69:


Người đăng: nguyenphuong01234

Chương 69:

Thức giấc nhờ tiếng xe cộ ầm ĩ, nhà thì không cách âm lên ngủ như nằm giữa
đường vậy. Cả đêm qua tôi trả ngủ được mấy, mãi 2h sáng mới chợp mắt tạm đến
12h trưa nay :3

Thức dạy lại đi lòng vòng để thuộc đường gần nhà. Chán thật, bây giờ tôi trả
biết bắt đầu cuộc sống mới như nào trong khi còn 2 tuần nữa mới nhập học. Rẽ
vô quán điện thoại di động, đập hộp một chiếc 1280 mới toanh. Rút 500k ra mà
nước mắt đầm đìa, mọi thứ đều đắt đỏ trong khi nguồn tài chính bây giờ bịp hạn
hẹp vô kể. Chắc tôi phải đi tìm nguồn thu nhập thôi, tính tôi cũng chịu thương
chịu khó lên việc làm thêm cũng không khó khăn lắm với tôi.

Thật sự cuộc sống bây giờ mới gọi là bế tắc, không việc làm, không người thân
không bạn bè. Một đại thiếu gia phải sống tự lập như này đây.

Đi bộ thêm một đoạn thì tôi tới một cái công viên. Trả rõ tên cái công viên
này luôn, bước vào kiếm một cái ghế đá ngồi hít thở khí trời. Đang ngồi thì
phía bên kia thấy 3 thằng bé đi bán vé số, chúng nó mời hết người này đến
người khác nhưng đều bị đuổi đi. Nhiều người cũng có số phận khổ hơn tôi. Tôi
vẫy 3 đứa nó lại.

_Anh mua vé số hả anh ? Một thằng bé bé tầm 7 tuổi hỏi tôi.

_Sao mấy em không ở nhà đi học mà lại ra ngoài bán vé số? Tôi hỏi

_Bọn em đều không có bố mẹ. Bọn em phải tự đi kiếm tiền để sống. Nó trả lời
dành mạch mà không thẹn thùng so với lứa tuổi của nó.

_Ừ, bán cho anh 3 cái đi. Anh ủng hộ cho mấy đứa. Tôi cười nói

Nói rồi tôi rút ra tờ 200k đưa cho chúng nó.

_Tiền thừa anh cho mấy đứa mua đồ ăn. Tôi cười.

_Bọn em cảm ơn anh. Chúng nó đồng thanh đáp.

Rồi chúng nó chạy đi bán vé số tiếp. Ở HN thì rất ít khi cảnh trẻ con lang
thang như vậy. Thật sự bây giờ là lúc tôi mở mắt ra nhìn đời, không liên quan
nhưng 3 tờ vé số về trượt hết @@

Quyết định tôi sẽ đi tìm một việc làm thêm trong thời gian rảnh rỗi này. Ngày
hôm sau, tôi mua một tờ báo để tìm việc, có khá nhiều nơi tuyển việc nhưng
không phù hợp thời gian lên cuối cùng tôi chọn việc thật nhẹ nhàng.

Bắt xe ôm đến địa chỉ cho quen đường lần sau tự nhảy xe bus. Trước mặt tôi là
một quán cafe cũng khá sang trọng, đằng trước đang treo biển tuyển nhân viên.
Bước vào quán cũng khá lớn, trang trí nội thất cũng đẹp.

_Chị ơi cho em hỏi ở đây tuyển nhân viên đúng không ạ? Tôi tiến lại hỏi một
chị phục vụ

_Có, em tới quầy thanh toán gặp anh quản lí kia nhé. Chị chỉ giúp tôi.

_Dạ, em cảm ơn.

Tiến tới quầy thanh toán, có một ông béo lùn đang ngồi, trông cũng phải 3x
tuổi rồi chứ trả trẻ trung gì nữa.

_Anh ơi, cho em hỏi quán đang tuyển nhân viên ạ? Tôi hỏi ông lùn.

_Có, quán đang tuyển 2 vị trí là oder món - bưng đồ và rửa bát. Em muốn làm
chỗ nào? Ổng hỏi

_Nhưng quán có làm theo ca không anh? Vì em vẫn còn là học sinh ạ.

