Đi Học?


Tỉnh táo lại, hắn bất chấp cầm lấy cái bàn chải xa lạ kia mà sử dụng.

Dùng chiếc khăn bông thơm tho kia mà lau mặt, thay vào bộ quần áo sơ mi trắng
được treo ở trên giường.

Nhưng vài phút trôi qua hắn vẫn chưa thay được, bởi vì...cô nàng tóc đỏ xinh
đẹp này chưa chịu ra khỏi phòng ngủ của hắn a.

"Tỷ ra cho đệ thay đồ nào! " Quang Tiến khó chịu nói.

Hơi bất ngờ vì thái độ này của Quang Tiến, một lát sau nàng mới bình tĩnh
được...thật sự nàng không dám tin, mới chỉ sau một đêm mà người đệ đệ nhút
nhát, nghe lời này lại thay đổi nhiều như vậy. Chẳng lẽ, lời của lão già kia
nói là thật...

...Ngày hôm qua, nàng đang lái xe trên đường thì bắt gặp một lão già mù đang
chờ qua đường. Có ý tốt, nàng mới mở cửa xuống xe dìu lão qua đường một cách
an toàn.

Xong việc, lão già mù đưa nàng một viên thuốc tròn màu xanh.Lão cười và nói
với nàng :"Đây là thuốc gia truyền của nhà lão, có tác dụng thay đổi tính khí
của một người, ví dụ người đó đang buồn...nếu sử dụng viên thuốc này sẽ trở
nên vui, nếu người đó đang vui...sử dụng ắt sẽ buồn thúi ruột! "

Trùng hợp là ngày hôm qua lại chính là ngày ăn mừng của tập đoàn Vũ Thị khi
cho ra mắt sản phẩm mới, do nàng là một trong những cổ đông lớn của tập đoàn
cho nên là có uống hơi nhiều, trong lúc say nàng đã lỡ tay đánh mất chiếc dây
chuyền của đệ đệ nàng( đồ để tỏ tình ) -> sau đó đệ đệ của nàng được một phen
nhục mặt trước mọi người, nhìn đệ đệ chạy đi trong sự xấu hổ nàng cảm thấy áy
náy vô cùng. Quyết định tin lời của lão già mù, nàng mới pha cho hắn một ly
rượu có hòa tan viên thuốc màu xanh ở bên trong. Và sự thật đang ở ngay trước
mắt nàng, hắn đã thay đổi hoàn toàn.

P/s : Thuốc đó là thuốc độc, và lão già mù không ai khác chính là con tác đây
:))

Sợ rằng điều mình làm là không đúng, nàng rốt cuộc cũng đi ra khỏi phòng.

Để Quang Ti...à không, Vũ Lục ở lại bên trong thay đồ.

Vũ Lục hắn không biết nên cười hay khóc nữa, hắn vậy mà trùng sinh thành một
đại phú hào giàu nứt vách đổ tường.

Con trai của Vũ Đại Vân và Lâm Mỹ Anh, hai vợ chồng nổi tiếng trên thương
trường quốc gia.
Cầm đầu tập đoàn Vũ Thị, với hơn 50 thành viên công ty con.Trong các lĩnh vực
giải trí, du lịch, sản xuất, xuất khẩu, chế biến,...Dù chỉ mới hơn 40 tuổi
nhưng Vũ Đại Vân đã nắm trong tay khối tài sản mà hàng triệu người mong ước.

Cuộc đời của Vũ Đại Vân vốn rất tốt đẹp, cho đến khi cái số đào hoa ấy "chơi "
hắn một phen.
Hắn vốn dĩ là một người chung tình, cho đến khi người phụ nữ có mái tóc đỏ ấy
bước đến bên đời hắn. Đẹp một cách sắc sảo, hoàn hảo trong mọi cử chỉ...nàng
đã cướp lấy trái tim của hắn.
Mà người xưa có câu, "anh hùng luôn đi cùng mỹ nhân " Vũ Đại Vân hắn chính là
mẫu người đàn ông lý tưởng mà bao người phụ nữ đều ao ước. Thế là cả hai đến
với nhau, và đẻ ra hai người con gái dễ thương...mọi người cũng biết đấy,
không có sự thật nào bị che giấu mãi mãi được cả. Khi Lâm Mỹ Anh phát hiện ra,
nàng đã rất muốn tự sát nhưng đã kịp suy nghĩ lại khi Vũ Đại Vân nói với nàng
rằng người phụ nữ tóc đỏ kia bị ung thư thời kì cuối và không còn sống được
bao lâu nữa.Sau đó, là cuộc đối thoại giữa hai người đàn bà trong một căn
phòng kín...ngay cả Vũ Đạo Vân cũng không thể biết được. Cuối cùng, người phụ
nữ kia đã chết...Vũ Đại Vân suy sụp gần một tháng trời, đó là khoảng thời gian
đen tối nhất của hắn trong cuộc đời của mình. Do mang trong mình mái tóc đỏ
xinh đẹp của mẹ, hai chị em kia luôn được Vũ Đại Vân yêu thương hơn cả con
trai ruột của chính mình và vợ lớn Lâm Mỹ Anh. ( Tác xin không nói ra tên của
người phụ nữ tóc đỏ )

-Vũ Lục : Con trai của Vũ Đại Vân và Lâm Mỹ Anh. (18 tuổi )

-Vũ Mị : Con gái lớn của Vũ Đại Vân và người phụ nữ tóc đỏ. (18 tuổi )

-Vũ Ân : Con gái nhỏ của Vũ Đại Vân và người phụ nữ tóc đỏ. ( 15 tuổi )

Vũ Lục và Vũ Mị được sinh ra không kém tuổi nhau là mấy, vì trong lúc Lâm Mỹ
Anh có thai Vũ Lục cũng chính là lúc mà Vũ Đại Vân đi ngoại tình. ( Thật là vl
đúng không? @ [email protected] )

Mặc vào bộ quần áo sơ mi trắng này, Vũ Lục cảm thấy rất hài lòng...vì hắn
không có cảm giác ngứa ngáy khó chịu giống như khi mặc những bộ đồ sida/sale
ngoài chợ nữa.

Điều đó là tất nhiên rồi, bộ đồ trên người của hắn được làm bằng tơ tằm chính
hãng mà, hơn vài chục ngàn một bộ đấy.

Bước xuống 3 tầng lầu, hắn nhanh chóng ngồi vào bàn ăn.

Điều làm hắn thất vọng hơn cả chính là chỉ có 3 người ngồi trên bàn ăn
thôi,...gồm có hắn Vũ Lục, người tỷ tỷ tinh nghịch Vũ Mị, và một em bé gái dễ
thương tóc tai được thắt bính hai bên Vũ Ân.

"Thiếu gia, hai vị tiểu thư mời ăn sáng...ông chủ và bà chủ kêu tôi nhắn lại
với mọi người là hai người họ tuần sau mới về! "
Một người phụ nữ trung niên tầm 40 tuổi vừa cầm hai dĩa thức ăn đi ra từ trong
nhà bếp, vừa cung kính nói.

"Ồ, Bạch quản gia. Ta biết rồi! "người lên tiếng chính là tỷ tỷ tinh nghịch Vũ
Mị.

"...ờ! " Vũ Lục nhàn nhạt đáp.

"Lục ca, ca ăn nói đàng hoàng một chút được không? "

"Hả?! " Vũ Lục không ngờ mình lại bị cô em gái bé bỏng Vũ Ân kia mắng.Do không
muốn làm lớn chuyện lên, hay nói cách khác là sợ để lộ thân phận hắn mới cố
chịu đựng đáp lại :"Biết...biết rồi! "

Và cúi đầu thưởng thức bữa sáng, hai trái trứng lòng đào và một cái xúc xích
cỡ vừa.

Đậu phộng! Vũ Lục ơi là Vũ Lục, bị em gái nhỏ hơn mình 3 tuổi mắng mà không
dám phản bác lại...ngươi làm mất mặt nam nhân chúng ta quá đi.

"Vu Lục thiếu gia ăn mau lên, sắp tới giờ học rồi! " Vũ Lục đang nhai ngon
lành thì lại giật mình nghe Bạch quản gia thông báo.

"Ta....đi...học ?! "

Không cầu gì cả :))


Dàn mỹ phụ hậu cung của ta - Chương #2