Người đăng:
Hàn Thạc ngã gục ngay giữa truyền tống trận to lớn tại Tử Vong Mộ Địa. Thân
hình hắn co quắp, tiên huyết trên người chảy ra không ngừng. Tất cả quần áo
trên người đã bị rách toạc, thân thể trần trụi phô bày da thịt nứt nẻ. Từng
lằn thương tích sâu tới thấy được xương cốt chạy khắp toàn thân.
Trong lúc Hàn Thạc hôn mê thì Ma Nguyên lực vẫn lặng lẽ lưu chuyển, cứ như
từng luồng nước bé tí chảy luồn khắp kinh mạch khô héo trên thân thể hắn, lần
lần luồn khắp mọi chỗ trên người hắn, mang tới từng chút khí tức mát lạnh dễ
chịu.
Giữa lúc bất tri bất giác, các vết thương nứt da nứt thịt trên người Hàn Thạc
dần dần khép lại, tốc độ nhanh kinh người. Dường như trong khoảng thời gian
không lâu thì thân thể hắn đã khôi phục lại nguyên dạng, không hề còn thấy
chút vết thương tích nào. Nhục thể trải qua lần hành hạ thảm thiết này, sau
khi được khôi phục lại thì càng trở nên kiên cố hơn.
Tử Vong Mộ Địa quanh năm không thấy nhật nguyệt, cũng không biết qua bao nhiêu
thời gian, đến khi Hàn Thạc chợt tỉnh lại thì trực giác cho biết cả người
không hề bị đau đớn. Mỗi tế bào trong cơ thể dường như tràn đầy lực lượng cuồn
cuộn.
Sau khi Hàn Thạc chuyển động thân thể đứng lên từ tư thế nằm co quắp thì thân
người phát ra âm thanh “lốp bốp lốp bốp” không ngừng, tựa hồ như mỗi khớp
xương đều vang lên. Hắn dùng thần thức thăm dò cơ thể thì đột nhiên phát hiện
ra ngũ tạng lục phủ trong cơ thể vẫn chưa triệt để được khôi phục lại. Hàn
Thạc giật mình liền dùng Ma Nguyên lực bao trùm lấy lục phủ ngũ tạng trong cơ
thể.
Một lực lượng kỳ dị cuồn cuộn xông vào ngũ tạng lục phủ của hắn. Ngũ tạng lục
phủ trong cơ thể của Hàn Thạc được thấm nhuần Ma Nguyên lực, khiến tốc độ khôi
phục tăng lên gấp trăm lần. Chỉ qua một hồi thì Hàn Thạc liền không còn cảm
giác được trong cơ thể có điều gì lạ lùng.
Hàn Thạc thở phào một hơi rồi rời khỏi Tử Vong Mộ Địa. Hắn đến ngay chỗ thác
nước đổ xuống, để người trần trụi ngồi xếp bằng ngay trên tảng nham thạch nơi
thác nước đổ xuống mạnh mẽ nhất. Dù cho luồng nước có cuồng mãnh thế nào đi
nữa, vẫn không xung kích nổi thân thể sừng sững bất động của hắn.
Qua thêm mấy ngày, Hàn Thạc cuối cùng cũng đi xuống khỏi tảng nham thạch, do
dự nhìn sững hướng động khẩu ngầm dưới đất một hồi rồi cuối cùng cũng đi tới
Tử Vong Mộ Địa.
Sau đó, một dấu tiêu ký khiến Hàn Thạc chú ý. Hàn Thạc đi tới xem xét một hồi,
đẩy bạt mấy tảng nham thạch ra rồi thò tay lấy từ một chỗ sâu dưới đất ra một
phong thư. Hàn Thạc chiếu theo phương pháp đặc biệt sắp xếp chữ trên lá thư
lại thì hiểu rõ được nội dung trong phong thư.
Phong thư này hẳn nhiên là do Ngải Mễ Lệ phái người giao tới. Lá thư do chính
tay nàng viết, cho biết một số chuyện quan trọng. Thân thể của quốc vương đế
quốc Lan Tư Lạc Đặc càng lúc càng không được tốt. Trước mắt thì các vương tử
trong thành Áo Sâm tranh quyền đoạt thế đã đến giai đoạn quyết liệt. Sau khi
thân phận Lao Luân Tư bị bộc lộ, đã trở thành phương bất lợi nhất.
Bởi vì Lao Luân Tư là do quốc vương Ô Đặc Lôi Đức cùng với phu nhân của tài
chính đại thần tư thông mà sinh ra, cho nên thân phận của hắn bị đám quý tộc
bài xích. Thậm chí có một số người coi trọng về truyền thống rành rành tỏ vẻ
rằng Lao Luân Tư không thể có quyền kế nhiệm.
Hiện giờ quốc vương Ô Đặc Lôi Đức vẫn còn sống khoẻ mạnh nên vẫn còn có thể
đàn áp những dư luận kia được, coi như là công nhận thân phận của Lao Luân Tư.
Nhưng cho dù Ô Đặc Lôi Đức có thừa nhận thân phận của gã, sự tình vẫn phát
triển theo chiều hướng bất lợi. Trước mắt thì địa vị của Lao Luân Tư tại thành
Áo Sâm khá đáng lo, cũng là một phe yếu nhược nhất trong đám mấy vương tử.
Xem ra hiện giờ thân thể của quốc vương bệ hạ Ô Đặc Lôi Đức càng lúc càng tệ,
Lao Luân Tư cũng ngấm ngầm nóng ruột. Hắn biết một khi Ô Đặc Lôi Đức tạ thế,
vậy thì tình thế tại thành Áo Sâm sẽ khó mà khống chế được. Đến khi đó e rằng
đứa con tư sinh như hắn chẳng những không có được hoàng vị, nói không chừng
ngay cả tính mạng cũng khó bảo toàn.
Nhưng trong lúc Lao Luân Tư lo sợ, cuộc sống mỗi ngày vô cùng khổ sở thì thành
Bố Lôi Đặc Nhĩ lại trở thành nơi siêu quần xuất chúng. Liên tiếp từ nơi đó
truyền đến tin tức có lợi. Một tòa phế thành đột nhiên biểu hiện sinh cơ hừng
hực. Người của Hàn Thạc mặc dù đã cách xa thủ đô của đế quốc, nhưng danh tiếng
lại càng lúc càng vang dội.
Chính vì như vậy, Lao Luân Tư mới chợt nghĩ tới Hàn Thạc, ý đồ khi đến lúc
quan trọng, nhờ vào lực lượng của hắn, để Hàn Thạc trở về thành Áo Sâm giúp đỡ
hắn ta, hy vọng có thể thừa lúc Ô Đặc Lôi Đức chết mà vãn hồi tình thế không
thuận lợi, cũng như khiến mấy vương tử kia ít nhiều có chút kiêng kỵ.
Sau khi Hàn Thạc xem rõ nội dung trong đó xong, trong lòng đã có quyết định.
Vừa vào Tử Vong Mộ Địa, một thanh âm long ngâm du dương đã vang dội khắp cả
nơi này. Cũng may là bên trong Tử Vong Mộ Địa có kết giới quanh năm không tan
rã bao trùm, bằng không tiếng long âm của Cát Nhĩ Bá Đặc vang đến sẽ truyền ra
khắp chu vi mấy trăm dặm.
Chủ nhân tôn quý, ngài rốt cuộc cũng đã trở về rồi. - Mình rồng của Cát Nhĩ Bá
Đặc bay lượn trên không, phóng thẳng về phía Hàn Thạc.
Thể hình của Cát Nhĩ Bá Đặc dường như lại càng lớn hơn một chút. Vảy rồng khắp
người thành một màu đen ngòm như mực, lại càng mang thêm vẻ thương cảm thê
lương tà ác cổ xưa. Hàn Thạc biết rằng cỗ khí tức tà ác này đến từ Cát Nhĩ Bá
Đặc, còn nét thương cảm thê lương cổ xưa kia nhất định là do việc hấp thu ma
thú tinh hạch của con Lục long kia mà gây ra.
Trong lúc Cát Nhĩ Bá Đặc la hét ồn ào, thì thân hình của hắn càng lúc càng rút
nhỏ lại, dần dần biến thành một nhân hình da thịt đen ngòm thô kệch. Cát Nhĩ
Bá Đặc có được nhân hình, cặp mắt đen đủi lại có thêm vẻ xa xưa thoát tục,
nhưng vì khí tức tà ác trên người quá nặng, nên hoàn toàn lấn áp che đậy đi
phần khí tức thoát tục kia.
Hàn Thạc chỉ liếc nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc một lần là đã cảm ứng được lực lượng
cường mãnh hơn trên người của dâm long. Hắn liền cười hỏi:
Thế nào rồi?
Tốt lắm, rất là tốt. Năng lượng ma thú tinh hạch của tên Lục long kia mạnh vô
cùng, khiến ta tiến đến nhị giai siêu cấp ma thú. Ngoài ra, ta cảm giác được
trong nhị giai của siêu cấp ma thú, thực lực hiện giờ của ta cũng cường đại vô
cùng. Kha kha kha, đa tạ chủ nhân ban thưởng. - Cát Nhĩ Bá Đặc cười lớn, thanh
âm tràn đầy vẻ đắc ý.
Ta từ thế giới ngầm biết được một tin tức, ta nghĩ ngươi sẽ có chút hứng thú.
- Hàn Thạc đợi khi tiếng cười cuồng bạo của Cát Nhĩ Bá Đặc hạ xuống, mới từ từ
nói với hắn.
Tin tức gì, ha ha, ta hiện giờ phát hiện khi đó quyết định đi theo chủ nhân
quả nhiên không lầm. Nếu không phải đi theo chủ nhân ngài, làm sao có thể
nhanh chóng tiến đến nhị giai thế này. - Cát Nhĩ Bá Đặc hiểu rõ tất cả đều là
do Hàn Thạc ban cho hắn, nên nhịn không được mới vỗ mông ngựa nịnh hót một
câu.
Cát Nhĩ Bá Đặc, không ngờ ngươi lại là tôn tử của tộc trưởng Hắc Long thành
của thế giới ngầm. Lai lịch cái tên gia hỏa nhà ngươi thật không nhỏ a.
Hàn Thạc cười tít mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc. Trong lúc gã thất kinh thì hắn đã
nói tiếp:
Gia gia tộc trưởng kia của ngươi dường như rất lo lắng cho ngươi, còn khiến
Hắc Ám tinh linh thăm dò tin tức của ngươi. Xem ra cái tên gia hỏa bỏ nhà ra
đi nhà ngươi vẫn còn được cưng chiều a.
Chủ nhân vĩ đại, ngài làm sao lại biết mấy việc này. Chẳng lẽ ngài đã đến Hắc
Long thành tại thế giới ngầm? - Cát Nhĩ Bá Đặc kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, khó
hiểu mở lời truy hỏi.
Thân phận của hắn tại Hắc Long thành chưa hề báo cho bất kỳ ai. Cát Nhĩ Bá Đặc
vốn cho rằng không ai có thể biết được tin tức này. Hiện giờ nghe được Hàn
Thạc dường như hiểu rõ ràng lai lịch của hắn, thật sự là có chút không hiểu.
Hắc Long thành các ngươi giam cầm một số người, trong đó có một cường giả đời
trước của một tộc Hắc Ám tinh linh, tên là A Đại Nhi. Ngươi có biết hay không?
A Đại Nhi, ta dường như đã nghe qua cái tên này, nhưng lại chưa hề thấy qua.
Trong Hắc Long thành chúng ta, đích xác là giam cầm một số tên gia hỏa dám mạo
phạm đến chúng ta. Nhưng mấy chuyện này ta cũng chẳng có hứng thú. Chủ nhân,
ngài hỏi chuyện này làm gì vậy?
Chính là con mụ A Đại Nhi này rồi. Đáp ứng theo lời tộc trưởng gia gia của
ngươi, nên phải giúp gia gia ngươi tìm tung tích ngươi. Nhưng A Đại Nhi này bị
ta giết chết rồi, trước đó một đoạn thời gian, vì ta hấp thụ một số lực lượng
trên người của ả, thiếu chút nữa là dẫn đến việc tự chuốc lấy tai họa cắn trả
lại thân thể của ta. Ta mới nghĩ đến việc hỏi một chút chuyện về ả A Đại Nhi
này.
Hàn Thạc nói như vậy khiến Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc cả kinh, sau đó sửng sốt
nhìn hắn rồi nói:
Ta nghe nói A Đại Nhi này dường như là tộc mẫu của tộc Hắc Ám tinh linh. Nữ
nhân này có thể nối được mối liên hệ với nữ thần tà ác La Ti mà Hắc Ám tinh
linh tin thờ, trên giường lại có được một số lực lượng vô cùng khủng bố.
A Đại Nhi bị giam cầm tại Hắc Long thành nhiều năm như vậy, nghe nói nàng ta
vô cùng xinh đẹp. Chiếu theo tính cách của Hắc long nhất tộc chúng ta hẳn đã
sớm hưởng nàng ta rồi. Chỉ là vì nàng ta có thể giao lưu với nữ thần tà ác La
Ti, nên không có một Hắc long nào dám cưỡng đoạt nàng ta, sợ rằng trong lúc
hoan lạc với nàng ta thì bị hạ độc thủ.
Chủ nhân, nghe nói thực lực A Đại Nhi mạnh mẽ lắm, cho dù một số Hắc long nhị
giai, tam giai trong tộc ta cũng không phải là đối thủ của nàng ta. Đối với
tín ngưỡng nữ thần La Ti của nàng ta, truyền thuyết cho rằng nàng ta có thể
giao lưu để thu được thần lực của vị nữ thần tà ác đó. Hắc long tộc chúng ta
sợ rằng giết chết nàng ta sẽ làm phẫn nộ tới vị tà thần kia, cho nên vẫn chỉ
một mực cầm tù nàng ta thôi. Chẳng lẽ ngài thật sự đã giết nàng ta rồi à?
Ta đã giết ả rồi! - Hàn Thạc thản nhiên trả lời.
Kha kha kha. ..
Tiểu dâm long Cát Nhĩ Bá Đặc trở nên hưng phấn, sùng bái nhìn hắn rồi nói:
Chủ nhân, chuyện như thế nào? Rốt cuộc là chuyện xảy ra thế nào? Mau kể rõ
tình huống cụ thể cho tên nô bộc trung thực của ngài đi.
Thấy Cát Nhĩ Bá Đặc nghe đến chuyện này tướng mạo trở nên dâm dật như vậy, Hàn
Thạc phẫn nộ gõ hắn một phát rồi mới kể lại câu chuyện xảy ra một lượt. Cuối
cùng mới đem tình huống sắc dục trên thân thể khó bề khống chế được nói cho
Cát Nhĩ Bá Đặc nghe, rồi mới trầm mặt nói:
Ta có thể khẳng định là trước lúc ta bị sắc dục làm choáng váng đầu óc, trong
cơ thể ngoại trừ lực lượng hấp thu được từ A Đại Nhi ra, còn có một cỗ lực
lượng khác càng mạnh mẽ tà ác hơn. Cỗ lực lượng đó lại mang theo khí tức khó
lòng phát hiện được phương hướng. Nếu ta đoán không sai, hẳn nhiên là đến từ
nữ thần nhền nhện La Ti. Thật không biết chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ nói
chuyện ta giết chết A Đại Nhi, không ngờ lại bị bà ta phát hiện hay sao. Chẳng
lẽ thế giới này thật sự có sự tồn tại của đấng thần linh à?
Nghe Hàn Thạc miêu tả lại chuyện xảy ra một lần, sau khi Cát Nhĩ Bá Đặc hết
cơn hưng phấn ban đầu, liền lộ ra vẻ nghiêm túc khó thấy, suy nghĩ một hồi rồi
mới nói với hắn:
Chủ nhân, ta từng nghe gia gia ta nói qua, thế giới này không đơn giản giống
như ta nhìn thấy được. Cứ như việc Hắc long nhất tộc cường đại chúng ta lại
chỉ có thể sinh hoạt tại một thế giới ngầm, dường như là chịu phải sự ước thúc
của một lực lượng cường đại nào đó. Lực lượng của gia gia ta mạnh mẽ đến mức
khiến ta sợ hãi, nhưng ngay cả gia gia ta cũng không cách nào thoát ra khỏi
thứ lực lượng ước thúc kia. Ta cho rằng ngoài việc thần linh mà chúng ta biết
ra, ta không nghĩ ra còn có ai có khả năng ép buộc Hắc long nhất tộc ta ở tại
thế giới ngầm.
Đầu mi Hàn Thạc nhíu lại, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời hôn ám quanh
năm không thấy nhật nguyệt kia của Tử Vong Mộ Địa. Lại liên tưởng đến Quang
Minh thần mà Quang Minh giáo hội tin thờ, cùng với khí tức thần thánh trên
người kỵ sĩ thần điện cùng với Chiêm Khoa Tư, lại còn cảm giác do quyển Khải
Kỳ Lục mang đến cho hắn.
Hàn Thạc nghĩ đến sự tồn tại của Thiên tai giáo hội, khô lâu pháp trượng nắm
giữ trong tay của chính mình. Khi đó lần đầu có được khô lâu pháp trượng,
trong đầu óc hoảng hốt đã thấy được hình bóng của người khổng lồ cao ngàn
trượng. Hàn Thạc ngấm ngầm ngộ ra thêm được một tầng, dần dần tin tưởng về
chuyện thần linh mờ ảo hư vô kia.
Chủ nhân, có lẽ lần trước ngài thật sự bị vị nữ thần nhền nhện kia công kích
rồi. Nhưng nghe nói về phía chúng ta, lực lượng của thần linh bình thường
không đủ để thật sự can thiệp vào. Nếu không thì sẽ bị sự quản thúc của không
gian pháp tắc. Ngài xem đó, ngay cả ả nữ thần nhền nhện dâm tà kia cũng không
đủ khả năng nắm bắt ngài. Điều này đủ cho thấy ả ta cũng không thể không tuân
theo sự ước thúc của lực lượng pháp tắc. Chúng ta không cần phải sợ ả ta. -
Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc tùy tiện mở lời an ủi Hàn Thạc.
Hàn Thạc lặng lẽ gật đầu, lần đầu nhận thức ra được mình thật nhỏ bé, nghĩ tới
lần trước trong đầu hiện lên bóng hình cự nhân cao ngàn trượng, trên mình lại
tồn tại thứ khí tức cổ xưa vạn năm, trong lòng bất giác có thêm vài phần kính
sợ, liền quay sang Cát Nhĩ Bá Đặc nói:
Không sai, sự tồn tại của thần linh chúng ta không thể ngờ được. Nhưng các
đấng thần linh này nhất định phải chịu sự ước thúc của lực lượng không gian,
nếu không một khi giáng xuống nơi này, có thể sẽ hủy luôn thế giới này.
Ài, giữa thần với thần khẳng định cũng có đối lập. Nếu không Quang Minh giáo
hội cùng với Thiên Tai giáo hội cũng sẽ không tranh đấu nhiều năm như vậy. -
Cát Nhĩ Bá Đặc cũng là một kẻ báng bổ thần linh, vô luận là chánh thần hay tà
thần thì hắn đều chẳng có chút cảm giác nào, vẫn tùy tiện chẳng thèm để ý tới
cái gì cả.
Hàn Thạc chẳng suy nghĩ nhiều thêm nữa, chỉ gật gật đầu rồi nói:
Được rồi, nếu ngươi đã tiến hóa tới nhị giai, vậy tới đây cứ đến Nhật Diệu cốc
hỗ trợ Đặc Lan Khắc Tư. Ta xem không bao lâu Nhật Diệu cốc sẽ nảy sinh một
trận biến động. Có ngươi ở Nhật Diệu cốc thì dong binh đoàn Hồn Diệt lại càng
an toàn thêm một chút. Ồ, đúng rồi, chuyện của Hắc Long thành ngươi chú ý một
chút. Gia gia ngươi một mực tìm ngươi. Ta thấy ngươi cho dù không trở về cũng
nên khiến người báo tin về để gia gia ngươi yên tâm.
Biết rồi chủ nhân. Ta nghĩ gia gia ta nếu biết ta nhanh chóng đạt đến nhị giai
như vậy, nhất định sẽ vô cùng cao hứng. Lão gia hỏa đó ở tại Hắc Long thành
ngày nào cũng ép ta phải tu luyện. Ta tu luyện bao nhiêu lâu như vậy cũng vẫn
ở hàng nhất giai. Ngài xem xem ta hiện giờ mới ra ngoài không lâu, đã thành
công tiến cấp. Điều này cho thấy phương pháp của ông ta rõ ràng là không hữu
hiệu rồi a! - Cát Nhĩ Bá Đặc thờ ơ trả lời Hàn Thạc một câu, xem chừng là
chẳng thèm để lời của hắn trong lòng.
Được rồi, ta cần phải trở về thành Áo Sâm xử lý một số chuyện. Nhưng ta sẽ
luôn chú ý tới Nhật Diệu cốc. - Hàn Thạc nói một câu rồi sau khi Cát Nhĩ Bá
Đặc rời khỏi, cũng tiến vào trong truyền tống trận.