Người đăng: thienduong1218@
Những người khác không biết uy lực của “cao năng thể” thì cảm thấy biến cố có
vẻ bình thường. Nhưng Nobita người biết rõ uy lực của nó thì cảm thấy lo lắng.
Tuy là nếu “cao năng thể” chưa đạt đủ “lượng” thì không đủ để tiêu diệt một
vật thể nào đó mà chỉ gây tổn thương, hoặc cũng có trường hợp vật thể bị công
kích mang năng lượng cực kỳ lớn thì mới có thể lấn áp được “cao năng thể” vì
“lượng” nếu đột quá một mức nào đó thì cũng làm tăng “chất”.
Nhưng khi nãy “hòn đảo đen” mức năng lượng tổng hợp chưa đạt tới mức đó. Và
“lượng” “cao năng thể” đã đủ để phá hủy hết tồn tại của “hòn đảo đen” trừ khi
nó là tồn tại trên “tinh linh”.
Đây là phân chia cấp bậc các thực tại huyền bí tại kiếp trước của Nobita. Thấp
nhất và chiếm nhiều nhất trong vũ trụ là phàm vật. sau đó là đến “tinh linh”
kế đến là “tinh thần” . Ba cấp độ cuối lần lượt là “bán thần” “ngụy thần” và
“thần”.
“cao năng thể” tuy rất lợi hại nhưng cũng chỉ có thể lấn áp hoàn toàn những
thực tại từ “tinh linh” trở xuống mà thôi. Nhưng như thế cũng đủ đi ngang vũ
trụ rồi vì những thực tại từ “tinh thần” trở lên là cực kỳ hiếm gặp.
Nếu so sánh thì “cao năng thể” như là đơn vị tiền tệ mạnh.Nó có thể mua được
nhiều thứ thông dụng chiếm phần lớn cuộc sống của chúng ta nếu chúng ta dùng
đủ tiền để mua, như “cao năng thể” có thể phá hủy đa số vật chất vũ trụ nếu
“lượng” của nó đủ. Tất nhiên nếu “lượng” không đủ thì như là ta đi mua hàng
không đủ tiền vậy.
Nhưng khi gặp các thứ quý giá và cao cấp hơn hơn như công ty, đất nước, quốc
gia, thậm chí cao nhất như mua cả thế giới, thì việc dùng tiền mua cực kỳ khó
khăn dù phải tốn một lượng cực lớn tiền cũng chưa chắc mua được. Nhất là thế
giới, nói dùng tiền mua được thể giới thì coi chừng lại tưởng là kẻ điên. Đây
cũng là hạn chế của “cao năng thể” khi gặp các thực tại cao cấp thì cũng không
còn nổi trội như trước.
Nobita không tin rằng “vòng gọi tinh linh” có thể gọi ra những vật thể cấp
“tinh thần” trở lên vì trước đó hắn cũng đã nghiên cứu điều này rất kỹ mới dám
cho “phe căm thù loài người” tự tung tự tác.
Nhưng có lẽ hắn đã đánh giá thấp sự tồn tại của chính hắn. Hay nói đúng hơn là
ảnh hưởng của hắn trong tương lai. Dù là hắn che dấu rất kỹ, gần như không để
lại bất cứ dấu vết nào trong lịch sử và quá trình phát triển của tương lai
(mua sách về đọc hẳn hoi, thậm chí còn dò từ điển bách khoa toàn thư), Nobita
thậm chí còn không truyền bá tu luyện ngoài lý do là nền văn minh này không
cần thiết sức mạnh đó mà còn do hắn sợ kẻ điên nào đó tu vi cực cao quay về
quá khứ để tấn công hắn và tổ chức. Dù sao thế giới này không có thần dòng
thời gian rất dễ bị thay đổi nên đây chỉ là cách tự bảo vệ bản thân.
Nhưng ảnh hưởng vẫn là có, và biểu hiện rỏ rật nhất chính là các bảo bối thần
kỳ của Doremon so với nguyên tác mạnh hơn rất nhiều thậm chí có thể cường hóa
nếu rót vào năng lượng đặc biệt và ngoài ra bản thân những bảo bối đó còn dùng
nguồn năng lượng sạch. Rõ ràng đó là do Nobita thúc đẩy mạnh khoa học kỹ thuật
đồng thời đẩy mạnh bảo vệ môi trường.
Có lẽ “thiên nhân” đã làm gì đó để cải tạo chiếc vòng nhưng đó không phải điều
Nobita quan tâm nữa rồi vì tình hình trước mắt sắp mất khống chế.
Khói đen từ bốn phương tám hướng ở nơi “hòn đảo đen” bị phá hủy bắt đầu quy tụ
thành một quả cầu đen, dù công kích thể nào cũng không thể để lại dù chỉ một
vết xước và trong lúc thành hình nó bất ngờ phát ra sóng năng lượng cực mạnh
đẩy văng mọi người ra xa
Nhưng chưa dừng ở đó, sau khi đẩy văng mọi thứ xung quanh nó bắt đầu liên tục
sản sinh ra quái vật đen kịt như khói, ngũ quan vặn vẹo nhìn không ra là sinh
vật gì, hình thể mỗi con mỗi khác không đồng nhất, rất ngẫu nhiên và trông
rất ác tâm.
Nobita tuy là chưa gặp tình trạng này bao giờ nhưng với kinh nghiệm đối đầu
với tinh thần trước kia thì hắn biết muốn hoàn toàn tiêu diệt thực thể cấp
“tinh thần” trở lên thì chỉ có duy nhất 3 cách.
Cách một là dùng “cao năng thể” với lượng khổng lồ công kích, nhưng “tụ năng
pháo” chỉ có một cây duy nhất và đã bị hủy.
Cách hai là dùng nguồn năng lượng cực cao phá hủy hạch tâm,nhưng với kinh
nghiệm và quan sát sơ bộ Nobita nhận định với trình độ tu vi hiện giờ của cả
nhóm thì cho dù có hợp sức hết tấ cả mọi người lại cũng không đủ. Trừ khi
Nobita sử dụng chiêu đó
Cách ba chính là công kích vào điểm yếu. Như trong nguyên tác, “vòng gọi tinh
linh” gọi ra “tinh linh” nếu có vật gì đó liên quan tới nó bị hủy thì chúng sẽ
biến mất, đó chính là điểm yếu và từ “bán thần” trở xuống đều có điểm yếu đó.
Đó cũng là nguyên do tại sao Nobita ở kiếp trước có danh hiệu “sát thần” vì do
con mắt của hắn nhìn được những thứ không bình thường, tuy rằng sau đó phải
trả giá lớn nhưng không thể phủ nhận khi dùng nó đối phó với các thực tại “bán
thần” trở xuống là một đại sát khí.
Thấy tình hình quái vật sản sinh ngày càng nhiều nên Nobita nhanh chóng ra
lệnh.
“Mau lập thành 3 lớp phòng ngự quanh nơi sản sinh ra quái,xếp theo đội hình
mạnh từ trong ra ngoài ”
Do quái vật sản sinh ra không mạnh và cũng chỉ chạy trên mặt biển nên Nobita
mới ra lệnh như thế. Với trường hợp này nếu sử dụng “thiên la địa võng” thì
chỉ tiêu hao năng lượng vô nghĩa vì quái vật tuy yếu nhưng số lượng rất đông
và ngày càng nhiều, “thiên la đại võng”sẽ chịu không nổi trùng kích. Thà rằng
như vậy mọi người lập thành 3 vòng bao quanh vây giết còn hợp lý hơn. Tất
nhiên còn một lựa chọn nữa là sát trận nhưng tiêu hao quá lớn và cũng chẳng
thế phá được hạch tâm.
Tuy rằng nhân số ít nhưng toàn là siêu năng giả nên ngay vòng đầu tiên có bán
kính cũng phải đến một kilomet. Nhưng cảm giác cũng rất chật hẹp vì quái vật
quá đông, bò lúc nhúc trên mặt biển dù rằng bị nhóm bạn tiêu diệt liên tục.
Nobita thấy thế trận đang lâm vào thế giằng co thì ra lệnh cho Tsubasa hộ pháp
và mọi người giãn ra để tăng hiệu xuất..
“Tsubasa, cô bảo vệ tôi một lúc, mọi người dãn ra có gắng đế cá lọt lưới càng
ít càng tốt”
Tuy rằng gần đây Nobita tích lũy công đức rất nhiều nhưng muốn nhìn trộm một
thực thể cao cấp cũng không phải là nhẹ nhàng.
Tsubasa vừa giết quái vừa quan sát bảo vệ Nobita thấy hắn thất khổng chảy máu
thì lo lắng nhưng trước đó hắn đã căn dặn nên cô cũng chỉ lo lắng mà không làm
gì vì sợ ảnh hưởng đến Nobita.
Tuy rằng đau đớn vô cùng, nhưng kiếp trước hắn cũng đã bị như thế này rất
nhiều, nên cũng có chút hoài niệm.
Chỉ mất tầm 10 giây, Nobita cũng đã thu thập đủ thông tin.
Hóa ra hòn đảo đen này là một “tinh thần” danh tự là “ác nghiệt” sinh ra từ
thù hận và sợ hãi với hồng thủy, với sóng thần lũ lụt. Đó cũng là nguyên nhân
đám quái vật kia chỉ chạy trên mặt nước mà không bay hay bơi vào biển.
Lúc nãy mọi người công kích chỉ là vỏ ngoài của nó, và khi nãy phát pháo của
Doremon cũng chỉ phá vỡ lớp vỏ ngoài của “ác nghiệt”, lúc này đây mới là bản
thể của nó chính là cục màu đen ở trung tâm nơi sản sinh ra vô số quái vật.
Biết cách tiêu diệt và điểm yếu thì Nobita lại thở dài vì điểm yếu của nó
chính là đại hồng thủy. nhưng hiện giờ thủy hệ mạnh nhất ở đây là Sumire và cô
cũng chưa đủ tu vi để làm điều đó. Chưa kể thuộc tính “thủy” của Sumire là ôn
hòa, bao dung không phải trạng thái bạo phát, hủy diệt muốn làm điều đó thì
lại càng khó khăn.
Bất đắc dĩ thở dài vì “ác nghiệt” này tích lũy oán hận của trăm triệu năm nay,
tuy rằng rời rạc và từng quái vật nó sản sinh cũng không mạnh mẽ nhưng nó quá
nhiều. Tính sơ một trăm năm cho vài triệu sinh vật chết vì nước thì trăm triệu
năm đã là một con số khủng khiếp rồi.
Chỉ còn duy nhất cách đó.
“Tsubasa, chuyện còn lại giao cho nhé”
Nhắn nhủ xong Nobita bay thẳng vào trung tâm. Tuy hắn cũng bị đám quái vật cản
đường nhưng với sức mạnh hiện tại những lực cản đó cũng chỉ là mưa bụi.
Tuy Tsubasa thấy hành động của Nobita rất kỳ lạ và cảm thấy có gì đó cực kỳ
bất an, cô tính đuổi theo và ngăn chặn hành động của Nobita, nhưng đám quái
vật xuất hiện ngày càng đông nếu cô bỏ vị trí thì sẽ tạo áp lực cực lớn đến
mọi người. Nên chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Có lẽ do cảm nhận được nguy hiểm cận kề mà quanh hạch tâm của “ác nghiệt” xuất
hiện rất nhiều vòng phòng vệ nhưng đối với Nobita nó chỉ như lớp giấy, do bản
chất rời rạc nên “ác nghiệt” có thể sử dụng sức mạnh cũng rất hạn chế nó chỉ
đáng sợ ở chỗ là số lượng quá nhiều mà thôi. Nhưng muốn bung hết số lượng đó
ra thì cần thời gian rất dài, nên nếu phá hủy hạch tâm của nó ngay lúc này thì
coi như xong chuyện.
Con mắt của Nobita cũng cho hắn biết năng lượng cần thiết để phá hủy hoàn toàn
hạch tâm, nơi sản sinh ra quái vật.
Lấy từ trong túi thần kỳ dự phòng ra 4 quả “mặt trời mini” Nobita không chút
do dự tới càng gần hơn. Kiếp trước hắn chết do nổ tung, kiếp này cũng thế quả
là trùng hợp đi.
Hạch tâm của “ác nghiệt” lúc này cũng đã phình to bằng một tòa nhà và xung
quanh nó 5m quái vật liên tục xuất hiện. Không những thế diện tích còn liên
tục gia tăng.
Bỏ qua tiếng Tsubasa kêu gọi hắn trong kênh nói chuyện riêng Nobita tính phát
động tuyệt kỹ
nhưng bất ngờ một bản tay tát thẳng mặt hắn.
“Nobita, ngài tính làm gì thế”
Do cảm thán nhân sinh và tập trung năng lượng mà Nobita không cảm nhận được
rằng Sumire từ lúc nào đã tiến tới gần đây.
Trước đây do tác động của hắn mà nhân quả thay đổi liên tục nên con mắt của
Sumire phải cập nhập tin tức mới liên tục và mỗi lần như thế đều phải tốn công
phu chỉnh một phen cho phù hợp số liệu. Nên do lời biếng mà Nobita làm ra một
chương trình để nó tự động update tin tức mới khi Nobita nhìn thấy có gì đó
mới.
Khi nãy Nobita nhìn thấy thế nào, Sumire cũng thấy như thế, và là người thân
tín nhất của Nobita cô cũng biết nhiều thứ mà người khác không biết. Và thông
tin về những thực thể cao cấp là một trong số đó. Tsubasa không hiểu sao
Nobita hành động như thế những Sumire thì hiểu. Vội vã nhờ Lot trấn thủ vị trí
hộ mình và dùng tốc độ nhanh nhất tới đây.
“Ngài không nghĩ tới cảm nhận của mọi người sao?”
Nobita biết là Sumire lo lắng cho mình nhưng “ác nghiệt” để nó phân rã càng
lâu càng nguy hiểm.
“Có. Nhưng tình thế bắt buộc, cô hãy mau ra khỏi đây vì bán kính của vụ nổ là
500m. Đây là mệnh lệnh”
Sumire biết vấn đề này nếu không đưa ra một cách hợp lý thì không thể làm
Nobita đổi ý và nếu cô còn dùng giằng từ chối thì chính Nobita sẽ đánh cô bay
khỏi đây. Cô cũng biết độ nguy hiểm của “ác nghiệt” và biết mọi người không
thể chiến thắng và Nobita bắt buộc phải làm thế. Nhưng đã quyết định đến đây
thì cô cũng có dự tính của bản thân
“Ngài Nobita, hãy cho tôi một tiếng, sau mốt tiếng nếu tôi thất bại thì mọi
việc sau đó tùy ngài quyết định”
Ai mà chẳng muốn sống, Nobita cũng vậy, nhất là cuộc sống bây giờ Nobita rất
hài lòng vì thế hắn càng không muốn chết
“Được, nhưng chỉ một tiếng thôi đó.”
Thời gian cấp bách nên Sumire thấy Nobita đồng ý thì bay nhanh xuống đáy biển
còn phần Nobita thì bay lại chỗ Sumire nhờ Lot trấn thủ, đồng thời trong lúc
đó cũng trả lời Tsubasa qua kệnh riêng
“Tôi bàn kế hoạch với Sumire, cố gắng dữ vững chỉ một tiếng là đủ ”
Tuy rằng Lot cũng tu luyện công pháp chuyên biệt nhưng khoảng cách so với
thiên kiêu chi tử còn cách cô rất xa, nên trấn thủ tại vòng đầu tiên với cô là
việc cực kỳ gắng sức.
Ngay khi cô tính kêu cứu Sumire thì Nobita cũng đã bay tới
“Chỗ này để tôi lo, cô lui về tuyến sau cùng đí”
Như được ân xá, Lot nhanh chóng bay về tuyến sau cùng, cô cũng không cậy mạnh
vì lúc này năng lượng trong người đã tiêu hao đáng kể, muốn cũng không có tiền
vốn.
Theo thời gian “ác nghiệt” phân liệt càng nhanh, áp lực lên mọi người ngày
càng tăng. Thậm chí bây giờ Xeko cũng bắt đầu than vãn và mất chiến ý đã thế
còn truyền lời vào kênh nói chuyện chung
“Đông thế này thì giết bao giờ mới hết, tớ mệt mỏi lắm rồi”
Nobita không thể không đưa ra tin tức để trấn na và nâng cao sĩ khí
“Mọi người cố lên, chỉ 35 phút nữa thôi là Sumire hoàn thành phép thuật giải
quyết đám này”
Đồng thời sau khi suy tính kỹ lưỡng, Nobita phát vào kệnh giao tiếp riêng của
mình và đám bạn.
“Mọi người còn 30 phút, không cần dùng cách tiết kiệm năng lượng nữa, chuyển
sang trạng thái
“năng lượng vũ trang” đi”
“Năng lượng vũ trang” là một trạng thái tiêu hao năng lượng hơn trang thái
bình thường nhưng sức mạnh và mọi chỉ số đều tăng mạnh, và trạng thái này ổn
định hơn trạng thái “quang chi tử” khi cắn nuốt năng lượng mặt trời của Nobita
trước kia rất nhiều. Nhưng dĩ nhiên hạn chế là phải đạt mức tu vi nhất định
mới có thể thi triển.
“Quang năng vũ trang”
Ánh sáng chói lọi bao phủ quanh người Nobita và sau đó ngưng kết thành một bộ
áo như áo của các cao bồi miền tây với giày ủng và nón vành. Đồng thời hai tay
của hắn cũng xuất hiện hai khẩu súng ngắn.
“Đạn nổ”
Bản chất năng lượng của Nobita là bạo phát làm cho công kích của hắn có thể
bạo phát ra nhiệt lượng cực cao và bùng nổ thì tất nhiên là gây nổ tung, nên
tuyệt kỹ này là một trong những tuyệt kỹ phù hợp cao với hắn.
Hai tay của hắn bắn ra với tốc độ cực cao chẳng mấy chốc, không gian lúc nhúc
quái vật bị dọn thành quang đãng trống không, đồng thời ở các phương hướng
khác, đám bạn của hắn cũng không yếu thế.
Nhưng tâm tình Nobita cũng chẳng vui lên chút nào vì khoảng trống đó chẳng tốn
đến một giây đã bị lấp đầy. Trong thời gian đó Chaien cũng đã thử công kích
hạch tâm bằng “thiên thạch thuật” nhưng dĩ nhiên là vô nghĩa, nó còn chẳng
thèm di chuyển một li chứ nói chi là tổn thương.
Tầng trong cùng nơi những người mạnh nhất đã áp lực như thế thì tầng ngoài
cùng lúc này áp lực lại càng lớn.
Tuy rằng ra tới tầng phòng vệ thứ 3 thì quái vật cũng đã ít đi rất nhiều nhưng
những người trấn thủ vòng này có tu vi thấp hơn nhiều.
Thậm chí lúc này còn phải điều động thêm vòng thứ 4, Doremon dù đang bị thương
nặng cũng phải dùng bảo bối dịch chuyển những người không có siêu năng tới
mang theo vũ khí tới hỗ trợ.
Tuy đám quái này bị Nobita đánh giá là yếu nhưng so với người thường thì bọn
chúng chính là quái vật, dù chỉ một con cũng có thể làm mưa làm gió.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Trước khi trận chiến bắt đầu chính phủ các nước cũng được cảnh báo về tình
trạng nguy hiểm và phối hợp di dời người dân. Nhưng chuyện này hệ trọng đến
toàn thế giới thì họ cũng không thể đơn giản tin tưởng như thế mà cũng theo
dõi mọi chuyện qua vệ tinh.
Phòng họp vô tuyến mật của các quốc gia lớn.
Lại nói đến thế giới này khác rất nhiều với thế giớ trước của Nobita. Nơi đây
sau chiến tranh đã biết điều đó là sai trái và lập nên phòng họp này, mọi
người ở đây đều lãnh đạo các quốc gia và đều dùng ẩn danh cùng bàn luận những
quyết định ảnh hưởng hướng đi của thế giới.
Bí danh 001:
“Chúng ta phải làm gì đây trận chiến đã diễn ra được 10 phút rồi”
Mọi người vì đều là lãnh đạo cao cấp nhân nên được quyền biết về “tổ chức giải
quyết các hiện tượng siêu nhiên” nhưng trước đó họ chỉ cho rằng đây là tổ chức
có chút dị năng vẫn thua bom nguyên tử và vũ khí hạng nặng của quân đội.
Nhưng trận chiến này làm họ thay đổi cách nghĩ.Đám người kia không biết có còn
được gọi là người không nữa vung tay nhấc chân có thể gây sóng thần.
Bí danh 014:
“làm gì là làm gì? Hay chúng ta thả bom nguyên tử trợ giúp”
Bí danh 015:
“Thằng điên nào vừa nói thế, thả một phát vừa gây sóng thần vừa gây ô nhiễm
toàn cầu, thằng nào nói vấn đề này tao bắn nát đầu thằng đó”
Bí danh 015 có vẻ rất kích động khi nghe bom nguyên tử nhưng hắn nói không
phải là không có lý.
Bí danh 009
“Nhưng chúng ta cũng không thể ngồi không được, trái đất là mái nhà chung,
không thể chỉ để những người trẻ tuổi kia gánh hết trách nhiệm được”
Bí danh 007
“Tôi thì lại nghĩ những người kia cũng chẳng phải trẻ con, biết đâu họ đều là
lão quái vật ngàn tuổi đâu này?”
Câu nói đùa của 007 tuy không trong hội nghị cao cấp thế này nhưng cũng phần
nào giảm bớt căng thẳng, vì những chuyện xảy ra trước mắt họ đến lúc này họ
cũng cảm thấy khó mà tin được. Còn hơn cả trong phim ảnh thời hiện giờ làm cho
họ không biết phán đoán làm sao.
“Thế cô có cao kiến gì không 007?”
Bí danh 007
“Theo tôi thì cứ cử chiến hạm và tàu chiến đến, không, phải là tàu sân bay vì
lúc này phi cơ chiến đấu mới có chút đất dụng võ. Chứ nếu là tàu chiến thì sợ
chỉ một cơn sóng do xung kích cũng có thể lật nhào. Mà lần này chúng ta phải
“hiến máu” nhiều đó, khu vực giao tranh có tinh thần công kích cực mạnh, chỉ
có những người lính trung thành và kiên cường nhất mới có thể trụ được”
Trong khi liên hiệp các nước bàn cách đánh thì lúc này tại thiên quốc.
“Tôi đề nghị chúng ta nên rút lui khỏi tinh cầu này”
Trong cuộc họp cao cấp nhất, ý kiến rút lui lại được nhiều người tán thành
nhất nhưng không phải là tất cả vì trong cuộc họp này lại vắng mặt tới một
phần ba số người. Và trong số đó đa phần là nhóm căm thù loài người.
Họ tình làm gì? Đi phá rối loài người?
Mọi phỏng đoán có lẽ đều không đúng vì lúc này đám người này đang ăn năn.
“Ác nghiệt” bản thân mang tinh thần công kích, những người này là những người
trực tiếp thả nó ra, tuy rằng họ kịp chạy thoát nhưng không thể thoát được ác
mộng bám theo.
Những tiếng gào thét của những sinh vật chết dưới cơn đại hồng thủy đầu tiên,
vô số tiếng khóc than vang vảng bên tai làm cho họ không tài nào yên thân.
Trước kia họ vui mừng với việc trả thù nhưng lúc này trong lòng họ chỉ có ăn
năn.
Tên cầm đầu là người phải chịu ảnh hưởng nặng nề nhất lúc này đã không tài nào
chịu được dày vò
“Quá đủ rồi, tội lỗi do ta gây ra thì ta đi chuộc lỗi, dù có đánh đổi mạng
sống này”
Những người khác đang trải qua thống hận và do thấy thủ lĩnh quyết định thì
cũng dứt khoát theo
“Cho cả chúng tôi nữa, tôi đã nghĩ thông suốt, kẻ thù của chúng ta chính là
những kẻ đã đánh hai quả bom nguyên tử, nhưng kẻ đã ra lệnh đó cũng đã chết
mất rồi, những người kia không hề liên can đến, thậm chí họ cũng là người bị
hại”
Vì lòng căm thù, nhóm người này đã chuẩn bị rất nhiều vũ khí nhưng đáng ra
những vũ khí đó hướng về loài người, thì nay lại dùng để bảo vệ những kẻ mà
nó đáng ra phải tiêu diệt.
Số phận luôn lắm điều trờ trêu như thế. Không ai rõ tương lai sẽ ra sao cả.
Những gì ta cho là có hại hôm nay, mai sau lại trở thành thứ có lợi.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Thời gian đã trôi qua được 45, cuộc chiến trên mặt nước lúc này đang bước vào
giai đoạn cao trào, phòng tuyến thứ bốn do Doremon trấn thủ lúc này cũng đang
chịu áp lực cực lớn.
“Thế giới xong ở đây sao?”
Doremon lúc này do bị thương mà đàu óc lú lẫn đến quên mất bản thân chính là
hi vọng của cuộc chiến, vì hắn đến từ thế kỳ 22, không phải là hi vọng chứ là
gì, tuy rằng do thế giới này không thần nên dòng thời gian rất dễ bị tác động
và thay đổi, nhưng hi vọng thì vẫn là hi vọng.
Trả lời cho câu hỏi của Doremon chình là tiếng đại bác gầm thét và tiếng loa
phát thanh
“Quân liên hiệp đại cầu tới trợ giúp các vị đây”
Ngoài ra bầu trời còn được che kín bởi chiến cơ không chỉ của loài người mà
còn của “thiên nhân”.
Dù rằng “thiên nhân” không trao đổi mà im lìm hành động nhưng cũng rất phồi
hợp phân chia khu vực hình thành một vòng vây khép kìn, củng cố cho tầng phòng
ngự thứ 4.
Thời gian lúc này chỉ còn 14 phút nữa là đến thời hạn một tiếng, nhưng lúc này
mỗi giây lại cảm giác dài như một năm vì áp lực lên các phòng tuyến cũng đã
tăng theo từng giây.
Còn 10 phút, thời gian càng gần thì mọi người lại càng vui mừng vì chiến thắng
đã gần tới, vì họ tin tưởng hoàn toàn vào hứa hẹn của thủ lĩnh Nobita, một
người mà họ coi như thần không gì không biết, không gì không làm được.
Nhưng họ đâu biết rằng, thời gian càng trôi qua thì dưới đáy biển Sumire lại
càng nóng vội. Thời gian một tiếng với Sumire sao trôi qua cực kỳ nhanh.
Trước đó, Sumire linh cảm rằng có vật gì đó hùng mạnh đang kêu gọi mình và nó
có thể giúp cô kết thúc cuộc chiến này, nhưng lúc này dù có tập trung tinh
thần đến đâu, Sumire cũng không thể bắt được đầu mối.
Lo lắng nóng vội tuyệt vọng và tự trách. Sau cùng những phút cuối thì là đau
khổ. Tuy rằng thời gian cô gặp Nobita đến nay cũng chỉ được có gần nửa năm
nhưng tình cảm đã rất sâu đậm. Hai người không chỉ đơn thuần là cấp trên cấp
dưới mà còn là bằng hữu còn là chiến hữu kề vai chiến đấu, chiến hữu vào sinh
ra tử, sẵn sàng chết cho người kia.
Nobita lúc mới đầu xuất hiện tạo cho Sumire cảm giác thần bí ,lão luyện nhưng
sau đó khi tiếp xúc nhiều thì Sumire càng nhận ra con người thật của Nobita
chỉ đơn thuần là một cậu bé tốt vì mọi người mà cố gắng và có tật xấu là ham
ngủ, hay bị vận rủi nên có vẻ rất hậu đâu, đôi khi cô còn bị lầm lẫn Nobita
chính là người ấy vì hai người rất giống nhau. Dần theo đó khoảng các cũng kéo
lại.
Tsubasa không muốn mất đi một người bạn, một người chiến hữu như thế một lần
nữa. Nhưng lúc này dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, cô cũng không bắt được
chút đầu mối nào.
Lúc tưởng chừng như là tuyệt vọng nhất ấy thì tín hiệu lại rõ ràng lại. Đúng
hơn là khi Sumire tính liều mạng thiêu đốt thần hồn quyết chí bảo vệ Nobita
bảo vệ mọi người thì tín hiệu lại rõ ràng trở lại. Và lần này chính thứ tồn
tại đó kêu gọi cô.
“Xin hãy xử dụng tôi”
Ngay lúc Sumire nhận được lời kêu gọi thì lúc này tại phi thuyền của nhân ngư
tộc.
“Bà bà, sao tượng thần lại phát sáng”
Sophia lúc này đang đứng trên lan can của lâu đài, nơi có thể nhìn thẳng ra
tượng thần của nhân ngư tộc. Và bên cạnh cô bà bà cũng đang ở đó.
Vì bà bà lên ngôi lúc chạy loạn, chưa được truyền lại bí mật của nhân ngư thần
kiếm nên cũng không biết nói làm sao nên đành nói kiểu huyền bí
“Chắc thần đang đáp ứng lời cầu nguyện của ai đó”
Khi bà bà đang tính giải thích và kể một cậu truyện thì Sophia hét lên
“Kia không phải nhân ngư thần kiếm sao, ơ nó bay mất rồi.”
Đến lúc này bà bà cũng không biết làm sao nhưng tinh minh của một nữ hoàng vẫn
phải có
“Mau bắt lấy nó”
Nhưng khi kịp phản ứng thì nhân ngư thần kiếm cũng đã bay mất bóng giáng.
Phút thứ 55. Mọi người càng cận kề hi vọng thì dưới đáy biển tâm trạng của
Sumire càng nặng nề.
Nhưng lúc này khi nhận được tiếng kêu gọi của thực tại không biết thì một
thanh kiếm không biết từ đâu bay tới.
[chủ nhân]
Sumire tuy không hiểu chuyện gì đang xẩy ra nhưng trong lúc vô thức cô cầm lấy
thanh kiếm và lượng thông tin khổng lồ tràn vào đầu cô.
Sumire nhìn thấy khởi nguyên của hành tinh Aqua và lúc này thanh kiếm đã tồn
tại, nó không phải phàm vật và hình dáng ban đầu cũng không phải là kiếm nhưng
sau khi được người sở hữu đời đầu đúc lại thì nó mang hình dạng kiếm từ lúc
đó.
Nhưng thanh kiếm này không phải ai cũng có thể sử dụng, ngoài nhân ngư vương
đời đầu thì sau đó không ai có thể sử dụng.
Cho dù là đến lúc diệt quốc, cả nhân ngư tộc cũng không ai có thể sử dụng, và
trớ trêu thay thời đại đó người được chọn lại chính là chủ nhân của tộc thủy
quái. Nên sau cùng nhân ngư chỉ có thể bỏ quê hương mà bỏ chạy. Và cho đến bây
giờ người xứng đáng sử dụng nó nhất. có thể đánh thức linh trí của nó, điều mà
cả người sở hữu đầu tiên của nó cũng không làm được, chình là Sumire.
Không chỉ thế Sumire còn biết được thực danh của thanh kiếm
“Kimaqua khởi động”
Muốn sử dụng tối đa sức mạnh của Kimaqua thì phải biết thực dang của nó, trước
đây nó chưa từng nói cho ai nhưng lúc này Sumire chính là chủ nhân mà nó ưng ý
nhất nên nó nói cho cô biết. bảo vật thiên tiên có thể tự chọn chủ nhân mà nó
có thể trung thành suốt đời. Nhân ngư vương đời đầu chỉ là nó thấy hứng thú
nên cho cô ta mượn chút sức mạnh mà thôi chứ không phải là chủ nhân chân
chính.
Cảm nhân dòng sức mạnh khủng bố từ đáy đại dượng, Nobita thở phào nhẹ nhõm vì
thời gian đã tới nếu Sumire không có động tĩnh gì thì hắn phải là người đưa
đầu đi chụi chết rồi.
Sumire lúc này được mặt nước nâng lên trông như một nữ thần, cô quay sang mọi
người đang chiến đấu và nói
“Mọi người lui ra càng xa càng tốt, tôi sẽ dùng biển cả bọc hậu”
Nãy giờ đánh nhau cũng đã mệt mỏi và lúc này ai cũng cảm nhận được Sumire rất
mạnh nên cũng chẳng đánh rắm nhiều lời mà nhanh chóng rút lui.
“Xa hơn nữa, mang theo cả tàu thuyền nữa, xa hơn nữa đi”
Khi mọi người đã đi đến gần đất liền thì chứng kiến cảnh cả đời khó quên. Trừ
chỗ nước mọi người đang đứng thì toàn bộ biển cả như đảo ngược bị lơ lửng trển
trời và sau đó là giáng xuống cực mạnh nhấn chìm toàn bộ “ác nghiệt”.
Chứng kiến hết thẩy, mọi người lúc này nhiều suy nghĩ ngổn ngang, thiên nhân
thì kiếm cách chuồn êm, vì thứ sức mạnh kia cho dù là đã đi du lịch khắp thiên
hà họ cũng chưa từng chứng kiến. “Thiên nhân” đã thế thì những người phàm tham
gia hoặc chứng kiếm từ đất liền hay từ đâu đó thì khỏi phải bàn.
Riêng Nobita thi cảm thán
“Lần này Sumire chơi lớn rồi, giải quyết hậu quả lúc nào cũng là cực khổ nhất”
Tuy rằng nói thế nhưng hắn rất vui mừng và cảm kích Sumire