Người đăng: buitruongthanh
-Đây là thanh kiếm gì vậy? rõ ràng lực lượng áp bức vừa rồi không có tác dụng với tôi nhưng bất quá tại sao tôi lại không khống chế được nó
Hữu Trí vẻ mặt chấn động lấy hơi nửa ngày mới nói
-Độc Thần Kiếm...là độc thần kiếm
-Là một thanh kiếm tốt sao?
Trần tuấn vẻ mặt nhàn nhạt gõ lên cái vỏ đầy rỉ sét của thanh kiếm bụi đất rơi
ra lả tả,Hữu Trí cầm lấy thanh kiếm đưa sát lại mắt quan sát một hồi
-Không lý nào lại là độc thần kiếm...so với Định Nam Đao nhất đẳng pháp khí của trưởng môn bình quy sơn Nguyễn Sương thì còn hơn vài phần đó
Trần Tuấn trợn mắt
-Nghe nói định nam đao là bảo khí trấn sơn của bình quy sơn,năm xưa từng giao cho mạc thái tổ Mạc Đăng Dung đánh giặc,thanh kiếm rỉ này mà lại lợi hại như vậy
Hữu Trí lại nhìn thanh kiếm suýt xoa,độc thần kiếm năm xưa vốn là một thanh
đoản đao của Chử Đạo Tổ luôn dắt ở lưng sau khi chử đạo tổ đắc đạo thành tiên
vứt lại độc thần kiếm ở đầm dạ trạch.Vào thời lý tháng 5 năm 545 quân Lương do
Dương Phiêu và Trần Bá Tiên kéo sang xâm lấn bờ cõi Lý Nam Đế sau khi giao
chiến bất lợi, năm 546 thì thua trận phải lui về Khuất Lão,Triệu Quang Phục
được lệnh phải rút lui về cự địch ở đầm dạ trạch, ngày ám binh đêm lao ra đánh
giết chết không biết bao nhiêu quân địch mà kể nhưng quân lương người đông thế
mạnh không rút lui Triệu Quang Phục đã lập đàn thỉnh thần giúp đỡ,khi đó Chử
Đạo Tổ cưỡi rồng vàng từ trên trời xuống ban móng rồng và chỉ cho cách lấy
thần kiếm bảo rằng “gắn móng rồng lên chuôi kiếm mà đánh giặc,giặc ắt
tan”Triệu Quang Phục làm theo lời của Đồng Tử tiên,quân Lương sau đó thua trận
chạy về bắc Lý Nam Đế mất ở khuất lão Triệu Quang Phục tự xưng là Triệu Việt
Vương đóng đô ở Vạn Xuân sau con gái của Triệu Quang Phục là Cảo Nương trúng
kế của Nhã Lang đem độc thần kiếm cho Lý Phật Tử,thành Vạn Xuân đại loạn Triệu
Quang Phục bị Lý Phật Tử đánh úp phải tự vẫn ở cửa biển Đại Nha,khi Lý Phật Tử
đuổi đến nơi thì độc thần kiếm cũng tự nhiên rơi xuống biển mà biến mất rất
lâu về sau này Thái Đức Hoàng Đế tức Nguyễn Nhạc mua lại được thanh kiếm này
bởi một ông lão đánh cá,thanh kiếm vốn bên ngoài ngâm nước biển đã bị ăn mòn
rỉ sét nên Nguyễn Nhạc cho là bỏ đi bèn đem giao thanh kiếm cho thầy của mình
là Trương Văn Hiến,thầy hiến vốn huyền pháp cao thâm liền nhận ra thanh bảo
kiếm, sau khi Nguyễn Nhạc khởi nghĩa chống chúa nguyễn ở đàng trong đã đem
giao lại bảo kiếm cho Nguyễn Nhạc,Nguyễn Nhạc chặt đầu ô long để tế cờ làm cho
máu và huyết độc của nó ngấm vào thanh kiếm từ đó mới có tên gọi là Độc Thần
Kiếm,sau khi đánh bại chúa nguyễn khiến Nguyễn ánh phải chạy sang xiêm la để
nương nhờ Nguyễn Nhạc tự xưng là Thái Đức Hoàng Đế và lập ra nhà Tây Sơn về
sau vì không có ý định thống nhất đất nước nên đem Độc Thần Kiếm như binh
quyền trao lại cho em trai là Nguyễn Huệ còn mình lui về thành Quy Nhơn xưng
là Tây Sơn Vương.Nguyễn Huệ lấy niên hiệu là Quang Trung xưng là Vũ Hoàng Đế
đem độc thần kiếm giao cho danh tướng của mình là Đô Đốc Nguyễn Văn Lộc trực
tiếp chỉ đạo và tham giao trận đánh Ngọc Hồi Đống Đa tiêu diệt 28 vạn quân
thanh và 1 vạn quân thanh đang rút lui ở Phượng Nhãn Lạng Giang Yên Thế.Nguyễn
Văn Lộc vốn cũng là một học trò giỏi của thầy Hiến được thầy truyền dạy huyền
thuật khi ra đến thành Thăng Long nhìn thấy long mạch nơi đây bị trấn yểm,cùng
khi đó oán khí của 28 vạn quân thanh bỏ mạng ở gò Đống Đa bốc lên ngút trời
toan gây đại họa Đô Đốc Lộc liền đem Độc Thần Kiếm làm phép hấp thụ oán khí
của quân thanh đồng thời cũng đem bảo kiếm phá trấn của Cao Biền đó cũng là lý
do có thể lý giải tại sao Độc Thần Kiếm lại ở trong mộ huyệt bấy lâu nay mà
không ai biết,còn Băng Thiên Thạch chỉ có thể giải thích rằng nó đã có từ lâu
về trước có thể Cao Biền dùng nó để đóng băng long mạch nước nam nhưng bất
thành
Trần Tuấn và Văn Dân tập trung nghe Hữu Trí giải thích từ đầu đến cuối vẻ mặt
kinh ngạc không thôi,không ngờ lịch sử lại vị diệu như vậy,Hữu Trí lau giọt mồ
hôi trên trán nói
-Bất quá thanh kiếm này vì hấp thụ oán khí của 29 vạn quân thanh nên tràn ngập ma tính,thanh kiếm đã nhận chủ nên cậu không có bị tổn hại bởi linh lực mà nó phát ra chỉ có thể giải thích thứ mà cậu không khống chế được chính là ma tính phát ra từ thanh kiếm nếu cậu dùng kiếm mất kiểm soát rất có thể sẽ nhập ma đó
Trần Tuấn há hốc mồm
Hữu Trí vẻ mặt đanh lại
-Tôi đang nói nghiêm túc đó nếu cậu muốn khống chế được nó phải cần thời gian tế luyện Độc Thần Kiếm chính là một pháp khí tốt đó,thanh kiếm đã nhận cậu là chủ tất phải có cơ duyên cậu chỉ cần dùng tinh thần lực chế ngự ma khí chắc chắn cậu sẽ sử dụng được nó cậu vạn lần phải cẩn thận tôi cũng đã nói rồi,nhắc lại lần nữa cho cậu nhớ nếu cậu không kiểm soát được nó cậu sẽ nhập ma
Văn Dân nghe nói nãy giờ thì không chịu được hướng Trần Tuấn nói
-Là cậu nhập ma giống giống mấy game kiếm hiệp tôi hay chơi trên điện thoại ấy,nhập ma một phát khỏe hẳn lên chỉ số sức mạnh cũng tăng lên bội phần à, là chuyện tốt hề hề khổ,mỗi tội khi đó cậu sẽ trở thành một đại ma đầu sẽ bị cả thiên hạ tìm giết
Trần Tuấn sút hắn một cái
-Im mẹ cái thằng béo nhà cậu đi…
Rồi hướng Hữu Trí nói
-Vậy còn Băng Thiên Thạch này làm sao mà có được băng thiên quyết?
-Cái này tôi cũng không biết cậu cứ thử làm như cách thông thường dùng thần thức cảm nhận xem sao,thiên khí sư bọn tôi so với bảo bối này thì hoàn toàn vô tác dụng
Trần Tuấn đưa thanh kiếm lên nhìn lại một lượt vẻ mặt phức tạp,vuốt rồng gắn ở
chuôi kiếm như tỏa ra linh quang bất quá cảm giác như chỉ có Trần Tuấn có thể
cảm nhận được đang mơ hồ bỗng văn dân vỗ vào vai Trần Tuấn đánh bộp một cái
như kéo hắn quay trở lại với thực tại,thấy Trần Tuấn vẻ mặt hơi ngơ ngác Văn
Dân mới ngạc nhiên hỏi
-Tôi có làm phiền cậu không? tôi theo cậu cũng như là chiến hữu bất quá tôi cũng muốn hỏi một số vấn đề,biết đâu sẽ có thể giúp đỡ được cậu trong lúc cần kíp hề hề
Trần Tuấn ngồi xuống ghế thở dài
-Sao? cậu muốn biết gì nào?
Văn Dân gãi gãi đầu
-À là tôi vẫn thắc mắc về lũ thi quỷ hôm qua chúng ta gặp đó tại sao có những con lại dễ đối phó mà có những con cậu vừa nhìn thấy là đã chạy vậy? đằng nào cũng còn nhiều thời gian mà cậu giúp tôi giải thích một chút đi
Trần Tuấn với tay lấy một cốc nước uống một hơi rồi đơn giản giải thích một
lượt cho Văn Dân hiểu.Ngoài kia yêu mà quỷ quái nhiều vô kể vốn dĩ đã âm dương
cách biệt nhân gian vốn không phải là nơi mà bọn chúng nên ở bất quá nhân gian
lại tồn tại sinh vật sống thứ mà bọn chúng rất thích hấp thu để tu luyện nên
từ xưa đến nay yêu ma quỷ quái phá hoại nhân gian cũng là chuyện không hiếm
thấy.Bọn chúng chia ra gồm có quỷ,yêu,thi,linh, quỷ tức là những oan hồn vốn
không siêu thoát tích tụ oán khí mà thành hoặc những linh hồn vì một lý do nào
đó bị đưa vào tà đạo bởi những tên thầy tà,bản chất của bọn chúng vốn không
xấu nhưng do oán niệm quá sâu mà rơi vào giết chóc nhưng các trường hợp này
thường hiếm khi xảy ra bởi vì bọn chúng càng hạn chế việc giết người càng có
lợi chứ không có hại,việc giết người sẽ thu hút những pháp sư tìm đến để tiêu
diệt bọn chúng,giết người còn làm tăng thêm nghiệp chướng một khi bị âm ty bắt
được xuống địa ngục sẽ phải chịu thêm khổ ải,một vài trường hợp người sống
phạm phải điều gì đắc tội với bọn chúng đều khó thoát khỏi tai vạ.Yêu vốn là
những yêu tinh chính là những con thú có linh căn tu luyện thành hình
người,yêu thì có yêu chính đạo và yêu tà đạo,yêu chính đạo thường tu luyện
bằng cách hấp thụ linh khí trời đất làm việc thiện tích lũy được âm đức để tấn
thăng cảnh giới có thể hóa hình thành một con người bình thường,thời gian có
thể mất hàng trăm thậm chí hàng nghìn năm để một con yêu chính đạo tu thành
hình người.Yêu tà đạo cũng vậy nhưng cách tu luyện của bọn chúng chính là giết
người uống máu vi phạm nghiêm trọng vào thiên địa đại đạo bất quá con đường tà
đạo giúp bọn chúng đề thăng cảnh giới nhanh hơn,tu vi cũng tăng mạnh hơn nên
nhiều con yêu tinh bất chấp thiên điều mà tu luyện tà thuật nhưng nếu không
may gặp những pháp sư chân chính bọn chúng cũng chỉ có một kết cục là chết mà
thôi.Thi chính là thi quỷ vốn là những xác chết bị những quỷ hồn chiếm đoạt
lấy thực thể,trong nhân gian hay gọi là hiện tượng quỷ nhập tràng,những tên
thi quỷ này sinh hoạt và sống bình thường như người sống bất quá để duy trì
hiện trạng bọn chúng cần một thứ đó là máu,có thể là máu động vật hoặc thậm
chí là máu người,những tên thi quỷ này thường rất dễ bị các pháp sư phát hiện
bản thân bọn chúng trên người không phát ra dương khí nên những con thi quỷ
này thường ẩn nấp rất kỹ vào ban ngày và chỉ ra ngoài vào ban đêm để bắt động
vật uống máu,nếu người bình thường không may mắn gặp bọn chúng thì chỉ có lành
ít dữ nhiều.Linh chính là những con tà linh bọn chúng thường được sinh ra tại
những nơi tích tụ âm khí lâu ngày mà thành,giống như quỷ hồn nhưng lũ này
thường khó kiểm soát bởi bọn chúng sinh ra là trái với luân thường đạo lý và
không có số mệnh,trên thế gian không biết có bao nhiêu tà linh mà kể bất quá
thế giới bọn chúng cũng rất khắc nghiệt những nơi tụ âm khí cũng thường thu
hút những quỷ hồn du đãng những quỷ hồn này đều có tu vi cao hơn những con tà
linh vừa được sinh ra nên thường vừa sinh ra đã bị những quỷ hồn thôn phệ để
tu luyện.Trong giới pháp thuật đều phân ra rất rõ ràng đẳng cấp của tất cả
quỷ,yêu,thi,linh. Qủy từ thấp đến cao là lệ quỷ tu vi 10 năm đổ lại,tùng quỷ
tu vi 50 năm đổ lại,thiên linh quỷ tu vi 100 năm đổ lại,tử tướng quỷ tu vi 150
năm đổ lại,tử thần thực quỷ tu vi 300 năm đổ lại,dạ xoa quỷ tu vi 600 năm đổ
lại và cuối cùng là tu la quỷ tu vi 1000 năm đổ lại.Thi quỷ từ thấp đến cao là
U linh quỷ thi tu vi 10 năm đổ lại,địa linh quỷ thi tu vi 20 năm đổ lại,thiên
linh quỷ thi tu vi 50 năm đổ lại,phá tướng quỷ thi tu vi 100 năm đổ lại,vô cực
quỷ thi tu vi 300 năm đổ lại,vô thiên quỷ thi tu vi 600 năm đổ lại và hạo kiếp
quỷ thi tu vi 1000 năm đổ lại. Qủy hồn và thi quỷ đều có thể từ vẻ bề ngoài mà
nhận biết được thực lực,quỷ hồn thì phần đa là thông qua bộ dạng còn thi quỷ
thì thông qua màu của tròng mắt,yêu tinh và tà linh thì chỉ có thể thông qua
va chạm thực lực mới có thể đánh giá sức mạnh của bọn chúng hoặc đơn giản nhất
là thông qua kinh nghiệm.