Người đăng: buitruongthanh
Phía bên kia Tiết Quân vẻ mặt hiếu chiến tay lăm lăm cây roi trong tay,cây roi
toả ra linh lực màu xanh nhạt đoán chừng đây cũng không đơn giản là một pháp
khí bình thường, ít nhất phải là nhất đẳng pháp khí.Văn Viễn lui ra phía sau
cho 6 thanh niên nữa tiến lên bọn họ chính là thất hình cận vệ của Văn Viễn
luôn đi theo Văn viễn như hình với bóng. Ở bên này sau khi nghe Hữu Trí bàn
bạc một hồi Văn Dân lôi trong túi đeo của mình ra một cái ná thun cao su Trần
tuấn nhăn mặt nói
-Cậu định đi bắn chym hay gì?
-Tôi ở bên ngoài sẽ yểm trợ các cậu bắn chym bọn nó ,cậu đừng coi thường thứ này tôi sử dụng từ nhỏ rất lợi hại à nha
Bất ngờ một luồng kình lực áp bức lao đến nhìn quay lại là một mình Tiết Quân
đang lăng không quất roi phóng thẳng đến,Minh Không hòa thượng thấy vậy liền
vung tay bắn ra tràng hạt linh lực màu vàng tỏa ra khi hai cỗ linh lực chạm
nhau liền có một tiếng nổ ầm vang như sấm động bụi bay mù mịt cây cối xung
quanh như ngả ngớn lá rụng xào xạc bởi phản chấn,những đệ tử Bình Quy Sơn đứng
ngoài nhìn một màn này không khỏi phấn khích xưa nay việc giao đấu của các
pháp sư đến từ các môn phái khác nhau không phải là ít bất quá được mục sở thị
công khai như này chắc chỉ có đại hội pháp thuật mới có. Tu vi của Minh Không
hoà thượng không nghĩ lại cao như vậy,thực lực của Tiết Quân ít cũng đã đạt
đến cảnh giới Tiên thuật Sư chứ chẳng phải bình thường ấy vậy mà Minh Không
hòa thượng cũng không có rơi vào hạ phong,từ trước đến nay giống như Đại Lạc
Tự,Mật Tông bắc tông rất ít khi tham gia vào các hoạt động trong giới pháp
thuật nên thực lực của bọn họ đến nay vẫn là một ẩn số,nhìn qua Minh Không
tuổi đời cũng còn rất trẻ qua đó chứng tỏ Mật tông bắc tông thực lực không hề
thua kém Mật tông nam tông. Tiết Quân vừa bắt ấn vừa dùng roi tấn công rất
linh hoạt thoạt nhìn như một tấm lưới bao lấy Minh Không hòa thượng,Minh không
hoà thượng ở bên trong triển khai thủ ấn phật môn tạo thành một kết giới chống
đỡ không có kẽ hở cảm giác như 1 giọt nước cũng không thể lọt qua vậy.Tiết
Quân nhìn một màn này cũng không khỏi kinh ngạc bất quá hắn cũng không có vội
vàng từng bước tiến công đợi sơ hở từ đó mà đẩy nhanh tiết tấu tấn công nói
trắng ra là ta với ngươi đọ pháp lực tên nào pháp lực yếu hơn thì sẽ không
theo được tiết tấu của nhau từ đó mà để lộ sơ hở để đối phương khai thác. Tiết
Quân hét lớn
-Hòa thượng được lắm ngươi làm ta cảm thấy phấn khích hơn rồi đấy
Tiết Quân lấy trong túi áo ra ba lá tử phù màu tím dán lên cây roi một tay bắt
ấn niệm
-Cửu ly tiên thánh giáng hội đồng
Lục càn binh tướng giáng phù linh
Ngũ trung thần thánh lai hộ thuật
Tứ tốn phong vũ tất đan thanh
Cấp cấp như luật lệnh
Chỉ thấy cây roi trong tay Tiết Quân toả ra như một cậy đại thụ bủa vây tua
tủa bắn phá kết giới bằng thủ ấn do Minh không tạo ra,nhìn bên trong cảm giác
như Minh Không hòa thượng đã không còn chống đỡ được lực công kích mạnh mẽ của
cây roi. Những nhánh roi tua tủa ra đan kết lại thành một một thứ to lớn vững
chắc như cột đình mà đập xuống,kết giới vỡ nát Minh Không hòa thượng bị đánh
bật ra lăn lộn trên mặt đất miệng phun ra một búng máu.Thừa cơ hội Tiết Quân
điều khiển cây roi một lần nữa vung tới một đòn này nếu bị đánh trúng chắc
chắn là thịt nát xương tan không có một chút nhân nhượng nào,thấy vậy Trần
Tuấn và Hữu Trí định lao đến nhưng Minh Không hòa thượng cực nhanh đã bật dậy
vung tay áo một cái,đúng lúc này cây cột bằng roi quật xuống chỉ nghe ầm một
tiếng….mọi người xung quanh há miệng kinh hãi,Lương Bổng cũng không giấu nổi
bàng hoàng đánh rơi cả cây quạt giấy đang cầm trên tay xuống đất.Bụi mù tán đi
bên kia đám người của Võ Di Sơn cùng Bùi Văn Viễn vẻ mặt chấn kinh trước mặt
bọn hắn Tiết Quân đang khuỵ xuống ôm ngực khí huyết phun ra đỏ cả sân vẻ mặt
tái nhợt. Cây đại thụ roi khổng lồ vừa rồi quật xuống vào bọn Minh Không không
những bọn họ không một mảy may thương tích mà phản kích lại còn khiến hắn bị
thương không nhẹ,chỉ thấy cây roi quật vào một đại phật màu vàng đang bao lấy
bọn Minh Không hoà thượng,cây roi vỡ nát pháp lực suy kiệt thu lại thành một
cây roi da bình thường rơi chổng trơ trên đất linh lực lập lòe như ánh nến chứ
không còn bức người như trước.Lương Bổng hít một hơi lẩm bẩm
-Là đại nhật như lai quáng đỉnh quang phù thật không ngờ tên mật tông hòa thượng này lại thi triển được pháp thuật cường đại đến như vậy
Ở bên kia Văn Viên vẻ mặt nhăn lại chứ không còn vẻ khinh khỉnh giễu cợt như
trước nữa hắn cố làm ra vẻ bình thường gằn giọng
-Khá khen cho đại nhật như lai quáng đỉnh quang phù,hoà thượng ngươi đã thắng Tiết Quân một chiêu nhưng để ta xem hôm nay ngươi và đám kia làm sao mà chạy thoát
Vừa dứt lời 6 gã thanh niên đứng bên cạnh hắn liền vọt lên mỗi người tế ra một
loại pháp khí khác nhau linh lực tỏa ra mãnh liệt Trần Tuấn cảm giác như có
một đợt sóng thần đang ập tới. Cả sáu người này tu vi so với Tiết Quân không
hề sai biệt,một loạt xông lên dùng pháp khí cường công đại phật do Minh Không
tạo ra bất quá Đại nhật như lai quáng đỉnh quang phù chỉ có năng lực phòng thủ
chứ không có năng lực tiến công chiêu thức này chỉ phản kích lại pháp lực tác
động lên nó tu vi càng cao lực phản kích càng mạnh nhưng đối với những công
kích vật lý thì hoàn toàn chỉ là một kết giới bình thường,một đòn vừa rồi của
Tiết Quân đoán chừng Minh Không cũng đã dùng toàn lực chống đỡ nếu cứ kéo dài
chắc chắn Minh Không cũng không chịu được bao lâu. Nhận ra điều này Trần Tuấn
không đợi liền lấy trong ba lô ra 8 lá kim phù cắn đầu ngón tay dùng máu 1 hơi
hoạ xong 8 lá phù rồi bắt quyết hô lớn
-Tinh linh ,tinh linh
Bất tri tính danh
Tức tốc tự hành
Huyết trận bát phương
Nghịch ngô giả lệnh
Thốn trảm khôi trần
Ngô phụng đức long quân
Cấp cấp như luật lệnh
Chính là không môn huyết trận bát phương thuật,8 lá huyết kim phù liền hóa
thành 8 thanh huyết kiếm từ trong đại phật lao ra công kích 6 gã thanh niên
nọ. Được chia sẻ công kích Minh Không hoà thường cảm giác đã có thể thở được
trên trán hắn mồ hôi vã ra như tắm cổ họng cảm giác ngòn ngọt phun ra một búng
máu thều thào nói
-Tiểu tăng không thể duy trì được bao lâu nữa mọi người mau tìm cơ hội chạy thoát nếu bọn chúng bắt được tiểu tăng,cùng lắm là phá hủy pháp lực của tiểu tăng chứ chắc chắn không dám giết
Văn Dân lúc này ở bên trong dùng ná thun bắn ra cũng khiến mấy gã thanh niên
kia phải rất vất vả để né tránh bất quá đỉnh cấp cao thủ của Võ Di Sơn vốn
không phải là thứ để khinh dễ bọn họ thân pháp cực nhanh phối hợp với nhau cực
kỳ nhịp nhàng bị huyết trận bát phương của Trần Tuân bắn phá như vậy mà cũng
không gây được một chút thương tổn nhưng để mà muốn tấn công đại phật của Minh
Không thì bọn họ cũng không thể tiếp cận, vấn đề là pháp lực của Trần Tuấn có
hạn chứ không phải vô biên Trần Tuấn hụt hơi hướng Hữu Trí
-Mau .. nhanh lên
Hữu Trí vội đáp lại
-Đến rồi..
Trần Tuấn vội bắt quyết tay chắp trước ngực hô lớn
-Hợp…
8 thanh huyết kiếm lại tụ hợp lại thành một thanh cự kiếm lớn hướng Văn Viễn
mà phóng thẳng đến,Hữu Trí bây giờ mới xuất thủ chỉ thấy hắn ném ra một vài
thứ gì đó được một lúc thì khói bay mù mịt,6 gã cận vệ của Văn Viễn cũng rất
nhanh cự kiếm chưa kịp phóng đến đã bị bọn chúng dùng pháp khí chặn lại.Ở bên
trong trần tuấn cố gia chỉ thêm chút linh lực cho cự kiếm giọng khẩn trương
-Mau!!!
Văn Dân vội vụt đến ôm lấy Minh Không hòa thượng vác lên vai chạy vụt theo Hữu
Trí.Ở bên ngoài khói bay mù mịt cự kiếm bị 6 thanh pháp khí chấn vỡ hóa thành
những mảnh giấy vụn của huyết kim phù bị gió cuốn bay lả tả,những đệ tử Bình
Quy Sơn đứng bên ngoài đều không giấu nổi kinh ngạc hướng vào trong đám khói
chờ đợi,6 gã thanh niên cũng không có dám manh động mà xông vào đúng lúc này
Văn Viễn bước lên phất tay áo một cái khoảng sân như có một cơn gió lốc xua
tan đi đám khói.Đám khói tan đi mọi người trợn mắt,Văn Viễn như không tin vào
mắt mình,trên khoảng sân rộng trước mặt đám Minh Không,Hữu Trí,Trần Tuấn và
Văn Dân biến mất không thấy đâu.Văn Viễn giận tím mặt hét lớn
-Mau mau tìm bọn chúng.
6 cận vệ của Văn Viễn cùng đám đệ tử Bình Quy Sơn dáo dác tìm kiếm,Tiết Quân
lúc này vẫn chưa khôi phục được nguyên khí nên vẫn phải ngồi điều tức,bỗng
trong nội khu môn phái có một đệ tử vẻ mặt hoảng hốt chạy ra hét lớn
-Có người lạ đột nhập
Lương Bổng hoảng hốt chạy vội sang hỏi gấp
-Kẻ Nào dám đột nhập vào sơn môn
Tên đệ tử kia gấp gáp
-Là một tên béo cõng một hòa thượng cùng hai tên gầy chạy vào nội khu,đám đệ tử ngăn cản bất quá không phải là đối thủ bị bọn họ đánh ngất hết rồi
Lương Bổng như hiểu ra điều gì nhìn Văn Viễn rồi cả hai không nói câu nào cùng
vụt theo vào trong sơn môn,6 gã thanh niên cùng đám đệ tử Bình Quy Sơn đứng
ngoài nghe vậy cũng vội chạy theo.Lương Bổng cùng Văn Viễn dùng thân pháp cực
nhanh hướng phía có người bị đánh ngất mà phóng đi,Lương Bổng nhìn Văn Viễn
khẩn trương
-Lần này đệ hại ta rồi,việc này nếu để trưởng môn ta biết được e rằng khó tránh khỏi trách nhiệm
Văn Viễn giọng điệu lạnh lùng
-Chỉ là 4 con chuột nhắt sẽ nhanh bắt được chúng thôi,nếu chưởng môn huynh trách tội đệ sẽ nói cha đệ nói giúp huynh một câu
Nghe được câu này Lương Bổng cảm giác cũng phần nào nhẹ lòng vừa chạy trên sơn
đạo Lương Bổng vẻ mặt mờ mịt nói
-Ta tưởng sẽ rất nhanh xong việc, không ngờ bọn chúng lại có chút bản lĩnh như vậy,pháp thuật hắn dùng ta chưa thấy qua bao giờ
-Đệ chỉ muốn vờn bọn chúng một chút thôi không nghĩ bọn chúng dám chạy vào sơn môn của huynh,khác nào tìm chết?
Bỗng Lương Bổng đứng sững lại thất kinh hét lớn
-Không xong rồi..bọn chúng đang chạy về hướng Tử Lâm tất cả mau tăng tốc hết lực đuổi theo bằng mọi giá phải bắt được chúng không thể để bọn chúng bước vào khu rừng
Một tiếng nói lớn của đệ tử Bình Quy Sơn vọng lên
-Sư huynh.. có cần kích hoạt cấm chế sơn môn không?
-Không cần đâu..đừng làm kinh động đến trưởng môn.. mau mau bắt chúng lại
Trên sơn đạo,Văn Dân vác Minh Không hòa thượng ấy vậy mà còn chạy nhanh hơn cả
Trần Tuấn và Hữu Trí nói về khoản ăn với khoản chạy chết thì cái thằng béo này
nó phải phát huy 1000% công lực.Không xa phía sau,Văn Viễn,Lương Bổng,6 gã cận
vệ và một đám đệ tử Bình Quy Sơn đang nhất mực đuổi theo rất nhanh.Chạy lắt
léo qua mấy vòng sơn đạo đến một đoạn đường bọn họ bị chặn lại bởi một cánh
cửa đá lớn,cao phải đến vài chục mét Văn Dân quay lại nhìn Trần Tuấn đang
không biết làm sao thì Hữu Trí lấy trong ba lô ra một vật nhìn giống như là
một chiếc súng máy khoan,Hữu Trí lắp một đầu móc neo vào đầu súng nhằm hướng
đỉnh chiếc cổng đá… Bùm một tiếng..một sợi dây cáp được bắn ra móc lên trên
đỉnh cổng đá.Hữu Trí khẩn trương
-Từng người một cùng tôi leo qua bên kia
Trần Tuấn thấy vậy liền hiểu ý
-Để tôi cầm chân bọn họ cậu phải nhanh lên càng nhanh càng tốt
Hữu Trí gật đầu cùng Văn Dân đỡ Minh Không hòa thượng,do đã cố hết sức trong
trận đánh vừa rồi với Tiết Quân,Minh Không hòa thượng bây giờ như đèn cạn dầu
vô lực không thể cử động nổi,Hữu Trí ôm Minh Không hòa thượng rồi giật công
tắc..roẹt một tiếng chiếc súng bắn dây cáp vừa rồi của Hữu Trí tự thu dây lại
kéo bọn họ vút lên trên đỉnh cổng đá rất nhanh.Phía trước mặt Lương Bổng,Văn
Viễn rất nhanh đã đuổi đến sát sườn Trần Tuấn cầm độc thần kiếm trong tay lao
lên giáp công Văn Viễn,chỉ thấy Văn Viễn phất tay áo một cái không biết từ đâu
ra một đám côn trùng như là bọ cánh cứng con nào con nấy to như đầu ngón chân
cái đen xì xì bay từ ống tay áo của Văn Viễn ra tấn công Trần Tuấn,Bên kia
Lương Bổng không có để ý đến Trần Tuấn mà lăng không hướng thẳng phía Văn Dân
mà chĩa mũi kiếm tấn công.Lúc này Hữu Trí đang một tay ôm văn dân một tay cầm
súng dây cáp đưa Văn Dân lên tình thế rất là nguy cấp,thế công đến rất nhanh
thấy không còn kịp bất quá Hữu Trí không thể làm gì hơn là thu thật nhanh sợi
dây cáp vẻ mặt tuyệt vọng,bỗng đằng sau Lương Bổng ánh lên 3 vệt hào quang
phóng đến như là phi tiêu Lương Bổng bất đắc dĩ phải thu lại thế công hai chân
dẫm mạnh vào mỏm đá mượn lực lộn quay lại để né tránh,3 vệt kim quang bắn vào
vách đá phát ra tiếng nổ ầm ầm như sấm Lương Bổng vẻ mặt kinh hãi thốt lên
-Là pháp thuật gì lại lợi hại như vậy
Thấy Hữu Trí và Văn Dân đã lên đến đỉnh cổng đá an toàn Trần Tuấn mới bình
tĩnh nói
-Không môn địa bộc chi hỏa phù
Nói xong liền nhanh như cắt vòng tay ra sau lưng móc ra mấy cục nữa tròn như
là viên bi được bọc bằng phù văn ném về phía Văn Viễn và Lương Bổng cái thứ mà
Trần Tuấn ném hễ cứ chạm vào đâu là nó phát nổ giống như là ném lựu đạn vậy
hai người bọn Văn Viễn phải rất vất vả né tránh,khi đám khói từ những vụ nổ
tản đi Lương Bổng đưa mắt nhìn lại thì Trần Tuấn đã được Hữu Trí đứa lên đến
đỉnh cổng đá Lương Bổng tức giận hét lớn
-Các ngươi mau xuống đây chịu trói cùng lắm bọn ta chỉ phế đi tu vi ít ra các ngươi vẫn còn con đường sống nếu vào đó các ngươi chỉ có chết thôi
Bất quá Trần tuấn và Hữu Trí không có đáp lại mà chỉ lẳng lặng thoát xuống
biến mất sau chiếc cổng đá.Văn Viễn tức giận nói
-Lương sư huynh cánh cổng này có thể mở được không? chúng ta mau đuổi theo chắc chắn bắt được bọn chúng
Lương Bổng thất thần thở ra một câu
-Không thể kinh động đến trưởng môn của ta được...đệ nhìn đi… đây là Tử Lâm là Tử Lâm ..là cấm địa của Bình Quy Sơn ta,không có ai được phép bước vào đó trừ chưởng môn nhân bằng không chắc chắn chết mà không ra được đâu