn thấy
Tsunade đã trở nên như thế vội vàng chữa lời: “Vậy không phải mộc độn sao? Vậy
nó là thứ gì thế?”

“Hừ...” Từ đôi môi thơm Tsunade khẽ phát ra hừ lạnh một tiếng. Ánh mắt nàng
mang theo giễu cợt đối với Jiraiya: “Nó rất có thể là Tấn Độn!”

“Tấn Độn!” Nghe được lời này thì con mắt Jiraiya trợn tròn. Bản thân Jiraiya
cũng đã từng gặp loại ninja này. Loại ninja này sử dụng thuật huyết kế tấn độn
so với thuật thuấn thân bất cứ ninja nào còn nhanh hơn. Trước kia, Jiraiya
cũng bị ăn lỗ nặng với loại huyết kế giới hạn này. Nếu như không có loại bí
thuật hoặc nhẫn thuật công phá diện rộng, ninja tấn độn rất khó giải quyết.

Đôi mắt Jiraiya chớp chớp nhìn về phía Tsunade, vẻ mặt hắn theo đó co quắp
lại. Nhớ đến Senju Tsunade sử dụng quái lực quyền kết hợp vơi tấn độn, bản
thân hắn rùng mình một cái. Theo sau khoé miệng hắn phát ra một tiếng thở thật
dài. Tsunade lại theo thói quen một tay chống eo, nàng giận dữ hỏi: “Jiraiya,
ánh mắt anh nhìn tôi lại suy nghĩ thứ đồ gì bẩn thỉu rồi hả?”

“Haha... nào có...” Jiraiya cưỡi gãi gãi đầu một cách cực kỳ ngu ngốc. Hắn
nhìn về phía Senju Tsunade trong lúc này mới lên tiếng hỏi: “À mà phải! Trên
trán cô không có Âm phong ấn đi. Không có âm phong ấn làm sao cô vẫn giữ được
vẻ ngoài trẻ đẹp như vậy. Là thuật biến hình sao? Mà cũng không phải... thuật
biến hình đi, là loại thuật gì thế?”

“...” Trên huyệt thái dương Senju Tsunade lại xuất hiện gân xanh một lần nữa.
Nàng thực sự bị Jiraiya chọc tức. Ngay sau đó nàng vẫn là thở ra một hơi dài,
trước sự ngu ngốc của Jiraiya, nàng cảm giác tốt nhất có lẽ là không để ý đến
hắn. Trầm ngâm một chút, Tsunade đưa lên tách trà bắt đầu uống lấy một ly. Cảm
nhận ấm áp nhè nhẹ truyền tới, Senju Tsunade hộc ra một hơi thoải mái. Hơi
sương trắng từ miệng nàng phả ra bên ngoài.

“Cô Tsunade...” Lúc này, Shizune mới hơi mang vẻ tức giận nhìn về phía Senju
Tsunade khẽ lầm bầ, lầu bầu: “Em đã chẳng phải nói với cô rồi sao? Cô vẫn chưa
có khôi phục hoàn toàn. Tốt nhất cô không cần sử dụng chakra kia mà! Cô chẳng
lẽ đã quên em nhắc nhở cô như thế nào sao?”

“Haha...” Senju Tsunade vội vã cười gượng, bàn tay năm ngón trụm lại che trước
người. Nàng vội vã đưa ra dấu hiệu đầu hàng với Shizune: “Shizune, ta biết mà.
Em cũng đừng có để ý nhiều. Ta cũng là một ninja y thuật. Y thuật của em còn
không phải do ta truyền thụ sao nên ta hiểu cơ thể mình lúc này như thế nào.
Đúng rồi... có mấy thứ này ta muốn em cùng với Jiraiya xem một chút. Hơn nữa
cũng giúp ta bảo mật!”

“Thứ gì vậy?” Jiraiya lập tức mở miệng kinh ngạc hô lên: “Chẳng lẽ là đống
quần ao cô chưa giặt.”

Bang!

Jiraiya trực tiếp bị Senju Tsunade tung ra một quyền đánh bay ra phía bên
ngoài. Máu mũi theo đó tạo ra một đường cong tuyệt đẹp. Bàn tay Tsunade theo
đó vỗ nhè nhẹ thoả mái: “Đồ biến thái!”

“...” Khoé miệng Jiraiya co quắp, hắn đứng dậy với trong lỗ mũi đã có hai cái
giấy nhét vào lỗ mũi. Vẻ mặt hắn mang theo khó chịu chất vấn: “Tsunade... mặc
dù ta nói không đúng cô cũng không cần phải ra tay nặng như thế đi!”

