Nhiệm Vụ Đầu Tiên.


Người đăng: huyh0ang2993@

Huyền Nguyên Công Hội, đại sảnh tầng một.

Lê Thành quen đường đi tới quầy lần trước cậu đã tại đó nộp đơn đăng ký hội
viên, ngay lập tức trông thấy người nhân viên trực quầy quen thuộc, có vẻ mỗi
quầy có một nhân viên cố định.

Có vẻ người nhân viên này cũng ngay lập tức nhận ra Lê Thành niềm nở chào:

“Buổi sáng tốt lành thưa ngài, ngài đây là đến lấy thẻ hội viên đúng không ạ?”

“Ừ, ta có chút việc nên quên mất nên bây giờ mới đến lấy.” Lê Thành thành thật
trả lời.

“Không sao thưa ngài, thẻ hội viên của ngài vẫn được Công Hội chúng ta bảo
quản.”

Nói xong, vị nhân viên trực quầy này lục tìm một chút trong ngăn tủ bên cạnh,
lấy ra một cái bằng kim loại màu đỏ huy hiệu, đưa cho Lê Thành.

Bảo với cậu rằng, thẻ hội viên chính là cái này huy hiệu.

Nhìn kĩ cái huy hiệu, Lê Thành chỉ thấy mỗi hai chữ Minh Nhân được khắc nổi ở
trên huy hiệu, chẳng thấy thông tin gì khác, hơi hiếu kì cậu hỏi thêm người
nhân viên trực quầy:

“Không có thông tin gì thêm thế này làm sao phân biệt được huy hiệu của mỗi
người?”

Nhân viên trực quầy giải thích:

“Thưa ngài, chiếc huy hiệu này, thông tin đã được ẩn giấu, chỉ có chúng tôi
với thiết bị đặc biệt mới có thể tra được.”

Lê Thành à một tiếng, thế này chắc để phục vụ yêu cầu những hội viên không
muốn tiết lộ thông tin cá nhân, thôi không nghĩ về việc này, hỏi sang vấn đề
cậu cần quan tâm bây giờ.

“Làm sao để có thể nhận nhiệm vụ?”

“Ngài nhìn sang bên tay phải, bên đó có một tấm bảng to, dán những tờ giấy,
mỗi tờ giấy là một nhiệm vụ, tuy nhiên chắc ngài chưa phân biệt được cấp độ
nhiệm vụ, có cần tôi giới thiệu một chút không ạ?”

Vị nhân viên này đáp lời.

“Được.”

“Mỗi hội viên tại công hội, sẽ bắt đầu từ một hội viên cấp F, cấp độ được phân
chia từ thấp đến cao là F, E, D, C, B, A, S. Tương ứng với màu của huy hiệu,
Đỏ, Cam, Vàng, Lục, Lam, Chàm, Tím. Như ngài thấy, ngài có thể phân biệt được
ngay lập tức cấp độ của hội viên thông qua huy hiệu của họ, còn về vấn đề làm
sao để thăng cấp, chỉ cần ngài hoàn thành một nhiệm vụ của cấp cao hơn, ngài
sẽ được thăng lên cấp độ đó. Ví dụ, ngài là cấp F muốn lên cấp E, phải tiếp
nhận một nhiệm vụ cấp E. Quy định cũng là hội viên chỉ có thể tiếp nhận nhiệm
vụ của cấp độ cao hơn cấp độ hiện tại một cấp.”

Chậm rãi tiêu hóa những thông tin vừa được nhân viên trực quầy truyền đạt, Lê
Thành ngẫm nghĩ một chút hỏi thêm.

“Có cấp độ chiến lực hay cảnh giới tối thiểu yêu cầu cho mỗi cấp độ hay
không?”

“Thật ra thì điều này không có trong quy định, nhưng dựa vào mức độ nguy hiểm
vẫn có thể phân chia đại khái, cấp F là học đồ, cấp E là Nhân Binh, cấp D là
Nhân Tướng.” Nhân viên trực quầy hơi suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Cảm thấy đã có đủ thông tin cần thiết, Lê Thành hướng tới phía bảng lớn bên
phải cậu.

Bảng lớn lúc này túm năm tụm ba, nhiều nhóm người đang tiến hành thảo luận,
xem xét một số nhiệm vụ.

Lê Thành cũng bước tới, xem xét, cậu quyết định bỏ qua nhiệm vụ cấp F được
đính ở bên trái bảng, cấp học đồ bây giờ đã quá yếu so với cậu, trực tiếp nhìn
sang những nhiệm vụ cấp D, được cố định ở bên phải bảng.

Mỗi nhiệm vụ được viết trên một tờ giấy, khổ giấy khoảng A5, trên bảng cố định
vài tờ như thế, nếu muốn tiếp nhận nhiệm vụ, trực tiếp rút ra một tờ và đưa
cho nhân viên trực quầy xác nhận.

Nhìn một vòng, nhiệm vụ được phân ra thành hai loại, nhiệm vụ có hạn chế thời
gian và không có hạn chế thời gian.

Hạn chế thời gian thường là loại nhiệm vụ bảo tiêu, hộ vệ, tìm kiếm thông tin
và thu thập một bộ phận đặc biệt nào đó của yêu thú v.v…

Đương nhiên ở đây không có các dạng như bắt cóc, sát nhân bởi vì Công Hội
không phải Hội Sát Thủ, chỉ dừng lại ở việc tìm kiếm thông tin.

Không hạn chế thời gian thì là: thu thập một số loại dược thảo hữu dụng, săn
thú số lượng lớn, đào khoáng v.v…

Sau khi đắn đo một lúc, Lê Thành cảm thấy nhiệm vụ không hạn chế thời gian
thường dễ hoàn thành hơn, phần thưởng cũng đương nhiên là thấp hơn dạng nhiệm
vụ hạn chế thời gian, cậu quyết định bỏ qua nhiệm vụ không hạn chế thời gian.

Tìm kĩ trong đống nhiệm vụ, ngay lập tức cậu chú ý tới một nhiệm vụ.

Trợ giúp bảo vệ ngôi làng A khỏi đợt thú triều, phần thưởng năm trăm Linh
Thạch Hạ Phẩm cộng thêm tùy theo chiến tích trong bảo vệ, hạn đăng kí tiếp
nhận nhiệm vụ này chỉ còn hai ngày, không do dự cậu đã quyết định tiếp nhận
nhiệm vụ này, chưa nói đến phần thưởng phong phú cậu cũng cảm thấy giúp đỡ
được ngôi làng này cũng là một việc tốt.

Đem theo tờ thông báo nhiêm vụ đến cho nhân viên trực quầy quen thuộc, nhìn
thấy tờ thông báo này, người nhân viên này cũng hơi bất ngờ, tốt bụng nhắc nhở
cậu.

“Thưa ngài, nhiệm vụ này tuy phần thưởng khá cao, nhưng thuộc dạng mức độ nguy
hiểm cũng cao không kém, theo thông tin tình báo được biết, thú triều này là
một đàn Lang Yêu, đông tới hàng trăm con, Lang Yêu Thủ Lĩnh rất có thể đã lĩnh
ngộ một loại Nhân Tướng Hành Nguyên, cảnh giới khoảng Nhân Soái trở lên!”

“Cảm ơn nhắc nhở, ta có thể ứng phó được.” Lê Thành tự tin trả lời.

“Được, thế thì ta không nói lời thừa nữa, sáng sớm hai ngày sau, mời ngài đến
tụ hội ở Cổng Nam của Phường Thị, trước khi đi hãy đeo huy hiệu lên trước
ngực, sẽ có người hướng dẫn các ngài đi tới mục tiêu cần bảo vệ.” vị nhân viên
này biết khuyên nữa cũng vô dụng nên chỉ đơn giản hoàn thành thủ tục cho Lê
Thành.

Hai ngày sau, Lạc Nhật Phường Thị, Cổng Nam.

Lê Thành trước ngực đeo huy hiệu, tới nơi tụ tập, nhìn thấy vài người thanh
niên túm năm tụm ba, trước ngực đều có đeo huy hiệu, nhưng là màu Cam huy
hiệu, đoán ra, đây có thể là nhóm hội viên nhận nhiệm vụ bảo vệ giống mình,
cậu liền tiến lên chào hỏi.

“Xin chào mọi người, có phải mọi người đây cũng là chờ đợi người dẫn tiến tới
làng A thực hiện nhiệm vụ bảo vệ hay không?”

Mấy người này dừng nói chuyện nhìn sơ qua cậu, nhưng thấy cậu chỉ có màu đỏ
huy hiệu, nhiệt tình thoáng cái giảm một nửa, thầm nghĩ có lẽ cũng không phải
cường giả gì.

Thấy không có ai lên tiếng, một lát sau có một người thanh niên, lớn hơn cậu
chắc ba bốn tuổi, tầm mười tám tuổi, đáp lời:

“Đúng vậy, ta là Sở Nhạc, rất vui được biết ngươi, cùng giúp đỡ nhau trong
nhiệm vụ sắp tới nhé .”

“Được.” Lê Thành bình thản trả lời.

Sở Nhạc hơi giật mình, mình chỉ khách sáo nói như vậy, không ngờ tên này thật
sự coi mình cần phải nhận sự trợ giúp từ hắn hay sao chứ.

Lê Thành biết những người ở đây không mấy nhiệt tình với mình, cũng lười quan
tâm, đi đến dựa vào một bên tường thành gần đó, im lặng đợi.

Khoảng trên dưới một tiếng sau, một người trung niên, đánh một chiếc xe tê
giác khá to tới, kêu gọi những người tiếp nhận nhiệm vụ bảo hộ lên xe, hắn là
người chịu trách nhiệm dẫn đường cho họ.

Sau khi Lê Thành cùng những người khác đều lên xe, xe khá rộng, bởi vì chỉ có
khoảng chục người nên mỗi người vẫn được một khoảng trống cỡ một mét vuông.

Vài người tiếp tục trò truyện, những người còn lại thì có ngồi tĩnh tu, có làm
xem xét lại vũ khí, có đọc sách gì đó, Lê Thành đương nhiên là trong số những
người không nói chuyện với người khác, cậu cũng ngồi tĩnh tu.

Xe mỗi lúc đi một xa, đến sáng ngày thứ hai, một ngôi làng khá to hiện lên, ít
nhất so với làng của cậu, kể cũng lạ, làng của cậu tuy nhỏ, nhưng không bao
giờ gặp phải thú triều, công việc của hộ vệ làng cậu, giống như chỉ trên danh
nghĩa.

Đi một lúc xe tê giác đã đi qua cổng làng, mọi người cùng nhảy xuống xe, người
trung niên dẫn tiến mọi người đi gặp trưởng làng.

Được biết trưởng làng lúc này đang họp làng ở trong hội trường, người trung
niên liền dẫn mọi người tới đó

Trong hội trường, đang ngồi trên ghế chủ tọa là một trung niên uy nghiêm,
trông già hơn người tiếp dẫn một chút, phía hàng ghế bên phải ngồi, khoảng
chục người, những người này có lẽ là chức sắc, hộ vệ làng.

Sau khi nhóm người Lê Thành bước vào, vị trung niên ở hàng ghế chủ tọa đứng
lên đầu tiên sau đó là mọi người, người này cất lời:

“Chào mừng các vị đã đến làng A, xin mời các vị ngồi ở hàng ghế này, để chúng
ta có thể thảo luận về phân công trong đợt thú triều sắp tới.”

Mọi người đều chọn một chiếc ghế ngồi xuống, Lê Thành chọn một chiếc ở góc khá
xa, những người ở hàng ghế bên phải liên tục đánh giá những hội viên Công Hội
được tiếp dẫn đến, sau một lúc đánh giá, vị trung niên ngồi trên chủ tọa tự
giới thiệu:

“Các vị, rất vui mừng khi mọi người đến đây để bảo vệ làng chúng ta, xin tự
giới thiệu, ta là Lưu Chấn Sơn, trưởng làng, cũng là hộ vệ trưởng, đảm nhiệm
phân công vị trí của mọi người trong đợt thú triều sắp tới, nếu ai cảm thấy vị
trí không hợp lý, có thể kiến nghị đến ta, để sửa đổi cho phù hợp, còn bây giờ
xin mời các vị tự giới thiệu.”

Một người thanh niên, trông cũng khá anh tuấn, có vẻ là thành phần nổi bật
trong nhóm người thường xuyên thảo luận trên đường tiếp dẫn, đứng lên đầu
tiên:

“Gặp qua các vị, ta là Thái Vân Thiên, hội viên Cam cấp, mong được giúp đỡ
thêm.”

Sau đó từng người đứng lên giới thiệu tên và cấp độ, Lê Thành là người cuối
cùng.

“Ta là Lê Thành, Hội viên Đỏ cấp.” Lê Thành bình thản nói.

Nghe đến đây, sắc mặt mọi người hơi khó xem, xì xào bàn tán, trưởng làng ho
một tiếng rồi nói:

“Phần giới thiệu của các vị đã hết rồi chứ, ta xin được giới thiệu những thành
viên trong đội hộ vệ làng chúng ta, vị này là đội trưởng tổ hộ vệ số một Lưu
Dật, còn vị này là Lưu Công Minh đội trưởng đội hai, …”

Khi phần giới thiệu đã xong, trưởng làng nói đến vấn đề chính:

“Như mọi người đã biết, lần này làng chúng ta phải đối mặt với một đợt thú
triều, Lang Yêu phía Tây Bắc làng ta đã phát triển đến mật độ đông đảo, vùng
lãnh thổ của chúng hiện tại đã không đủ đáp ứng, chúng muốn xâm chiếm làng
chúng ta để mở rộng lãnh thổ, lần thú triều này là không thể tránh được.”

“Làng chúng ta có hai cửa vào lớn, một là cửa Bắc, hai là cửa Tây, theo phán
đoán và tình báo của chúng ta, gần chín phần đàn Lang Yêu đã di chuyển lên
hướng Bắc, cho nên cửa Bắc sẽ là chiến khu đông đảo và nguy hiểm nhất, cửa Tây
sẽ có thể không phát sinh chiến đấu hoặc chiến đấu quy mô thấp, nhưng vẫn cần
phải thủ hộ để tránh đàn Lang Yêu dương đông kích tây, ở đây chúng ta có 20
người, bao gồm cả ta là có khả năng chiến đấu, ta đề nghị, bốn người chiến lực
thấp nhất thủ hộ cửa Tây, trong khi mưới sáu người còn lại thủ hộ cửa phía
Bắc.”

Trưởng làng nói đến đây dừng lại một lúc nói thêm

“Ngoài phần thưởng cố định, các vị tới trợ giúp có thể nhận phần thưởng thêm,
cụ thể là chém giết bất kì Lang Yêu nào đều thuộc về người đó ngoài ra còn
nhận được phần thưởng này, giết Lang Vương một nghìn Linh Thạch Hạ Phẩm, Lang
Yêu đầu lĩnh tức là Nhân Tướng Cao Giai trở lên đã nắm giữ Hành Nguyên năm
trăm Linh Thạch Hạ Phẩm, Lang Yêu Thủ Hạ tức là Nhân Binh Thượng Giai trở lên
năm mươi Linh Thạch Hạ Phẩm.”

“Mọi người có thể tự đề cử vị trí của bản thân, ta sẽ tham khảo từ đó quyết
định vị trí của từng người.”

Nói đến đây, vị trưởng làng dùng ánh mắt thăm dò nhìn về phía bọn người Lê
Thành.

“Thái Vân Thiên ta, nhận nhiệm vụ trấn thủ cửa Bắc.”

Chín người khác, lần lượt đề cử bản thân trấn thủ cửa bắc, chỉ còn Lê Thành
biết trước là kể có đề cử thì lời nói của cậu cũng không có tí trọng lượng
nào, ai bảo cậu trông có vẻ yếu nhất chứ, đứng lên bình thản nói:

“Lê Thành, trấn thủ cửa Tây.”

Mọi người không ngoài ý muốn, cuối cùng trưởng làng lên tiếng:

“Rất tốt, vậy là chín vị Cam Cấp cùng với chúng ta bảy người sẽ trấn thủ cửa
Bắc.”

“Vị Lê Thành này và ba người của làng ta sẽ cùng trấn thủ cửa Tây, nếu Lang
Yêu không tập kích thì ba vị làng chúng ta có thể rời vị trí đi tiếp ứng cửa
Bắc, còn vị Lê Thành này ta không khuyến khích rời vị trí.”

Tiếng trưởng làng vang lên, không có ai phản bác, ông ta thông báo kết thúc
cuộc họp, trước khi trở về mấy gian phòng được chuẩn bị từ trước khá gần cửa
Bắc, người trung niên tiếp dẫn lên tiếng nhắc nhở, mọi người lúc nào cũng phải
sẵn sàng, thú triều sẽ tới trong khoảng hai tới ba ngày sau, thông tin tình
báo sẽ được gửi về trước khoảng nửa tiếng, khi nhận được thông tin mọi người
phải ngay lập tức đến vị trí trấn thủ được chỉ định.


Đại Nhất Thiên - Chương #8