78:


Người đăng: nguyenphuong01234

Đối thủ càng mạnh, ta lại càng phải mạnh. Trước mắt tôi là một đứa con trai,
đẹp trai, có phần bóng bảy trong cách ăn mặc và đầu tóc. Thêm một đôi kính gắn
thêm cái mác thư sinh, không hiểu " Nó " này thuộc thể loại nào đây.

_ Chào bạn, Bạn tên là Minh hả? Thằng con trai tiến tới phía chúng tôi gạt hết
mọi người ra hai bên.

_Ừm. Tôi thận trọng thêm một phần hơi xuy sét về con người đang đứng trước mặt
tôi bây giờ.

_Mình là Khánh. Rất vui được làm quen với bạn... Nó cười một nụ cười hở chiếc
răng khểnh sắc bén, lại vừa duyên đủ để gục cô gái nào đang đối diện. ( Tôi là
thẳng :3 )

_Mày muốn gì thì nói luôn đi. Không phải giả tạo như vậy đâu? Thằng Tân nạt
thằng Khánh. Có lẽ thằng này không được tôn trọng ở đây lắm thì phải.

_Lâu rồi không gặp, các bạn vẫn chưa thân thiện lắm thì phải? Thằng Khánh đẩy
cái gọng kính mắt hơi nheo nheo ra vẻ đăm chiêu.

_Khánh, đánh chết mẹ tụi nó đi. Thằng Kiên đằng sau như gào thét.

_Mày câm mồm lại đi. Thằng ngu này. Thằng Khánh quay lưng lại ném cho thằng
Kiên một ánh mắt sắc lẹm.

Tôi cảm thấy bất an khi đối mặt với đối thủ như này thay vì thằng Kiên. Khó có
thể đoán biết được tính cách hay khả năng của thằng thư sinh giả này.

_Thôi các bạn về đi. Mình thay mặt thằng Kiên xin lỗi về vấn đề vừa xảy ra.
Hãy coi như chưa có gì cả được không ? Thằng Khánh đề xuất.

Năm con người chúng tôi quay ra nhìn nhau ngơ ngác, theo lời kể của đám bạn
thì " Nó " là nhân vật tàn ác và Hung hăng. Sao bây giờ thằng Khánh đứng trước
mặt tôi lại giống như một con mèo con vậy?

_Thế này là sao Nam? Tôi dành tặng thăng Nam một câu hỏi nghi vấn.

_Tao cũng không rõ. Thôi tốt hơn hết gác qua truyện này đã. Về thôi. Thằng Nam
nói như ra lệnh

Cả đám vác xác đi qua đội kia, tất cả chúng nó có vẻ tiếc nuối khi thằng Khánh
lại ra lệnh để chúng tôi lại ra về dễ dàng như vậy. Có lẽ đang có một suy tính
trong đôi kính thư sinh kia. Thời gian tới sẽ là cuộc chiến khó khăn hơn với
một con cáo già thay vì một con hổ háo thắng.

_Sao nó thay đổi vậy? Thằng Tân quay qua thằng Nam khi cả đội đang dọc đường
đi về.

_Đúng vậy. Máu ăn thua của nó còn lớn hơn thằng Kiên nữa mà. Thằng Nam thắc
mắc.

_Chờ đi. Tao nghĩ bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi. Tôi đóng đinh nhận định của
mình.

_Tao không nghĩ mày thua thảm hại như vậy. Thằng Khánh khoanh tay nhìn thằng
Kiên đang nằm dưới đất.

_Hừm. Không phải có thằng mới đến kia, tao đã đánh tan tác 4 thằng kia rồi. Mà
sao mày không đánh chết mẹ luôn tụi nó đi?
Thằng Kiên nhăn chán nhìn thằng Khánh.

_Đánh thì quá đơn giản. Tao muốn chơi đùa một chút. Hâhhaaa

_Mày luôn như vậy! Thằng Kiên nhăn mặt chống tay đứng dạy khỏi mặt đất.

_Alo, anh lùn hả. Nay em nghỉ một bữa. Mai em đi làm bù nha. Tôi Alo cho ông
lùn khi cả người tôi đang đau nhức sau trận đánh với thằng Kiên.

_Mẹ thằng nhãi. Sắp đến ngày lễ rồi mày lại dở trò. Ông lùn lải nhải qua điện
thoại

_Em xin lỗi. Nay em mắc công chuyện, mai em bù nha anh đẹp trai. Hihi thôi Bye
anh nhá.

Tôi cúp máy không ngồi nghe ông lải nhải có mà hết ngày. Tôi ngả lưng xuống
giường làm một mạch đến tận sáng hôm sau, bụng thì reo ầm ĩ vì đói. Lết cái
thân tàn ma dại vô nhà tắm VSCN, đi ra đầu đường để kiếm cái cái gì đó bỏ
bụng. Chợt có một con Camry đỗ uỵch cái trước mặt. Làm tôi giật bắn cả người.

_Chào cậu chủ. Chú trợ lý của bố tôi mở cửa bước ra kính cẩn chào tôi.

_Hờ hờ. Chào ông chú, mà sao hôm nay chú lại tới đây. Tôi hỏi ông

_Ông bà chủ ngày mai sẽ về. Và ngày mốt có một bữa tiệc quan trọng của tập
đoàn được tổ chức. Ông bà chủ muốn cậu tới đó tham dự. Ông chú giải thích.

_Tôi biết rồi, chú về trước đi. Tôi đáp

Chào tạm biệt tôi, ông trợ lý lại lên xe phóng đi mất. Trả hiểu hôm đó có cái
gì mà tôi phải đến, mà cũng đúng thôi. Tôi là người thừa kế, nhưng chưa tới
các buổi tiệc hay tập đoàn lần nào. Nghe cũng buồn cười.

Đến gần trưa tôi lại vào guồng quay của công việc. Đến quán trong tình trạng
đau nhức khắp người, không đến thì sợ ông lùn đuổi việc thì bỏ mẹ.

_Hê, em chào lùn đại ca. Tôi phởn

_Mày không phải chọc đểu tao. Mà sao hôm nay đi làm sớm vậy? Ông hỏi

_Em được nghỉ mà ở nhà chán lên ra đây kiếm thêm mấy đồng hè hè.

Nói xong tôi cũng bỏ vào trong thay đồ, ngồi buôn chuyện cả ông lùn có mà hết
ngày. Cái kiểu nói nhiều như con gái vậy, nhưng được cái tính tình vui vẻ, lại
quý tôi.

Cứ làm việc bình thường cho đến gần 5h chiều thì bộ ba Hân, Linh, Hạnh lại
bước vào quán của tôi. Lưng vẫn đeo balo chắc mới đi học về. Vừa tới quán ngôi
cái vào ghế Hân đã dơ tay vẫy vẫy tôi.

_Minh lại đây. Hân với Linh cười khi thấy tôi, còn con bé Hạnh mặt cứ lầm lì
như bình thường, càng ngày tôi càng mất thiện cảm với con bé này.

_Các cậu tới uống nước hả? Tôi hỏi rồi đặt cái menu xuống bàn cho 3 bọn họ.

_Mình không tới uống nước thì mình tới ăn tối hả Minh? Hân nhìn tôi cười lém
lỉnh.

Biết mình bị hớ lên k lặng trả dám mở mồm ra không lại bị chửi là ngu. Lặng lẹ
đi vào trong lấy 3 cốc nước cam cho 3 cô nàng rồi lại đứng một góc lặng lẹ
quan sát quán. Tôi bây giờ cũng rất thích quán cafe, có khi xin bố mẹ ít tiền
mở một quán cho riêng mình tự thiết kế. Nhưng trước đó tôi phải làm để học
cách quản lí và phục vụ khách trước đã.

_Minh ơi, bọn mình về nhé ! Hân vẫy vẫy tay khi đi thanh toán tiền chỗ bàn ông
lùn.

_Chào Minh nhé. Linh cũng vẫy tay chào tôi.

Tôi cũng chỉ cười cười đáp lại. Trả lên dây dưa quá nhiều với bọn con gái,
nhưng đời tôi lại mắc thêm một cục nợ hay sao ý, một cục nợ vẫn đang ngồi kia
chưa chịu về. Vâng, con Hạnh vẫn ngồi ì ở ghế. 8h tối rồi, sớm sủa gì đâu.

_Chưa về hả? Tôi hỏi bâng quâ khi ra bàn Hạnh dọn hai cái cốc của hai cô nàng
kia.

_Chưa thích. Một khuôn mặt băng sương nguyệt lãnh như của Tiểu Mai. ^^

Tôi trả để tâm nữa mà lao đầu vào công việc, 10h hết ca. Tôi bắt đầu dọn dẹp
để chuẩn bị về, thấy thần khi con bé Hạnh này cũng chưa về nữa. Bố con dở hơi.
Thay quần áo xong tôi chào ông lùn một tiếng để về, nhìn quanh không thấy con
Hạnh xinh gái đâu cả. Lẩm nhẩm chắc nó cũng về rồi, mà làm quái gì tôi phải
quan tâm đến nó vậy nhỉ? Haizz. Dắt con cup ra cổng định ra về.

_Trở mình về được k? Một giọng nói quen thuộc của một người lạ lẫm.


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #78