46:


Người đăng: nguyenphuong01234

Chương 46:

Chán đời, tôi trả còn tâm trí nào để học. Lên lớp vớ cái cặp rồi đi về trong
sự lặng lẽ. Thằng Hưng với thằng Sơn hỏi han nhưng cũng chỉ nhận lại ở tôi cái
lắc đầu.

Phóng xe về nhà, tôi ném cái cặp xuống giường. Vắt tay lên chán suy nghĩ như
một cụ già, vì sao em có thể tát tôi khi không hiểu nguyên do xuất phát. Hay
tại tình yêu của chúng tôi chưa đủ lớn để tạo niềm tin. Có lẽ thời gian này
tôi phải suy nghĩ về tất cả.

Điện thoại tôi reo liên hồi vì những cuộc gọi của Mai. Có tất cả hơn 20 cuộc
gọi nhỡ và 10 tin nhắn, tất cả chỉ hiện ngoài màn hình chứ tôi cũng không dám
mở ra xem.

Bật máy lên làm vài ván LOL, thực sự tôi không nghiện game. Nhưng có lẽ lúc
này thế giới ảo sẽ giúp tôi tạm thời quên thế giới thật.

Ngày hôm sau đi học. Tinh thần của tôi cũng tạm ổn hơn trước, nhưng nó đã bị
vùi lấp khi tôi bước vào lớp. Mai đang ngồi nói chuyện vui vẻ bên thằng Duy.
Tôi ném cặp vào chỗ rồi sọc tay túi quần đi ra khỏi lớp. Xuống sân tìm một cái
ghế đá để ngồi, có lẽ tôi đang tránh mặt Mai. Và tôi cũng sợ khi nhìn thấy em
thân mật với thằng Duy.

Bất chợt thằng Hưng ở đâu ngồi phịch xuống cạnh tôi.

_Mày mấy hôm nay làm sao thế? Nó thắc mắc.

_Không sao cả! Tôi trả lời bâng khuâng.

_Hình như mày với Mai cãi nhau đúng không? Nó hỏi tôi.

_Không như mày nghĩ đâu. Tôi Đan tay vào nhau rồi chống khuỷ tay xuống đầu
gối.

_Dù gì cũng là bạn. Mày kể thử không may tao giúp được mày. Nó nói

_Thôi cũng được. Mày nghe thử rồi cho tao lời khuyên.

Rồi tôi kể cho nó mọi chuyện, từ lúc tôi bị gây sự ở căng tin rồi bắt gặp
thằng Duy ở nhà vệ sinh. Đến khi tôi bị dính cái tát từ người tôi yêu nhất đó
là Mai.

_Đm thằng chó, để tao gọi mấy thằng đánh chết mẹ nó đi. Thằng Hưng tức tối.

_Đánh để rồi Mai lại nghĩ là tao làm à? Mày đừng khiến mọi chuyện rắc rối thêm
nữa. Tôi ngăn nó lại.

_Thế mày cứ để nó muốn làm gì thì làm à?

_Ròii cũng đến lúc tao lật bộ mặt thật của nó. Mày yên tâm.

_Ừ, nhưng cẩn thận. Để đến lúc nó cướp mất Mai rồi mày mới hối hận.

Đúng rồi, sao tôi có thể để mất người yêu mình được. Dù gì tôi cả mai cũng là
vợ chồng chưa cưới mà. Còn bố mẹ vợ tôi hậu thuẫn sau lưng mà. Nhưng trước hết
tôi muốn tạo một màn kịch để hạ bệ màn kịch của thằng Duy.

Đi lên lớp với khuôn mặt đăm chiêu, cả ngày hôm đó tôi cứ suy nghĩ để có một
kế hoạch hoàn mỹ nhất. Cái gì cũng có giá của nó. Thời gian đó cũng là thời
gian Mai xa cách tôi dần dần.

Lúc ra về, tôi không ngờ được chính mắt mình đang trông thấy Mai đang ngồi sau
xe thằng chó kia. Cũng SH, cũng sành điệu, đẹp trai. Trả khó để nó lấy lòng
một cô gái bên cạnh.

Đang đi suy nghĩ thì tôi nhận được một tin nhắn.

"Đến khu xxx một mình, nếu mày không muốn Mai xảy ra chuyện"

Tin nhắn đến từ một số máy lạ. Chắc chỉ có thằng Duy, nó mới có thể làm chuyện
đó và có số điện thoại của tôi.

Rút điện thoại ra tôi điện ngay cho chú Đ, trợ lý cấp cao của bố tôi. Người
nhận trách nhiệm giúp tôi trong mọi trường hợp.

_Chú ơi, bạn con gặp chuyện. Còn cần ít người đến khu xxx gấp. Tôi hớt hải

_Được thôi, 20 phút nữa chú sẽ cho người đến. Chú Đ quả quyết.

Tắt điện thoại tôi gọi lại luôn cho Mai. Tiếng của chị tổng đài trả lời khiến
tôi lo lắng hơn. Phi xe đến nhà Mai thì mấy cô cũng kêu chưa về nhà.

Trả đợi được nữa, tôi phóng xe như điên đến khu xxx. Nơi này đang thi công dự
án khu đô thị nhưng đang trong quá trình chờ rót vốn lên vẫn chưa thi công trở
lại.

Không mất quá nhiều thời gian để tôi phóng lại khu nhà đang xây. Tôi đưa mắt
liếc nhìn xung quanh nhưng vẫn chưa xác định được Mai đang ở đâu.

Bất chợt hơn 10 mấy thằng cầm tuýp sắt, kiếm nhật phớ đi ra từ hai bên khu
nhà.

_Hâhha, không ngờ có anh hùng một mình đến cứu mỹ nhân thằng kìa. Thằng cầm
đầu săm đầy người lên tiếng.

_Chúng mày đang giấu Mai ở đâu? Chúng mày muốn cái gì đây? Tôi cáu gắt.

Chưa bao giờ tôi cảm thấy mình nóng giận như vậy. Cảm giác sợ mất đi thứ quan
trọng nhất cuộc đời đang bủa vây lấy tôi. Tôi gần như một con hổ có thể giết
bất cứ ai lúc này.

_Xin lỗi, nhưng bọn tao không giữ công chúa của mày. Nhưng mày yên tâm, cậu
chủ tao sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt. Hahaha

_Mẹ kiếp, chúng mày mà đụng đến một sợi lông của Mai thì đừng hòng sống ra
khỏi cái đất này. Tôi nói

_Nhãi con, mày lo cho thân mày trước đi.

Nói rồi thằng đầu trọc cầm tông chém thẳng đầu tôi. Lách người tránh sang một
bên. Nó định vung phớ chém bồi thêm một cái thì tiếng ô tô ở đâu tiến lại.

Hai chiếc oto 8 chỗ đen xì đỗ chắn đằng sau và đằng trước vòng chiến. Người
của tôi đã đến kịp. Trên xe 16 người mặc vét đen đeo kính đen nhảy xuống. Mỗi
người tay đều trang bị một vũ khí. Đây đều là đội đặc biệt của công ti vệ sĩ,
ai lấy đều to con. Họ được giao nhiệm vụ trực thuộc bảo vệ bố mẹ tôi mỗi khi
họ đi công tác.

Lúc này mặt mũi bọn kia sám sịt lại, cầm tay thằng tuýp của một anh đưa cho
tôi. Tôi hét lên như khai màn cuộc chiến.

_Lên hết cho tôi...

Cả 16 cái bóng đen cùng lao lên một lúc, tôi cũng cầm tuýp đi từ từ phía sau.
Trong lúc hỗn loạn tôi tiến lại đằng sau thằng đầu trọc. Vung một tuýp vào đầu
khiến nó đổ xuống đất như cây chuối. Cứ thế tôi tiến tới bồi thêm hai tuýp vào
phần người của nó.

Máu chó của tôi như nổi điên lên, tôi lao vào đập hết những thằng trong vòng
chiến. Nhẹ thì bị tuýp đập bầm tím người, nặng thì bị ăn một vài vết chém.

Cuộc chiến kết thúc, máu loang nổ dưới đất. Nếu cứu viện không đến kịp chắc
tôi phải nằm xuống ở đây rồi. Tôi không nghĩ thằng Duy chơi một đòn hiểm như
vậy.


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #46