Trước Đại Chiến


Người đăng: 201yeudonphuong@

Xích Quỷ năm Khai Hoàng thứ ba, ngày 05, tháng 02.

Trên tường thành cửa nam của thành Yên Sơn, Long mặc áo giáp sắt màu đen, đội
khôi giáp của binh lĩnh mà đứng như tượng nhìn trằm trằm về phía sa, vậy là
cậu đã xuyên qua thế giới này được năm ngày. Hôm nay cậu phải canh gác trên
tường thành, cậu trọng sinh lại thành một npc khá là gầy yếu, người cao có một
mét bảy tám nên qúa nhỏ bé so với những thằng to con như tinh tinh đứng gác
bên cạnh.

Cậu xuyên qua thành một trường thương binh, cây thương trong tay cậu chỉ thẳng
lên trời, những sợi ngù thương màu đỏ bay phấp phới trong gió trông vô cùng
đẹp mắt.

Trong năm ngày qua Long cũng đã đi theo trưởng quan của mình ra ngoài thành để
giết quái luyện cấp, quả là người đông làm việc nhanh hơn, chỉ trong vòng năm
ngày cậu từ lv 15(00%) mà lên đến (90%), quả là kinh người. Đám game thủ nếu
cũng cùng lv như cậu, thì cho dù có mười ngày cũng chưa chắc đã bằng cậu.

Có được thành qủa như vậy cũng không phải Long chỉ đứng đó mà nhìn, ngược lại
câu ra sức nhiều nhất, trong khắp cả cái đội cùng đi đánh quái, thì đều do
truân trường dẫn đầu.

Trong quân đội Xích Quỷ: cứ năm người thì lập một ngũ trường, năm mươi người
lập một truân trường, hai trăm năm mươi người lập một vệ đội, năm trăm người
lập một đô úy, nghìn người thì thành một doanh do giáo úy quản hạt.

Thì Long là người dũng mãnh nhất trong đội ngoại trừ truân trường, dù sao cậu
cũng từng là đặc công cơ mà. Chạy đuổi theo mấy con gà, con heo lv thấp hơn
bản thân hai ba bậc thì sao có thể không đại phát thần uy cho được, sự dũng
mãnh của cậu đến cả doanh trưởng giáo úy của mình cũng vô cùng khen ngợi, một
mình cậu dựa vào sự linh hoạt và tốc độ được huấn luyện từ kiếp trước mà có
thể đánh ngang hàng không phân thắng bại với một tên ngũ trường trong quân, mà
ngũ trường đều yêu cầu lv mười bảy à, nếu không phải vì xuyên qua tên này thể
chất qúa kém cỏi thì một tên ngũ trường cậu cũng có thể đánh bại.

Long cũng vô cùng tiếc nuối, vì sao mình không xuyên vào một tên nào đó có một
chút quân công trong người chứ. Tên giáo úy vốn muốn cho Long thăng trức,
nhưng vì cậu không có chút quân công nào trong người nên đành tiếc nuối mà bỏ
đi.

Ai lên làm cao trong quân đội mà không muốn có những trợ thủ đắc lực chứ, thử
nghĩ xem nếu một giáo úy mà không cho cấp dưới của mình một chút binh quyền
nào, mà họ cứ tự mình hàng ngày dẫn theo cả một nghìn binh lính mà đi đánh
quái, tối về lại phải làm việc vất vả thống kê thương vong lên cấp trên để
được viện trợ, thì không mệt chết mới lạ.

Nên đám giáo úy ngoại trừ lúc đánh giặc hay luyện binh trong giáo trường ra,
còn lại thời gian đều luyện tập võ nghệ, tuy học võ không thể tăng lên vũ lực
nhưng cũng giúp tăng lên lv kỹ năng mà tăng thêm phần sống sót trong chiến
trận. Giáo úy lv thấp nhất cũng đều là năm mươi, khi đó họ đã có thể chuyển
thành một sao võ tướng nên lên cấp càng khó khăn hơn, họ cũng lười má đi theo
đám lính đuổi đánh mấy con vật chỉ có mười mấy cấp.

