Người đăng: nguyenphuong01234
Chương 35:
Dần dần sự xuất hiện của tôi bên cạnh người có biệt danh " Chị Hai " thường
xuyên và đều đặn hơn. Mai cũng k còn đi bắt nạt người khác nữa mà thay vào đó
là sang lớp tôi hành tôi =))) những người ghét tôi cũng dần dần tăng lên, nhất
là khối trên với nhiều đối thủ nặng kí. Thằng Thiện con trai của ông giám đốc
trong tập đoàn nhà tôi thì cay ghét tôi ra mặt. Cứ khi nào Mai k đi cùng tôi
là nó kiếm cớ gạ gẫm gây sự. Tôi vẫn nhường nó, chưa phải lúc tôi nộ thân
phận.
_Minh ra đây với e tí. Mai chạy vào lớp kéo áo tôi.
_Từ rách áo anh bây giờ.
Tôi cũng trả nhớ từ lúc nào mà chúng tôi thay đổi cách xưng hô. Từ hôm ở trên
cầu tôi cũng k đến bar gặp Mai nữa.
Mai dẫn tôi đến hồ bơi của trường, em thọc chân xuống nước nhưng vẫn ngồi trên
bờ.
_Minh này, ngồi xuống đây e bảo. Mai vít áo tôi để ngồi xuống cùng em.
_Hôm nay ls mà nhõng nhẽo thế? Tôi cau mày.
_Hì, nhõng nhẽo với mỗi a thôi. Mai ôm tay tôi lắc lư
Đúng thật, trong trường vẫn là một con hổ trước mặt mọi người, nhưng trước mặt
tôi vẫn nhõng nhẽo như một đứa trẻ con vậy.
Chúng tôi cứ ngồi nói chuyện vớ vẩn. Chủ yếu toàn chêu chọc nhau. Tình cảm của
chúng tôi cũng đã chín, rồi đến một ngày nào đó, tôi sẽ thổ nộ với Mai. Có rất
nhiều người bảo tôi đa tình, tôi cũng k giải thích được kp tôi đã quên Hoa. Mà
là tình cảm tôi cả Mai đang lớn dần lên thôi.
Ngày hôm đó tôi k thể quên được, ngày mà một cuộc chiến nổ ra, cuộc chiến của
những cậu nhóc nhưng lắm quyền lực trong tay. Sóng gió mới bắt đầu khi tôi
chuẩn bị bước sang 17..
Bắt đầu từ chuyện nào nhỉ. Một ngày đẹp trời, hôm đó là ngày Mai nghỉ học, em
phải đi cùng bố mẹ đến một buổi tiệc quan trọng của công ty. Mai nghỉ học cũng
đồng nghĩa với việc k ai bảo kê cho tôi, kẻ thù của tôi ơ trường rất nhiều.
Một thằng mặt mũi k có tên tuổi như tôi, bỗng dưng là chủ đề nóng khi là hình
bóng của một tiểu thư hạng bậc nhất của Hà Thành thì đó là một điều k thể chấp
nhận được.
Ngay tiết ra chơi đầu tiên, phiền phức đã đến. Như mọi khi tôi vẫn ngồi trong
lớp chém gió với hội thằng Sơn và thằng Hưng. Lúc sau một đám con trai kéo đến
trật kín cửa lớp tôi, đứng đầu là thằng Thiện và một vài thằng khối 12. Chúng
nó cũng nể mấy thăng lớp tôi lên chỉ dám đứng trên bục giảng mà k dám nhào
xuống ngay.
_Chúng m làm loạn ở đây hả? Thằng Hưng cầm đầu đám con trai đứng lên.
Tôi vẫn chưa rõ xuất thân của thằng Hưng nhưng nó k phải dạng vừa.
_Klq đến m Hưng, để t giải quyết chuyện của t. Thằng Thiện đứng đối mặt với
thằng Hưng.
_Nếu m muốn thì nhào vô đây. Lớp tao mà phải cúi đầu trước đám cm chắc. Hưng
đáp
_M đừng để t phá vỡ tình cảm giữa hai nhà. Đừng thách tao. Thằng Thiện chỉ
thẳng mặt thằng Hưng.
_Xin lỗi bố m chưa đủ tuổi để kết giao với nhà tao. Nhà m chỉ bám đít nhà Phạm
Nhật thôi. Thằng Hưng sách cổ thằng Thiện lên
Bất ngờ thằng Thiện tung một đấm giữa mặt thằng Hưng, do bất ngờ k kịp tránh
vì tay đang nắm áo thằng Thiện. Thằng Hưng ngã lại đằng sau, ngồi đằng sau tôi
quan sát hết mọi việc. Nhưng tôi k muốn ra mặt, vì nếu tôi ra mặt, nhiều mối
quan hệ tiền tỉ sẽ bị cắt đứt hết trong giây lát. Và tất nhiên những người
thiệt hại là chúng nó. Nhất là thằng Thiện, bố nó có thể thất nghiệp như chơi.
Thằng Sơn đằng sau đỡ thằng Hưng đứng dạy, lúc này thằng Hưng sôi máu. Đám này
đứa nào cũng võ nghệ đầy người, vì cno đều được đào tạo mọi loại bài bản từ
nhỏ, k thể xem thường được.
_Nhảy hết vào cho tao chúng mày. Hưng hét lên.
Cuộc chiến bắt đầu, tôi đoán hai thằng này có hiểm khích từ trc lên nhân cơ
hội này thanh toán nhau luôn. Cả một đám nhảy vào đánh nhau loạn xạ, tôi còn
trả nhận ra đâu là bạn và thù. Nhưng k thể chống mắt đứng nhìn được, quan sát
thì thấy thằng Thiện cả thằng Hưng đang đấm đá gần bảng. Nếu các bạn hỏi tôi
sẽ trả lời luôn là lớp tôi rất rộng, trong khi một lớp chỉ gồm 20 người mà
thôi. Lên diện tích đánh nhau thoải mái cho gần 20 con người này.
Chạy ngay đến chỗ thằng Thiện, một cú đá xoáy 360 thẳng vào gần phần đầu khiến
nó ngã ra choáng váng. Đúng lúc đó 4 ông bảo vệ đi lên tóm hết cả lũ lại.
_Chúng mày định làm loạn hết ở đây à?
Về hết phòng giám thị cho tôi. Tiếng ông giám thị đằng sau 4 ông bảo vệ quát
lên.
Tôi thì chưa biết sự đáng sợ của lão này nhưng mấy đứa đều xanh lè hết cả mặt
mày lại. Trả còn hổ báo như khi đánh nhau nữa..
Tại phòng giám thị, gần 20 con người đang đứng xếp một hàng dài..
_Lý do đánh nhau của các cậu là gì? Nói. Ông đập cái thước xuống bàn.
_Mấy cậu lớp 12 cũng ùa vào đánh nhau. Các cậu đừng tưởng là con sếp này sếp
nọ mà muốn vào đây làm gì thì làm. Muốn tôi gọi cha ông các cậu lên đây uống
nước chè hết k?
Nói đến đây thằng nào cũng xanh lè mặt, thảo nào chúng nó sợ đến thế, nếu các
bô lão phải lên trường gặp nhau vì mấy cậu quý tử làm loạn thì hay lắm đây.
_Các cậu về viết bản kiểm điểm, xin chữ ký phụ huynh. Tối nay tôi sẽ tra danh
sách gọi cho bố mẹ từng người một để kiểm tra và nói chuyện này. Lần sau còn
lặp lại tình trạng này thì đừng trách tôi. Giải tán.
Tiếng ông giám thị át hết đi hồn vía tất cả.
Tôi định đi về lớp thì ông giám thị lại quát.
_Cậu Minh đứng lại, tới phòng HT có việc.
Ông nói xong cũng rút vào trong ghế ngồi. Trả biết ông cậu làm gì tôi nữa đây.
Tại phòng HT....
_Cậu, có việc gì gọi cháu. Tôi xưng hỏi thẳng vì k có ai.
_Chuyện của cháu ta biết hết rồi. Ông cậu trầm tư.
_Ơ, cháu có chuyện gì đâu.
_Chuyện về cô tiểu thư nhà Nguyễn Phương. Cháu định che giấu mãi sao?
_À, cháu nghĩ che giấu thì mới yên ổn và mọi người sẽ đối xử với cháu thật
lòng hơn. Tôi trả lời.
_Cháu ngây thơ quá, ở môi trường này. Nếu cháu k tiết lộ sớm thân phận. Những
người khác sẽ còn gây phiền phức với cháu. Và khi chuyện lớn xảy ra, đến bố
cháu cũng sẽ bị cuốn vào đấy.
_Ơ, tại sao ạ?
_Mọi người lẻ đây đều có liên kết với nhau. Ví dụ tập đoàn ABC của Phạm Nhật
thì thường có đầu tư rất nhiều các công ti và dự án khác nhau. Nếu cháu xảy ra
chuyện, tất cả những thứ đó sẽ đổ vỡ hết, hiểu chứ?
_Để cháu suy nghĩ. Cháu chào cậu.
Điều cậu nói rất đúng, tôi k thể để chuyện của tôi ảnh hưởng đến làm ăn và các
mối quan hệ ngoài luồng của bố mẹ. Tôi phải làm sao đây...