‘ CHÀO MỪNG ĐẾN TRẠI QUÂN SINH’
‘ Thành lập ngày 2 tháng 9 năm 1010.’
…
Đập vào mắt Vũ là một tấm bia đá lớn được cõng bởi một con rùa khổng lồ nằm
chễm chệ ngay trên sườn dốc. Nó mở mắt nhìn cậu một chút rồi lại nhắm lại,
không ai có thể nhìn ra tia kinh ngạc ngang con ngươi của nó. Vũ cố lách mình
sang một bên. Giờ đây, toàn cảnh khu trại hiện ra trước mắt cậu.
Đó là một thung lũng, lớn hơn cả cái Grand Cayon bên Mỹ, được chia làm nhiều
phần.
Phần phía Đông là bờ biển trải dài, phía Bắc là vùng sương tuyết, phía Nam lại
là vùng rừng rậm nhiệt đới nóng bỏng.
Cậu đang đứng về hướng Tây, theo tầm mắt của cậu, hàng lít nha lít nhít người
đang đi lại trong một khu quảng trường rộng lớn ngay khu vực trung tâm, khu
quảng trường này lại được bao vây bởi hàng sa số các kiến trúc, hang động có,
nhà sàn có, nhà lá có…..
Vũ vẫn đứng đó, từ khi cậu vào, cậu đã cảm nhận được có một đám người đang đi
về phía mình. Dẫn đầu là một cô nàng với nước da rám nắng, mặc một bộ đồ đặc
công đã xé đi vai và phần từ gối trở xuống.
Cô nàng nói với thái độ khá là bực tức:
‘ Người mới sao? Anh em, cho nó vào khu rừng chút.’
Vũ giật ngay.
‘ Đừng có đùa, các bố.’
Ngay từ khi có sức mạnh và khi biết mình nằm trong tầm những người có sức phá
hoại lớn nhất nước và mạnh nhất trong đám trẻ, Vũ đã có một sự tự tin cực lớn,
hay còn gọi là tự đại. Cậu cảm giác đám tép riu này không xứng đáng mình động
thủ, chỉ có những đối thủ nằm trong Lạc Long Quân mới có thể để mình xem
trọng.
‘ Mười ngàn, không, năm mươi ngàn vôn, súng điện!’
Vậy là ngày đầu tiên vào trại của Vũ, cậu đã vào trại thật, nhưng là trại tạm
giam, lý do là chống lại người thi hành công vụ và sử dụng năng lực ngoài khu
cho phép.
‘ Bài học của người Việt Nam, về ý thức, dù sao cậu cũng không nên trọng
thương họ như vậy. Cậu sẽ ở lại đây một tuần để nhận ra và hối lỗi về việc làm
sai của mình.‘
Anh quản ngục đã nói như vậy trước khi đưa cậu vào ngục.
Ngồi nhìn cánh cửa làm từ polime tổng hợp siêu cách điện, Vũ thở dài nhàm
chán, mới ngày đầu đã vào trại tạm giam, sau này sao đối mặt với bác Chiến?
Không nhục mới là lạ. Vậy là cậu tìm cách lập công chuộc tội cho mình.
Ở trong tù, không chỉ có một mình Vũ.
Thuận Phong Nhĩ Sam Đăn, tội nghe lén.
Kẻ Phóng Hỏa Ngô Văn Quốc, tội gây sự đánh nhau.
Và một mỹ nữ, Hồ Mỹ Tâm, tội gây xích mích nội bộ và chống người thi hành công
vụ.
Cùng một số thành phần không nằm trong kế hoạch của Vũ khác.
Ngày thứ ba trong tù, sáng sớm.
Sam Đăn gọi Vũ dậy từ trong mơ màng, đồng thời đánh thức hai tên còn lại là
Quốc và Tâm.
‘ Tối hôm qua tôi nghe được vài thứ, rất hay ho.’
Dòng suy nghĩ chạy qua đầu Vũ, đây là một trong các năng lực của Tâm, tâm linh
giao tiếp, mới ban đầu rất không thoải mái nhưng sau cũng quen dần.
‘ Mày bao giờ chẳng có tin mới, thằng nghe lén, mày chẳng bao giờ được ra khỏi
nơi này đâu.’
Đây chắc chắn là Quốc, chỉ có thằng điên này mới nói với giọng như vậy.
‘ Thì sao chứ, mày cũng chẳng bao giờ được ra khỏi đó đâu, “gà nướng”.’
‘ Mày nói gì?’
Bây giờ là tiếng gầm lên giận giữ, đánh thức cả khu trại giam, Mỹ Tâm đã ngưng
liên kết, như một lời nhắc bình tĩnh dành cho hai thằng này.
‘ Vào việc chính vào việc chính!!’
Liên kết đã mở lại. Thật tuyệt vời là Tâm có thể khống chế năng lực của mình
khá tốt.
Sam Đăn lại mở đầu.
‘ Hai ngày nữa, như truyền thống, các trại trong khu vực Châu Á sẽ tụ hội để
so tài. Năm nay là trại chúng ta tổ chức.’
‘ Nhưng nghe nói, tụi Trung Quốc có âm mưu gì đó, bác Chiến sẽ về nhưng tao lo
bọn Trung Quốc đang gài bác chứ không phải chúng ta, hi vọng các bác đoán
được.’
‘ Lũ khốn đó!!!!’
Nhiệt độ trong trại tạm giam tăng lên một chút, rồi giảm xuống ngay. Trong
phòng Quốc rõ rang có chất ức chế cậu.
‘ Có kế hoạch gì không, quân sư?’
Vũ hỏi dò, Tâm là người có đầu óc tốt nhất trong cả đám, và bàn về âm mưu quỷ
kế thì tụi con gái hơn hẳn đám cơ bắp này. ( Sở Hiên ngoại trừ, Tiêu Hoành
Luật ngoại trừ, Adam …)
‘ Cậu có tự tin đột phá ra khỏi nơi này không?’
Tâm hỏi, dùng một loại giọng tà mị hỏi, đây là lần thứ n trong mấy ngày qua cô
nàng dùng mị hoặc với cậu. Vũ hơi mê muội một chút, rồi thanh tỉnh ngay.
‘ Nếu tui bộc phát, cái tù này không đủ dùng, nhưng thanh thế quá lớn, sẽ bị
túm cổ ngay.’
‘ Thì làm vào phút cuối là được, ở đây chúng ta có Sam Đăn, không lo không
biết tình hình, Quốc và tôi sẽ hấp dẫn người khác, cậu tới là được, bọn chúng
phải ngăn cản một SSS như bác Chiến, chỉ cần một sự thay đổi nhỏ trong chiến
lực hai bên là đã thay đổi cả cục diện.’
‘ Nếu muốn tiêu diệt hệ không gian, chỉ có thể là hệ không gian hoặc mạnh đến
nỗi tác động được hệ không gian.’
‘ Bên Trung chỉ có một tên SS hệ không gian, thêm bốn tên có thể ảnh hưởng
không gian, không tính phần lực lượng chìm, bọn này phải dốc toàn lực để ứng
phó bên kia, cấp S trở xuống, chúng phải toàn lực đối phó với bên Cảnh Vệ Đội,
chứ để Lạc Long Quân đến, chúng chỉ có đường chết.’
‘ Tình huống xấu nhất, là có ý đồ xấu không chỉ là Trung Quốc.’
Tâm dừng lại, không nói nữa, nhưng bọn con trai cũng hiểu rõ tầm quan trọng
của sự việc.
‘ Chúng ta nói với bên người lớn không phải tốt hơn sao?’
Sam Đăn thắc mắc.
‘ Không thể.’
‘ Nếu bên nào có động tĩnh trước, sẽ bị phát hiện, chúng không chắc không có
những năng lực giả như cậu, Sam Đăn, thậm chí, mạnh mẽ hơn nhiều.’
Trò chuyện, bàn bạc thêm một lúc, cả bọn quyết định dưỡng sức cho hành động
ngày mốt.
‘ Không ngủ được à? ‘
Một giọng nữ vang lên trong đầu Vũ.
‘ Mai… có cảm giác rất bất an..’
Vũ trả lời cộc lốc.
‘ Thật bất lịch sự. Ngủ đi, có sức mai mới có thể vượt qua được, bây giờ taho
thức chỉ làm cậu mệt mỏi hơn thôi. Ngủ đi.’
Hai chữ cuối cùng Tâm đã dùng cả năng lực mị hoặc vào. Lần này không như những
lần trước, Vũ không phản kháng nữa mà chìm vào giấc ngủ.