Thế Giới


Người đăng: ๖ۣۜVô ๖ۣۜCực

Có đôi khi chờ đợi không phải là một việc quá nhàm chán đến vậy. Tất cả còn
phải tùy vào trường hợp.

Cũng như hắn hiện giờ. Cánh tay như cũ vẫn nâng lên quả cầu đã bị vô tận những
quang điểm bao vây đến không thể nhìn thấy, nhưng hắn như cũ có thể cảm giác
đên sự tồn tại của nó.

Hắn cứ như thế mà chờ đợi.

Sắc mặc bình tĩnh dị thường, không có chút nào ba động.

Hắn có đầy đủ kiên trì để tiếp tục đợi. Nhưng một phần cũng không phải bởi vì
hắn quá kiên trì.

Rất đơn giản, bởi vì ngay từ đàu hắn đã không có việc gì khác để làm.

Từ quả cầu cung cấp cho hắn tin tức thì muốn rời khỏi nơi này việc đầu tiên
cần làm là đi đến trung tâm không gian tìm lấy Vô Tận Trung Tâm để cho quả cầu
trở nên hoàn mỹ.

Mà bản thân hắn cũng bởi vì dung hợp với quả cầu nên có thể điều khiển vùng
"Thế Giới" này.

Không sai, nơi đây là một vùng thế giới. Mà cũng không hẳn là thế giới. Bởi vì
ngay từ đầu vùng thế giới này bị khuyết thiếu.

Mà bởi vì bị khuyết thiếu nên đã có một có chút lỗ hổng. Đương nhiên cho dù
thế giới này chỉ có sơ cấp nhất bản năng nhưng tự chữa trị thì vẫn có.

Mà hắn không thể không nói là xui xẻo hay may mắn.Bởi ngay khi vùng thế giới
này xuất hiện lỗ hổng lại trùng lặp tọa độ với vùng không gian thế giới của
hắn.

Nên từ đầu đến giớ, đầu tiên là bị không gian này cho là phần tử ngoại lại rồi
khóa lại.

Vì vậy mới xuất hiện việc hắn hấp thu cả một thế giới, cũng cho hắn cơ hội làm
chủ cả thế giới này.

Bởi vì làm chủ cả thế giới này, hơn nữa hắn cũng không phải cái thế giới ý
thức đơn giản như vậy. Hắn có suy nghĩ hắn biết cảm nhận. Nên hắn và nó khác
biệt.

Đầu tiên, bởi vì trở thành chủ nhân thế giớ này nên hắn có thể cảm nhận được
tình huống bên ngoài.

Theo việc không ngừng cảm nhận, hắn lại cảm nhận được một cảm giác quen thuộc.
Tiếp tục men theo cảm giác đó, hắn mở ra thế giới rồi tiếp tục chờ đợi.

Mà sự việc tiếp theo đã xảy ra rồi.


Nhìn những quang điểm đã bắt đầu có một chút dấu hiệu ít đi. Hắn bắt đầu tập
trung vào quả cầu trong tay.

Quả cầu này là sự khuyết thiếu của thế giới này. Bởi vì thế giới này tồn tại
cũng không phải là một dạng độc nhất. Mà bên ngoài còn rất nhiều thế giới khác
nữa.

Nhưng chỉ riêng thế giới này đặc biệt. Bởi vì nó là tự phát triển ở bên trong
mà không phải bắt nguồn từ bên ngoài vào như những thế giới khác.

Những thế giới khác mỗi một thế giới sinh ra thì bắt đầu với việc phát triển
bản thân bằng cách bị động hấp thu những nguồn năng lượng rải rác xung quanh
nó.
Và từ từ phát triển.

Nhưng thế giới này thì khác. Bởi vì từ lúc sinh ra nó đã hoàn toàn phong bế
nên không cách nào hấp thu những năng lượng xung quanh được.

Bất quá, mọi thứ cũng không có tuyệt đối. Thế giới này đã biến chất phát triển
theo một phương hướng khác.

Đầu tiên nó đem toàn bộ thế giới lực lượng thành lập một cái tuần hoàn, sau đó
lại đem những lực lượng này không ngừng biến đổi, lại không ngừng sinh ra.

Cuối cùng, thế giới này cũng bắt đàu phát triển theo chiều hướng khác.

Sự thật là nó đã rất thành công. Thế giới này đã bắt đầu phát triển trở nên
lớn mạnh.

Nhưng theo càng ngày càng phát triển thế giới này cũng gặp vấn đề khác.

Cũng là một vấn đề rất đơn giản. Bởi vì thế giới này là tự mình phát triển nên
nó không thể để cho lớp thứ nguyên hàng rào của mình vững chắc như thế giới
khác.

Việc này cũng giống như liên tục đưa không khí vào quả bong bóng. Khiến quả
bóng bắt đầu trở nên lớn hơn nhưng khi quả bóng tiếp tục căng phông lên thì
sao.

Rất đơn giản là trực tiếp nổ ra.

Cũng chính là như vậy mới khiến cho thế giới này bị tách ra.

Mà mọi thứ bên trong nó cũng trở nên hỗn loạn lên. Không ngừng phá hủy rồi lại
tái lập. Cuối cùng mới trỏ thành bảy mà khí vụ này.

Còn những quang điểm kia là đại biểu cho những loại năng lượng khác nhau mà
thế giới này đản sinh ra.

Về phần Vô Tận Trung Tâm thì chính là thế giới này căn bản.

Mà một phần khác của thế giới biến thành quả cầu trôi vô định ở bên ngoài thế
giới. Mà nơi này bởi vì bị khuyết thiếu nên thế giới này chỉ còn lại cơ bản ý
chí. Dẫn đến việc thế giới này không thể tìm lại nửa kia của mình.


