Người đăng: buitruongthanh
Ngày hôm đó cũng như mọi ngày Trần tuấn và Văn dân lên công trường làm những
việc lặt vặt buổi tối thu dọn cho xong lại về,ăn cơm tắm rửa xong,mọi người
trong phòng cũng đã đều lên giảng đường học chỉ có văn dân và trần tuấn ở lại
phòng trần tuấn lấy ba lô của mình ra kiểm tra lại một lượt sau đó quay sang
hỏi văn dân
-Cậu biết chỗ nào ở đông kinh có thể mua được pháp dược không?
Văn dân vẻ mặt khó hiểu nói
-Pháp dược là gì?
Trần tuấn đơn giản giải thích cho hắn hiểu pháp dược là những dược phẩm nguyên
liệu thường hay dùng trong khi tác pháp của các pháp sư ví dụ như hương
nến,giấy vàng phù văn,mực đỏ đôi khi là cả rượu đế hoặc máu gà,máu chó mực
v.v. Văn dân nghe xong cũng hiểu ra vấn đề bất quá hắn cũng không có biết chỗ
nào bán những thứ ấy suy nghĩ một lúc liền gợi ý cho trần tuấn hỏi tú
linh,Trần tuấn cũng đồng ý nói bây giờ cũng chưa cần lắm mọi thứ cần đều đã đủ
nên là để lúc gặp trực tiếp tú linh sẽ hỏi sau.Văn dân nói hắn muốn chuẩn bị
một chút dụng cụ cho ngày mai nói muốn ra ngoài một lúc mua sắm,Trần tuấn ở
phòng điều tức được mấy vòng chân khí thì thấy văn dân về mang theo một bịch
hình như là bộ đồ gì đó bất quá hỏi hắn không có nói là để làm gì.Sáng hôm sau
Trần tuấn và Văn dân xin nghỉ ở nhà đợi tin tức của tú linh,đợi nửa ngày cũng
chưa thấy có động tĩnh.Đã gần 11 rưỡi trưa cả hai đã đói rã ruột tính đi ăn gì
đó thì điện thoại reo lên,là có tin nhắn của Tú Linh nhắn vẻn vẹn một cậu “30
phút nữa gặp nhau,quán cafe cũ” Trần tuấn cũng có vẻ hơi căng thẳng liền cùng
Văn Dân phóng xe đi một mạch đến quán cafe hôm nọ,hai người chọn ngồi ở vị trí
cũ đợi một lúc thì thấy Tú Linh đến trên người vẫn còn mặc bộ cảnh phục,nhìn
thấy Văn Dân tú linh hơi ngạc nhiên hỏi
-Việc này là sao?
Ánh mắt trần tuấn thanh minh
-À.. không sao đâu cậu ấy là trợ thủ của tôi cũng rất là được việc cô yên tâm
Văn dân nhìn tú linh cười hề hề cầm ly nước vối tu ực một hơi
-Tú linh cảnh quan đừng khinh thường,đến lúc nguy hiểm tôi sẽ nguyện lấy tấm thân này mà che chở cho cô
Tú linh lườm hắn một cái kéo ghế ngồi xuống nói
-Tối nay một giờ sáng vùng ngoại ô thành phố,cậu và trợ thủ của cậu đi theo định vị với tôi chúng ta sẽ mặc thường phục di chuyển bằng xe đạp đến nơi tập kết bí mật trước! họp bàn với người của bộ pháp thuật còn bên cảnh sát hình sự sẽ trực bộ đàm hỗ trợ hậu phương.Còn một việc quan trọng nữa mà tôi trực tiếp nhắn cậu ra đây lần này hành động có thông tin mật báo về rất có thể sẽ có nội gián khả năng thông tin về lần hành động này sẽ bị lộ,như vậy sẽ rất nguy hiểm bất quá mục tiêu cũng chỉ là thăm dò điều tra chứ không phải ác chiến
Trần tuấn vẻ mặt hơi suy tư nói
-Vậy có thể xác định được nội gián là ai chưa?
-Hiện tại thì chưa cũng chưa chắc chắn là thông tin sẽ bị lộ,tôi muốn cậu tuyệt đối cẩn thận chú ý quan sát một chút.Mọi việc chỉ có vậy,tôi về chuẩn bị ,tối nay nhóm chúng ta sẽ tập trung ở cửa bắc thành phố,hai cậu bắt taxi đến rồi cùng tôi di chuyển
Thời gian trôi nhanh thời điểm hành động cũng đã đến Trần tuấn lấy chiếc ba -
lô khoác lên vai vì văn dân rất thuộc đường ở thành phố nên nói văn dân nhanh
nhanh lên rồi gọi taxi vừa quay lại nhìn sang văn dân thì….ôi trời ôi, lục tục
chuẩn bị cho mình từ tối hắn mặc nguyên một bộ đồ đen nhìn như là ninja trên
phim truyền hình vậy, từ chân đến đầu kín mít chỉ để lộ ra hai con mắt,Trần
Tuấn dở khóc dở cười
-Cậu làm cái gì vậy? có phải chúng ta đi cướp nhà băng đâu
Văn dân múa máy làm mấy cái thủ thế võ vẽ
-Cậu yên tâm..lão tử đây là cho tiện hành động,ẩn nấp và đánh lén là sở trường của tôi đó
Trần tuấn cũng đến chán hẳn,trời cũng đã khuya hai người đợi mãi cũng gọi được
một chiếc taxi đến cửa bắc thành phố,ngoài trời âm u kéo cơn giông sấm chớp
rạch ngang bầu trời, được một lúc thì những cơn gió mang theo hơi lạnh lùa về
kéo theo cơn mưa tầm tã như trút nước.Đông kinh thời gian này tiết trời đang
trong thời điểm giao mùa giữa mùa hạ và mùa thu kết thúc cái nóng bằng những
cơn mưa ngâu suốt đêm báo hiệu tháng cô hồn sắp tới.Ngồi trong xe vẻ mặt Trần
Tuấn đầy suy tư đối lập với khuôn mặt đầy vẻ hí hửng và háo hức của Văn
Dân,trời đêm đường vắng nhưng xe cũng phải chạy gần một tiếng mới đến nơi,hai
người đi theo định vị mà tú linh gửi trên zalo. Đến nơi thấy tú linh đã đợi
sẵn cũng rất may là trên đường đi hai bọn hắn cũng đã kịp tạt vào quán tạp hóa
circleK mua tạm bộ áo mưa tiện lợi,tú linh mặc một chiếc áo phông trắng quần
jean bó trên vai đeo ba lô cũng mặc một bộ áo mưa tiện lợi bất quá do trời mưa
ướt làm chiếc áo mưa bó sát vào cơ thể để lộ đường cong...âyyyy cũng là người
đâu mà đẹp quá.Trần Tuấn và Văn Dân lại gần thì ngẩn tò te bị tú linh lườm cho
một cái
-Hai người xem chán chưa?
Trần tuấn ngượng quá vội giả vờ ho mấy câu,tú linh đưa cho văn dân và trần
tuấn mỗi người một cặp kính nói
-Đây là kính hồng ngoại sẽ giúp nhìn tốt hơn vào ban đêm nhóm của chúng ta nhận nhiệm vụ theo dõi khu vực tây nam của vùng chỉ định,còn 4 người nữa đều là pháp sư trên bộ họ nhận nhiệm vụ giám sát phía nam và đông nam chúng ta sẽ tập hợp khi nào có hiệu lệnh của nhóm trưởng phía nam,chút nữa di chuyển hai người phải bám sát tôi,chúng ta sẽ không dùng bất cứ thiết bị phát sáng nào,hai cậu có thắc mắc gì không?
Trần tuấn và văn dân nhìn nhau gật đầu tỏ vẻ đồng ý,tú linh liền gấp rút đưa
bọn họ đi.Ba người rời xa khu vực cửa nam trên đoạn quốc lộ dẫn vào thành phố
chui vào mấy con hẻm nhỏ vòng vèo của khu dân cư,trời đã khuya ngoài trời lại
mưa to gió rít nên cũng chẳng còn nhà nào thức,mấy con chó sợ sấm sét cũng chả
buồn sủa ,đi bộ hơn 30 phút bắt đầu dẫn ra một khoảng đất trống ở đây chỉ toàn
vườn rau cùng những bãi lau sậy và lùm cỏ,qua chiếc kính hồng ngoại màu sắc
như xanh xanh đỏ đỏ,tú linh ra hiệu sắp đến điểm chỉ định ba người phải men
theo một con kênh nhỏ để đi Văn Dân đi giữa cảm giác bây giờ đã không còn hứng
khởi nữa mà thay vào đó là một bộ mặt khá căng thẳng cái mũ trùm đầu cũng đã
tháo ra.Đi được khoảng 200 mét tú linh ra dấu dừng lại rồi cúi xuống cắt một
cây mào gà to để ngụy trang, rồi kéo bọn họ vào một lùm cỏ gần đấy ngồi đợi.Tú
linh lấy một dụng cụ dường như là máy thu phát sóng rồi nhẹ giọng nói vào đó
-Phía tây nam thân rắn,ba con sâu đang gặm cỏ
Trần tuấn không chịu được nói
Tú linh lườm hắn
-Cậu nghĩ cái gì vậy? nghiêm túc một chút không tôi trực tiếp bẻ răng cậu đó
Văn dân định nói gì đó thì thấy điệu bộ tú linh như vậy nên cũng im bặt,được
một lúc thì có người báo lại
-Đông nam thân rắn gà đang tìm mồi
-Phía nam đuôi rắn nằm chờ
Văn dân lúc này mới tò mò hỏi nhỏ
-Là họ nói cái gì vậy?
Tú linh cũng không gấp liền quay sang giải thích
-Là mật hiệu người trên bộ đã thống nhất từ trước,rắn là con đường mòn phía trước mặt bất quá cậu làm theo lời tôi là được,đội của chúng ta tên là ba con sâu
Trần tuấn nhịn nửa ngày mới thở ra một hơi
-Không có tên nào nghe nó văn học hơn hay là sao?
-Tôi thích sâu! được chưa?
Tú linh giận dỗi nói đồng thời ra hiệu cho hai bọn hắn đừng gây ra tiếng động
gì nữa.Trời vẫn cứ thế mà mưa như trút nước từng vệt sét loang lổ trên bầu
trời đêm chiếu sáng cả một vùng đất trống trải dài đến miên man rồi lại chìm
vào bóng đêm tịch mịch