51:


Người đăng: nguyenphuong01234

Chương 51:

Tôi lại trở lại đi học như những ngày bình thường, mọi người thấy tôi thì cũng
vui. Chỉ có hai người không thèm quan tâm đến sự trở lại của tôi. Các bạn cũng
có thể đoán ra mà, đối mặt với tình cũ rất khó. Nhưng nếu bạn học cùng lớp với
tình cũ lại càng khó hơn. Tôi không biết hai bọn họ tình cảm chuyển biến đến
giai đoạn nào rồi. Nhưng có lẽ, tôi sẽ cho cả hai người đó một bài học như một
trừng phạt thích đáng cho cả hai.

Tôi mượn con điện thoại của thằng Sơn truy cập vào tài khoản messinger. Vào
mục tin nhắn của My, tôi ấn chuyển tiếp đoạn video hôm trước tôi quay lại cho
Mai. Load khoảng 1 phút cũng hoàn thành. Tôi out ra rồi ngồi đợi kết quả.

Tôi muốn Mai tự tay giải quyết thằng Duy. Vắt chân lên xem bộ phim hành động
sắp bắt đầu. Mai nhận được tin nhắn thì rút điện thoại ra xem, mặt Mai bắt đầu
co rúm lại như chưa hiểu tôi gửi video gì. Mặt cô ấy bắt đầu giãn ra mở to
tròn mặt ngạc nhiên. Thoáng phút chốc khuôn mặt xinh đẹp ngày nào cau có tức
giận. Mai tắt điện thoại đi cầm cái túi bút trước mặt cô ấy ném thẳng vào đầu
thằng Duy. Cả cái túi nặng đáp thẳng vào đầu nó. Đồ trong túi bắn ra cả chỗ
tôi.

_Mai làm gì vậy? Thằng Duy bật dạy hỏi.

_Tôi phải hỏi cậu mới đúng. Đây là cái gì? Mai ném cho nó cái đt đang phát
đoạn video.

_Ơ, ở đâu ra vậy. Thằng Duy cạn lời.

_Loại chó má.

_Hiểu nhầm. Không phải như bạn nghĩ đâu Mai. Thằng Duy giữ tay Mai.

_Cút đi thằng chó. Mày sẽ nhận được những thứ thích đáng dành cho mày. Mai
tung khuỷ tay giữa mặt thằng Duy.
Mai quay ra ngoài sau câu chửi, cả lớp bắt đầu xì xào. Tôi vẫn ngồi im xem
đoạn tiếp theo.

Thằng Duy lúc này quỳ hẳn xuống đất, nó đã thất bại hoàn toàn. Kế hoạch lợi
dụng Mai của nó đã vỡ tan tành. Tôi đứng dạy đi về phía nó.

_Sự tự tin của mày đâu rồi Duy. Tao nói mày biến khỏi đây rồi cơ mà nhỉ? Tôi
ngồi xuống ghế bên cạnh gác hai chân lên vai nó.

_Tôi xin lỗi, cậu tha cho tôi được chứ? Thằng Duy cúi mặt xuống.

_Tao có làm gì mày đâu? Nhưng mày xem Mai sẽ làm gì mày kìa! Haha

Tôi co chân phải lên dồn hết lực tung cú sút ngang tai thằng Duy. Nó ngã nằm
vật ra đất. Đúng lúc đó, đội của Mai cũng đi vào. Bọn tạp nham ở đâu chạy đến
aloso hội đồng thằng Duy, nó chỉ biết nằm chịu đòn. Còn Mai thì vẫn không thấy
đâu.

Bỏ cảnh hay trước mắt, tôi phủi đít đi ra ngoài tìm Mai. Nhìn lướt qua thấy cô
ấy đang ngồi ở ghế đá, đôi mắt không có vẻ gì là buồn cả. Bước đến gần tôi cất
tiếng.

_Cảm giác thế nào? Tôi hỏi

_Bình thường, cậu ta cũng giống anh thôi. Cũng chỉ là vui đùa chút thôi. Mai
cười nói

_Vậy hả. Cả cuộc đời cô sẽ không bao giờ biết được tình yêu là như thế nào
đâu.

Tôi quay mặt về lớp, trong lòng thấy nhói nhói. Mồm nói nhưng trong thâm tâm
tôi mà nói, tình cảm đối với Mai vẫn chưa nhạt phai. Mai vẫn là một cô gái tôi
từng yêu...

Không có ý định trả thù, tôi cũng không muốn làm bất kỳ điều gì tổn hại Mai.
Mô phật. Quay lại lớp thấy thằng Duy nằm một Đống dưới đất. Mấy thằng lớp tôi
nhìn thấy tôi vào thì quảng thằng Duy ra ngoài.

Cũng khổ thân, làm gì mà tới lỗi này. Vào lớp ngồi, cô giáo thông báo sắp tới
được nghỉ 10 ngày ăn tết âm lịch. Cứ mải yêu đương làm tôi quên mất đến tết
rồi.

Vác cặp đi về thì thằng Hưng tới bám cổ tôi.

_Mày tha nó dễ như vậy à? Hưng hỏi.

_Thế mày nghĩ sao? Tôi hỏi lại nó.

_Làm sao tao biết được. Mày đánh đố tao à?

_Tao chỉ làm nhà nó chao đảo một phen thôi. Hì

_Tao cũng nghĩ thế, đâu ai có thể triệt đường sống của người khác.

_Chắc giờ này nhà nó đang chạy vạy khắp nơi cứu hỏa quá. Tôi cười

_Chắc nó sớm chuyển trường thôi. Không sống nổi với Mai đâu. Mà nè, rết này có
dự định gì k? Hưng hỏi tôi.

_Chắc tao đón giao thừa xong về quê chơi, bố mẹ tao không biết có ở nhà không
nữa. Tôi thở dài.

_Được đấy, hay rủ cả bọn thằng Sơn với con My đi. Đằng nào ăn tết Hà Nội cũng
chán rồi. Thử thay đổi không khí một lần. Thằng Hưng gợi ý.

_Cũng được, để tao nói chúng nó rồi mồng 2 tết cả bọn cùng đi.

_Được được. Về thôi.

Hai bọn tôi cứ ôm cổ nhau ra tận nhà xe. Đang rút xe ra thì My chạy tới kéo
tôi.

_Minh, hôm nay bố mẹ em mời anh về nhà em ăn cơm. My nhí nhảnh.

_Ngày gì mà lại bảo anh sang thế. Tôi thắc mắc.

_Thì bố mẹ em cứ nhắc anh suốt, hôm nay bắt em mời anh về bằng được. My phụng
phịu.

_Thôi được, có xe không lên anh trở về. Tôi vỗ vỗ yên R3

My cũng cười nhảy lên xe, đúng lúc Mai đi qua. Ánh mắt cô ấy có chút gì đó tức
giận, thêm với nét buồn ở đó. Loanh quanh mấy tuyến phố thì cũng tới nhà My,
tiết trời HN khiến tay tôi tê buốt. Xoa tay vào nhau tìm hơi ấm, My cũng lon
ton chạy vào mở cửa cho tôi vào.

Lần đầu tiên vào trong nhà My, tuy diện tích bị kéo hẹp vì nằm mặt đường lớn.
Nhưng bù lại thiết kế trong nhà làm ngôi nhà được thoáng đãng rộng rãi hơn.
Giữa phòng khách là một bộ salong màu bạc sang trọng. Thêm một bình hoa lan
được đặt giữa bàn tinh tế. Bờ tường được gắn một chiếc gương dài làm kéo thêm
ảo ảnh trông căn phòng rộng ra nhiều lần vậy.

Bố mẹ My đang ngồi nói chuyện ở phòng khách, My ôm tay tôi kéo đến phía bố mẹ
như sợ tôi chạy mất.

_Chào cô chú, cháu mới đến. Tôi lễ phép

_Đến rồi hả Minh, ngồi xuống ghế đi con. Mẹ My niềm nở.

_Dạ. Bỏ tay ra My, tôi ngại gỡ tay My ra

_Hạha, cái My nhà chú suốt ngày nhắc con. Lúc con mới về đây học nó mừng lắm.
Hôm nay chú bắt nó mời con về đây bằng được.

_Dạ, bố mẹ con cũng hay nhắc cô chú mà chưa có thời gian sang chơi. Tôi nói

_Ừ, Sự hợp tác của hai nhà đang thành công mà con. Chú rất cảm ơn gia đình con
đã giúp đỡ nhà chú. Bố My vui vẻ

_Đôi bên cùng có lợi mà chú. Chú đừng khách sáo. Hì

_Thôi vào ăn cơm đi Minh, chắc mọi thứ xong hết rồi đấy.

Cả nhà My cùng tôi ngồi vào bàn anh. Hôm nay tổ chức đại tiệc hải sản hay sao
mà toàn tôm cua cá =)) may số tôi không bị dị ứng với hải sản. Thứ duy nhất
tôi sợ là nước mắm -.- Có tí mùi nước mắm là tôi sẽ bỏ nguyên bữa cơm luôn.

Bữa ăn thì cứ vui vẻ diễn ra, chủ yếu bố mẹ My toàn hỏi han gia đình tôi. Rồi
lại ghép cặp cho tôi và My, làm My cứ đỏ mặt ngại ngùng. Nhưng làm sao tôi có
thể mở lòng sau cú đau mà Mai để lại cho tôi. Tôi chỉ biết cười trừ khi ai đó
nhắc đến từ yêu với tôi. 5 tháng từ khi lên cấp 3. 2 lần bị cắm sừng, một mối
tình vừa chớm nở đã lụi tàn.

Kết thúc bữa ăn tôi ôm cái bụng căng phồng ra phòng khách thở dốc. Các cụ nói
đúng " Đói thì chết mà no thì khổ " =_=
My ra theo sau ngồi xuống cạnh tôi.

_Anh ăn như lợn ý. )

_Mấy khi được đãi, hehe. Mà nghỉ tí rồi kiếm chỗ nào đi chơi đi. Tôi rủ My

_Có quán patin mới mở gần khu xxx. Tí nghỉ đã đi rồi mình ra đó. My nói

_Anh không biết trượt patin -.- tôi thật thà. Vì từ bé tôi có được tiếp xúc
với các trò đó đâu. Bây giờ thì tôi toàn đi trượt tuyết =))))

_Há, thôi để tí em dạy anh. Hâhha

My cười lớn, ừ thì có gì ngại nhỉ. Ai cũng phải học thì mới biết mà. Coi như
tôi học muộn chút đi -.- khoảng 2h thì tôi với My đi tới sân trượt. Đỗ con R3
ngoài cổng mà bao nhiêu người nhìn ra. Tôi đâu muốn nổi bật, nhưng mà hết xe
đi rồi. Có lẽ sắp tới phải mua con khác đi cho bình dân.

Đi vào sân thì thấy cũng đông, đa số là học sinh như bọn tôi. Mấy tốp đang
rồng rắn lối đuôi phi lên mấy cái dốc. Nhìn họ trượt trông đơn giản thật.

Lấy 2 đôi giày tôi cả My đi vào, vịn tay vào vai My. Tôi đứng lên như một vị
thần, rồi ngã cái BỘP. Mông tôi đau ê ẩm, lũ nhóc con ngồi xung quanh cười ầm
cả lên. Phủi đít đứng dạy k thể nhục nhã như thế được. Vừa bím tay đứng dạy
tôi thả tay đi từng bước chậm chậm, rồi lại Rầm. Hạ sàn T.T

My dạy tôi một lúc thì tôi có thể đứng được, còn trượt thì không =))

_Bám vào vai em, em kéo anh trượt. My cười như bắt được mùa.

_Thôi anh sợ lắm. Tôi đùn đẩy.

_Đi không ngã đâu, My đặt tay tôi lên vai rồi phóng luôn không cần đợi tôi
đồng ý.

Tôi hò tôi hét như đang đi tàu cảm giác mạnh vậy, mọi người trên sân đều nhìn
tôi cười. Đi một lúc thì tôi cũng học cách đủn chân, đang đi thì Uỳnh.

Một thằng nào đó đi rất nhanh va thẳng vào tôi. Tôi ngã ra đất quay vài vòng,
tệ hại hơn là My, em bị ngã dê một đoạn dài ở sân. May là mặc quần thể thao
không thì đi hết cả cái quần. Ôm cái người suýt xoa và đau, thằng kia quay lại
với dáng vẻ tự đắc.

_Cu không biết đi thì lần sau ở nhà tập đi nhé. Để gái kéo không biết nhục à?
Haha

Đã gây ra vết thương cho tôi thì không sao. Nhưng nhìn My đang ôm chân vì đau
thì máu điên của tôi nổi lên. Tôi ngước đôi mắt đang đỏ ngầu lên nhìn nó.

MÀY QUẢ NÀY XONG RỒI !


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #51