Người đăng: Nickclone2
Nguyệt Lễ là một trong những lễ hội quan trọng và thiên liêng nhất của Âu Việt
Tộc.
Thời điểm diễn ra Nguyệt Lễ bản thân Mị Cơ đương nhiên phải biết nhưng mà nàng
rời khỏi tộc quá lâu lại không có liên hệ với người trong tộc vì vậy cũng
không rõ địa điểm diễn ra Nguyệt Lễ ở đâu.
Nguyệt Lễ không có địa điểm tổ chức cụ thể, chỉ cần trong phạm vi mà Âu Việt
Tộc có thể đi đến thì đều có thể là nơi tổ chức Nguyệt Lễ.
Cái cụm từ ‘trong phạm vi Âu Việt Tộc có thể đi đến’ rốt cuộc giới hạn ở đâu ?
, đại khái là trong vòng 7 ngày lộ trình.
Quãng đường mà chiến binh Âu Việt Tộc di chuyển xa nhất trong 7 ngày cũng
chính là điểm giới hạn tổ chức Nguyệt Lễ.
Nguyệt Lễ không có địa điểm cố định, toàn bộ được định đoạt bởi Tư Tế.
Với các bộ lạc Bách Việt nhất là đại bộ lạc vẫn luôn có Tư Tế, người có thể
kết nối với thần linh.
Tư Tế có thể kết nối với thần linh thật hay không thì không ai dám đi kiểm
chứng bất quá đã là phong tục, là lễ nghi thì người dân Bách Việt nói chung và
người dân trong bộ lạc nói riêng sẽ nguyện ý tin.
Cái này thật ra cũng không xa lạ gì, nếu người Bách Việt có Tư Tế thì người
Hán cũng không thiếu, quan lại lễ bộ của người Hán hầu hết cũng phải xem thiên
tượng, phải chọn ngày lành tháng tốt, những thứ liên quan đến phong tục tập
quán cho dù có thể không tin nhưng không thể khinh nhường đặc biệt là trong
thời đại này.
Địa điểm Tư Tế chọn căn bản người ngoài không thể biết bất quá Trương sư có
thể coi là trường hợp đặc biệt, bằng một số con đường ‘đặc biệt’ bản thân
Trương sư đúng là biết cái địa điểm tổ chức Nguyệt Lễ lần này hơn nữa Trương
sư lần này đi đến Giang Đông cũng vì Nguyệt Lễ mới động thân.
Nếu không có Nguyệt Lễ, Trương Sư tương đối khó rời Sơn Việt tộc, dù sao thân
phận của Trương sư đặc thù, muốn rời khỏi tộc nhất định phải có đại sự.
Về công, lần này Trương sư đến Giang Đông chính là vì Nguyệt Lễ của Âu Việt
Tộc.
Về tư đương nhiên là đến thăm Chu lão nhân tiện tìm cách để Chu lão gia nhập
Sơn Việt.
Chu lão làm người có đại tài, tài năng của ông thậm chí không thua Trương sư
.
Trương sư quản võ, Chu sư quản văn.
Hai người ra sức vì Sơn Việt Tộc đào tạo nhân tài về cả văn lẫn võ thì chẳng
mấy Sơn Việt Tộc có thể hùng cứ phương nam, thậm chí có thể vượt qua Âu Việt
Tộc.
Sơn Việt Tộc cùng Âu Việt Tộc vẫn tương đối hòa hoãn nhưng nếu có cơ hội vượt
qua đối phương thậm chí thôn tính đối phương, ai lại không làm ?.
Bất kể là Sơn Việt Tộc hay Âu Việt Tộc đều muốn thống nhất phương nam chỉ là
bọn họ sẽ không nói ra mà thôi.
. . . . ..
Trong đêm, hai người một già một trẻ chậm rãi tiến vào trong núi rừng có điều
Trương sư tiếp tục cưỡi lừa còn Nguyễn Hiền liền đi bộ vào rừng.
Lúc trước Nguyễn Hiền còn đối với con lừa kia có chút khó hiểu thì nay lại
kinh ngạc không thôi.
Con lừa này thực sự quá ‘thần’.
Ban đầu nhìn cứ như lúc nào cũng có thể gục xuống, già nua vô cùng nhưng toàn
bộ chặng đường này nó đều ổn thỏa đi tiếp, bước trước bước sau không thay
đổi, không nhanh cũng không chậm.
Càng đáng nói hơn, đường núi khó đi, Nguyễn Hiền còn phải cắn răng để lại con
ngựa của mình bên ngoài mà tiến vào trong rừng nhưng mà con lừa này của Trương
sư thậm chí không cần dừng lại, trực tiếp để Trương sư cưỡi trên lưng, chậm
rãi tiến về phía trước.
Trương sư một đường đi thẳng, thấy chỗ nào không đi được nữa liền chuyển hướng
rồi lại đi thẳng tiếp, mục tiêu cũng rất rõ ràng, ông muốn đi vào càng sâu
càng tốt, muốn tiến vào nơi sâu nhất của cánh rừng này.
Đương nhiên vì hai người đều không quen thuộc cánh rừng này, tiến vào bên
trong cũng không phải là rất thoải mái, rất nhiều chỗ phải đi vòng, tốc độ
liền chậm lại rất nhiều.
Với tốc độ của bọn họ Nguyễn Hiền thậm chí cảm thấy đến sáng mai cũng chưa
chắc đi qua được cánh rừng này, tất nhiên Nguyễn Hiền cũng không sợ nguy hiểm
trong rừng, Nguyễn Hiền đại khái cũng được Chu lão nói qua, Trương sư là nhân
vật bậc này, có Trương sư đi cùng quả thực cực kỳ an toàn.
Trương sư cũng cảm thấy tốc độ đi không nhanh nhưng ông cũng không biết làm
thế nào, cánh rừng này ông cũng không quen thuộc, người bạn già của ông tốc độ
cũng không cao, Trương sư cũng chỉ đành gật đầu chấp nhận.
Theo Trương sư suy nghĩ, nếu một ngày không thể tìm được đám người Âu Việt Tộc
thì hai ngày, không sợ không tìm thấy dù sao Nguyệt Lễ trong khoảng thời gian
gần sẽ không kết thúc.
Ngay lúc cả Trương sư cùng Nguyễn Hiền đang di chuyển trong rừng tối, Trương
sư đột nhiên dùng hai chân ấn vào hông con lừa già, lập tức làm nó dừng lại.
Tay cầm bó đuốc đang đi gần Trương sư, Nguyễn Hiền thấy vậy cũng lập tức dừng
lại.
Trương sư sắc mặt có chút vui mừng mà quay đầu lại nói với Nguyễn Hiền.
“Tìm ra rồi ”.
Nói xong Trương sư liền bước xuống khỏi con lừa, nhẹ đưa tay vỗ đầu nó.
“Bạn già, ta đi trước có việc, ngươi liền theo sau, đừng để lạc mất”.
Sau khi ‘bàn giao’ với người bạn già này, Trương sư liền tiến thẳng về một
hướng khác.
Nguyễn Hiền ánh mắt giật giật nhìn con lừa già rồi lại nhìn Trương sư, hắn căm
thấy con lừa già này thực sự rất không tầm thường, lúc nãy Trương sư xoa đầu
căn dặn nó vậy mà nó cũng khẽ gật đầu ?.
Thở ra một hơi, ánh mắt lưu luyến nhìn con lừa già, Nguyễn Hiền liền cầm bó
đuốc đi theo phía sau lưng Trương sư.
. . . . ..
Đất Âu Việt có một loại cây gọi là cây Bồ Kết.
Loại cây này dùng thủ pháp đặc biệt của người Âu Việt liền có thể tạo ra một
loại chất lỏng dạng đặc màu đen, có mùi thơm dịu nhẹ phi thường dễ chịu.
Chất lỏng màu đen này lại trải qua phối chế theo công thức riêng, được lưu trữ
trong một ống tre.
Ống tre này rỗng ruột, bên trong phủ một lớp da trâu sau đó được treo bên hông
nữ tướng Âu Việt.
Một khi ống tre này mở ra, sẽ có một luồng hương khí nhẹ dịu rất khó phát hiện
ra nhưng lại có khả năng lan tỏa rất nhanh, rất rộng, bám rất lâu trong không
khí.
Hương khí này bình thường sẽ rất khó nhận ra nhưng với nữ nhân Âu Việt, những
người không xa lạ gì với Bồ Kết liền có thể theo mùi mà dò đến hội quân cùng
tướng lĩnh.
Đây chính là cách tập trung nhanh nhất của người Âu Việt.
Tất nhiên cách này khá ‘cổ’, hiện nay người Âu Việt đã sớm không sử dụng dù
sao nếu địch nhân tương đối quen thuộc với mùi hương này liền có thể lợi dụng
ngược lại, trực tiếp gây nguy hiểm chí mạng cho người Âu Việt.
Cái mùi hương này đã sớm bị bỏ đi tuy nhiên trong dịp Nguyệt Lễ vẫn sẽ được sử
dụng, mang theo chút hơi hướng tự nhiên, mùi thơm nhẹ dịu của Bồ Kết được
người Âu Việt coi là món quà nữ thần vàng tặng cho vùng đất Âu Việt.
Màu đen cùng hương thơm nhẹ dịu kia đại diện cho màu tóc cùng hương tóc của nữ
thần để lại cho đời, cũng vì vậy vào dịp Nguyệt Lễ, cách liên lạc này vẫn được
sử dụng.
Dựa vào mùi hương của Bồ Kết, Trương sư liền có thể xác định phương hướng, ít
nhất ông cũng biết vị nữ tướng phụ trách Nguyệt Lễ lần này đang ở đâu.
Thế là Trương sư một đường tiến về phía mùi hương phát ra, Nguyễn Hiền chậm
rãi đi theo sau lưng.
Cực kỳ trùng hợp . . . lúc này Cam Ninh từ hướng ngược lại đi tới.
Cam Ninh tay cầm bó đuốc, đầu óc của hắn đang loạn nhịp, hắn đang suy nghĩ
phải làm gì mới tốt, phía trước là quân Tôn gia, phía sau lại là người Âu
Việt, nghĩ kiểu gì Cam Ninh cũng thấy kế hoạch có biến.
Đặc biệt là khi Nghiêm Quang hỏi đến Nguyễn Chế Nghĩa.
Cam Ninh không rõ tại sao Nghiêm Quang biết Nguyễn Chế Nghĩa nhưng hắn đại
khái có cảm giác . . . hai người có quan hệ không tốt đẹp gì dù sao Nguyễn Chế
Nghĩa cũng là người muốn động tới Nghiêm Quang.
Nguyễn Chế Nghĩa là người của Cam Ninh, hắn đương nhiên ủng hộ nghĩa đệ của
mình tuy nhiên Nghiêm Quang lúc này mơ hồ có quan hệ với Âu Việt Tộc, Cam Ninh
biết Âu Việt Tộc phi thường khó chơi, còn khó chơi hơn Tôn Kiên nhiều.
Lúc này thiên hạ vẫn là của nhà Hán, làm gì có chư hầu nào dám công khai chiêu
binh mãi mã ?.
Mãi đến tận khi nạn khăn vàng nổ ra, quân phiệt các nơi mới bắt đầu chiêu binh
chống lại giặc khăn vàng nhưng mà quân đội cũng không thể quá nhiều, hiện nay
còn chưa có ai dám công khai chống lại triều đình.
Tôn Kiên lại gần như là phần tử ngu trung với Hán triều, hắn lại càng không
dám phát triển thế lực quá mạnh mẽ như Đổng Trác, từ đó quân số của Tôn gia
luôn luôn bị hạn chế.
Âu Việt không giống, bọn họ không liên quan gì đến Hán triều, không bị luật lệ
ước thúc đồng thời người Âu Việt cũng cực kỳ thiện chiến, quân đội tinh nhuệ,
vũ khí sung túc, vô cùng khó nhằn.
Cam Ninh địa bàn ở Giang Hạ, vì ở Giang Hạ nên hắn hiểu người Âu Việt hơn
người Sơn Việt nhiều lắm.
Quân đội Âu Việt có thể cường ngạnh chống lại quân đội của Lưu Biểu, có thể
ngạnh kháng binh lực ba vùng Giang Hạ, Tương Dương cùng Giang Lăng hợp lại.
Tại cái đất Kinh Châu, người Âu Việt tuyệt đối là đại thế lực.
Sơn Việt ở Giang Đông.
Âu Việt ở Kinh Châu.
Dương Việt ở Ba Thục.
Dạ Việt ở Giao Chỉ
Đây chính là sự phân bố của Bách Việt Tứ Đại Tộc.
Cam Ninh cảm thấy có lẽ nên cho người liên lạc với Nguyễn Chế Nghĩa, muốn một
lần nữa tính toán lại kế hoạch.
Cam Ninh trong đầu suy nghĩ rất nhiều vì vậy hắn có chút mất tập trung, đến
khi hắn phát hiện cách hắn không xa có một điểm sáng lờ mờ tiến đến, hắn mời
chậm bước chân mà dừng lại.
Cam Ninh võ nghệ siêu quần lại thêm tài cao gan lớn hắn tất nhiên không có gì
để sợ hãi.
Hắn liếc mắt cũng có thể nhìn ra đây là ánh sáng của ngọn đuốc vọng lại thậm
chí Cam Ninh còn đang nghĩ là Tiên Vu Đan cho người tìm hắn.
Ngược lại, Trương sư cùng Nguyễn Hiền cũng thấy đốm lửa vọng lại, hai người
nghĩ rằng dấu hiệu của Âu Việt Tộc, bước chân lại càng nhanh hơn.
Thế là . . . Cam Ninh cùng Trương sư chính thức gặp mặt.
Khi Cam Ninh phát hiện đối phương không phải thuộc hạ của mình liền trở nên đề
phòng còn khi Trương sư nhìn rõ dung mạo của Cam Ninh trong ánh mắt lại xuất
hiện vài phần mê man.
Nơi này gần như là địa bàn Âu Việt Tộc tạm thời chiếm đóng, tại sao lại có nam
nhân ?.
Nguyệt Lễ không cho phép có nam nhân, chỉ có nữ nhân được xuất hiện.
Tất nhiên Nghiêm Quang cọng lông còn chưa mọc, căn bản không tính là nam nhân.
Trương sư cùng Cam Ninh cứ như vậy nghi hoặc nhìn nhau, hai người đều quan sát
thật kỹ đối phương, cái sự im lặng này chỉ bị phá khi Nguyễn Hiền kinh ngạc
thốt lên.
“Ngươi là Cam Ninh ?”.
Nguyễn Hiền chưa từng nhìn thấy Cam Ninh nhưng trong cái thời đại này không
thiếu tranh vẽ dung mạo Cam Ninh dĩ nhiên toàn bộ đều là giấy truy nã.
Cho dù hình vẽ không giống hệt Cam Ninh nhưng cũng có vài phần tương tự,
Nguyễn Hiền quả thật có thể nhìn ra.
. . . . ..
Cam Ninh thật sự ra đường bước sai chân.
Ít phút trước hắn gặp Lê Chân, ít phút sau lại gặp Trương sư.
Gặp một võ tướng có võ lực vượt quá 90 đã là không dễ nhưng mà Cam Ninh trong
chốc lát lại gặp đến hai người.
Càng quan trọng hơn, Trương sư không giống Lê Chân, Trương sư có Thần Binh của
chính mình, Thần Binh thuộc tính tấn công.
. . . . ..