“Đáng đời!” Senju Tsunade hất cắm lên khinh thường.

“Ngài Jiraiya... Ngài không có sao chứ?” Shizune nghe được lời này thì lo lắng
nhìn Jiraiya một cái sau đó quay sang nhìn về phía Senju Tsunade.

“Yên tâm đi, hắn không có chết được!” Jiraiya trông vẫn rất khoẻ mạnh, Tsunade
khinh thường bĩu môi và nói một câu. Nàng trong lúc này mở miệng nói: “Ta muốn
cho em xem cái này!” Jiraiya trong lúc này cũng lóp ngóp tiến vào. Hắn tò mò
để xem Tsunade muốn cho hắn xem thứ gì.

“Thứ này...” Shizune kinh ngạc hô lên.

“Sắt thép...” Jiraiya kinh ngạc hô lên: “Bàn tay cô làm sao biến thành sắt
thép rồi!”

Hiện tại, trước mắt Jiraiya và Shizune, cánh tay Senju Tsunade đã bắt đầu biến
thành màu đen giống như sắt thep và vô cùng cứng nhắc. Theo sau ở trong lòng
bàn tay, chakra nhẹ nhàng bao trùm. Một thanh nho nhỏ sắt thép được tạo ra.
Ngón tay bên tay còn lại nhẹ nhàng nhóm lấy thanh kim loại. Chakra theo đó bao
phủ thanh kim loại.

“Kim loại chakra...” Hai người kinh hãi hô lên. Loại kim loại này có giá trị
liên thành. Chúng được tạo ra các loại vũ khí phục vụ cho ninja.

“Còn không chỉ như vậy... các ngươi xem!” Senju Tsunade hơi nhắm mắt lại. Sau
đó nàng cũng hơi xuất hiện biến đổi. Mí mắt nàng xuất hiện màu màu và màu
vàng. Từ trên cơ thể nàng tràn ra một loại cảm giác áp bách như đối mặt với
tiên nhân.

“Hình thức tiên nhân...” Jiraiya kinh ngạc hô lên. Hắn mở miệng với vẻ sợ hãi
và miệng run run: “Cô lúc nào tu luyện thành hình thức tiên nhân thế. Trước
đây không phải cô sợ biến thành sên nên không có tu luyện tiên thuật sao? Mà
loại hình thức này chỉ có hoàn mỹ tiên nhân mới có thể nắm giữ, chính tôi cũng
không có nắm giữ được. Cô làm thế nào mà học được thế!”

“...” Shizune cũng thoáng qua kinh ngạc. Đột nhiên nàng nhớ tới thứ gì đó đột
nhiên hô lên: “Cô Tsunade, phải rồi! Em suýt chút nữa quên mất...” Bàn tay
nàng đưa vào trong ngực mình lấy ra một tập hồ sơ. Ngay sau đó nàng mở miệng
nói tiếp khá vội vã: “Đây là những gì em kiểm tra lấy được kết quả từ bệnh
viện. Cô xem một chút đi. Có lẽ nó cũng giải thích tại sao cô lại có thể sử
dụng những thứ này!”

“Hả...” Senju Tsunade ngạc nhiên hô lên. Nàng vươn bàn tay đưa lên cầm tập hô
sơ. Bất chợt tiếng chuông cửa vang lên làm cho ba người ở đây nghe được.

Reng, reng, reng... Âm thanh vang vọng cả vào bên trong sân lớn.

Shizune theo đó đứng dậy xoay người, nàng chớp chớp đôi mắt nhìn về phía
Tsunade nói: “Cô Tsunade, để em ra ngoài xem ai đến!” Đầu Senju Tsunade hơi
gật một cái. Nàng bắt đầu chăm chú quan sát những thông tin mà hồ sơ đã kiểm
tra sức khoẻ của nàng cũng như thân thể, ngay cả di truyền cũng kiểm tra thật
kỹ.

“Nó viết thứ gì vậy!?” Jiraiya tò mò lên tiếng hỏi. Hắn chỗ hiểu chỗ không.

“Anh tránh ra đi...” Senju Tsunade thấy được Jiraiya tới gần mình đột nhiên
đẩy bay hắn. Sắc mặt nàng theo đó hơi ngưng trọng nhìn về phía tập hồ sơ nói:
“Quả nhiên...” Giọng nàng theo đó hơi lẩm bẩm, sắc mặt hơi lạnh xuống: “Xem ra
thằng nhóc thí nghiệm cấm thuật trên người sống. Ngay cả một cơ thể có chứa
nhiều đoạn mã ADN cũng tạo ra được. ” Đột nhiên nói đến đây nàng ngừng lại.
Đầu nàng vọng vào hành lang thấy được Shizune dẫn theo hai thân ảnh nho nhỏ.

