Manh Mối Về Thiên Ngoại Thiên


Người đăng: buitruongthanh

Tối hôm đó văn dân tất bật sửa soạn tắm rửa thay quần áo chọn đi chọn lại nửa
ngày nhưng vẫn chưa thấy ưng Trần tuấn ngồi một bên ngáp dài cũng đến váng đầu
bất quá vi phương nói sẽ qua đón 2 đứa bọn hắn nên cũng không có vội.Trần tuấn
ăn mặc bình thường quần jean áo phông trắng giày thể thao,mấy bộ đồ hắn mua ở
chợ huyện thường hay mặc đi học nhìn qua cũng rất soái ca,da hắn trắng như
trứng gà bóc cũng dễ làm các chị em rụng trứng,cái tên béo văn dân thì chọn
nửa ngày kết quả là diện cho mình một bộ quần jean áo phông khoác thêm chiếc
áo hắn bảo là nhìn cho nó phong trần.Hơn 7 rưỡi có điện thoại của vi phương
gọi đến nói là đang đợi bọn hắn dưới cổng ký túc xá,xuống đến nơi thấy vi
phương đang đợi sẵn, nàng mặc một bộ đầm màu trắng trang điểm nhẹ nhìn rất mê
hồn văn dân giơ tay lên vẫy vẫy trần tuấn hơi ngại liếc nhìn qua thấy vi
phương đi chiếc xe hôm đó thì bất giác giật mình khuôn mặt hơi méo,vi phương
thấy hắn như vậy thì mắc cười lắm liền tiến lại gần hắn nói
-Anh yên tâm là hôm nay em có lái xe riêng rồi đó..

Nói rồi mở cửa sau cho Trần tuấn lên xe rồi cũng theo lên luôn,văn dân đứng
một bên thì há hốc mồm đành ngậm ngùi đi lên cửa trước,xe bắt đầu chạy trần
tuấn thì bây giờ đã run như cầy sấy vi phương liền cất giọng xua tan đi bầu
không khí căng thẳng

-Hôm nay em mời hai anh đến một nhà hàng mà em rất là thích,e muốn xin lỗi vì đã bất cẩn gây ra tai nạn..còn nữa..e là muốn cảm ơn 2 anh đã cứu em

Vi phương khá ngập ngừng mặt cũng hơi cúi xuống nhìn qua dễ thương vô
cùng,Trần tuấn nhát gái như vậy lại càng bị cái điệu bộ dễ thương đó đốn
tim,muốn an ủi vài câu bất quá bình thường bạo mồm bạo miệng nhưng mỗi khi hắn
ngồi cạnh con gái thì người như là bị mất điện vậy không có nói năng gì
được,văn dân ngồi ở ghế trên cười hề hề quay xuống nói

-Không có gì là không có gì! Bất quá trần tuấn cũng không có đau nên em cũng đừng quá để bụng làm gì,được đi ăn là bọn anh vui rồi

Trần tuấn nghe xong muốn đạp cho hắn một cái “tiên sư bố ông,ông có phải là
tôi đâu mà biết tôi không đau” nghĩ bụng vậy, lúc này trần tuấn mới nói


  • Em không phải áy náy đâu..anh cũng không có sao,em làm anh thấy ngại
    quá,lần sau cứ đi ăn căng – tin là được

Vi phương lúc này mới hớn hở

-Vậy cũng được.. nhưng mà em không có ở ký túc xá nữa..sau chuyện hôm đó em có kể với mẹ em nên là mẹ bắt dọn ra ngoài ở,bây giờ em ở tòa chung cư cạnh trường á nên là có dịp em mời hai anh ăn căng tin trường ha

