Hệ Thống Sơ Hiện(1)


Người đăng: genzalt

Võ Thiên Quân, 24 cái xuân xanh, đam mê phim ảnh, manga(18+), Hiện đang làm
việc ở một công ty môi giới

Lúc này Võ Thiên Quân đang tức giận chất vẫn trưởng phòng của hắn, là một lão
mập ít nhất phải 100kg

"Trưởng Phòng anh cho em cái lý do, tại sao cái hợp đồng này em đã mất cả
tháng trời mời làm xong mà anh lại cho nó ký thay em"

Võ Thiên Quân đưa tay chỉ vào một thanh niên đang ngồi vắt vẻo trên ghế, vẻ
mặt kiểu như hắn chả liên quan gì đến trong chuyện này vậy

Võ Thiên Quân nói tiếp " mà đây là lần thứ hai rồi"

"Nó là người mới chúng ta phải dẫn dắt chứ, lý do đó đã được chưa" tên mập
lạnh nhạt mở miệng trả lời Võ Thiên Quân làm hắn cứng họng

Lúc này lòng hắn mát lạnh nhưng Võ Thiên Quân vẫn mở lời chất vấn vì làm xong
cái hợp đồng này làm hắn tốn một khoản kha khá với khách hàng mà hắn lại không
muốn ngửa tay xin viện trợ từ bố mẹ mặc dù bố mẹ sẽ cho hắn với vô điều kiện
nhưng năm nay Võ Thiên Quân đã 24 rồi, hắn không có mặt mũi nào mà làm như thế

"Được rồi công trạng em có thể không lấy nhưng tiền thưởng cũng phải đưa cho
em chứ, vì hai hợp đồng này em đã phải bỏ ra khá nhiều tiền để mời khách mà
công ty cũng không đưa cho em đồng nào" Nhưng Võ Thiên Quân nào đâu hay công
ty có phê duyệt xuống cho hắn tiền nhưng đã bị tên mập trưởng phòng ăn chặn
rồi

"Đây" Lão trưởng phòng ném lên bàn một chiếc phong bì, Võ Thiên Quân mở ra thì
chỉ thấy có 4 triệu trong đó, hắn liền tức giận, bao nhiêu công sức mà chỉ
nhận được có ngần này

" Trưởng phòng tại sao chỉ có gần này, theo điều luật ở công ty em phải nhận
được ít nhất 6-7 triệu chứ" Võ Thiên Quân Chất vấn

"Đó không phải là tiền thưởng mà là tiền lương" Lúc này tên thanh niên kia mở
miệng với giọng điệu chào phúng

Lúc này Võ Thiên Quân không nhịn được nữa, hắn cũng bỏ đi kính ngữ hét lên

"Mẹ kiếp thằng kia, mày có ý gì"Võ Thiên Quân ngào lên " Có nghĩa là cậu đã bị
đuổi việc rồi" tên trưởng phòng lên tiếng

" Các ngươi có quyền gi"

"Quyền gì, haha cha ta là cổ đông của cái công ty này thế đã đủ quyền chưa"
Tên thanh niên đáp lại một cách miệt thị

"Được bọn mày đợi đấy" Võ Thiên Quân tức giận cầm tiền lương lao ra khỏi phòng
nhưng chưa đi được bao xa thì lại nghe tiếng tên thanh niên kia nói với lão
mập

"Loại người mạt rệp như nó ta chỉ coi như con chó mà thôi" rồi hắn phá lên
cười

Hắn nắm chặt hai tay lại, nhanh chóng thu rọn đồ đạc của mình với ánh mắt cười
trên sự đau khổ của đồng nghiệp, từ đầu đến cuối không ai nói với hắn một câu
chỉ yên lặng nhìn bóng lưng hắn đi xa

Nhìn Bầu trời trong xanh, lòng hắn nhẹ đi một chút, mặc dù bây giờ ở thủ đô
công việc cạnh tranh gắt gao nhưng hắn tin tưởng mình sẽ nhanh tróng tìm được
việc làm mới

Võ Thiên Quân ôm thùng vật dụng cá nhân ngồi lên xe buýt tiến về phía nhà trọ
của hắn

Khi Võ Thiên Quân Bước xuống xe hắn đã gặp một người làm thay đổi vận mệnh của
mình mà chẳng hay biết


Dạo Chơi 3000 Đại Thiên Thế Giới - Chương #1