“Cô Tsunade...” Hai người lập tức cúi chào. Hai thiếu nữ một tóc hồng ngắn và
một tóc vàng búi thành đuôi gà mở miệng nói chuyện. Cả hai quay ra nhìn về
phía người nam nhân lớn tuổi hỏi: “Ngài Jiraiya, ngài cũng ở nơi này sao?”

“À... ừ...” Jiraiya cười ngây ngô đáp lại: “Đã lâu không gặp... Sakura và cô
nhóc nhà Ino.”

Trời đã tối và từng bông tuyết từ trên không trung bay múa nhè nhẹ rơi xuống
phía dưới mặt đất. Mặt trăng thật tròn thật lớn nằm ở trên đỉnh bầu trời. Nó
chiếu xuyên qua một cái lỗ lớn tiến vào trong một cái động khá lớn. Tại ví trí
trung tâm nơi đó đặt một thứ không thể tưởng tưởng được.

Một thân thể nữ nhân loã lồ đang đứng thẳng ở nơi đó. Mái tóc nàng có màu xanh
đài và đuôi tóc hơi có màu vàng. Toàn thân thể nàng loã lồ. Khuôn mặt xinh đẹp
và đôi mắt nhắm nghiến lại, đôi môi hồng hão chiếc mũi nhỏ thon xinh xắn,
khuôn mặt trái xoan và nước da trắng hồng. Hai vú cao ngất ngạo nghễ đón những
bông tuyết rơi vào khe vú nàng. Chiếc eo thon thả mềm mại không xương. Hai
chân thẳng dài trắng nõn. Chúng khép chặt lại để lộ một khu vực khe rãnh thần
bí mê người. Cặp mông đẫy đà vểnh cao trắng tròn. Nàng đứng thẳng ở vị trí
giữa huyệt động và từng cánh hoa tuyết rơi xuống vai nàng. Dưới chân nàng dính
một đám bầy nhầy màu đen. Nàng giống như một vị công chúa ngủ say dưới hoa
tuyết xinh đẹp.

Vậy mà điểm quỵ dị ở chỗ nàng đứng. Nơi đó có một đám ký hiệu chằng chịt.
Chúng giống như một loại trận pháp. Nắm cái lỗ xung quanh thông ra ánh sáng lờ
mờ lấy vị trí thiếu nữ đứng làm trung tâm cách đều nhau. Trên tường có vài cây
đuôc đang cháy lập lờ đem khung cảnh lạnh lẽo trong động ấm áp hơn một chút.

Quỷ dị ở chỗ không chỉ có thiếu nữ mà phía dưới chân nàng nằm nằm người thiếu
nữ cũng hoàn toàn loã thể. Đầu họ hướng về phía nắm chiếc lỗ thông ra bên
ngoài. Mỗi người một vẻ nhưng họ đều trông cực kỳ xinh đẹp. Loại đồ án này
giống như thực hiện một loại tà lễ nào đó.

Cộp, cộp...

Bước chân vang lên, người thiếu niên tóc vàng mang theo một người thiếu nữ.
Người thiếu nữ có khuôn mặt nứt nẻ và lòng trắng màu xám không giống người
sống nhưng nàng có khuôn mặt giống hệt so với người thiếu nữ đứng ở vị trí
trung tâm. Chỉ khác biệt duy nhất là thiếu nữ vị trí trung tâm có khuôn mặt
trẻ hơn nhiều.

“Đã đến giờ rồi!” người thiếu niên tóc vàng ngưng trọng nói: “Chúng ta có thể
sử dụng nghi lễ để cô chính thức hồi sinh.” Hắn nhìn về phía cơ thể loã lồ của
nữ nhân ở phía trước rồi nói: “Cơ thể này được tôi tạo bằng trứng và tinh
trùng những người có huyết kế thân cận cô. Sau đó dùng kỹ thuật phẫu thuật
thẩm mỹ để có thể giống cô lúc cô mười tám tuổi nhất. Đáng tiếc tôi không thể
bảo đảm cô còn có thể sử dụng huyết kế Chước Độn không? Dù sao những người có
quan hệ gần với cô không thấy ai có thể sử dụng huyết kế này cả.”

“Không cần...” Thiếu nữ thở dài: “Chỉ cần có thể sống lại thì tốt rồi! Chúng
ta có thể bắt đầu rồi!” Nàng lại mỉm cười nhìn về phía Naruto rồi nói: “Tôi đã
sẵn sàng”


Đạo Chu - Chương #101