Người đăng: thaobg1111@
Mơ mơ màng màng không biết qua bao lâu.
Khi Huyền Thiên tỉnh lại lần nữa thì trời đã sáng, hắn cũng quay về trong môn
phái nằm trên giường mình.
- thiên sư huynh, huynh tỉnh rồi sao!
Tại Thiên Long mon, thực lực của Huyền Thiên vượt qua rất nhiều đệ tử ngoại
môn võ giả tam trọng nội khí cảnh, toàn bộ nhờ Huyền Thiên chiếu cố mới miễn
không bị ức hiếp, tiểu chiêu đi theo huyền thiên cho nên dính được quang mang
của Huyền Thiên, hóa giải rất nhiều kiếp nạn.
Cho nên đối với Huyền Thiên, trong lòng tiểu chiêu rất tôn kính.
Huyền Thiên nghi hoặc nhìn tiểu chiêu, nói:
- Tại sao ta ở chỗ này?
Tiểu chiêu nói:
- công tử, tối hôm qua huynh hôn mê trong hàn đàm phía sau núi, chấp sự đi
tuần buổi tối thấy huynh không quay về, hỏi Hoàng Thạch mới biết huynh luyện
kiếm ở tại hậu sơn, cho nên chấp sự đi tuần cứu huynh trở về.
- Phía sau núi?
Trong nội tâm Huyền Thiên lúc này nhớ lại chuyện hôm qua, hắn lẻn vào đáy hồ
bi hôn mê, hắn liền tĩnh tâm lại kiểm tra mi tâm của mình thì phat hiện 1
thanh kiếm nhỏ đen tuyền phát ra hơi thở cổ xua mà tang thương
-tại xao?
muôn vàn nghi vấn hiện lên trong đầu huyền thiên! hắn kiểm tra lại cơ thể của
mình thỳ ngạc nhiên phát hiện tu vi cua hắn vay mà da tăng len lục trọng nội
khí cảnh
Kết quả. ..
Kiếm ảnh chui vào mi tâm của hắn, tuôn ra đại lượng nguyên khí, làm tu vi của
hắn bạo tăng, liên tục tăng lên hai cảnh giới, bước vào võ giả lục trọng cảnh.
- Cái này... Rốt cuộc là giấc mông Nam Kha hay là sự thật?
Trong nội tâm Huyền Thiên kinh ngạc không thôi.
quan sát trong mi tâm có tiểu kiếm
, Huyền Thiên chỉ có thể đủ thông qua tu vi mà phán đoán, tối hôm qua đã xảy
ra tất cả có phải sự thật hay không.
Vừa vận khí thì nội tâm của Huyền Thiên vui vẻ.
Võ giả lục trọng cảnh!
Thật sự bước vào võ giả lục trọng cảnh!
không thể tin nổi chuyện Tối hôm qua đã xảy ra ,mà tiểu kiếm kia rốt cuộc là "
thứ đồ vật " gì? Lại có thể tiến vào mi tâm của hắn?
Huyền Thiên không giải thích được, tại thiên long quốc, cho dù là bảo kiếm
cũng không có nghe nói qua có thể dung nhập vào mi tâm nha.
Trong nội tâm mặc dù vui mừng, trên mặt Huyền Thiên lại không biểu lộ ra chút
nào, hắn biết rõ, đây tuyệt đối là sự việc trọng đại, bộc lộ ra với hắn không
có lợi.
Nhanh chóng điều chỉnh vui vẻ trong lòng, Huyền Thiên nghĩ
: ngày nào ta cũng xuống đó tắm tại xao lan này ta lại gặp chuyện như vậy"
...
Ăn xong bữa trưa, Huyền Thiên vội vã đi Vũ Kỹ Các.
Bí tịch trong Vũ Kỹ Các thường là những mặt hàng đại chúng, tuyệt học chân
chính chưa bao giờ được đặt ở đây, huống hồ với thân phận đệ tử ngoại môn như
Huyền thiên, chỉ có thể xem hạ vũ kỹ bí tịch.
Ngước mắt nhìn lên, đủ loại võ học bí tịch khiến Huyenf thiên thấy chóng cả
mặt.
Chỉ riêng kiếm pháp thôi đã có ba bốn mươi loại, chưởng pháp và quyền pháp mỗi
loại có trên năm mươi, thối pháp hai mươi tám loại, ít nhất là chỉ pháp, chỉ
có tám môn.
Phi Thiên Kiếm Pháp yêu cầu phải có khinh công rất cao, một chiêu một thức nhẹ
nhàng hoa lệ, Thanh Phong Kiếm Pháp hơi thâm ảo một chút, cần phải có năng lực
lĩnh ngộ nhất định, Tung Hoành Kiếm Pháp sát khí hào hùng, tàn nhẫn bá đạo,
thích hợp với những đệ tử tính tình lạnh lùng tu luyện, còn Hàn Phong Thập Tam
Kiếm vẫn xếp trên mấy chục loại kiếm pháp khác, chiêu này sắc bén hơn chiêu
kia, khiến người ta không thể chống đỡ.
Được rồi, chọn Hàn Phong Thập Tam Kiếm.
Im lặng suy nghĩ một lúc,Huyền thiên cuối cùng quyết định lựa chọn Hàn Phong
Thập Tam Kiếm, dù sao khả năng lĩnh ngộ của hắn cũng không tầm thường, tu
luyện kiếm pháp bình thường thì không được thú vị lắm, cũng lãng phí thời
gian, cho nên nếu như phải chọn, vẫn nên chọn thứ tốt nhất.
Còn về quyền pháp, và chỉ pháp, Huyền thiên có yêu cầu của riêng mình.
Hắn thích quyền pháp, nên chọn một môn Kim Cương Quyền, chỉ pháp tương đối
phức tạp khó luyện, e rằng sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện kiếm pháp, cho nên
tạm thời từ bỏ, chú trọng quyền pháp.
Cầm hai cuốn bí tịch trong tay, Huyền thiên đến chỗ trưởng lão thủ các đăng
ký.
Trưởng lão thủ các nhíu mày, khuyên:
Huyền thiên biết đối phương có ý tốt, mở miệng nói:
Trưởng lão thủ các lắc lắc đầu, các đệ tử ngoại môn trước đây ai cũng tràn
ngập tự tin, đang tiếc chỉ có tự tin không thì không đủ, thôi kệ, ta cũng
không có quyền bắt đối phương lựa không được lựa chọn, hi vọng hắn biết khó mà
lùi, đừng để tâm những chuyện vụn vặt.
Nghĩ tới đây, trưởng lão thủ các dặn dò nói:
Quy định của Long Kiếm Môn Các chắc ngươi cũng biết, không được bổn môn cho
phép, không được tự ý truyền thụ vũ học, nếu không phế bỏ võ công là chuyện
nhỏ, nghiêm trọng hơn là bị chém đầu, ngoài ra, trong vòng ba tháng phải đưa
bí tịch phụ bản về đây.
Trưởng lão yên tâm, đệ tử không lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa đâu.
Nhận bí tịch, huyền thiên sải bước rời khỏi Vũ Kỹ Các.
Đệ tử ngoại mônLong Kiếm môn trừ buối sáng và buổi tối phải tập hợp ra, ba
ngày một lần còn phải lên lớp vũ kỹ, thời gian còn lại tự do sử dụng.
Sáng sớm ngày thứ hai, huyền thiên mang theo Tinh Cương Kiếm, đi vào thâm sơn.
Thanh Phong Sơn cao ba ngàn tám trăm mét, sườn núi quanh năm bao phủ mây mù,
mang theo tiên khí cách biệt trần gian. Trừ cấm địa tu luyện của một số trưởng
lão và đệ tử trọng điểm ra, phần lớn không gian trong rừng đều có thể dùng để
tu luyện võ học độc môn.
Mất hơn một canh giờ, huyền thiên mới tìm được một vách núi vắng vẻ.
Vách núi chiếm mười trượng, ba mặt đều là khí trắng, thỉnh thoảng lại hóa
thành thiên quân vạn mã, thỉnh thoảng lại hóa thành triều thủy cuồn cuộn,
thỉnh thoảng lại co vào nở ra, biến ảo vô thường.
huyền thiên tâm sinh cảm khái, hắn cho rằng, trở thành cao thủ chưa bao giờ là
chuyện đơn giản, nhất định phải chịu được tịch mịch, cô đơn, còn những kẻ
thường ngày kêu gào chỉ cần cho hắn một môn tuyệt học là sẽ có thể thành công
hầu như đều là nằm mơ giữa ban ngày.