Văn dân không chịu được mà chen vào

-Được a được à,anh không ngại đâu nên là em cứ mời là anh đi luôn

Trên đường đi văn dân và vi phương nói chuyện cười đùa vui vẻ cũng làm cho
trần tuấn cảm giác không có ngại nữa thỉnh thoảng cũng pha trò một vài câu rất
thoải mái,xe chạy hơn 10 phút nữa thì dừng lại ở đầu một con phố liền có người
chạy ra mở cửa cho bọn họ,ba người bước xuống xe vi phương dẫn bọn họ đi vào
trong nhà hàng có người nhận ra liền chạy tới

-À phương tiểu thư..bàn của tiểu thư đã được chuẩn bị sẵn rồi,mời tiểu thư đi theo tôi,mời 2 vị công tử

Trần tuấn và văn dân liếc nhìn nhau vẻ mặt hơi khó hiểu bọn họ vẫn chưa khỏi
choáng ngợp từ khi bước vào trong nhà hàng,nhất là trần tuấn cái vẻ mặt của
hắn lại càng ngố tàu hơn.Đi lên lầu 2,hai người được dẫn thẳng đến phòng VIP
trong phòng đã được bố trí rất đẹp đèn điện rồi hoa cảm giác như là một bữa
tiệc sinh nhật vậy,vi phương nói

-Nhà hàng này là em rất thích đến,thức ăn và phong cách đều là kiểu pháp thưởng thức bữa tối ở đây nghe nhạc nhẹ và nhâm nhi ly rượu vang là rất tuyệt vời đó.Giới thiệu với hai anh đây là chú Phong quản lý nhà hàng

Người đàn ông lúc nãy dẫn bọn họ lên phòng lại chính là quản lý nhà hàng nhìn
trần tuấn và văn dân người đàn ông lịch sự đáp

-Hại vị thiếu gia nếu có chỗ nào không hài lòng xin bỏ quá cho

Văn dân vội xua tay bối rối tỏ vẻ là không có việc gì,phong quản lý lấy một
chai rượu vang vừa được mang lên rót cho bọn họ nhìn rất chuyên nghiệp phải
đến 15 phút mới xong,trong phòng cũng được bố trí 2 người chơi đàn vĩ cầm
không khí trong phòng chìm đắm trong giai điệu du dương,vi phương nhìn trần
tuấn nói

-Anh tuấn thử một chút đi,loại rượu vang này là em rất thích đây là một loại vang nho hảo hạng mất rất nhiều công sức để sản xuất…chúng ta cùng nâng ly

Văn dân cũng rất biết hưởng thụ nói

-Nào nào nâng ly nâng ly..chẳng mấy khi hề hề

Mọi người cùng nâng ly uống được một lúc vi phương nói

-Hai anh cảm thấy thế nào

Trần tuấn đáp

-À là rượu rất ngon..hơi chan chát..cảm giác lại cay cay

Văn dân làm ực một hơi hết nửa ly nói

-Cho em xin thêm ly nữa

Trần tuấn há hốc mồm vi phương không nhịn được bịt miệng cười,văn dân ngạc
nhiên

-Là trên mặt tôi dính cái gì sao?

-Không..mặt cậu không có dính gì đâu..cậu cứ tự nhiên đi

Trần tuấn cạn lời “đúng là cái tên béo,tôi ở trên núi còn biết rượu tây người
ta uống nhâm nhy,ông làm gì mà uống như uống cô ca vậy” .Ba người vừa uống vừa
nói chuyện,phục vụ rất chỉnh chu,chu đáo và nhiệt tình bất quá ngồi ăn ở nhà
hàng này rất là mất thời gian,mỗi một lần lên được một món,một món lại được
một đĩa bé tý mỗi một món ăn xong lại phải đợi 15 phút nữa mới được ăn tiếp
chắc có lẽ người tây người ta thưởng thức món ăn chứ không có ăn nhiều như
mình.Rượu vang nho tuy nồng độ cồn không có cao nhưng trần tuấn và văn dân
uống khá nhiều cảm giác mặt đã nong nóng,nhìn vi phương khuôn mặt đỏ ửng lại
càng toát lên vẻ đẹp mê hồn vi phương rất vui vẻ hòa đồng chứ không hề có
phong phạm của một đại tiểu thư cao ngạo gì cả khiến cho trần tuấn cũng rất là
có cảm tình.Ăn xong món tráng miệng bí sốt kem gì đó thì cũng đã gần 11h đêm
vi phương gọi thanh toán rồi đưa văn dân và trần tuấn về,ngồi trên xe trần
tuấn cũng hơi ngạc nhiên hỏi vi phương

-Tại sao quản lý nhà hàng lại phục vụ riêng cho chúng ta vậy?

Vi phương rất hồn nhiên nói

-Là chú phong rất là quý em đó,trước chú làm quản gia cho nhà em rồi xin nghỉ để mở nhà hàng pháp,thiếu vốn rất nhiều vậy là em xin bố em đầu tư cho chú ấy, nhà em làm bất động sản nên cũng không thành vấn đề

Về đến phòng cũng đã hơn 11 rưỡi đêm,trần tuấn lấy điện thoại ra nhắn cho vi
phương bảo là về đến nhà thì nhắn lại cho hắn yên tâm,ngồi nghỉ ngơi một lúc
sực nhớ ra mai là chủ nhật mình còn hẹn với tú linh nữa bất quá không nhớ địa
điểm ở đâu tiện thể gọi hỏi một phen,tú linh nói ngày mai đợi hắn ở café
“cộng” gần sân vận động mỹ đình khoảng bảy rưỡi tám giờ gì đó bảo khi nào hắn
đến thì gọi điện rồi mình ra đón,vì có tý hơi men nên nằm lên giường là ngủ
luôn.Sáng hôm sau Trần tuấn dậy rất sớm sửa soạn đâu vào đó rồi nhờ văn dân
gọi cho một cuốc grab đi đến điểm đã hẹn.Đến nơi đã thấy tú linh đứng đợi
sẵn,hai người chọn một góc nhỏ khá yên tĩnh Tú Linh nhìn thấy trần tuấn đang
có vẻ hơi ngượng nói

-Sức khỏe của cậu thế nào rồi?

-Là tốt hơn nhiều rồi nhưng cái tay vẫn phải bó bột có hơi bất tiện một chút

Ngồi một lúc thì có nhân viên đến oder đồ uống Tú linh gọi một lý cà phê đen
phin sau đó nhắc nhân viên bỏ thêm cho mình một chút muối tinh,đến lượt trần
tuấn gọi vì là hắn chưa có đi uống cafe bao giờ nhìn menu cũng không có biết
gọi gì nên cũng bảo nhân viên cho một ly tương tự,tú linh khá là ngạc nhiên
nhìn hắn nói

-Cậu cũng có sở thích uống cafe giống tôi sao?

-Tôi..Tôi chưa uống cafe bao giờ nên cũng muốn thử

Tú linh khẽ mỉm cười,hôm nay cô mặc nguyên một bộ đồ thể thao trên người vẫn
còn đang mồ hôi lấm tấm Trần tuấn hơi tò mò hỏi

-Nhà cô ở gần đây sao?

Tú linh ngẩng mặt lên ngạc nhiên

-Sao cậu biết hay vậy?

-Nhìn bộ dạng của cô đoán chừng là vừa đi chạy bộ,có thể là sáng nào cô cũng đi tập thể dục vậy tám phần là cô ở gần đây

-Khả năng phán đoán của cậu cũng thật là tốt,tôi hẹn cậu ra đây cũng là muốn hỏi một chút vấn đề tôi suy nghĩ chưa thông bất quá tôi có cảm giác cậu sẽ biết

Trần tuấn ánh mắt hơi động

-Là chuyện gì vậy?

