Lẽ Nào Ngươi Đã Có Chồng?


Người đăng: Kayluvhej

Sau khi phục dụng Sinh Đan tầm ít phút, Doãn Hàn cảm thấy cơ thể liền hoàn
toàn bình phục. Nội tâm hắn lúc này chấn kinh rồi, nhưng mặt hắn vẫn không
biểu lộ cảm xúc gì, trừ ánh mắt khẽ lóe lên.

Nguyệt Dung không để ý nhiều liền cười nói:


  • Chỉ cần mấy viên Sinh Đan thì ngay cả mấy cái thần tiên mệt mỏi liền khỏe
    mạnh, huống hồ chỉ là mệt mỏi vô lực phàm nhân thì tính là gì. Uống một viên
    trực tiếp "sống" lại a

Doãn Hàn đang chấn kinh vì tác dụng của Sinh Đan lại nghe lời Nguyệt Dung nói,
nội tâm hắn càng cuồn cuộn sóng. Nếu hắn chưa dùng qua không tin thì thôi,
đằng này chính bản thân kinh lịch phục dụng qua Sinh Đan, há có thể không tin?

Được rồi, hắn thừa nhận cô gái này nói ắt có huyền cơ. Hắn cũng không để ý lời
cô nói thần tiên khỏe lại hay gì, riêng tác dụng "sống" lại đối với phàm nhân
quả là không sai....

Phàm nhân?

Khóe mắt Doãn Hàn co rút, so sánh vầy... ai chả là phàm nhân... nói thế nói
nghe cứ kì kì.


  • Được rồi cô nương khỏe...


  • Gì? CÔ NƯƠNGGGG??


Giọng Doãn Hàn có chút to và cao hơn giọng nói bình thường của hắn, nhất là
khi bị người gọi là CÔ NƯƠNG.

Hắn, Doãn Hàn, Doãn thiếu gia một đại nam nhân thân hơn mét tám, khuôn mặt hắn
tự nhận là được xem đẹp trai, mặc dù có thể khuôn mặt hắn không phải quá cương
nghị dương khí (Là yêu nghiệt thì đúng hơn) nhưng cô gái Nguyệt Dung liền trực
tiếp thăng cấp cho hắn từ "tiểu ca / đại ca / huynh / Hàn Ca" lên danh xưng
"cô nương" thì thật quá sét đánh chết người.

Vì vậy, mặc dù trong cơn sốc tinh thần, hắn chưa kịp để Nguyệt Dung nói xong,
liền cắt luôn lời người ta.

Nguyệt Dung vốn định bảo "cô nương khỏe lại rồi" còn muốn hỏi chút về hoàn
cảnh, tên tuổi, dù sao tâm địa cô gái này rất tốt, ngay cả Sinh Đan cũng mang
cho Doãn Hàn dùng. Không ngờ 'cô nương' kia chưa kịp nghe mình nói hết câu
liền trực tiếp đánh gãy lời mình.


  • Lẽ nào ngươi đã có chồng?, Nguyệt Dung hỏi lại, ngữ khí hơi cao.

Quắt đờ hợi, cô nương thì thôi đi, lại thăng lên "có chồng".

Doãn Hàn hắn liền triệt để im lặng. Mắt cô gái nhỏ tên Nguyệt Dung này tuyệt
đối có vấn đề, mạch não cũng hơi sai sai a. Ngay cả Sinh Đan cũng khác thường,
trang phục khác thường thì cô gái chuẩn xác cũng liền khác người.

Hắn nhìn cô gái, lại nghĩ đến chiếc vòng cổ thần bí, quá trình mình tỉnh lại,
lại nhìn y phục cô gái kia, lại nghĩ về Sinh Đan. Hắn nghiêm túc nghĩ: Lẽ nào
mình bị hôn mê rồi bị ai đó bắt cóc ném đến chỗ này rồi được cô gái Nguyệt
Dung cứu. Mặc dù cô gái kia không tổn thương cơ thể hắn, còn giúp hắn nhưng mà
....

Cô gái này tổn thương lòng tự trọng của hắn!!!!


Đại Soái Ca (Tỷ) Ngạo Khí Vô Thiên - Chương #3