Tỉnh Lại


Người đăng: anhai345@

Ân chính là thần chú bay trong harry potter. Hắn nhớ có người nói lúc bình
thường con người chỉ sử dụng mười phần trăm bộ não, mà lúc gặp nguy hiểm bộ
não sẽ giải phóng khiến người ta làm được những điều gần như kỳ tích.

“ i can phờ á đù...”hét thảm một tiếng, trần nhạc rơi vào trong rừng.

Và tất nhiên là không gồm việc có thể bay. Thanh niên nào đó à không đứa bé
đáng thương bị các nhà làm phim tẩy não đã trở về vs đất mẹ.

Chỉ là trần nhạc mệnh vẫn còn rất lớn. Hắn chưa hôn gaia, chỉ hôn poseidon
thôi. Cứ tưởng biến thành món ăn yêu thích thì trần nhạc phát hiện mình ko bị
nhánh cây đâm xuyên như tg tg bởi vì phía dưới không phải là mặt đất mà là hồ
nước.

Tuy nhiên nếu không phải có màu tím quang mang từ trán toát ra bảo vệ thì cho
dù rơi vào hồ nước nhưng mà từ trên cao như vậy cũng đủ cho hắn máu me be bét.

Rơi vào trong hồ trần nhạc cố gắng khua động tay chân theo kiểu bơi ếch, sau
lại bơi chó, bơi sải nhưng mà ko có tác dụng gì tại hắn đâu có biết bơi.Vịt
lên cạn một con.

Theo lý thuyết mà nói chỉ cần làm đúng động tác thì bơi cũng ko khó lắm, ít
nhất thì trần nhạc cho là như vậy.

Thế nên hắn rất nhanh nín thở không được, trong miệng phun ra một lũ bong bóng
rồi từ từ chìm xuống đáy hồ. Lúc mê mang hắn cảm thấy có cánh tay ôm lấy mình
kéo lên phía trên, sau đó triệt để mà bất tỉnh nhân sự.

Không biết bao lâu, trần nhạc đã tỉnh lại mấy lần nhưng mà hắn vẫn cố tình nằm
ngủ thêm, tại sao đâu? Hắn lần đầu tỉnh lại đập vào mặt là một mảnh trắng xóa,
à không, trắng hồng.

Một mình hắn lẻ loi giữa hai ngọn núi kỳ lạ màu trắng hồng, trên núi trơn nhẵn
mịn màng, đỉnh núi lại càng lạ hơn, nhưng tác giả không dám miêu tả.

Trần nhạc tầm mắt dán vào hai ngọn núi, nhìn như si như say. Trần nhạc nghĩ
mình vừa phát hiện định luật vạn vật hấp dẫn, còn cái gì quả táo rơi, cái gì
anh xờ tanh đi gặp quỷ đi thôi.

Hắn cảm thấy trong đầu ong ong, như có cái gì sắp trào ra lỗ mũi, trần nhạc
vô sỉ cho rằng mình định luật đã cống hiến vô cùng to lớn cho thế giới, lại vì
quá sức dẫn đến đầu óc không tỉnh táo, thế là hắn vô cùng quyết đoán ghé vào
giữa hai ngọn kỳ sơn tiếp tục đánh mấy giấc để hồi phục thể lực.

Các ngươi hỏi tại sao trần nhạc ko nhân cơ hội dò xét địa hình núi đồi đâu.
Tất nhiên là bởi vì hắn là một người vô cùng chính trực, dũng cảm, vô tư cống
hiến, blah, blah... nói chung là thân sĩ a, mới không phải bởi vì trần nhạc
phát hiện mình thân thể là đứa trẻ 2 tuổi, nếu nhìn mà ko ăn được thì chẳng
bằng ko nhìn, mắt ko thấy, tâm không phiền.

"ọt ọt"

Bắt đầu thấy cái bụng kháng nghị, trần nhạc dù không tình nguyện nhưng hắn vẫn
phai cố gắng rời đi ôn hương nhuyễn ngọc.

Một đôi mắt màu tím dò xét xung quanh, càng nhìn lại càng king ngạc.

Hồ nước trong xanh, mặt nước lấp loáng ánh sáng mặt trời chiếu xuống qua kẽ
lá. Bên bờ là từng hàng cây xanh mướt, có vài nhánh cây xòa xuống soi bóng
trên mặt nước, cả không gian như chìm trong yên tĩnh mà mỹ lệ.

Xa hơn nữa, những cây cổ thụ to lớn,... thôi đc rồi. Nói trắng ra là ở đây
toàn cây, cây và cây hơn nữa không phải là cây ăn trái, không có gì ăn được
cả, trong hồ có thể có cá, những chẵng lẽ trông mong vào một đứa trẻ hai tuổi
như hắn xuống hồ bắt cá sao. Dù cho linh hồn là gần ba mươi tuổi nhưng cơ thể
là đứa trẻ hai tuổi a.

Hay là...ăn vỏ cây!?

Nhìn sần xùi vỏ cây, lại nhìn hai ngọn núi trắng muốt ở ngay gần.Sau 0.00001s
Trần nhạc quyết đoán quên luôn cái trước. Ko phải hắn vô sỉ, thực sự là hai
thứ ko thể so sánh a. Hắc hắc...

Vuốt vuốt cằm, con mắt trần nhạc sắc mị mị cân nhắc làm sao động thủ. Không
nhìn thì thôi, vừa nhìn trần nhạc không khỏi ngẩn ngơ. Bởi vì thiếu nữ ôm hắn
thực sự là quá đẹp. Mái tóc vàng óng hơi cuộn sóng, hơn nữa làn da thật trắng,
rõ ràng là người âu mĩ, nhưng khuôn mặt cũng không có vẻ vuông vắn của người
phương tây mà là mặt trái xoan nhu mì, đôi [ ... ]... trần nhạc cũng thật là
cạn vốn lời, mô tả không nổi, hay là có thể dùng một từ để hình dung, vậy thì
là “ photoshop”.

Nếu có người thấy cái hình ảnh quái dị này chắc sẽ không nghĩ ngợi gì lôi cổ
con yêu nghiệt này dìm vào trong hồ.

‘Mà thôi dù sao cũng là của người ta, mình chưa được cho phép hay là không tốt
lắm’ nghĩ nghĩ Trần nhạc lấy đầu củng củng mỹ nữ làm cho nàng thức dậy.


Đại Năng Trang Bức Nhật Ký - Chương #3