Pháp Khí Đầu Tiên ( Phần 2)


Người đăng: buitruongthanh

Ngồi chơi nửa tiếng thì Hữu Trí gọi hai bọn hắn ra ăn cơm,Văn Dân chỉ đợi có
như thế là phi qua,mâm cơm khá là đầy đủ căn bản là mỗi lần đi chợ Hữu Trí đều
mua hết đồ ăn dự trữ vào tủ lạnh một phần chắc là do tính chất công việc hoặc
mua như thế cho tiện,đồ ăn tuy không được tươi nhưng cũng không giảm đi phần
nào hương vị,có thịt có đậu có rau có cá.Văn Dân tít mắt khen lấy khen để khả
năng nấu ăn của Hữu Trí nói có thời gian nhất định sẽ thường xuyên qua ăn Trần
Tuấn nghe thấy thì cũng mặc kệ mặc dù hơi ngại nhưng cũng phải ăn nhanh,không
ăn nhanh thì cái thằng béo nó ăn hết mặc dù còn cả một bàn thịt cá nhưng cứ
tiên hạ thủ vi cường ăn no cái đã,ba người ăn cơm rất vui vẻ Văn Dân vừa ăn
vừa pha trò nào là lúc trong hang động tôi như thế này tôi như thế kia Hữu Trí
bù lại cũng rất thoải mái và nhiệt tình, cảm giác e ngại của Trần Tuấn cũng
không có ngại nữa.Hữu trí vừa ăn vừa nói

-Rất vui vì được kết bạn với hai cậu từ trước đến giờ do tính cách tôi lập dị nên ít có bạn bè

Văn dân vừa làm một miếng thịt không có nhìn nói

-Cậu đừng câu nệ bọn tôi không ngại thì cậu ngại làm gì hề hề

Trần Tuấn cũng gật đầu Hữu Trí lại nói tiếp

-Tôi thật ra chỉ là một đệ tử thuộc nhánh ngoại đạo của Bình Quy Sơn,bối phận mà nói là có liên quan một chút đến đại phái bất quá để nói là đệ tử của Bình Quy Sơn thì không có tư cách

Trần Tuấn hơi ngạc nhiên

-Cậu muốn nói đến chuyện gì?

Hữu Trí cười cười

-À tôi muốn biết các cậu đến từ đại phái nào mà bản lĩnh cao cường đến vậy? bất quá muốn hỏi người thì nên giới thiệu mình trước

Trần Tuấn phì cười đáp

-Tôi là đệ tử đời 36 của không môn quan

Văn dân cũng nhanh nhảu tỏ ý là mình cũng vậy Trần Tuấn cũng không có còn để ý
chuyện này Hữu Trí hơi bối rối nói

-Hai cậu thuộc phái ẩn tu sao? đã lâu rồi tôi chưa thấy pháp sư ẩn tu nào mạnh mẽ như vậy

-Cậu quá khen chúng tôi rồi

Không môn quan đích thị trước đây là một môn phái ẩn tu chỉ nhất mạch truyền
thừa nên đệ tử của Không Môn Quan vốn chỉ là một người duy nhất.Hơn trăm năm
về trước thời kỳ cực thịnh của pháp thuật giới không môn quan cũng từng thu
nhận nhiều đệ tử gọi là ngoại môn,sau thời quỷ nhân chi chiến không môn quan
bị diệt môn nên tài liệu của bổn phái ở trong pháp thuật giới hầu như là không
có.Trần Lục Vân hành tẩu trong giới vốn không thích náo nhiệt nay đây mai đó
cũng không có phô trương thanh thế nên cái tên Không Môn Quan đa phần mọi
người đều không biết.Sau trận chiến với tam đại quỷ vương trong giới cũng chỉ
biết tên lão là Trần Lục Vân rồi sau đó lão cũng mất tích,mọi người cho rằng
lão đã đồng quy vu tận.Sau đại chiến các môn phái ai mạnh tự cường khẳng định
vị thế để rồi phát triển tạo thành giới pháp thuật ngày nay.Ba người ăn xong
cùng dọn dẹp một phen,cái tay bó bột cũng đã được Trần Tuấn gỡ ra cho khỏi
vướng cảm giác cử động cũng rất là thoải mái rồi ngồi lại bàn uống nước.Trần
Tuấn nhìn hữu trí bây giờ mới hỏi

-Hình như là cậu có gì muốn nói sao?

Hữu trí gãi gãi đầu hơi ngượng đáp

-Thật ra là có một chuyện tôi cũng không biết phải nói thế nào,à đại thể là….à là tôi thấy pháp lực của cậu rất cao nếu có thể giúp tôi được một chút tôi sẽ rất lấy làm biết ơn

-Chúng ta cũng đã coi như là bằng hữu,chuyện hôm qua cũng gọi là vào sinh ra tử nếu cậu coi chúng tôi là bằng hữu bất quá đừng có ngại,nếu không trái với luân thường đạo lý tôi nhất định sẽ giúp cậu

-Tôi...tôi muốn hai cậu giúp tôi đi ăn trộm…

Văn Dân và Trần Tuấn nghe xong thì ngã ngửa,Văn Dân nói

-Nếu là trộm sắc thì được

Trần Tuấn nhăn mặt lườm hắn một cái Hữu Trí vội xua tay giải thích

-ấy..Hai cậu đừng hiểu lầm là nghe tôi nói đã… Tôi muốn lên bình quy sơn lấy một vật bất quá sẽ biết là muôn phần khó khăn nhưng vật đó đối với tôi rất quan trọng nếu như không hoàn thành được việc đó e rằng có chết tôi cũng không nhắm mắt

Trần Tuấn hơi tò mò hỏi

-Là vật gì?

-Là một giác ấn “vô cực thiên quang ấn” vốn là bản mệnh pháp khí của sư phụ tôi,năm xưa người với trưởng môn hiện tại của bình quy sơn vốn là hai huynh đệ đồng môn,sau trận chiến quỷ nhân sư phụ của người tức sư tổ của tôi khi đó đang là trưởng môn tử trận, ngôi vị trưởng môn truyền lại cho sư phụ tôi vì lòng dạ nham hiểm Nguyễn Sương tuy là sư đệ của sư phụ tôi đã bày mưu hãm hại người, vào giây phút sinh tử sư phụ tôi đã dùng vô cực thiên quang ấn tạo ra một đạo kết giới ngăn chặn kẻ địch nên may mắn thoát thân,vô cực thiên quang ấn cũng đành bỏ lại và bị bình quy sơn phong ấn.Trước khi sư phụ tôi tạo hóa đã dạy tôi chú ngữ nếu như khoảng cách đủ gần tôi đều có thể cảm nhận được vô cực thiên quang ấn là tôi muốn lấy lại đồ vật của sư phụ tôi

Trần Tuấn đăm chiêu một lúc nói

-Bất quá chúng ta cần phải làm gì?

-Tôi cũng không biết bất quá...sắp đến quỷ tiết bình quy sơn môn thường tổ chức nghi lễ đón quỷ tiết,sự kiện rất lớn và náo nhiệt có thể lúc đó họ sẽ lơ là cảnh giác nếu thật là như vậy chúng ta có thể lợi dụng điều đó

-Việc này nếu để lộ chắc chắn sẽ đắc tội với bình quy sơn sợ rằng sẽ không chết không thôi đâu

-Vô cực thiên quang ấn ngoài sự phụ tôi ra thì không ai có thể sử dụng được ,đoán chừng nó cũng đã bị lãng quên theo thời gian. Mấy năm nay là tôi đều một mực nghe ngóng nếu chúng ta âm thầm lấy đi tám phần quỷ thần cũng không hay biết

Văn Dân ngồi nãy giờ không chịu được chen ngang

-Vậy được rồi việc này chúng tôi nhất định sẽ giúp cậu bất quá sau này nếu cùng nhau kiếm được bảo vật tiền bán được sẽ chia đều 50:50,cậu 50 tôi với Trần Tuấn 50 có được phổng?

Trần Tuấn quay sang đấm hắn một cái

-Từ khi nào cậu thay tôi quyết định vậy cái thằng béo chết tiệt nhà cậu

Văn Dân xoa xoa chỗ bị đấm cười hề hề

-Đã gọi là anh em là phải đoàn kết,đã đi chung một con đường là phải cùng nhau cố gắng,sông có thể cạn núi có thể mòn nhưng chân lý ấy không thay đổi. Hề hề

-Ờ cậu nói thì hay lắm.. chưa thấy quan tài chưa đổ lệ chưa thấy vú xệ chưa hết hồn mà

Nói rồi quay sang Hữu Trí

-Quỷ tiết cũng chỉ còn 7 hôm nữa bất quá cậu đã có kế hoạch cụ thể chưa?

-Tôi đã vạch ra các phương án với lại bản đồ của bình quy sơn tôi cũng đã phác thảo qua,mọi người cùng xem qua rồi cho ý kiến

Trần Tuấn và Văn Dân cùng một lượt xem qua tấm bản đồ Văn Dân bứt bứt tóc

-Cái này là tôi xem không có hiểu vẫn nên là để mình cậu xem thôi hề hề

Theo như lời của Hữu Trí nói thì Bình Quy Sơn Môn cách rất xa Đông kinh về
phía Tây Bắc nếu di chuyển bằng xe khách cũng mất tầm 7 tiếng đồng hồ.Thánh
địa của bình quy sơn môn nằm trên đỉnh Bạch Mộc Lương Tử thuộc dãy Kỷ Quan San
một rặng núi lớn phía tây bắc Việt Nam,địa danh này là nơi giáp ranh giữa
huyện phong thổ Lai Châu và huyện Bát Xát Lào Cai nên khá là sầm uất và cũng
là nơi giao thoa của rất nhiều các nền văn hoá dân tộc tây bắc,nơi đây cũng
chính là một rặng long mạch lớn chạy dài theo các dãy núi xuống Đồng Bằng sông
Hồng mà chính Bạch Mộc Lương Tử coi như là tổ sơn vậy.Ngọn núi linh khí nồng
đậm từ xa xưa vào các thời Đinh,Lý,Trần vốn là một thánh địa của huyền
môn.Bình Quy Sơn Môn vốn là môn phái lớn nhất và tồn tại lâu đời nhất trên Kỷ
Quan San đức tổ của họ chính là Đức Thánh Dương Minh Tự hay còn gọi là Đức
Thánh Đuổm hoặc Cao Sơn Qúy Minh dân tộc tày người làng quan triều tỉnh Thái
Nguyên nay là phường Quan Triều Thành Phố Thái Nguyên,vốn là người con thứ 12
của đức mẫu u Cơ vì lịch kiếp mà đầu thai chuyển thế Đức Thánh đi khắp nơi để
cứu nhân độ thế thu nhận rất nhiều đệ tử đa số là những người dân tộc thiểu
số,truyền dạy các phương pháp hái thuốc chữa bệnh truyền dạy huyền pháp thu
phục quỷ yêu trong suốt ba đời vua nhà lý là Lý Nhân Tông,Lý Anh Tông và Lý
Thần Tông.Sau khi hóa vũ nhà Lý truy phong ngài làm Uy Viễn Đôn Tỉnh Cao Sơn
Quảng Độ Chi Thần và được nhân dân tôn làm Thượng Đẳng Thần.Đối với phương
diện này Trần Tuấn hoàn toàn mù tịt có chăng hắn cũng chỉ có thể biết qua khi
nghe sư phụ nói chứ trong các điển tịch huyền môn không có chỗ nào nhắc đến
lịch sử hình thành các môn phái bây giờ cả,nghe Hữu Trí giải thích nửa ngày
thì cũng thông suốt.Kế hoạch của bọn họ là sáng sớm mai sẽ lên đường luôn chỉ
còn 7 ngày nữa là đến đại lễ tế thi mà bình quy sơn thường tổ chức vào mồng 1
tháng 7 âm lịch hằng năm,lợi dụng sự kiện đó bọn họ có thể thăm dò một chuyến
đợi thời cơ sẽ thâm nhập vào bổn địa tìm vô cực thiên quang ấn.

-Cậu giúp tôi giải thích rõ một số vấn đề tôi sẽ đi với cậu

Trần Tuấn nói,Văn Dân lúc này cũng xen vào

-À đúng rồi đó tiện thể giải đáp luôn thắc mắc của tôi nữa

Hữu Trí nhìn bọn họ gật đầu bây giờ Trần Tuấn mới với tay xuống chân bàn nước
móc trong túi ra hai đồ vật đặt lên bàn nước Hữu Trí nhìn thấy chính là thanh
kiếm rỉ sét và khối băng thiên thạch,đột nhiên Trần Tuấn cầm thanh kiếm lên
tuốt lưỡi kiếm ra khỏi vỏ thì cùng lúc đó một luồng kình lực như bức người
cũng từ đó thoát ra kèm theo một luồng ánh sáng tím từ thân kiếm phát ra đầy
hư ảo,ánh sáng lan tỏa bao trùm cả căn phòng càng lúc lưỡi kiếm càng rung lắc
dữ dội Trần Tuấn như tựa hồ không thể cầm nổi thanh kiếm cánh tay như tê dại
Hữu Trí vẻ mặt nhăn nhó như không thể thở nổi Văn Dân sớm đã không chịu được
chảy cả máu mũi,thấy vậy Trần Tuấn vội thu kiếm lại vẻ mặt mơ hồ nhìn Hữu Trí


Đại Việt Anh Linh - Chương #29