108:


Người đăng: nguyenphuong01234

Hai cậu dừng lại ! Lan đừng giữa hai thằng cản ra. Thằng kia răng cắn chặt vào
nhau nhưng hình như không dám bật Lan, còn tôi thì khác. Tôi cầm tay Lan kéo
lại đằng sau bằng một khuôn mặt vô hồn, Lan mở to mắt há mồm nhìn tôi không
dám phản kháng.
_Đứng im đi. Tôi nói với Lan khi cô ấy đã đứng đằng sau tôi, tay tôi vẫn chưa
buông. Lan ngoan ngoãn như một con mèo con vậy. Cả lớp trả ai dám can dự vào
mà chỉ đứng theo dõi.
_Tao cho mày một cơ hội cuối, một là xin lỗi tao, hai là mày sẽ không còn cơ
hội nào nữa. - Tôi nói.
_Thằng nhà nghè.... " Bốp ". Chưa kịp nói hết chữ nghèo thì nó bị tôi tung một
cú đấm mạnh vào mặt, nó ngửa xuống đất. Bọn trong lớp thì bắt đầu loạn lên,
Lan đứng đằng sau há hốc mồm vì bất ngờ. Mấy thằng đứng ngoài cửa chạy vào để
xem thằng bạn nó, có tất cả năm thằng.
_Chúng mày muốn giống nó không ? - Tôi hỏi.
Bọn kia không nói gì mà lùi lại đỡ thằng kia dạy. Tôi không có hứng đánh nhau
nên đi lại vào trong bàn ngồi. Thằng kia cũng được đưa về chỗ, Lan thì đứng
nhìn tôi chằm chằm rồi lắc đầu nói nhỏ :
_Con người lạ lùng.
Mấy tiết sau thì thằng củ chuối kia không dám động đến tôi nữa. Vừa chống đánh
dứt tay, tôi liền xuống lấy xe đến bệnh viện huyện. Đến nơi thấy cửa phòng Hoa
mở toang, tôi bước vào trong mà tim đập thình thịch, hồi hộp đến ngột thở.
_Ơ, Anh Minh.
Hoa vừa nhìn thấy tôi thì ngạc nhiên lắm. Cũng gần hai năm rồi chưa gặp lại
nhau, trông tôi giờ cũng khác xưa rất nhiều.
_Em đỡ hơn chưa. - Tôi cởi cặp rồi ngồi xuống cạnh em.
_Người tối qua đưa em vào đây là anh à?
_Ừ, là anh.
Tôi vừa dứt câu thì Hoa oà khóc ôm chầm lấy tôi. Em cứ rúc vào ngực tôi nức nở
:
_Anh có..hức.. biết, anh đi em khổ lắm! Huhuhu.
_Anh xin lỗi, đừng khóc nữa, nín đi. Kể cho anh nghe người đàn ông tối qua
đánh em là ai? - Tôi xoa đầu em hỏi.
Hoa rời ngực tôi rồi lau nước mắt, em sụt sịt mấy cái cho bình tĩnh rồi bắt
đầu kể.
_Bố mẹ em và bố mẹ anh ta ép hai đứa lấy nhau. Em không đồng ý lên bỏ nhà trốn
ra ngoài sống, hôm qua anh ta tìm thấy chỗ em ở liền ép em phải về nhà. Em
phải làm sao đây hả Minh? Huhuhu.
Kể xong Hoa lại rớt nước mắt, may phòng chỉ có mỗi mình Hoa nằm không thì mọi
người lại tưởng tôi bắt nạt em. Cũng thật tội nghiệp, tại sao mà bố mẹ em lại
bắt em phải lấy một người mà em không yêu.
_Bây giờ em có ý định làm gì không ? - Tôi hỏi.
_Mấy hôm trước em ở nhờ nhà bạn, nhưng bây giờ bị phát hiện rồi em không còn
biết phải đi đâu.
Tôi ngồi trầm tư suy nghĩ, rồi tự dưng Hoa chủ động vòng tay ôm tôi. Cứ mặc kệ
để em ôm, chưa biết chỗ nào để em có thể ở tạm.
_A, có cách rồi ! - Tôi tươi cười.
_Có cách gì ? - Hoa hỏi tôi. _Bây giờ em về quán karaoke của anh ở tạm. Em làm
thu ngân ở đó luôn, tạm thời cứ vậy đi. Mấy hôm nữa khỏe anh đưa em về nói
chuyện với bố mẹ em.
_Hì, cảm ơn Minh. Lúc nào có anh em cũng cảm thấy an toàn.
Em tiếp tục rúc vào ngực tôi. Tôi cứ để vậy rồi đưa tay xoa đầu em. Tôi chưa
thể hứa với em điều gì, nhưng chắc chắn tôi sẽ mãi bảo vệ em.
_Em khỏe chưa? Anh làm thủ tục xuất viện cho em.
_Vâng.
Tôi gọi bác sỹ đến kiểm tra cho em lẫn nữa. Bác sỹ nói mọi thứ đều ổn và tôi
có thể đưa em xuất viện. Tôi hoàn tất thủ tục rồi về phòng dẫn em đi. Vừa đi
xuống dưới sân thì bắt gặp Lan đi ngược hướng với tôi, Lan nhìn thấy tôi đi
với Hoa xong mặt hơi trùng xuống, mắt đượm buồn rồi bước thẳng. Tôi đang đi
với Hoa nên không quan tâm mà đi ra lấy xe luôn. Hoa nhìn thấy con xe đạp tôi
đi thì thắc mắc hỏi :
_Xe trước của anh đâu? - Ý em hỏi con R3 của tôi.
_Anh bây giờ cũng trả biết nó ở đâu luôn. - Tôi nhìn em gãi đầu. Em cũng phì
cười rồi ngồi lên xe. Đạp xe trở theo gái xinh đi đường làm cho bao nhiêu
người nhìn ghen tị. Hoa vẫn ôm eo, đầu dựa vào lưng tôi. Tôi đi rẽ vào con ngõ
nhỏ sau trường để đi tắt ra quán, đột nhiên có hai xe máy đi từ ngoài vào đầu
ngõ chặn ngang đường. Biết không phải điềm lành tôi quay đầu xe định chạy ra
đường lớn thì không kịp. Thằng đàn bà tối qua đèo một thằng nữa chắn lối thoát
cuối ngõ. Hoa hoảng sợ bám chặt vào eo tôi. _Con đĩ kia, mày dám bỏ tao theo
trai à? Hôm nay tao bắt mày về xem mày nói chuyện sao với bố mẹ mày. - Thằng
hôn phu của Hoa chửi luôn. Tôi vội vàng kéo Hoa xuống khỏi xe để em đứng sau
tôi. Khu này quá trật hẹp để chiến đấu, rồi lại vướng thêm Hoa thì khó mà
thắng được.
_Tôi sẽ không bao giờ lấy người như anh. Đừng mơ tưởng đến chuyện chạm được
vào người tôi. - Hoa gào lên trong tức giận và sợ hãi.
Tôi nghe cũng hiểu ra lý do kiến Hoa tránh xa thằng kia. Nhưng trước hết phải
thoát ra được chỗ này mới tính đến chuyện tính sổ với gia đình thằng kia.
Không thì tôi cũng vào viện còn Hoa tôi chẳng dám nghĩ nữa.
_Không phải sợ, anh sẽ bảo vệ em. - Tôi đáp.
_Giờ này vẫn tỏ ra anh hùng cứu mỹ nhân à? Tối qua cắn trộm tao. Bây giờ tao
xem mày cứu nó kiểu gì. - Hăn đe dọa.
_Mày chuẩn bị rủ cả nhà mày ra đường nhặt lá đá ống bơ đi là vừa. - Tôi cười
nhếch mép.
_Đánh chết mẹ nó đi.
Được hạ lệnh, hai thằng chắn trước mặt tôi lao vào. Tôi đẩy Hoa lép lại đằng
sau rồi tung cú đá quét không khiến cả hai thằng lùi lại. Vừa hạ được chân
phải xuống tôi quay người dùng chân trái đạp vào ngực một tên khiến nó lùi lại
mấy bước. Dính đòn, tên đó phát điên lao thẳng vào tôi tung đấm. Khi nắm đấm
vừa đến, tôi cúi người xuống đấm một cú vào mạn sườn, nó chưa kịp đứng cho
vừng thì ăn thêm một đấm của tôi vào dưới cằm. Tên đó ngửa đầu vung máu ngã
xuống đất bất tỉnh.
Thấy vậy cả ba thằng chúng nó cùng lao tới. Tôi thì không ngại nhưng còn vướng
một cục nợ to đùng phía sau.
_Chạy ra đường to gọi người đi Hoa. Nhanh lên.
_Không !
_Nhanh lên.
Không còn thời gian đôi co. Tôi bỏ xe lại kéo Hoa chạy về phía trước vì chỉ
còn một thằng. Tôi nhanh chân đạp vào bụng nó cho Hoa chạy trước rồi chắn
thằng đàn bà với thằng đệ nó lại.
_Tao xem mày anh hùng được đến bao giờ.
Thằng kia nói xong xông tới đấm tôi, tôi vừa kịp gảy đòn của nó bật lại thì
dính một đạp vào bụng của thằng khác. Thằng bị tôi đạp ban đầu cũng vừa tỉnh
lại, bây giờ là ba đánh một.
_Một thằng oắt con.
Nó và hai thằng đệ tiếp tục dùng đòn hiểm nhằm vào những chỗ khó đỡ. Cái ngõ
thì hẹp khiến tôi không dùng được đòn diện rộng, chỉ đỡ đòn và né. 5 phút trôi
qua chưa thấy Hoa đâu, người tôi bắt đầu thấm mệt.
_Này thì bướng.
" Bốp ". Tôi bất cẩn dính trọn một đấm vào mặt say sẩm mặt mày. Chưa kịp bình
tĩnh lại thì ăn thêm một đạp, từ nãy dính khá nhiều đòn rồi.
_MẤY THẰNG KIA DỪNG LẠI ! Giật mình quay lại đằng sau. Hoa đang dẫn hai anh
thanh niên chắc tìm được ngoài đường đến sau lưng tôi. Ba thằng kia thấy có
người liền lấy xe rút. Tôi mệt quá ngồi phệt xuống đất thở.
_Minh, anh có sao không? - Hoa lại đỡ tôi dạy.
_Hai em làm sao để chúng nó chặn vậy. - Một anh tò mò hỏi.
_Chuyện riêng thôi ạ ! Em cảm ơn anh nhiều lắm. Bọn em về trước đây ạ !
Chào tạm biệt hai anh kia, tôi lấy xe đèo em về quán karaoke. Em đi đường vừa
đi vừa khóc làm tôi khó chịu.
_Sao em khóc mãi thế?
_Híc, em sợ anh bị làm sao thì em hối hận cả đời.
Lúc đó nghe em nói tôi thấy mủi lòng, vì em lo cho tôi thôi mà. Tự hứa với bản
thân sẽ chăm sóc em thật tốt, không để em phải bị ức tiếp nữa. Về đến quán,
tôi dắt tay em sang nhà hàng rồi dặn dò em. _Em ở đây ăn uống rồi ngủ cho
khỏe. Anh về nhà cho bố mẹ đỡ lo rồi chiều anh qua.
_Vâng. -Em ngoan ngoãn đáp. Nhìn khuôn mặt xinh xắn mà mắt mũi tèm nhem vì
nước mắt. Tôi gọi quản lí nhà hàng lại rồi dặn dò kĩ lưỡng để mọi người chăm
sóc em. Khi đã an tâm tôi mới đi bộ sang quán karaoke, tôi vào thẳng phòng
quản lí tìm lão kia.
_Anh. - Tôi chào lão một cái rồi nằm vật ra ghế sopha.
_Minh, sao nhìn mày trông yếu thế. - Ông hỏi rồi cầm cốc cafe lên uống một
hụm.
Tôi bật dạy vò đầu bứt tai mà chưa nghĩ được giải quyết. Ông cứ nhìn tôi cười
mà không thèm hỏi thăm, cuối cùng tôi quyết định kể cho ông quản lý nghe
chuyện của Hoa từ đầu đến cuối. Ông ngồi xoa cằm trầm tư như mấy cụ già ngồi
đánh cờ tướng uống nước chè vậy.
_Anh tìm thông tin gia đình và thằng kia cho em. Em về nhà ăn cơm không bố mẹ
mong.
Chào lão xong tôi ra cổng vác xe về. Từ hôm về quê sống thời gian ở nhà cũng
chẳng có nhiều. Tôi cứ mãi trôi nổi theo dòng đời, chẳng biết bao giờ tôi có
được một ngày được bình yên.
Về ăn bữa cơm với bố mẹ và con bé, ăn xong tôi tranh thủ rửa bát cho bố mẹ
nghỉ rồi soạn qua sách vở chút thì có cuộc gọi.
_Alo em nghe. - Là anh quản lí quán karaoke.
_Thằng danh kia vừa đến quán gây sự đòi con Hoa. Anh cho người bắt lại rồi
nhốt trong kho rồi. Mày tới đây xem thử đi.
_Ok em đến ngay. Ván này mày xong rồi !


Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương #108