Hám Địa


Người đăng: buitruongthanh

Nghỉ ngơi một lúc mọi nghi hoặc trong lòng Trần Tuấn về Tử Lâm cuối cùng cũng
có lời giải,Trần Tuấn điều tức một vài vòng sau đó nói Hữu Trí và Văn Dân đỡ
Minh Không hòa thượng dậy bản thân mình chữa trị cho Minh Không. Trần Tuấn
dùng Băng Thiên Quyết thâm nhập thân thể chữa lành lại đan điền cho Minh Không
hòa thượng chỉ thấy lúc này cơ thể hòa thượng biến hóa đan điền phồng lên
miệng trực tiếp phun ra một cục máu đen to như quả trứng gà mí mắt mấp máy hồi
tỉnh.

-Đại sư cuối cùng cũng tỉnh rồi

Văn Dân kích động nói,ánh mắt của Minh Không mệt mỏi đảo mắt qua nhìn mọi
người một hồi thì thào

-Tiểu tăng vẫn chưa chết sao?

Hữu Trí cũng không giấu nổi vui mừng cười nói

-Hòa thượng trọc cuối cùng cũng tỉnh,ta tưởng ngươi đã công đức viên mãn liền nhắm mắt viên tịch

Minh Không hòa thượng bị một câu này trêu trọc không nhịn được bật cười,Trần
Tuấn cũng kích động không thôi

-Tỉnh lại là tốt rồi bất quá ngươi bây giờ đan điền mời lành lại pháp lực đã mất hết cần dần dần khôi phục lại,uống một ngụm nước đi

Tưởng một câu này phải làm Minh Không mang theo chấn động bất quá có lẽ hắn
cũng đã sớm biết trong lúc sinh tử đó một chiêu thức tung ra chắc chắn là sẽ
muốn đồng quy vô tận,Minh Không cố gắng chắp tay cảm ơn Trần Tuấn,Trần Tuấn ra
hiệu không cần câu nệ ra sức nghỉ ngơi ngày mai sẽ lại cảm thấy bình thường
thôi. Thể trạng của Minh Không hòa thượng cũng đặc biệt tốt,nghỉ ngơi một chút
đã có thể đề khí chữa trị nội thương,mặc dù đan điền còn yếu, lượng khí tích
trữ rất ít nhưng phương pháp này đặc biệt hiệu quả,chưa nói đến Minh Không hòa
thượng dùng công phu trị thương Mật tông phật môn là đặc biệt hiệu quả. Thở ra
một ngụm trọc khí Minh Không hòa thượng lúc này vẻ mặt đã rất tỉnh táo,rất
nhanh suy nghĩ về cục diện hỏi

-Chúng ta bị kẹt ở đây bao lâu rồi?

Hữu Trí gác đầu lên bậc thềm nằm duỗi lưng cảm giác thoải mái trả lời

-Là hơn một ngày đêm bất quá từ bên ngoài có thể dễ dàng tìm thấy ngôi đình cổ bằng thuật tầm long quyết của tôi nhưng từ bên trong tìm được lối ra lại rất khó,căn bản là không biết dựa vào đâu để cảm nhận giống như nếu là ở bên ngoài tôi có thể dựa vào linh lực của ngôi đình để cảm nhận
Hữu Trí lại đơn giản giải thích thêm sơ qua về tình hình phát sinh sau đó cho
Minh Không nghe qua một lượt vấn đề mà hắn cũng như Trần Tuấn lo lắng nhất đó
là Diêu Trì Ma Nữ. Ban ngày, dưới lực lượng trấn áp của phong ấn mà bà ta vẫn
có thể tùy tiện tạo ra huyễn ảnh đánh lừa Văn Dân không ngoài trường hợp sẽ có
thủ đoạn khác để đối phó với bọn họ

-Vậy ngày mai chúng ta tính toán thế nào?

Minh Không hòa thượng hỏi tiếp,Hữu Trí chậm rãi trả lời

-Việc ngày mai tôi và Trần Tuấn cũng đã thống nhất ý kiến,vẫn nên là một mình tôi đi ra theo dấu vết cũ cố gắng tìm tiếp,tránh trường hợp nếu cùng nhau đi ra ngoài thứ nhất các cậu cũng không giúp ích được cho tôi nếu nữ quỷ có giở trò gì thì ban ngày bà ta cũng không làm gì được tôi thứ hai sẽ tiêu hao thêm năng lượng như vậy sẽ tốn thêm thức ăn và nước vạn nhất trường hợp xấu chúng ta vẫn có thể kéo dài thời gian

Minh Không hiểu ra vấn đề gật đầu đồng ý. Sáng hôm sau mọi người dậy khá sớm
chỉ có Văn Dân là vẫn còn đang ngáy ngủ,đông hồ điểm 6h sáng Hữu Trí khoác ba
lô lên vai dò xét một chút không chậm trễ liền nhảy ra ngoài chỉ nửa bước là
mất hút ở trong làn sương,đối với bọn họ bây giờ một giây một khắc cũng là
chân quý,thời gian rất nhanh trôi qua đã 3 tiếng 4 tiếng rồi 5 tiếng đồng hồ
trôi qua vẫn chưa thấy Hữu Trí quay lại Trần Tuấn trong lòng nóng như lửa đốt.
Gần 1 giờ chiều mới thấy Hữu Trí quay lại vừa bước vào đình Trần Tuấn không
khỏi chấn động, Hữu Trí trên dưới quần áo xộc xệch rách nát trên tay cầm đào
mộc kiếm thở không ra hơi Trần Tuấn vội hỏi

-Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Hữu Trí uống một ngụm nước thần tình hồi tỉnh nói

-Không còn thời gian,chúng ta phải mau xuất phát tôi đã tìm được lối ra rồi là một hang động

Trần Tuấn vẻ mặt mờ mịt

-Tìm được lối ra tốt quá rồi,sao phải gấp gáp như vậy? với lại cậu bị sao mà nhìn thảm thế này?

Hữu Trí hít một hơi lãnh khí cố lấy lại bình tĩnh nói

-Theo như kế hoạch tôi tìm đến được chỗ cũ rất nhanh cách chỗ chúng ta chỉ khoảng 3 4 mươi phút đi bộ,xung quanh đấy quả thật có một địa phương tán ra linh khí yếu ớt,dựa vào thuật tầm long quyết tôi dần tìm đến thì là một hang động . Tôi trực tiếp vào đó thám hiểm,ở dưới hang động đơn giản dễ đi đi bất quá đi một lúc khoảng 30p thì phát hiện ra ở dưới đó có một rặng long mạch rất lớn đang cuồn cuộn chảy. Chúng ta có thể nương theo long mạch xuôi về hạ nguồn chắc chắn ra ngoài được

-Liệu có được không?dù long mạch đủ lớn chúng ta có thể dễ dàng trôi theo nó nhưng nếu như là một mạch nước ngầm dài chúng ta sẽ chết đuối

Hữu Trí cũng không dám khẳng định không biết long mạch có thông xuốt không khí
hay không nhất thời không biết nói sao,nếu như đúng Minh Không nói bất quá bọn
họ có thoát được ra ngoài thì cũng là những cái xác uống đầy nước,như vậy
chẳng khác nào lật thuyền trong mương. Vẻ mặt Trần Tuấn hơi trầm ngâm giây lát

-Khẳng định là ra ngoài được,nếu con rắn có thể ngược dòng lên được thì chúng ta chắc chắn xuôi dòng ra ngoài được,việc này có cần phải đi luôn không?

Thấy Hữu Trí chưa trả lời Trần Tuấn lại hỏi tiếp,lúc này Hữu Trí mới sực nhớ
ra điều gì khẩn trương

-Đi luôn,việc này đi đường tôi sẽ giải thích

Gấp rút chuẩn bị đã hơn 1 giờ chiều,vừa đi đường Hữu Trí vừa giải thích qua
một lượt sự tình là trong lúc kiểm tra hang động hết một lượt đến lúc đi ra
thì không biết từ đâu liền gặp phải tập kích của lũ thi ma bất quá do lực
lượng phong ấn ban ngày khiến lũ thi ma không thể hung hãn và nhanh nhẹn bằng
lúc ban đêm Hữu Trí miễn cưỡng dùng đào mộc kiếm chém giết thoát được ra ngoài
thật nhanh. Trần Tuấn ngạc nhiên cảm giác không thể tin nổi

-Bọn thi ma làm sao chúng có thể tự nhiên tiến vào hang động càng không thể từ hang động chui lên vì chúng rất sợ những nơi có, linh khí còn nữa nếu tiếp xúc ánh sáng ban ngày cũng sẽ bị thiêu cháy


  • Lúc đầu tôi cũng mơ hồ giống cậu nghĩ như vậy,bọn chúng tuyệt đối không thể
    xuất hiện vào ban ngày và đi vào hang động cho đến khi tôi một mạch thoát ra
    ngoài thì mới biết. Có một lực lượng quỷ khí rất mạnh che chắn từng tốp thi ma
    đi vào hang động, khẳng định là nữa quỷ đã phát giác ra và điều khiển bọn
    chúng. Đó là lý do tôi không muốn mọi người không chậm trễ, nếu để qua đêm
    chúng nó thực lực đại tăng chui hết vào hang động thì 100% chúng ta không có
    đường ra
    Trần Tuấn và Minh Không hiểu ra vấn đề chỉ có Văn Dân là vẫn hơi ngơ ngác, Hữu
    Trí lấy trong ba lô ra một thanh đào mộc kiếm nữa đưa cho Minh Không làm pháp
    khí còn Trần Tuấn cũng đưa cho Văn Dân một thanh mộc kiếm mình thì trực tiếp
    sử dụng độc thần kiếm, Trần Tuấn không quên dặn dò Văn Dân

-Không tránh khỏi một trận ác chiến với lũ thi ma bất quá bọn thi ma chỉ chết nếu như cậu đâm trúng đầu hoặc đánh nát đầu nó,nếu cậu chỉ gây thương tổn trên người nó không làm nó chết được


Đại Việt Anh Linh - Chương #47