Đói Bụng


Người đăng: Kayluvhej

Doãn Hàn thương tâm, trong lòng một phút mặc niệm cho người anh em bắt đầu.

Nhìn vào gương, vẫn cơ thể cũ, chỉ là người còn vật mất. Cơ thể cũ khiến nam
nhân hâm mộ cùng ghen tỵ, nữ nhân yêu thích.
Vai rộng cơ bắp rắn chắc biến mất. Thay vào đó là eo thon hơn, mông vểnh hơn,
ngực bự ra, vai cũng không rộng như xưa, chân nhỏ hơn dài hơn, cơ bắp biến mất
tích, da thịt trơn nhẵn, trắng trẻo, cộng thêm trương mặt yêu nghiệt. Hắn nhìn
qua đúng là nữ nhân a, chả qua nữ nhân này 101% phần trăm là 'đàn ông', chỉ là
phần vỏ và ruột thay đổi, nhưng nội tâm linh hồn không đổi. Mái tóc ngắn khiến
hắn có vẻ nhìn giống đại soái tỷ.

Hắn thương tâm không lâu, lại nghĩ sẽ có ngày hắn sẽ biến trở về chính mình,
dù sao mấy cái cách Vĩnh Tinh nói có thể khiến hắn tạm thời hoán đổi. Hắn có
thể trở thành cường giả sau này. Tạm thời hắn cần đi tắm.

Sau khi tắm xong xuôi, hắn dùng khăn lau cơ thể. Dù sao đây vốn là cơ thể hắn
nên hắn chả có động tâm hay xấu hổ gì. Lau khô xong hắn liền nhanh chóng xuyên
trang phục mới vào người.

Bộ trang phục này khá lạ nhưng hắn vẫn mặc vào. Nguyệt Dung bảo nơi này có vô
số cách ăn mặc, tuy nhiên áo phông quần lửng kiểu hắn mặc trước đó nàng chưa
thấy bao giờ. Còn có bộ ngực không được che chắn gì cả, cách lớp áo mỏng liền
lộ ra.

Lần này hắn mặc một bộ nhìn khá giống cổ trang nhưng được cách tân lên, không
có chút nào cổ hủ. Người Đại lục Vô Thiên này quả nhiên đủ phóng khoáng! Tuy
nhiên hắn vẫn mê đồ ở Trái đất hơn rồi...

Tắm xong xuôi, cơ thể sảng khoái!

Về đồ lót, nơi Đại lục Vô Thiên này còn không có thiếu thốn, cò đa dạng chủng
loại Doãn Hàn không cần lo lắng.

...

Tắm xong hắn liền đói bụng, lúc nãy có Sinh Đan nên hắn cảm thấy đỡ mệt mỏi,
hắn là phàm nhân, không ăn không được a.

Nhớ lại Nguyệt Dung hướng dẫn trong phòng ngoài hệ thống pháp trận, còn có phù
đưa tin trên bàn nhỏ ở góc trái phòng, chỉ cần cầm phù niệm chữ 'Thực' sẽ liền
có người phục vụ tận cửa. Cái này đã tính vô giá thuê phòng ban đầu. Đồ ăn là
mặc định, nếu cần gọi thêm món thì lúc phục vụ đến có thể bảo bọn hắn, cái này
thì cần thêm tiền bo.

Hắn liền nghĩ tới khách sạn ở Trái đất. Cái này khác nhau ở chỗ, một bên gọi
điện thoại, một bên phù chú đưa tin. Khách điếm này quả nhiên đủ cao cấp.

Ngoài ra có thể xuống sảnh ẩm thực quán ở tầng một. Hiện tại hắn không có
tiền, cho dù hiếu kì thế giới này, hắn cũng chỉ đành gọi món bằng phù mặc định
thôi.

Hắn cầm phù, miệng nhẩm một chữ 'Thực'. Sau đó lá phù liền tan biến dần. Doãn
Hàn nội tâm càng thêm hứng thú thế giới này a. Sau chưa đầy 1 khắc (15 phút)
tiếng chuông cửa reo lên đồ ăn đến rồi.


Đại Soái Ca (Tỷ) Ngạo Khí Vô Thiên - Chương #12