"Vâng, ông...chủ! "Ông chú Thomas suy nghĩ nghĩ đơn giản, ai trả tiền cho mình
thì mình gọi người đó là ông chủ.
Đợi khoảng 30 phút sau, cuối cùng chiếc xe dừng chân trước một cánh cổng sắt
lớn. Trên đó có ghi, Cao Triều Đại Học.
À, giới thiệu luôn...ở đây là Bắc Hải, Quảng Tây là một thành phố lớn của
Trung Quốc.
-Cao Triều đại học : Là một trong những trường học trọng điểm của Bắc Hải, hằng năm tại trường đại học này số lượng sinh viên tốt nghiệp cử nhân đạt tới 90 phần trăm, mặc dù không thể so sánh với các trường đại học trong kinh thành nhưng nơi đây vẫn nổi tiếng là một ngôi trường sang trang, sạch đẹp, có quy chế đào tạo tốt, đội ngũ giáo sư, giảng viên giàu kinh nghiệm, giàu tài năng và đầy lòng nhiệt huyết.
Nói gì thì nói chứ, Vũ Lục 'mới 'cảm thấy thật sự hơi thất vọng về Vũ Lục
'cũ'....nếu như nói gia đình của hắn cầm đầu một tập đoàn lớn nắm trong tay
hơn 50 thành viên công ty con, mà hắn lại "tự nguyện " đi học tại một trường
đại học hạng 2 như vậy...chắc đếch ai tin. Cơ mà đây là sự thật a...
Vũ Lục vừa mới mở cửa xe đi ra, thì bỗng nhiên nghe thấy bên tai thật là nhiều
lời bàn tán "tốt đẹp " về mình.
...
"Nhìn kìa, hắn là Lục thiếu của Vũ gia...đẹp trai, nhà giàu,....cơ mà lại là
một tên khốn nạn! "một tên béo vừa nâng gọng kính của mình lên vừa nhìn Vũ Lục
mà phân tích.
"Sao cơ, ngươi kể ta nghe về tiểu sử của hắn một chút đi ?! " một tên ốm như
que tăm cười đểu mà hỏi tên béo.
Nhìn sơ qua có vẻ giống như một cuộc hỏi đáp bình thường giữa hai người bạn,
nhưng việc đó làm sao mà qua nổi ánh mắt của Vũ Lục được...với kinh nghiệm
"chợ búa " 14 năm trong nghề của mình, Vũ Lục hắn có thể tự tin khẳng định đây
là đang nói móc hắn.
Và đúng như hắn nghĩ, khi tên béo bắt đầu tặc lưỡi lắc đầu kể :" Lục thiếu,
tên đầy đủ là Vũ Lục chân chính là một tên nhị thế tổ vô dụng.Đút lót hiệu
trưởng để lên lớp, đào hoa nhưng mà bạc tình, cướp giật ghệ của bạn thân, tán
tỉnh giáo viên trong giờ học, tổ chức đánh nhau quy mô lớn, sử dụng chất kích
thích trong nhà vệ sinh, cưỡng hiếp bà lao công, ăn cắp nội y của các nam sinh
sáu múi,...bla...bla...!"
Tiếng nói của tên béo dần biến mất trong đầu của Vũ Lục, vì hắn đã nhanh chóng
chạy lên tầng thượng của trường rồi. Vũ Lục lắc đầu chán nản "bản thân " mình,
Lục thiếu ơi là Lục thiếu sao ngươi trẻ trâu thế không biết.
Cơ mà thằng béo kia cũng độc mồm độc miệng quá đi, đút lót hiệu trưởng để lên
lớp...cái đó là có thật ( ai kêu ta có nhà mặt phố, bố làm to),còn cái gọi là
cướp ghệ của bạn thân...ha ha, ta là đang giúp hắn đấy chứ.
Tên béo kia tên là Đại Mao, trước kia là bạn thân của ta. Hắn có một cô bạn
gái xinh xắn, bên ngoài thì trong sáng đáng yêu....nhưng bên trong lại hoàn
toàn là một con điếm không hơn không kém. Cô ta biết ta hay qua lại với Đại
Mao và là một đại phú hào, nên có cơ hội là cô ta "gạ" ta liền....rồi đến khi
ta bị Đại Mao hiểu lầm, thay vì giải thích thì cô ta lại khóc lóc kêu oan. Từ
đó ta và Đại Mao không còn chơi với nhau nữa, và con điếm kia cũng biến mất
sau một thời gian. Đơn giản là cô ta đã bị ta cho ra đảo, sống ở một nơi vùng
quê hẻo lánh. Hết!
Tiếp theo là về việc tán tỉnh giáo viên, cái này....Vũ Lục hắn không nhớ rõ
khuôn mặt và tên của nàng lắm, nhưng hắn biết hắn từng chọc nàng khóc một lần.
Tiếp theo nữa là về việc tổ chức đánh nhau, do chán quá nên hắn mới làm vậy.
Nhìn bọn chúng vì đồng tiền mà đánh nhau sứt đầu mẻ trán, Vũ Lục cảm thấy rất
thích...( cái này là Vũ Lục cũ nhé! )
Tóm tắt : Vũ Lục 'cũ 'và Vũ Lục 'mới ' giống nhau, nhưng lại khác nhau...âm và
dương bù qua trả lại. Tạo nên một Vũ Lục xảo trá, âm hiểm, nhưng lại rất chín
chắn.
Và như con tác đã giới thiệu, con đường này rồi sẽ tới đâu ? Chả ai biết được.
Quay về chủ đề chính, việc sử dụng thuốc kích thích trong nhà vệ sinh là một
sự kiện có thật...thế nhưng chỉ là hít một ít "cỏ mỹ" thôi.
( "cỏ mỹ " cái loại quần què này, Vũ Lục chơi chán từ lâu rồi ^^)
Trừ mấy chuyện ở trên, còn lại là thằng béo miệng thối đó bịa đấy.
Do có thói quen khó bỏ là ngủ nướng, nên Vũ Lục bất chấp mà nằm trên sân
thượng đánh giấc luôn.
...
2 tiếng sau, Vũ Lục mơ màng tỉnh dậy...ngáp dài ngáp ngắn. Hắn không phải ngủ
đã rồi nên tỉnh dậy, mà là do cái bụng nó kêu quá nên phải dậy.
Rồi đột nhiên con mắt của hắn mở thật to ra, Vũ Lục hắn quên đem tiền theo
rồi...
Cơ mà khoan, lục lọi bên trong túi quần của mình Vũ Lục đột nhiên moi ra một
cái màu vàng....là thẻ tín dụng của hắn.
"May quá! " Vũ Lục vỗ ngực thở ra.
Nhưng rồi hắn lại nuốt lại, bởi vì hắn không nhớ nổi mã số kích hoạt thẻ a.