3:


Người đăng: nguyenphuong01234

Chương 3:

Mở mắt ra thấy căn phòng toàn màu trắng. Biết là tôi đang nằm trong một bệnh
viện nào đó. Cố gượng dạy mà đầu đau như búa bổ. Chưa thể nhấc nổi cái thân.
Một lúc sau có một người đàn ông tiến vào. Vừa nhìn thấy tôi tỉnh ông liền vui
mừng chạy thẳng ra ngoài. Chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, nằm một
lúc sau thì người đàn ông đó đi vào theo sau là một người phụ nữ đang ôm miệng
khóc. Đến giường người phụ nữ càng lấc lên. Người đàn ông ân cần đỡ tôi tự vào
gối ngồi dạy
_Con tỉnh rồi à? Con cảm thấy sao rồi?
_Vâng cháu đỡ hơn rồi, mà cháu bị sao mà lại vào viện vậy?
_Cháu không nhớ gì à, ta đang lái xe thì cháu chạy qua đường làm ta tông vào
cháu, may mắn cháu chỉ bị chấn thương nhẹ, nhưng đó là một điềm may quả gia
đình ta. Ta k ngờ có một ngày ta đâm xe vào con đẻ của mình hahaha. Cuối cùng
chúng ta cũng tìm được con rồi. Nói gì đi em, gặp con sao cứ khóc suốt vậy
_Chú vừa nói gì, cháu cháu là con đẻ của chú sao?
_Huhu, đúng vậy, con là con trai ta, con trai thất lạc 16 năm của ta, con có 3
nốt ruồi ở lưng hình tam giác, nhóm máu của con trùng khớp với ta, hơn nữa khi
ta xét nghiệm ADN thì hoàn toàn phù hợp. con chính là con trai ta. Người phụ
nữ vừa khóc vừa nói.
_Chuyện còn dài lắm, lúc nào ta sẽ kể cho con nghe, hiện giờ con đang sống với
ai, con có bố mẹ k?
Nghe xong tôi k tin nổi, bố mẹ ruột tôi đang ở trước mặt tôi, sao bao nhiêu
việc bố mẹ nuôi dành cho tôi. Tôi căn thù họ, sao k nói sự thật cho tôi biết
chứ. Lúc đó não tôi tự điều khiển cái miệng, tôi k cần suy nghĩ mà trả lời họ
ngay
_K, Con k có bố mẹ
_Hả, vậy à, vậy càng tốt, chúng ta cũng đỡ khó xử hơn nếu con có bố mẹ, những
người đã trộm con từ chúng ta.
_Sao, con bị trộm, là thật ư? Không phải bố mẹ đã bỏ rơi con chứ?
_K, năm đó ta đang có một dự án lớn. Đúc lúc đó mẹ của con cũng chuẩn bị sinh
ra con. Nào ngờ hôm mẹ đẻ ra con, do ta quá bận mà k thể đến được. Một kẻ thù
cạnh tranh của ta chắc đã bắt cóc con. Từ đó hai người bọn ta tìm kiếm con
nhưng k thể nào thấy con đc. Ai ngờ hôm nay hai chúng ta đi du lịch ở đây lại
tìm được con. Ông trời thật là có mắt mà, cuối cùng gia đình chúng ta lại được
đoàn tụ

Nói xong 3 người gia đình tôi ôm nhau khóc trong nức nở. Sau 3 ngày nằm viện
bố tôi xin cho tôi suất viện, mẹ tôi thật sự yêu thương tôi, mẹ chăm sóc từng
tí một khi tôi đang nằm viện. Tôi cuối cùng cũng biết được hơi ấm gia đình là
ra sao. Ra đến cổng việc tôi há hốc mồm khi bố đang lái chiếc BMV X6 đón 2 mẹ
con. Bước vào xe trong sự thoải mái nhất. Cuộc đời tôi sẽ rẽ ra một trang
mới....


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #3