Đại Chiến Yêu Thú, "chim Tước" Trần Tiến


Người đăng: aqua230991

Sau khi củng cố tu vi Trúc Cơ xong, Trần Tiến thấy khá nhàn rỗi liền tranh thủ
đi các vùng lận cận trong Cúc Phương Lâm hái các loại thảo dược. Số lượng thảo
dược cấp một, cấp hai nhiều tới nỗi muốn đầy cả túi trữ vật, cũng vô tình kiếm
được vài loại tài liệu khá quý hiếm. Đến lúc này chỉ cần tìm được một lò luyện
thôi, thì Trần Tiến hoàn toàn có thể luyện ra một đống loại đan dược có tác
dụng từ Trúc Cơ trung kì trở xuống.

Sau khi thu thập xong vật liệu, dự tính nghỉ ngơi xong sẽ rời khỏi Cúc Phương
Lâm, thời gian ở trong đây với Trần Tiến cũng không ngắn, theo hắn tính toán
giờ này có lẽ Đại Hội Tông Môn đã kết thúc rồi. Đang chuẩn bị rời đi, bỗng từ
hang động nơi của Bạch Liên Hổ xuất hiện một tiếng gầm rống vô cùng kinh
hoàng.

Trần Tiến nghe thấy âm thanh khủng bố như vậy, không nhịn được Trần Tiến quét
thần thức mình về hướng đó, liền nhìn thấy một con Hắc Báo đen khịt, thân mình
to lớn không kém gì Bạch Liên Hổ đang đứng trước hang động phát ra những âm
thanh thách thức.

Từ trong thức hải, thanh âm của Bách Khoa Hỗn Độn Thiên Thư truyền tới.

- Hắc Sùng Báo, yêu thú cấp bốn, một cú táp có thể có sức mạnh tương đương
với sức mạnh Nguyên Anh tu sĩ, không chỉ vậy còn dẻo dai và tốc độ cực nhanh
đặc biệt có thể chống các ảnh hưởng bởi công kích thần thức. Nhược điểm: linh
trí không cao lắm. Thức ăn yêu thích là nội đan Bạch Liên Hổ, sau khi ăn có
thể khiến Hắc Sùng Báo tiến giai.

m thanh từ Thiên Thư truyền vào tâm trí của Trần Tiến về thông tin cơ bản của
con thú trước mặt. Trần Tiến kinh hoàng, không ngờ trong Cúc Phương Lâm này
tồn tại một lúc hai con yêu thú cấp bốn cường đại như vậy lại là kình địch của
nhau.

Cuộc chiến đỉnh cấp của hai yêu thú cấp bốn, đây có thể xem là một cách để mở
rộng tầm mắt. Trần Tiến cả gan lại gần hơn để thuận lợi quan sát, cuộc chiến
của hai yêu thú này có sức mạnh tương đương tu sĩ Nguyên Anh. Cả hai kiếp
người của hắn cũng chưa bao giờ chứng kiến được cuộc đối đầu nào mãnh liệt hơn
thế.

Ít giây sau, Bạch Liên Hổ bất ngờ từ trong hang động lao ra, đưa chi bên phải
đánh thẳng vào Hắc Sùng Báo khiến nó lạng choạng. Nhanh chóng, con Hắc Báo
quay người phản công với tốc độ kinh khủng của mình. Tuy nhiên, Bạch Hổ cũng
nhanh choáng thoát được.

Bạch Hổ ánh mắt chằm chằm nhìn vào kẻ địch của mình, ánh mắt loé lên tia lửa,
cũng không quá lâu Bạch Hổ phun ra một quả cầu tuyết về phía Hắc Báo, như đoán
biết được hành động tấn công của đối phương, Hắc Báo nhảy về bên phải né
tránh, không ngờ con Báo đã trúng kế "Dương đông kích tây", Bạch Hổ không hề
ngừng lại chi trước bên phải giơ thẳng tát một cú trời giáng vào Hắc Báo.

Một cú làm Hắc Báo choáng váng ngã lăn ra mấy trượng. Bạch Liên Hổ lại không
thừa thế xông lên, hét gầm lên như để thị uy. Hắc Báo tranh thủ thời gian,
chòm thân mình dậy, không tấn công ngay mà lại chần chừ.”

Bạch Liên Hổ có lẽ sau đòn tấn công thành công, sinh ra cảm giác chủ quan nên
cũng không quá vội vàng tấn công, Hắc Sùng Báo nhanh chóng lấy đà, bay thẳng
vào Bạch Liên Hổ tiếp tục thế tiến công, lần này Bạch Hổ không đánh trả mà
lách người về trái né đòn tấn công. Hắc Báo tấn công hụt, không ngờ lại có có
hậu chiêu, miệng phun ra một hoả cầu khiến Bạch Liên Hổ hết sức bất ngờ không
kịp né.

Hoả cầu tung ra khiến Bạch Hổ cháy két một mảng ngay vai, Hắc Báo thừa thắng
truy kích, lại dùng chi trước của mình đánh vào nơi bị bỏng, Bạch Hổ phải lấy
tay đưa lên liên tục phòng thủ, ưu thế bỗng nhiên thuộc về Hắc Báo. Thế nhưng
thực lực thật sự của cả hai hoàn toàn cân sức. Thế công thế thủ liên tục đảo
chiều cứ thế kéo dài đến ba canh giờ.

Lúc này, Hắc Báo có phần mệt mỏi vì nắm thế công nhưng không dứt điểm được,
còn Bạch Hổ cũng không khá hơn bao nhiêu tuy thể lực tốt hơn nhưng thương tích
trên người cũng không ít hơn.

Cuộc chiến long trời lở đất, toàn bộ quang cảnh xung quanh bị ảnh hưởng nặng
nề, đất đá nằm lăn lộn.

Lần đầu tiên, Trần Tiến thấy cuộc chiến của hai yêu thú cực mạnh này, không
ngờ lại hấp dẫn đến vậy. Nghĩ đến:

- ‘Tu sĩ Nguyên Anh có khi còn phải ác liệt hơn gấp chục lần, vì so với những
con yêu thú không thể ngự khí và dùng pháp thuật này thì họ mạnh hơn rất
nhiều.”

Hắc Báo sau quá nhiều đợt tấn công không thành liền lùi lại khắp người phát ra
một năng lượng đen, Bạch Hổ nhìn vậy, liền không chần chừ cũng gào rú lên rồi
thân thể cũng to hơn trước không ít.

Trần Tiến kích động, có lẽ đã đến lúc hai con yêu thú này tung tuyệt chiêu,
tuy nhiên Trần Tiến cũng nghĩ thầm:

- “Hai tên này không ngờ cũng quá sĩ đi, đánh đến cạn kiệt sức mới tung ra
tuyệt chiêu, nếu là mình thì đã dùng tuyệt chiêu ngay từ đầu khiến đối phương
không kịp trở tay.”

Trần Tiến tuy nghĩ vậy, nhưng hắn chắc cũng không ngờ đại đa số các tu sĩ hiện
nay đều sĩ như vậy, đánh nhau đến khi không thể hạ gục được mới dùng tuyệt
chiêu để phân thắng bại.

Hắc Báo không chỉ tốc độ bỗng nhiên tăng lên mấy lần, mà mỗi cú tát trúng Bạch
Hổ có thể nghe rõ từng tiếng "Bốp, bốp,bốp" vô cùng lớn. Tuy nhiên, thân thể
to lớn cũng tăng khả năng chịu đựng của Bạch Hổ nên khả năng hoàn thủ cũng
không kém, liên tiếp là những cú tát thẳng mặt Hắc Báo.

Hắc Báo xuống sức nhanh chóng, trong cơn túng quẫn, nó cắn chặt răng vào vai
nơi Bạch Hổ bị thương khiến Bạch Hổ phải rú lên trong đau đớn.

Một Báo, một Hổ quấn lấy nhau một cách điên cuồng, Trần Tiến tuy dùng thần
thức quan sát cũng không khỏi sợ hãi, sức mạnh, khả năng chịu đựng này hắn
không thể nào đối chọi lại

Trải qua một khắc thời gian, con Bạch Hổ như vận dụng toàn bộ sức mạnh của
mình, đánh một phát không ngờ trí mạng đến nỗi chấn nát đầu của Hắc Báo. Sau
pha đó nó cũng dần lịm đi trong kiệt sức và hấp hối.

Quan sát được cả hai có lẽ đã lưỡng bại câu thương, Trần Tiến nhanh chóng tiến
tới gần hơn để quan sát, cẩn thận đánh giá tình hình, hắn mới tiến lại gần.
Trần Tiến khi cách tầm ba mươi thước, liền phóng một quả cầu đến Bạch Liên Hổ
đang nằm hấp hối. Không ngờ, Bạch Liên Hổ vẫn còn chút hơi tàn gào một tiếng
đánh tan quả cầu lửa.

Thấy vậy Trần Tiến có chút sợ hãi, nhưng sau đó lại thấy Bạch Hổ thoi thóp nằm
xuống thì có chút yên lòng. Đó có lẽ là sự phòng hộ cuối cùng của nó khi bị
tấn công mà thôi.

Con kiến hôi mà Bạch Hổ không hề quan tâm khi hắn thăng cấp, không ngờ giờ lại
muốn làm "chim tước" sau khi nó và Hắc Báo lưỡng bại câu thương. Thế nhưng lúc
này, Bạch Hổ lại nhìn Trần Tiến với ánh mắt không phải căm hận mà như van xin
khiến Trần Tiến lại không nỡ tấn công tiếp tục hạ sát.

Thấy vậy, Bạch Liên Hổ vận dụng toàn bộ sức lực của mình để gắng gượng đứng
dậy. Trần Tiến sợ hãi cũng đề khí chuẩn bị xem tình hình mà ứng phó. Bạch Hổ
quì sụp xuống trước mặt Trần Tiến, gương mặt vô cùng âu lo ánh mắt van nài
Trần Tiến điều gì đó. Trần Tiến hết sức nghi hoặc:

- “Chẳng lẽ con Bạch Hổ này muốn cầu xin ta ta mạng? Nhưng hình như không
đúng lắm.”

Bạch Hổ thấy Trần Tiến không ra tay hạ sát thủ nữa, cố gắng quay người ráng
sức từng bước vào hang động.

Trần Tiến cũng đành cũng buông tha ý định giết con Bạch Liên Hổ này dù sao nó
cũng không phá mình khi mình mượn địa bàn nó tiến cấp, nhưng nếu đã tha Bạch
Hổ thì con Hắc Báo này không thể bỏ qua. Ngay lập tức phi thân qua bên cạnh
con Hắc Báo, nhanh chóng móc con dao nhỏ từ nhẫn trữ vật ra, Trần Tiến lấy nội
đan của Hắc Báo. Nội đan yêu thú cấp bốn, hoàn toàn có thể kết hợp với dược
liệu để gia tăng công dụng và tỷ lệ kết thành Hoá Anh Đan.

Lớp da Hắc Báo khá dày có thể làm quần áo chống các công kích thông thường,
Trần Tiến cũng tận dụng luôn. Khi đã phẫu thuật toàn bộ cơ thể Hắc Báo, Trần
Tiến phát hiện trong cơ thể Hắc Báo có một quả thận phát nhiệt cực nóng.

“THIÊN THƯ lập tức truyền đến thông tin cho Trần Tiến:”

- Đây là Hoả Viêm Phôi, có trong các yêu thú Hoả Hệ cấp bốn trở lên, sử dụng
nó có thể gia tăng Hoả lực và Nhiệt lực cho pháp thuật hệ Hoả.

Trần Tiến biết đây là báu vật rồi, cũng không ngại mà dừng lại, nghĩ sẽ kiếm
chỗ để đem đi hầm mà ăn.

Xong xuôi mọi việc, chuẩn bị rời khỏi Trần Tiến nghe tiếng bước chân của Bạch
Hổ.


Đại Việt Tu Chân - Chương #28