Người đăng: nguyenphuong01234
Chương 57:
Hoàn thành nốt quãng đường tôi cũng trở về đến quê. Dừng xe trước cửa quán
karaoke, thằng bảo vệ cũ thấy tôi thì tay bắt mặt mừng ra dắt xe cho bọn tôi.
Thằng Hưng với thằng Sơn cứ ngắm nghía xung quanh, thấy lạ chúng nó hỏi.
_Sao mày lại vào đây Minh? Không về nhà mày đi? Thằng Sơn hỏi
_Ở đây tao làm gì có nhà. Chỉ có hai quán karaoke cả cái nhà hàng bên cạnh
thôi. Tôi đáp
_Mới 16 tuổi mà mày đã có bao nhiêu thứ trong tay mày kinh thật đấy. Thằng
Hưng ngao ngán tôi
Sau khi rửa qua chân tay, tôi mời tất cả qua nhà hàng dùng bữa. Bây giờ nhân
viên mới cả rồi, chỉ còn mỗi lão quản lí là vẫn như cũ. Thấy tôi lão lao tới
tiếp đón như con nít thấy mẹ đi chợ về.
Gọi một nồi lẩu, bốn người chúng tôi ngồi ăn uống truyện trò đủ kiểu. Hứa tối
nay và cả ngày mai tôi sẽ làm hướng dẫn viên cho chúng nó tham quan hết cái
huyện nhỏ bé này.
Ăn no cả đám bắt đầu buồn ngủ. Giờ này thì quán karaoke chưa có khách, too nói
quản lí xếp tôi phòng VIP 1 để mất đưa nằm ngủ. Nằm vật ra mấy cái ghế hát,
chúng tôi ngủ một mạch đến tận chiều tối mới thức giấc.
Ngủ dạy, thấy trời vẫn sớm, tôi chạy xuống sảnh ngồi chơi. Đợi nghỉ tí rồi tôi
chạy về thăm nhà cũ với chú Tư. Vài tháng rồi tôi chưa về quê, tôi bây giờ
cũng thay đổi nhiều quá. Đâu còn là thằng nhà nghèo bị bắt nạt như hồi bé. Giờ
đây tôi nắm quyền lực và tiền tài trong tay. Nhưng một thứ mà tôi chưa thể tìm
thấy, đó là một tình yêu chân thật. Một người con gái dành cho tôi.
Dặn dò anh quản lí tí bọn kia dạy thì nói tôi về thăm nhà cũ cho chúng nó đỡ
lo lắng. Lấy xe đi thẳng đường huyện, con đê quen thuộc ngày nào lại hiện ra
trước mắt. Đi xe vào cái xóm nghèo, dù đang là tết nhưng trả có nhà nào trang
trí gì nhiều. Đơn giản tiền ăn còn chưa đủ thì họ lấy đâu ra tiền để đắp vào
những mảng không cần thiết như tết. Đi xe vào cái sân quen thuộc, cũng đã nửa
năm tôi chưa về lại nơi này. Thấy bóng tôi, thằng cu em chạy ra mừng hớn hở.
_Anh K, sao anh đi mãi bây giờ mới về chơi với chúng em. Thằng bé háu hỉnh
_Anh xin lỗi, anh phải đi xa học. Không có thời gian về thăm nhà. Ở nhà ngoan
k cu? Tôi xoa đầu hỏi nó
_Em ngoan lắm, mà tết anh có được nhiều lì xì k? Năm nay e được lì xì hơn 20
nghìn nhé. Thằng bé rút trong túi ra một sấp tiền 1k 2k.
Đúng là trẻ thơ vô lo vô nghĩ, đối với chúng nó thì được cho tiền hay quà là
vui lắm rồi.
_Haha, nhớ cất tiền tí về đưa bố mẹ. Tí anh dẫn cu Tí đi ăn kem nhé. Thế bố mẹ
đi đâu rồi?
_Bố mẹ bế em sang nhà bà ngoại rồi. Có em ở nhà trông nhà thôi ạ.
_Ừ, thế ở nhà anh đi mua bim bim cho mà ăn.
Nói rồi tôi đi bộ ra đầu ngõ mua một hộp kem, một bịch to bim bim với một hộp
kẹo mút. Cô bán hàng thì cứ khen tôi bây giờ sáng sủa đẹp trai các kiểu. Tôi
cũng cảm ơn rồi cười trừ đi về.
Về đến nhà tôi ném cho cu Tí Đống đồ ăn dặn nó thích ăn gì thì ăn. Rồi tôi đi
bộ sang nhà ngoại. Sang đến nơi thấy bố nuôi tôi đang thịt gà, còn mẹ nuôi và
em gái tôi đang ngôi chơi với ông bà ngoại. Tiến lại chỗ bố tôi, ông không
biết có sự xuất hiện của tôi vẫn đang cúi đầu nhặt lông gà. Xắn ống tay áo lên
tôi cúi đầu vặt lông cùng bố,
_Con chào bố, con mới về. Cảm giác gì đó rất lạ chạy trong cơ thể tôi. Đã lâu
rồi tôi chưa cảm thấy xúc động như thế này.
_K à? Hôm nay về thăm nhà đấy à? Ông ân cần.
_Tết con về chúc tết mọi người với thăm các em. Tôi nói
_Ừ, truyện ngày xưa con k còn để bụng nữa chứ? Ông hỏi tôi
_Lúc đầu con hơi giận khi biết sự thật. Nhưng dù gì bố mẹ cũng có công nuôi
dưỡng con. Con không thể dứt bỏ ân Huệ này được.
_Tốt lắm. Con cũng đã lớn thật rồi. Thôi để bố làm cho. Con vào nhà chào ông
bà với mẹ con đi.
Nghe bố nói tôi cũng rửa tay rồi quay vào nhà trong. Thấy tôi ông bà mừng rỡ,
còn mẹ tôi mở mắt ngạc nhiên.
_Con chào ông bà con mới về. Con chào mẹ. Tôi lễ phép
_Mày về thăm nhà hả K. Ngồi xuống với mẹ mày để ông xem nào. Ông tôi cười hiền
hậu.
_Thế cuộc sống mới có tốt không con? Ông hỏi khi tôi đã ngồi xuống cạnh mẹ
nuôi.
_Dạ bố mẹ con rất thương con. Học hành và cuộc sống con vẫn tốt ạ. Tôi đáp
_Ừm, truyện ngày xưa mẹ con đã kể hết cho ông rồi. Ông thay mặt bố mẹ con xin
lỗi con. Chuyện gì bỏ qua được thì cho qua con ạ. Ông dặn dò
_Con đã tha thứ hết cho bố mẹ nuôi rồi. Không hôm nay con cũng không về đây.
Hì
_Tốt lắm. Ra làm gà cả bố đi rồi tí cả nhà mình ăn cơm.
Tôi cũng tót ra sân cả bố nuôi. Mấy việc này tôi đã quen thuộc rồi lên làm vèo
cái là xong. Bữa cơm tết đầm ấm, tôi chấp nhận tha thứ cho bố mẹ nuôi của tôi.
Sau bữa cơm cũng hơn 6h tối, tôi xin phép mọi người ra về. Tạm biệt mọi người,
tôi hứa khi nào rảnh sẽ về quê thường xuyên hơn.
Đi bộ về nhà chú Tư, người thầy người cha của tôi. Bước vào sân, căn nhà vẫn
sơ sài như lúc tôi đi. Vào nhà thấy chú đang ngồi uống chè đọc báo.
_Chú Tư ơi, hề
_Mày mới về hả K? Chú hỏi
_Vâng, con về chúc tết gia đình cả chú. Tôi ngồi xuống giường.
_Mày đã tha thư hết cho họ rồi hả? Giỏi lắm con trai. Chú xoa đầu tôi.
Nhớ lại hồi bé, chú uốn nắn tôi lên người, chú chơi với tôi, dạy tôi học võ.
Một người bạn một người cha, cũng như người thầy của tôi.
Tối mịt, xin phép chú Tư chạy về nhà lấy xe phóng ra quán. Nếu không về nhanh
lũ kia nó kêu ca thì khổ. Leo lên con R3 trở về quán karaoke, về đến quán thì
có biến.