_Được. Ca 1 từ 8h đến 16h, ca 2 thì từ 16h đến 22h. Làm thêm giờ sẽ được cộng
theo công. Em định làm ca 2 hả? Anh lùn hỏi tôi.

_Dạ vâng, thế anh cho em làm order với bưng bê đồ nhé. Tôi nói

_Được rồi, em về làm cho anh tập hồ sơ chiều mang đến cho anh. Mai em có thể
bắt đầu đi làm. Ổng nói.

_Vâng, em chào anh. Tôi chào ông rồi cũng về.

Mải hỏi han linh tinh mà quên mất không hỏi tiền lương. Tôi đi ra ngoài kiếm
tiệm văn phòng phẩm kiếm tập hồ sơ để chiều nộp cho lão lùn. Mua một tập hồ sơ
tôi mượn chị nhân viên một cái bút ngồi điền luôn Thông tin. Điền xong thì tôi
cầm hồ sơ quay lại luôn quán cafe

_Gì nhanh thế vậy cu? Ông lùn hỏi.

_Em đang rảnh lên mang luôn anh, hì. Tôi đáp

_Được rồi, để trên bàn cho anh. Tháng đầu thử việc anh trả 2tr5. Những tháng
sau nếu có cố gắng anh trả 3tr. Được chứ?

_Dạ em đồng ý, thôi xin phép anh em về.

Chào ông tôi cũng về luôn. Đang tưởng tượng ra cái viễn cảnh đi làm quán cafe
xong có nhiều gái theo như ông Mon với ông Friday của Voz. Không biết số tôi
có son như vậy không.

Về đến nhà, ăn uống nghỉ ngơi tôi kiếm một quán net để ngồi giết thời gian.
Lâu lắm rồi cũng không chơi game hay đăng nhập fb. Kiếm được một quán net tôi
ngồi mở máy gõ tài khoản fb. Fb tôi trả có gì ngoài mấy cái tin nhắn của mấy
thằng bọn hỏi tình hình, trả lời cho mấy đứa tôi cũng out ra luôn. Login vào
lol, vì ngoài game này tôi cũng không biết chơi cái gì. Ngồi lướt lướt đánh
mấy ván với máy rồi cũng đi về. Nhạt không tưởng.

Chiều hôm sau, như đúng hẹn 4h chiều tôi có mặt ở quán cafe.

_Tới rồi hả em, vô thay đồng phục quán đi rồi ra đây anh hướng dẫn.

_Dạ.

Tôi vô trong phòng theo hướng ổng chỉ, lựa tới lựa lui thì kiếm được một cái
áo trắng vừa người. Trông tôi mặc áo trắng rất là sáng sủa đẹp trai, theo lời
My ngày trước là như thế.

Bước ra, anh quản lí dạy tôi cách mời khách, cách bưng bê sắp xếp. Đầu tiên cứ
nghĩ đơn giản, về sau khách càng đông càng mệt. Làm miết đến gần 10h đêm vãn
khách thì tôi cũng được nghỉ ngồi ăn lót dạ.

_Bé ở đâu tới dzậy? Một bà chị nhân viên hỏi tôi.

_Em ngoài Bắc mới vô đây sống chị. Tôi trả lời khi đang ăn cái bánh ngọt như
thằng chết đói.

_Thế không đi học à mà đã đi làm? Chị lại hỏi.

_Em vẫn đi học mà, chỉ là đang nghỉ hè em đi làm kiếm ít tiền tiêu. Hì

_Mà từ nãy nói chuyện chưa biết tên bé? Bé tên gì dzậy?

_Em tên Minh. Còn chị tên gì?

_Chị tên Hoà. Trông nhóc rất giống em chị ở nhà. Hihi

Nói chuyện với chị một lúc thì cũng tan ca. Chúng tôi tập chung dọn dẹp một
lúc thì cũng ra về. Lúc đi về tôi mới ngớ người bây giờ là 10h đêm thì lấy đâu
ra xe bus. Thế là đành cuốc bộ về nhà, về đến nhà không thèm tắm giặt cứ thế
lăn ì ra ngủ. Kết thúc một ngày đầu tiên biết kiếm tiền trong đời.

" Cốc cốc cốc "

_Minh, ra mở cửa cho mẹ. Minh. Tiếng có người gõ cửa

Ưm, mở mắt thần người một lúc tôi mới đứng dạy mở cửa. Đêm qua về muộn lại
công mệt gần chét. Mở cửa thì là mẹ tôi đến.

_Sáng sớm mẹ đến làm gì vậy ạ? Vừa nói tôi vừa ngái ngủ.

_Mẹ gọi con mà thuê bao, lên sáng nay mẹ đến xem con có chuyện gì k? Mẹ hỏi.

_Không có gì đâu mẹ, chỉ là con bị cướp mất cái điện thoại thôi. Để lúc nào
con làm lại cái sim. Tôi trả lời mẹ.

_Ừ, Vali này mẹ chuyển từ Bắc vào cho con. Toàn quần áo của con không đấy. Mẹ
chỉ chiếc vali to đùng trật cứng trước mặt tôi.

_Dạ, thôi mẹ vào nhà ngồi đi đợi con đi vscn.

_Thôi, mẹ sắp ra sân bay sang với bố con. Con ở nhà ngoan tự chăm lo cho bản
thân, thiếu thốn cái gì thì gọi anh trợ lí của bố mẹ. Mẹ nói.

_Sao mẹ đi vội thế? Tôi quay ra hỏi mẹ

_Thôi, mẹ nhắc con thế đây. Mẹ đi đây con yêu.

Thế rồi mẹ tôi cũng quay đi mất. Định bụng sẽ ở với mẹ một ngày nhưng cũng
khó. Tin tức của My thì mù mịt, tôi lại nhớ nhưng ngày tháng có em. Thời của
đại thiếu gia.

Chiều đó tôi bắt xe bus đến chỗ làm, cảm giác sen lấn xô đẩy ghét thật. Ngột
thở gần 30p cuối cùng cũng tới nơi, vào trong chào mọi người tôi lại bắt tay
vào công việc.

" Minh ơi, bàn số 6, 3 ly cafe đen "

_Có ngay anh ơi. Tôi đáp

Chạy vụt vào trong đợi anh pha chế làm 3 ly cafe rồi bưng ra. Bàn của 3 anh to
cao đen hôi 3D hay không thì tôi không biết.

_Cafe của anh đây ạ! Tôi để cafe lên bàn.

_ừ anh xin. Rất lịch sự

Vừa nói xong khỏi mồm thì do tôi bất cẩn, một ly hơi nhiều nước do tôi để
xuống hơi mạnh nó bắn ra trúng một thằng.

_Đm, nóng quá. Nó nhảy bắn ra khỏi ghế khi vừa dính nước nóng.

_Em xin lỗi, em xin lỗi.

Tôi vội cầm khăn giấy lau cho nó nhằm xin lỗi.

_Mẹ mày, lần sau làm ăn cho hẳn hoi vào. Nó nói.

Xin lỗi nó thêm lần nữa tôi cũng lui vào trong. Đen quá, nếu phải tôi ngày trc
đã cho nó cả ly cafe gội đầu rồi, nhưng bây giờ tôi đã hứa với mẹ là thay đổi.
Không thể dở võ đánh đấm ra đây được.

Nhắm hết giờ toii cũng ra về, ông lùn vẫy tôi lại hỏi.

_Lúc chiều có chuyện gì mà mấy thằng đó chửi mày vậy? Ổng hỏi.

_Em lỡ tay đổ cafe vào người ta. Tôi thật thà.

_Ừ, lần sau cẩn thận. Anh thấy mày còn bé lên anh quý. Chăm chỉ anh tăng lương
cho. Ông nói

_Hì, em cảm ơn anh. Tôi đáp

_Mà mày tên Phạm Nhật Minh, có họ hàng gì cả nhà Phạm Nhật ngoài Bắc k đấy?
Ông trêu.

_Em là con một nhà đó đấy anh. Thôi em về.

_Bố thằng khỉ, về đi.

Rõ buồn cười, ông hỏi thì tôi trả lời thật mà ông không tin. Thay bộ đồng phục
ra về. Lại thêm một ngày vắng em trôi qua...


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #69