Người đăng: HắcKê
Chương 96:Ba đầu lĩnh của Ám Mạc
o0o
Đi trong trang viên được một đoạn đường, Hàn Thạc biết tiểu tử gầy gò có tên
Thiết Tư Đặc này là một tên đạo tặc. Từ miệng Thiết Tư Đặc, Hàn Thạc cũng biết
được một số tình hình về tổ chức Ám Mạc.
Thành viên của tổ chức Ám Mạc này dựa theo cống hiến của từng thành viên đối
với tổ chức, tổng cộng phân làm Ám Tinh, Ám Nguyệt, Ám Nhật ba đẳng cấp. Bầu
trời đêm đầy sao tượng trưng cho việc thành viên Ám Tinh phân bố trải rộng
khắp hang cùng ngỏ hẻm trên đế quốc. Cấp bậc Ám Nguyệt cao hơn một tầng, nhưng
vẫn không thể lộ diện, chỉ có thể âm thầm hoạt động trong bóng tối, bất quá
đẳng cấp cao hơn nữa chính là thành viên cấp cao Ám Nhật, có thể giống như mặt
trời chói chang giữa ban ngày, xuất hiện ngay dưới tầm mắt công chúng.
Nhật Nguyệt Tinh ba đẳng cấp, dựa theo những cống hiến cho đế quốc lại tiếp
tục chia nhỏ thành năm cấp bậc. Giống như Hàn Thạc bây giờ chính là một Ám
Tinh sứ, đằng sau thiết bài của hắn có một ngôi sao nhỏ, cái này chứng tỏ hắn
là nhất tinh sứ, cấp bậc thấp nhất trong Ám Tinh sứ. Theo sự tăng dần những
cống hiến cho đế quốc, trên mặt thiết bài này sẽ từ từ tích luỹ thành hai sao,
ba sao, bốn sao, năm sao. Vượt qua năm sao thì được thăng cấp thành Ám Nguyệt
sứ, sau đó y theo phương thức thăng tiến cho Ám Tinh sứ mà từ nhất nguyệt sứ
thẳng tiến lên thứ hạng ngũ nguyệt sứ, cứ thế suy rộng ra tiến vào cao tầng Ám
Nhật sứ đều phân chia tiếp như vậy.
Chỉ cần có thể tiến đến cấp bậc càng cao, như vậy chẳng những bổng lộc mỗi
tháng càng hậu mà còn có thể hưởng thụ càng nhiều những đặc quyền của tổ chức
Ám Mạc. Khảm Địch Đạt chính là đã đạt tới cấp bậc cao nhất của cấp này, chỉ
trực tiếp nghe lệnh từ quốc vương bệ hạ, đơn giản chính là dưới một người mà
trên vạn người, vinh hoa phú quý toàn bộ đều dễ dàng như trở bàn tay.
- Tới rồi, chính là nơi này! - Xuyên qua một đoạn đường rất dài, Thiết Tư Đặc
dẫn Hàn Thạc đến một gian phòng tại trung ương thì dừng lại.
Suốt dọc đường tới đây, Hàn Thạc đã thả ra ba con Nguyên Ma dò xét một vòng,
kết quả phát hiện bên trong trang viên này ngoại trừ hắn và Thiết Tư Đặc chẳng
hề có người nào khác nữa. Bên trong cả trang viên rộng lớn thậm chí còn không
bố trí bất cứ biện pháp phòng ngự nào, điều này làm cho Hàn Thạc hết sức nghi
hoặc. Căn phòng này cũng không có vẻ rộng rãi gì cho lắm, sau khi Hàn Thạc
nhìn qua một lần, cũng không hề phát hiện có chỗ nào kì quái cả, vẻ mặt kinh
ngạc hỏi Thiết Tư Đặc:
- Nơi này có gì đó bất đồng sao?
- Hề hề! Đương nhiên là có chút bất đồng. Kì thật cả cái trang viên này chính
là như ngươi đã thấy đó, căn bản là không bố trí phòng ngự gì cả. Trang viên
này chẳng qua cũng chỉ là một hình thức ngụy trang mà thôi, chính thức mà nói
Ám Mạc đương nhiên không phải nơi này rồi. - Thiết Tư Đặc mỉm cười giải thích,
rồi khẽ lẩm nhẩm điều gì đó, mặt đất bằng phẳng đột nhiên tách ra một khe hở,
lộ ra một thông đạo sáng trưng.
- Thì ra là có cơ quan khác, ha ha. Không biết nó thông tới địa phương nào
vậy? - Hàn Thạc mắt thấy thông đạo xuất hiện trước mặt, bất giác lên tiếng
hỏi.
- Đi thôi, ta dẫn ngươi tới căn cứ chính thức của Ám Mạc! - Thiết Tư Đặc cười
nói một câu, sau đó nhảy xuống thông đạo sáng trưng kia, ở bên trong gọi Hàn
Thạc cùng xuống.
Đến lúc nhảy xuống, hắn mới hiểu được nơi mình đặt chân xuống rất mềm. Chung
quanh là vách tường, ma pháp ba động mãnh liệt đột nhiên từ thông đạo bên
trong truyền đến. Tiếp sau một tiếng vang nhỏ, vách tường xung quanh mở ra một
cánh cửa rất lớn, một thông đạo cực kỳ rực rỡ hiển lộ trước mắt hai người, tựa
như một tòa mê cung. Phía trước một số thông đạo đan xen cùng một chỗ, từ trên
vách tường xung quanh cũng truyền ra ma pháp ba động mãnh liệt, còn có rất
nhiều những chiếc nỏ lớn không biết tên, giống như đang vận sức chờ phát động,
các mũi nhọn dày đặc hướng vào bất kì xó xỉnh nào trong thông đạo.
- Ta sao lại cảm giác nơi này giống như là một cái sơn động vậy nhỉ? - Hàn
Thạc nhìn bốn phía không kìm được mở miệng hỏi.
Thiết Tư Đặc từ bên trong đi ra, tỏ ý Hàn Thạc theo sát gã, miệng giải thích:
- Cảm giác của ngươi đúng đó. Nơi này chính là núi Áo Nhĩ Đạt Tư nằm ở phía
sau của hoàng cung đế quốc. Ngọn núi cao vút này nghiêm cấm những kẻ không
phận sự tiến vào. Trong lòng núi chính là căn cứ của Ám Mạc chúng ta. Nơi này
mới chân chính được phòng vệ cực kì nghiêm ngặt. Xung quanh còn có quân đoàn
của đế quốc đồn trú, Ám Mạc chúng ta chính là Hắc Ám chi thủ của quốc vương bệ
hạ. Bên trong tụ tập đủ loại nhân tài cũng như lưu giữ rất nhiều tài liệu cơ
mật của đế quốc. Rất nhiều năm qua cũng chưa từng xảy ra rắc rối nào, tính an
toàn so ra cũng chả kém hoàng cung đế quốc chút nào.
Hàn Thạc cảm giác được sự phòng vệ ở nơi này thật sự cực kỳ cẩn mật, chung
quanh có một ít ma pháp ba động, rõ ràng ẩn chứa những nguy hiểm vô cùng ghê
gớm. Tại một nơi như vậy, kể cả tiểu ma đầu nguyên ma cấp thấp nhất hắn cũng
không dám phóng xuất, bởi vậy chỉ có thể dựa vào sự linh mẫn của ngũ quan, mà
thể nghiệm các loại nguy cơ ẩn tàng ở xung quanh. Đi theo sau Thiết Tư Đặc,
xuyên qua vài cái thông đạo, dọc đường đi cũng gặp phải một vài nhân cật Ám
Mạc khác. Trên đường xuất hiện một vài thạch thất, Hàn Thạc có thể cảm giác
được tiếng hít thở, tim đập ở bên trong đó, biết được ở bên trong thạch thất
này có người tồn tại
- Khảm Địch Đạt đại nhân chính là một trong ba đầu lĩnh của Ám Mạc chúng ta.
Ta còn chưa có tư cách tự mình dẫn ngươi đi gặp mặt ngài, bất quá ta sẽ giúp
ngươi thông báo một tiếng. Ta nghĩ nếu ngươi thật sự là người mà Khảm Địch Đạt
đại nhân tiến cử, hẳn ngài sẽ tiếp kiến ngươi thôi! - Ánh mắt Thiết Tư Đặc
nhìn về phía Hàn Thạc, mang theo chút hâm mộ, dường như việc hắn được Khảm
Địch Đạt trực tiếp phụ trách là rất may mắn.
- Ta đã nghe ngươi nói vài lần, ba đầu lĩnh của Ám Mạc ngoại trừ Khảm Địch
Đạt ra còn có hai người nữa phải không? - Hàn Thạc vừa đi vừa hỏi.
- Còn có Ai Mễ Á Tư đại nhân cùng với Tắc Tây Lị Á đại nhân. Tắc Tây Lị Á đại
nhân phụ trách các loại sự vụ của Ám Mạc ở bên ngoài đế quốc, nghe nói ngài
còn là một nữ nhân đẹp mê hồn, hê hê... Đáng tiếc loại tiểu tốt như ta thì
đúng là không thể gặp được ngài. Ai Mễ Á Tư đại nhân cùng Khảm Địch Đạt đại
nhân thì đều ở tại đế quốc. Tuy vậy, Ai Mễ Á Tư chỉ chủ yếu phụ trách việc
giám sát điều tra các đại quí tộc cùng các đại thần của đế quốc, là nam nhân
trong Ám Mạc chúng ta được hoàn toàn sinh hoạt trước mặt chúng nhân. Chỉ cần
tra ra đám đại thần nào gây ra chuyện bất lợi gì cho đế quốc, có thể trực tiếp
bắt lấy sau đó mới bẩm báo lại cho quốc vương bệ hạ. Với một số quý tộc hoặc
quan quân có địa vi không cao thậm chí còn có thể không cần kinh động đến bệ
hạ lập tức xử tử. Bởi vậy đối với một ít quý tộc đế quốc mà nói, Ai Mễ Á Tư
đại nhân chính là cơn ác mộng của bọn họ, Khảm Địch Đạt đại nhân phụ trách một
số sự vụ khác bao gồm lần tìm xử tử gian tế do các nước đối địch gài vào, mưu
cầu một số việc có lợi cho đế quốc, diệt trừ hết thảy những tai hoạ ngầm gây
hại cho đế quốc. - Thiết Tư Đặc trên đường đi giới thiệu với Hàn Thạc tỉ mỉ cơ
cấu và ba đầu lĩnh của Ám Mạc.
Trong khi Thiết Tư Đặc đang không ngừng miêu tả, hai người đã dừng lại trước
một cái cửa sắt. Sau khi tới được nơi này, Thiết Tư Đặc ra hiệu cho hắn đứng
lại, sau đó gã đứng cách cửa sắt một chút, hướng về một cái lỗ nhỏ nói:
- Có một gã Ám Tinh tên là Bố Lai Ân, cầu kiến Khảm Địch Đạt đại nhân, hắn
nói hắn là do Khảm Địch Đạt đại nhân trực tiếp phụ trách!
- Chờ một lát đi, ta đi xin chỉ thị của Khảm Địch Đạt đại nhân. - Từ bên
trong lỗ nhỏ truyền ra một tiếng nói mang âm thanh lạnh tanh không hề biểu lộ
chút cảm tình nào.
Qua một khoảng thời gian chừng hai phút, cửa sắt ầm ầm mở ra, giữa một cái bục
tròn có ma pháp ba động, âm thanh kia lại vang lên:
- Bố Lai Ân vào đi. Đứng ở trên cái bục tròn, Thiết Tư Đặc ngươi ở ngoài cửa
chờ một lát, khi Bố Lai Ân trở lại, ngươi đưa hắn theo lối cũ ra ngoài.
- Được rồi. - Thiết Tư Đặc trả lời, sau đó thấp giọng giải thích - Vừa rồi
lúc chúng ta tới, chính là đã cưỡi trên một cái ma pháp Truyền Tống trận
khoảng cách ngắn, ở bên trong lòng núi này còn có một số ma pháp Truyền Tống
trận tương tự, nó sẽ đưa ngươi đến chỗ ngươi phải tới.
Gật gật đầu, Hàn Thạc tỏ vẻ đã hiểu rõ, đứng dậy đi về phía cái bục hình tròn
có đồ án ma pháp kỳ diệu kia. Truyền Tống trận khoảng cách ngắn cũng không khó
bố trí, chỉ cần là một Không Gian hệ ma pháp sư đã ở trên cấp bậc cao cấp ma
pháp sư, lại có đầy đủ các tài liệu ma pháp thì đều có thể bố trí được. Nhưng
ma pháp Truyền Tống trận khoảng cách lớn, nhất là giống như Truyền Tống trận
vượt qua ngàn dặm mà Hàn Thạc sử dụng lúc đi thông đến Tử Vong Mộ Địa nằm
trong U Ám sâm lâm, thì một ma pháp sư bình thường không thể bố trí nổi. Cái
này chẳng những phải có tu vi cỡ ma đạo sư trở lên, còn cần một lượng tài liệu
ma pháp khổng lồ, không có đại thế lực trợ giúp, loại ma pháp Truyền Tống trận
vượt qua ngoài ngàn dặm đường như thế căn bản không thể thực hiện được.
Trong lòng lại cảm khái về sự thần kỳ của Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc đứng lên
trên cái bục tròn ma pháp trận, sau đó dưới tác dụng của ma pháp trận, hắn đã
xuất hiện bên trong một cái thạch thất rộng lớn. Thạch thất này được trang trí
cực kỳ rực rỡ, lại thoải mái, nếu so với thương hội Bố Tư Đặc còn có vẻ lộng
lẫy hơn. Trên vách tường xung quanh điêu khắc những bức ma pháp đồ hoạ tinh
xảo đẹp đẽ, treo vài bức hoạ đồng quê, phía trên đỉnh đầu là một cái đèn treo
lấp lánh toả ra ánh sáng nhu hoà, chiếu rọi toàn bộ thạch thất sáng trưng.
Khảm Địch Đạt ở trong thạch thất đang ngồi tựa trên mặt bàn, tay cầm một quyển
sách nhíu mày lật xem. Hàn Thạc dò xét đánh giá xung quanh một lượt, sau đó
ánh mắt dừng lại trên người hắn, Khảm Địch Đạt mới buông cuốn sách đang cầm
trên tay xuống. Khuôn mặt bình hoà đối diện với Hàn Thạc, nhẹ nhàng cất tiếng
hỏi:
- Sao rồi, có phát hiện được cái gì chưa?
Gật gật đầu, Hàn Thạc đem những sự tình phát hiện được trong vài ngày gần nhất
nói đại khái một hồi. Trong đó kể cả việc Đỗ Khắc cùng Khải Mễ Lạp gặp mặt,
rồi cuộc nói chuyện về Hắc Ám Chi Đồng, cuối cùng là về chuyện nhi tử quân
đoàn trưởng quân đoàn Sư Thứu Khắc Lạp Khắc cùng Đỗ Khắc gặp mặt, cũng thật
thật thà thà mà nói hết cho Khảm Địch Đạt Theo sự Hàn Thạc trình bày, khuôn
mặt vốn lộ vẻ có chút âm trầm khó coi của Khảm Địch Đạt càng trở nên dữ tợn,
khiến cho người khác thấy sợ hãi. Sau khi hắn đã nói xong mọi chuyện, Khảm
Địch Đạt vẫn trầm mặc không nói lời nào, cặp lông mày nhíu chặt lại tựa hồ như
đang tự đánh giá suy nghĩ về một vấn đề gì đó.
Một lúc sau, khi Hàn Thạc đã có phần không nhịn được nữa, Khảm Địch Đạt bỗng
lộ ra một nụ cười, nói với hắn:
- Bố Lai Ân, ngươi làm việc tốt lắm, khiến ta thật sự ngạc nhiên đó, xem
chừng ngươi quả thật trời sinh đã thuộc nhóm chúng ta rồi. Với thực lực của
ngươi, không thể ngờ được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã thu
thập được những tin tức rất có giá trị. Thật sự ngoài mong đợi của ta, Đỗ Khắc
đúng là một Phong hệ ma đạo sư, còn cả Khải Mễ Lạp cũng đã là cao cấp ma pháp
sư của Hắc Ám hệ, Khắc Lạp Khắc còn là một tên Đại Địa kỵ sĩ, ngươi có thể
trong tình huống bọn họ không thể phát hiện ra mà thu được nhiều tin tức như
vậy, ta chỉ có thể dùng hai chữ thần kỳ để hình dung ra mà thôi.
- Ngài quá khen rồi. - Hàn Thạc khiêm tốn nói.
- Ngươi không cần khiêm tốn như thế, ngươi làm chuyện này có thể nói là rất
hoàn mỹ. Ngươi làm thế nào mà được vậy mặc dù ta rất hiếu kỳ, nhưng ngươi bây
giờ nếu đã là người của ta, ta sẽ không can thiệp vào. Khà khà! Chuyện tiếp
theo ngươi bất tất phải để ý đến nữa, ta sẽ phái người đi xử lý chuyện này. -
Khảm Địch Đạt đưa ánh mắt như quái vật nhìn Hàn Thạc, ngoài miệng lại tán
dương hắn.
Hàn Thạc thở dài một hơi, trước đó hắn lo lắng nhất chính là Khảm Địch Đạt sẽ
hoài nghi việc bản thân mình vừa nói. Dẫu sao thì với thực lực mà hắn đã giấu
diếm, lại có thể lấy được nhiều tin tức đáng chú ý như vậy, dựa theo lẽ thường
mà nói hẳn là không có khả năng. Khiến cho hắn cảm thấy vui mừng chính là Khảm
Địch Đạt không hề hoài nghi tính xác thực của sự việc này chút nào, thậm chí
chưa từng hỏi hắn đã dùng phương pháp gì để có thể thu thập được mấy cái tin
tức đó, điều này làm cho Hàn Thạc cũng cực kỳ ngạc nhiên.
- Ngươi bất tất phải kỳ quái, đối với tổ chức Ám Mạc của chúng ta mà nói,
chúng ta chỉ cần cái kết quả nhiệm vụ cuối cùng, quá trình trong đó như thế
nào chúng ta sẽ không hỏi. Mỗi một thành viên đều có những phương thức của
riêng mình. Mỗi khi chúng ta truyền đạt một nhiệm vụ, mặc kệ thành viên đó sử
dụng bất luận thủ đoạn gì, chỉ cần đạt được kết quả là được. Cho nên, ngươi
bất tất phải lo lắng gì, lúc không có nhiệm vụ thì chúng ta sẽ không làm ảnh
hưởng đến cuộc sống của ngươi, ngươi có thể hưởng thụ hết mọi thứ của ngươi. -
Khảm Địch Đạt tựa hồ nhìn thấu được suy nghĩ của Hàn Thạc, rất kiên nhẫn giải
thích cho hắn.
- Được rồi, như vậy bây giờ hẳn là ta cũng không còn việc gì nữa phải không?
- Hàn Thạc đối với loại nguyên tắc làm việc này của Ám Mạc rất tán đồng, cười
cười trả lời.
- Đưa thiết bài tượng trưng thân phận của ngươi cho ta, tin tức phi thường
trọng yếu này ta sẽ ghi lại trên thiết bài cùng tài liệu của tổ chức, ta có
trách nhiệm sẽ tăng thêm cho ngươi hai ngôi sao nữa. Có vài thành viên dù có
bẩm báo mười tin tức cũng không thể đổi được việc thưởng thêm một ngôi sao
nào, nhưng với mấy tin tức này của ngươi công lao đó cũng đã đủ để có nhiều
hơn hai ngôi sao rồi. - Khảm Địch Đạt nhìn Hàn Thạc cười nói.
Sau đó Khảm Địch Đạt cầm lấy thiết bài của Hàn Thạc, không biết đã làm gì, đến
khi thiết bài một lần nữa rơi lại vào trong lòng bàn tay hắn thì mặt sau thiết
bài không ngờ đã có thêm hai ngôi sao nhỏ một cách thần kỳ. Điều này tượng
trưng cho Hàn Thạc trực tiếp vượt hai cấp, tiến nhập vào hàng ngũ Ám Tinh tam
tinh sứ.
- Nếu không có chuyện gì khác nữa, vậy ta đi trước nhé. - Hàn Thạc thấy hoàn
thành nhiệm vụ có một lần đã có thể khiến cho bản thân hắn cùng với Thiết Tư
Đặc trở thành tam tinh sứ cùng cấp với nhau, cũng có chút mừng rỡ, cười cười
lên tiếng.
Khảm Địch Đạt gật đầu nói:
- Được rồi, ngươi bây giờ có thể rời đi, tuy nhiên cứ cách mỗi một tháng
ngươi phải trở về tổ chức báo tin một lần. Tại đây nếu ngươi có tin tức gì bất
luận là có lợi hay có hại cho đế quốc đều có thể trực tiếp tới báo cáo. Căn cứ
vào tính chuẩn xác của tin tức mà tính ra công lao thu được, ghi chép lại công
lao của ngươi vào hồ sơ nội bộ của tổ chức. Ha ha! Rất nhiều Ám Tinh sứ phân
bố khắp các địa phương trên đế quốc đều thông qua phương thức này để tấn cấp
đó. Cho dù không có bất cứ tin tức gì cả, ngươi cũng phải về báo cáo lại một
lần cho tổ chức, một mặt để cho tổ chức biết tình trạng hiện tại của ngươi,
mặt khác tổ chức cũng tìm xem có nhiệm vụ nào thích hợp giành cho ngươi hay
không. Đương nhiên có một vài nhiệm vụ ngươi có quyền được lựa chọn, cũng có
vài nhiệm vụ ngươi được quyền cự tuyệt
Không nói thêm gì nữa, Hàn Thạc gật đầu tỏ vẻ minh bạch, định rời đi. Thế
nhưng trong lúc vừa bước tới cửa thì Khảm Địch Đạt tựa hồ có việc khó nói bất
thình lình hô lên:
- Bố Lai Ân, chờ một chút.
Dừng lại, Hàn Thạc xoay người nhìn Khảm Địch Đạt, nghi hoặc hỏi:
- Còn có chuyện gì nữa hay sao Khảm Địch Đạt tiên sinh?
- Ngươi nên xử lý ổn thoả quan hệ với Lao Luân Tư, điều này đối với ngươi về
sau có thể sẽ có rất nhiều điểm tốt đó. Thân phận của Lao Luân Tư so với ngươi
tưởng tượng phức tạp hơn nhiều. Ta chỉ có thể nói thêm cho ngươi như thế,
ngươi nên lưu tâm một chút. - Khảm Địch Đạt tựa hồ rất khó xử, nói ra bấy
nhiêu rồi không nói gì nữa.
- Ta nghe nói gã là con trai của Tài Vụ đại thần, ngài muốn nói cho ta biết
điều này phải không? - Hàn Thạc đã từng nghe Lỵ Toa nói qua một số chuyện về
Lao Luân Tư, bèn mở miệng hỏi luôn Khảm Địch Đạt.
Đầu tiên là gật gật đầu ,sau đó lại lắc lắc đầu, dưới ánh mắt nghi hoặc của
Hàn Thạc, Khảm Địch Đạt lại nói:
- Lao Luân Tư đúng là con trai của Tài Vụ đại thần đế quốc, đây là điều mà
rất nhiều người đã biết. Bất quá ngoại trừ điều này ra, Lao Luân Tư còn có một
thân phận khác nữa, thân phận này có liên quan rất lớn. Với cấp bậc hiện tại
của ngươi bây giờ chưa có tư cách để biết được, ta cũng không thể nói thêm
chuyện gì, chỉ nhắc nhở ngươi chú ý một chút, tránh phải lâm vào tình cảnh
cuốn vào cơn lốc xoáy.
Vừa nói xong những lời này, Khảm Địch Đạt liền phất tay ra hiệu cho Hàn Thạc
rời đi. Trong lòng hắn mang theo nghi hoặc, chỉ có điều bây giờ sau khi hắn đã
biết thêm một chút về quy củ của Ám Mạc, cũng không cần phải hỏi nhiều nữa,
gật gật đầu tỏ vẻ bản thân về sau sẽ chút ý nhiều hơn, rồi rời khỏi căn phòng
của Khảm Địch Đạt.
- Thế nào, có thu hoạch được gì không? - Cùng Thiết Tư Đặc rời đi, trong khi
quay về con đường cũ, Thiết Tư Đặc hứng thú bừng bừng nhìn Hàn Thạc hỏi.
- Cũng không có cái gì, chỉ là được khảm thêm hai ngôi sao mà thôi. Bây giờ
ta và ngươi đã đồng cấp, cũng là một gã tam tinh sứ rồi đó. Ha ha! - Thấy
Thiết Tư Đặc như đang rất hứng thú như thế, Hàn Thạc cảm thấy cũng không có gì
cần phải giấu giếm, cười cười nói với Thiết Tư Đặc.
Những lời này vừa nói ra, Thiết Tư Đặc lập tức vô cùng kinh ngạc lẫn hâm mộ,
ngạc nhiên vui mừng rồi sau đó lại lắc đầu thở dài một tiếng, nói:
- Ngươi có Khảm Địch Đạt đại nhân ủng hộ, tốc độ thăng tiến như thế này quả
nhiên là kinh khủng. Ta gia nhập Ám Mạc đã ba năm, báo cáo cũng hơn hai mươi
lần tin tức, mới trở thành tam tinh sứ, ngươi gia nhập tổ chức chưa đầy một
tuần lễ, không thể ngờ được đã cũng trở thành tam tinh sứ rồi. Ai da, thật là
trông người mà ngẫm đến ta, thật đau lòng! Phía trên có người ưu ái cho quả
nhiên là bất đồng mà.
Đối với sự cảm khái của Thiết Tư Đặc, Hàn Thạc nhún nhún vai không nói thêm gì
nữa, hắn mặc dù đúng là bằng vào thực lực mà lấy được tin tức, bất quá loại
chuyện này đích xác mà nói không cách nào có thể giải thích được cho nên rõ
ràng là không cần phải nói nhiều.
- Nếu lần sau có nhiệm vụ cần hai người hoàn thành, ngươi có thể cho ta cùng
làm được không, coi như kéo ta lên với? - Thiết Tư Đặc đầu tiên là cảm thán
một chút, sau đó hơi khó mở miệng, gãi đầu xấu hổ nói với Hàn Thạc.
- Được mà. - Hàn Thạc sảng khoái đáp ứng
- Đa tạ ngươi nhé, ta sẽ nhớ kỹ tấm lòng của ngươi, cũng sẽ nỗ lực phối hợp
cùng ngươi. - Thiết Tư Đặc vui mừng khôn xiết, thái độ đối với Hàn Thạc càng
thêm nhiệt tình, dọc đường đi không ngừng giảng giải các loại tình hình của Ám
Mạc cho hắn nghe, một lần nữa dẫn Hàn Thạc quay về khu trang viên yên tĩnh ở
khu bắc kia.