Một tên lính muốn nhập vào mắt của trưởng quan là điều vô cùng khó khăn, họ đa
phần đều là nông dân xuất thân, từ nhỏ không có tập tành chút võ nghệ nào nên
thể chất vô cùng kém. Ngoài trừ lúc đánh quái ra, còn lại thời gian luện tập
đều là dùng trường thương mà trọc, đâm. Nên họ không thể học các bài thương
pháp cao cấp như võ tướng được, động tác của họ qúa cứng ngắc, nếu cố ý luyện
tập không bị trượt rút cũng bị gãy tay, gãy chân.

Còn Long thì khác, cậu dựa theo các bài huấn luyện tàn khốc trong quân đội mà
trong năm ngày này không ngừng nghỉ luyện tập nên thân thể trở nên mềm dẻo
không ít.

Long đang đứng canh thì thấy một tên thân binh của vị giáo úy quản hạt cái
doanh cậu ở đang hớt hải chạy về phía cậu, sau khi đến cạnh cậu tên thân binh
thở dốc vài cái rồi nói với cậu:
" giáo úy có việc tìm mày! Mau đi theo tao đến gặp ngài! ", nói xong không đợi
cậu trả lời liền xuay người bỏ đi. Long đang trần chừ vì việc nếu bỏ đi Không
có ai thay cậu canh thì sẽ bị phạt, một tên đang ngồi dưới đất liền cười nhìn
cậu mà gật đầu, ý bảo " mày cứ đi đi! Tao sẽ báo lại với đô úy ". Long trắp
tay nói cảm ơn xong liền đi theo tên thân binh.

°°o°°
Sau khi đợ gần mười phút ở ngoài lều của giáo úy dể chờ tên thân binh vào báo
cáo. Cuối cùng tên thân binh cũng ló mặt ra, nhìn hắn rồi nói. " vào đi ".
Long liền vén màn bước vào đứng cách giáo úy vài bước trắp tay thưa: " thuộc
hạ tham kiến giáo úy! ".
Tên giáo úy nhìn Long, gật đầu thay lời nói, rồi đứng dậy bước đến cạnh cậu,
tay phải đấm bụp vào ngực trái của cậu, khiến Long đau đến nhe rằng mà tễn
giáo úy không thèm để ý, cười ha hả lớn tiếng nói:
" thằng cu! Mày tốt số lắm đấy! Hôm qua tao còn tiếc nuối vì việc mày không có
chút quân công nào nên không thể thăng chức được! Không ngờ sáng nay lại nhận
được tin của đô đốc! Vì giặc Chăm Pa tiến đến đông đúc nên đô đốc đã cho chiêu
mộ thêm năm nghìn tân binh! ". Nói đến đây tên giáo úy nhìn vào Long trằm
trằm.

Về sự việc quân Chăp Pa đến xâm phạm biên giới, Long cũng biết thông qua việc
đám game thủ bàn tán, Võ Tánh nhận được tin là giặc còn một trăm ngày đi
đường, thực ra là tên quân sư của Bố Linh lan truyền, hiện tại chúng còn cách
thành Yên Sơn có gần một tháng đi đường thôi. Long cũng muốn báo lên trên để
nhận chút quân công, nhưng cậu thấp cổ bé họng nên nói ra cũng chẳng ai
tin,npc hiện tại rất phản cảm với game thủ, nên chúng chẳng tin đám game thủ
nói là sự thật.

" nước tới đất ngăn! Quân tới tướng đỡ! Trúng ta có thành cao hào sâu! Tinh
binh đông đúc thì mày việc gì phải sợ?".
Tên giáo úy thấy Long lâm vào trầm tự thì lấy cái cánh tay to như tay gấu mà
đập vào bả vai cậu lớn tiếng nói. Sau đó tiếp: " hôm qua đô đốc nói với tao!
La cần tuyển thêm vài người trong đám lão binh lên làm chỉ huy đám tân binh
đó! Tao đã đề cử mày lên cho đô đốc! Nhưng vì lv của mày còn quá thấp nên đô
đốc chỉ cho mày lên làm truân trường! ". Vừa nói tên giáo úy vừa lấy trong
ngực ra cái lênh bài, trên viết hai trữ "truân trường " giao vào tay cậu.

Long giật mình chút nữa thì làm rơi luôn cái lệnh bài xuống đất, cậu không ngờ
là mình vựa xuyên qua mới năm ngày mà đã được thăng chức. Cậu hít sâu một hơi
để bình phục lại tâm tính, rồi cẩn thận mà cất cái lệng bài vào ngực. Đùa chứ
không cất, để lung tung bị mất thì cái đầu cũng bay theo, cậu không dám thử
xem liệu mình chết có còn thể sống lại như đám game thủ không? Tính mạng luôn
là quan trọng nhất.

Long nhìn tên giáo úy, trịnh trọng trắp tay: " xin cảm ơn sự tiến cử của ngài!
Thuộc hạ sẽ không bao giờ quên ân này! ", Long chỉ nói nhớ ơn chứ không nguyện
trung thành. Cậu cũng không điên tới mức mà nhận một tên giáo úy tép riu làm
chủ, mục tiêu của cậu là xa hơn nữa, ai biết được đến khi cậu đạt tới mức đó
thì tên giáo úy trước mặt có cón là giáo úy hay không, hay lại thành cái xác
khô trên chiên trường rồi. Giáo úy tuy cách gọi rất uy phong, nhưng trong cái
quốc gia có gần mười triệu lính này, cữ một nghìn lính thì có một giáo úy, thì
người giữ cái chức giáo úy này còn nhiều hơn cả kiến. Họ còn là những kẻ đi
đầu làm gương cho quân đội trên chiến trường, sống hôm nay lo ngày mai xem
mình có chết không, nên Long cũng lười để ý một tên như vậy.

Tên giáo úy nhìn cậu rất là vừa lòng, nếu Long mà tuỳ tiện nhận mình làm chủ
có khi chính mình rút đao mà chém cái tên tiểu binh này làm hai nửa mất.

Tên giáo úy này từ khi Võ Tánh mới lập nghĩa quân đã đi theo nên rất được Võ
Tánh coi trọng, bằng không sao Tánh lại cho tên giáo úy này mặt mũi mà cho
Long mới chỉ có lv mười bảy lên làm truân trường cơ chứ.

°°o°°

Sau khi rời khỏi doanh trướng của tên giáo úy, Long liền đi thẳng đến trỗ tân
binh đóng quân, bây giờ cậu cần phải lựa trọn binh lính cho mình, rồi mang
chúng đi luyện cấp để đến khi người Chăm Pa tới cậu có thể dẫn họ giết giặc
lập công.

Long tuyển năm mươi tên tân binh, do họ đều là nông dân mới nhập ngũ, toàn bộ
lv đều là hai, ba. Cậu trọn cho họ hai mươi quyển sách kỹ năng cơ sở thương
thuật, và ba mươi quyển cơ sở đao pháp, sau khi họ học song cậu dẫn họ đến
giáo trường để tập luyện.

°°o°°

Xích Quỷ năm Khai Hoàng thứ ba, ngày 06, tháng 02.

Sau một ngày quát tháo vất vả đám tân binh, hôm nay cậu đã dẫn họ đi luyện
cấp. Long là kẻ tài cao gan lớn, ngoại trừ ma ra cậu không sợ gì cả, bây giờ
sống trong game thì làm gì mà có ma nào lẩn quẩn quanh đây được. Nên Long đã
dẫn binh lính của mình đến trỗ những con chó hoang có lv mười bảy, tuy đám sau
lưng cậu đều là những anh nông dân mới bỏ quốc mà cầm đao, nhưng cậu tin tưởng
chỉ cần không gặp phải hai con chó hoang trở lên thì không lo đoàn diệt.