Cuối cùng một cái quang điểm dung nhập vào quả cầu, mọi việc tất cả quá trình
đều phi thường thuận lợi.

Nắm tay lại, hắn bắt đầu quang sát quả cầu.

Quả cầu cũng không còn trong suốt như lúc trước nữa mà là có những quang điểm
troi nổi bên trong.

Những quang điểm này có nhiều màu sắc khác nhau, lúc thì như lan tỏa ra, lúc
thì co lại giống như là một sinh vật sống lại mang theo nét kì diệu khiến
người mê say.

Hơi động một chút thì cả quả cầu bắt đầu dung nhập vào người hắn. Hắn cũng
không có cảm giác gì khác lạ nhưng hắn hiểu là hắn đã trở thành chủ nhân của
thế giới này hay nói một cách khác thì chính bản thân hắn trở thành một cái
thế giới.

Mà việc này cũng giải quyết đi vấn đề không đủ vũng chắc của thế giới này.

Từ đó, thế giới này đã có thể tiếp tục phát triển tiếp mà không lo lắng xuất
hiện tình huống tan vỡ.

Quay đầu nhìn lại vô cùng vô tận không gian này, nơi này đã tững làm hắn sợ
hãi, từng làm hắn phát điên, làm hắn mất đi cảm xúc của mình.

Nhưng mà cuối cùng hắn lại trở thành nơi chính thế giới này. Cái sự thực này
cũng thật là buồn cười.

Nhưng hắn cũng không cười, bởi vì hắn không biết cười thế nào nữa.

Không tiếp tục suy nghĩ nữa, trực tiếp mở ra một lỗ đen trước mắt, không chút
do dự hắn đi vào.

Cũng không phải rời đi nơi này, bởi vì nơi này cũng là chính bản thân hắn. Thì
tất cả là hắn chỉ di chuyển đến một nơi khác thôi.


Trước mắt hắn là một không gian đen tối, đen tối giống như một con quái thú
yên lặng nuôt chửng hết mọi thứ.

Hắn bình tĩnh mà bước ra từng bước di chuyển trong nơi này. Ở đây không có
định dạng về khoảng cách nên hắn cũng không biết mình đi đâu.

Nhưng hắn biết một điều là phần cuối mà hắn tới chắc chắn là một thế giới
khác.

Hắn cứ như vậy đi mãi không dừng lại. Cũng không biết bao lâu thời gian, hắn
vẫn tiếp tục di chuyển.

Nhưng mà lần này ngay tại hắn chuẩn bị bước ra bước tiếp theo thì thì thân
hình của hắn bị dội ngược lại.

Ổn định lại bước chân, đưa tay chậm rãi sờ lên bức "tường" trước mặt. Một lực
đẩy xuất hiện ngăn cách hắn chạm vào bức tường.

Hắn biết đây là thứ nguyên vách ngăn, dùng để hạn chế đên sự xâm nhập từ ngoại
lai. Mà theo thế giới càng mạnh thì thứ nguyên vách ngăn cũng càng mạnh.

Sẽ không như thế giới của hắn như vậy kì hoa. Mà có thể phát triển nhưng lại
xuất hiện tình huống vỏ bọc không đủ vững chắc.

Chậm rãi tăng cường lực lượng trên tay nhưng không thể tiếp tục ấn đi vào. Đây
cũng không phải là hắn dùng nhiều sức mạnh không. Mà nếu hắn thực sự dùng đến
sức mạnh của mình thì đây mà biểu đạt cho sự khiêu khích.

Nếu như hắn thực sự tiến hành khiêu khích thì thật sự có khả năng cái này thế
giới sẽ đối với hắn phát động tấn công trước.

Hắn cũng không ngu như vậy. Hắn khác mỗi cái thế giới khác là hắn có được hoàn
toàn trí tuệ.

Không giống thế giới khác sẽ tự hình thành cho bản thân mình một hệ thống. Mặc
dù đồng đạng có ý thức của mình, nhưng cũng không như hắn như vậy hoàn toàn
nắm rõ mọi tình huống và có thể cân nhắc chu toàn.

Vẫn tiếp tục giữ tay như vậy trên không, nhưng không dùng thêm một lực nào
nữa. Trực tiếp nhắm mắt lại. Ý chí của hắn bắt đầu cùng thế giới này liên hệ.

Theo không ngừng liên hệ. Lúc đầu thế giới ý chí cũng biểu đạt ra đầy địch ý,
nhưng theo sau hắn nhiều lần biểu hiện thiện ý.Cuối cùng cũng có sự đáp trả.

Hắn bắt đầu cùng thế giới này thương lượng rồi.

Mà yêu cầu của hắn cũng rất đơn giản là cho phép hắn có thể đi vào thế giới
này.

Sau không biết bao lâu thời gian. Cuối cùng hắn cũng được sự cho phép của chủ
nhân.

Đương nhiên là không thể thiếu đi sự hạn chế cho hắn rồi.

Điều kiện cũng rất đơn giản là hắn không thể can thiệp vào sự vận hành của thế
giớ này. Đồng dạng, hắn cũng không thể dùng lực lượng của mình xuất hiện trong
thế giới này.

Cả hai vấn đề này hắn đều đồng ý. Cũng rất rõ ràng đây là điều kiện tối thiểu
để hắn có thể đi vào thế giới này.

Tất cả hoàn tất. Trước mắt hắn bức tường đột nhiên xuất hiện một cái lỗ. Mà
hắn cũng cùng lúc bước vào nơi đó. một thế giới mới đang có sự xuất hiện của
hắn.

Một vầng sáng lóe lên hắn. Ở nơi đây lại đột ngột có thêm sự xuất hiện của một
người.


Đăng Thiên - Chương #3