-Là việc liên quan đến thiên ngoại thiên,bên cục điều tra và xử lý sự kiện linh dị đã có một vài manh mối đều có liên quan đến một vài tổ chức và cá nhân,ở trên bộ pháp thuật cũng đã phái một vài đặc vụ theo dõi và điều tra những sự việc xảy ra gần đây,những đặc vụ đó đều là những đệ tử tinh anh trong giới

-Vậy cô muốn hỏi tôi chuyện gì?

Trần tuấn không chịu được chen ngang

-Là tôi muốn hỏi cậu có muốn giúp tôi một tay điều tra vụ này không? là tôi rất muốn cậu giúp đó,đây có thể coi là công việc làm thêm của cậu sẽ được trả lương đó

Nghe đến tiền trần tuấn sáng mắt nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nói

-Vậy tôi có thể giúp gì được ?bất quá tôi muốn biết lương được trả như nào vậy?

Tú linh đang nhâm nhy hớp cà phê chút nữa thì phun cả ngụm ra

-Trước mắt cậu cứ làm trợ lý cho tôi mọi chuyện tôi sẽ sắp xếp sau với lại có thông tin điều tra ở trên cục xuống dạo gần đây có một đám pháp sư hoạt động khả nghi quanh lưu vực sông tô lịch vùng ngoại ô thành phố chuyên án thuộc bí số 0175 tôi muốn cậu theo giúp tôi một chút ,tối ngày kia bộ pháp thuật và cục sẽ phối hợp vây bắt,chuyện này là tuyệt đối cậu phải giữ bí mật đó
Trần tuấn bối rối

-Bí mật sao cô còn nói với tôi

-Là tôi đang tuyệt đối tin tưởng cậu đó nên là không được phụ lòng tin của tôi đâu bằng không tôi sẽ tìm cậu tính sổ không chết không thôi

Trần tuấn tái mặt nhưng nhìn tú linh rất nghiêm túc nên không có dám cãi vội
làm ngụm cafe nuốt ực một cái “con mẹ nó cafe méo gì nó đắng quá” nửa ngày mới
thở ra được một câu

-Ây..là cô cứ trả lương đầy đủ cho tôi là được,tôi đang thiếu tiền ăn đây tiện thể tôi có một thứ này muốn cho cô xem chắc chắn là sẽ có ích cho việc điều tra đó

Nói rồi lấy tập tài liệu xin được của lão trương đưa cho tú linh,tú linh nhìn
qua tập tài liệu hơi khó hiểu hỏi

-Đây là?

Trần tuấn đơn giản kể lại một lượt sự tình cho tú linh nghe tú linh nghe xong
thì vẻ mặt hơi động

-Không ngờ lại còn có cả chuyện này nữa, tôi có nhớ mang máng một số vụ lùm xùm năm ngoái bất quá điều tra đều là không có căn cứ và manh mối cũng mất hẳn nên là hồ sơ đã đóng lại

-Vụ này không đơn giản một chút nào tập tài liệu này rất có thể nếu để lộ sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của cô vậy nên là tôi muốn nhờ cô bí mật lật lại hồ sơ vụ án này nếu cảm giác có gì nguy hiểm cô phải báo cho tôi ngay

Tú linh nguýt hắn một cái nói

-Cậu làm như tôi dễ xơi không bằng ! nếu cần tôi nhất định sẽ gọi cậu đến

-Vậy tối thứ 3 là ngày kia rồi tôi phải như nào vậy?

-Việc đó ngày mai tôi sẽ báo lại, cậu đợi điện thoại của tôi là được,vụ sự lần này rất là nguy hiểm chủ yếu dựa vào pháp sư bên bộ pháp thuật người bên cục chỉ có thể ở hậu phương chờ lệnh chứ không thể trực tiếp tham gia được,chỉ có tôi là ngoại lệ vì bản thân tôi cũng là một pháp sư,một nghìn lần cậu nhớ phải cẩn thận đó


Đại Việt Anh Linh - Chương #19