Tên giáo úy mà biết suy nghĩ của cậu có khi đột quỵ mà chết mất, một tên lv
mười lăm mà dám dẫn một đám lv hai, ba đi đánh những chó hoang sống trong rừng
lv mười bảy, khác gì tự đào hố trôn mình.

Long cũng chẳng cầm suy nghĩ nhiều, mà hiện giờ có suy nghĩ cũng không kịp
nữa, cậu và lĩnh của mình đã gặp một con chó đầu tiên của buổi đi đánh quái.

"Tất cả đứng yên ở đây đợi! Xem tôi xử lý nó mà học hỏi! ", Long cũng không
dại mà cho cái đám này đi lên đánh giáp lá cà với con chó, chúng cách nhau tận
mười bốn, mười lăm cấp. Một con chó hoang này cũng đủ làm cậu mất sạch lính
trong vòng ba phút, nên cậu lựa trọn một mình chiến đấu, dù sao cậu giết quái
họ cũng nhận được năm phần trăm kinh nghiệm mà.

Long cầm cây trường thương chạy nhanh hết sức có thể, sau khi còn bảy bước là
đến trỗ con chó, cậu nhảy bật lên một hòn đã to ven đường, mượn lực nhảy lên
cao gần hai mét co cánh tay phải lên, dùng sức đâm một thương suống, mũi
thương hướng thẳng trán con chó mà đến. Không ngờ con chó phản ứng vô cùng
nhanh nhẹn, tuy có ngù thương làm cho nó khó nhìn ra mũi thương nhưng tiếng
gió rét lạnh bên tay truyền đến để nó hiểu, thứ đang bay tới không tốt đẹp gì,
nó vội lùi ra sau hơn năm bước tránh thoát mũi thương.

Mũi thương trọc sâu suống đất, khi hai chân Long vừa tiếp đất, con chó cũng
gần gừ mà nhào thẳng vào người cậu, Long vội vàng lấy cán của thương để trước
ngực. Trán của con chó đâm thẳng vào cán thương, hai chân trước của nó đụng
trúng vào bộ giáp trước ngực cậu. Sức mạnh từ con chó húc vào khiến Long bay
ra xa gần bốn mét, con chon chó sau khi rơi xuống đất lắc đầu vài cái cho
tỉnh, sau đó tiếp tục chạy về phía Long.

Long vừa ngã ra đất, tuy có áo giáp bảo vệ nhưng lực trấn động từ con chó gây
ra khiến cậu suýt nữa không thở nổi. Khi thấy con chó lại chạy tới cậu vội
vàng nằm thẳng người xuống, rồi bật tôm đứng sang bên cạnh. con chó thấy Long
bật dậy sợ cậu ra chiêu gì nên muốn dừng lại, những mà tốc độ của nỏ qúa nhanh
, bây giờ đột ngột dừng lại, cả bốn chân dẫm lên đống cỏ tươi còn đang ướt vì
đám sương sớm mà trượt mạnh về phía trước.

Long nhắm đúng thời cơ, vội ngồi xổm suống, quét trường thương trong tay vòng
từ sau lưng đến đúng trỗ hai chân trước của con chó, chân con chó bị trúng cái
cán thương lộn cổ hai vòng sang nằm dưới trân đám tân binh mà Long dẫn theo.

Long ném luôn thanh trường thương trong tay về phía con chó, mũi thương đâm
thẳng vào đùi phải ở chân sau của nó, cắm sâu vào đất.

" Cầm trường thương đâm chết nó! ", Long hét lớn với đám tân binh, họ nghe
tiếng kêu của cậu vội vàng bừng tỉnh lại mà cầm vũ khí trong tay đâm luôn về
phía con chó hoang. Đáng thương con chó bị một đám người trọc cho chết Không
toàn thây.


Đại Việt Chiến Loạn - Chương #3