Người đăng:
Hải Luân muội điên ư? Làm sao muội có thể nghĩ đến loại phương pháp điên khùng
này! - Hỏa phượng hoàng mới được giải thoát ra khỏi lưới ma pháp, nghe vậy
liền hét lên một tiếng, nhìn nàng với ánh mắt ngỡ ngàng.
Ta không điên, Hỏa Phong tỷ tỷ, đây là phương pháp làm cho Hi Luân công quốc
khôi phục ổn định trở lại, cũng là phương pháp làm cho người bên ngoài không
dám dùng ánh mắt khác lạ nhìn ta. Chỉ có ác ma này cưới ta thì mới có thể rửa
sạch sự không thuần khiết trên người ta, cũng chỉ có hắn nói người ngoài mới
tin tưởng. - Hải Luân Đế Na thở dài não nuột, giải thích cho Hỏa phượng hoàng
một cách vô cùng bất đắc dĩ.
Về chuyện Hải Luân Đế Na bị Hàn Thạc cường bạo, chỉ cần một bên đương sự là
Hàn Thạc có thể đứng lên nói ra sự thật, chỉ cần có một bộ phận tin tưởng rằng
nàng vẫn còn trong trắng, cho dù còn có một bộ phận không tin chuyện này là
thật đi nữa, thì đám cưới đối với Hải Luân Đế Na cũng là sự đền bù quá đủ rồi.
Ít nhất, người dân ở Hi Luân công quốc hẳn là sẽ không tiếp tục bất chấp tất
cả mà phản đối.
Nhưng mà, muội phải biết rằng hắn là thành chủ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ đấy. Dân
chúng Hi Luân công quốc vẫn thường xem thành Bố Lôi Đặc Nhĩ như là một nơi để
săn bắn, sợ rằng tất cả bọn họ đều không thể chấp nhận được loại sự việc này.
- Hỏa phượng hoàng tận lực khuyên can Hải Luân Đế Na không nên làm chuyện ngu
ngốc.
Không sao, bọn họ sẽ chấp nhận dần từng điểm một. Ta hiểu rõ bọn họ, dân chúng
là những người cực kì dễ bị lường gạt để chịu yên phận. Chỉ cần diệt trừ đám
quý tộc phản kháng đi, dân chúng không bị uy hiếp về việc ăn no mặc ấm thì sẽ
vô cùng hiền lành. - Hải Luân Đế Na nói giọng cố chấp, đôi mắt xinh đẹp lấp
lóe hàn quang, dường như đang tự hỏi sẽ xử lý đám người phản loạn này như thế
nào.
Hàn Thạc vừa ở đàng xa ngắm nhìn Hải Luân Đế Na vừa nghe hai nàng nói chuyện
với nhau. Đề nghị này của nàng làm cho hắn vô cùng động tâm vì đằng sau nàng
là cả một Hi Luân công quốc. Hàn Thạc cũng hoàn toàn tin tưởng chỉ cần Hải
Luân Đế Na gả cho hắn thì hắn nhất định có thể lợi dụng bàn tay của nàng làm
cho Hi Luân công quốc ngoan ngoãn phục tùng.
Từ trên mặt lợi ích tuyệt đối mà xét, điều này xem ra là một sinh ý chỉ có lãi
mà không bị lỗ, điều duy nhất làm cho Hàn Thạc hơi lo lắng chính là một khi
việc này tiết lộ ra ngoài, ba nàng kia có lẽ sẽ không thuận theo và không
buông tha. Thật là một vấn đề nan giải!
Thế nào rồi. Bất kể thấy thế nào thì một nhân vật kiêu hùng như ngươi cũng sẽ
không cự tuyệt đề nghị này chứ? - Đôi mắt sáng ngời của Hải Luân Đế Na dừng ở
Hàn Thạc, coi như là thảo luận về một khoản sinh ý, mặt nàng đã mất đi vẻ
ngượng ngùng lúc trước. Ồ. . . . điều này. . . Kỳ thật ta đã có nữ nhân rồi! -
Hàn Thạc gãi gãi đầu, giải thích với Hải Luân Đế Na.
Nữ nhân gì? Chẳng lẽ nàng ta còn có giá trị hơn so với Hi Luân công quốc? -
Hải Luân Đế Na cũng không ngạc nhiên, loại nhân vật tung hoành ngang dọc như
Hàn Thạc mà bên người không có nữ nhân thì mới gọi là kỳ quái. Nhưng nàng ta
tin tưởng giá trị của bản thân nàng và cả Hi Luân công quốc phía sau đủ để cho
Hàn Thạc đồng ý với nàng.
Cảm tình là thứ không thể đơn thuần chỉ dùng giá trị để đo lường!
Hàn Thạc đáp lại Hải Luân Đế Na, vắt óc khẩn trương suy nghĩ, sau một lát mới
mỉm cười, nói với cô nàng:
Bây giờ Hi Luân công quốc các ngươi bên ngoài có cường địch bên trong thì nội
loạn, chức Đại công tước của bản thân ngươi cũng khó bảo toàn, của hồi môn của
ngươi cũng không được ổn lắm đâu!
Hừ! Ta gả cho ngươi kèm thêm cả Hi Luân công quốc làm của hồi môn, đương nhiên
cũng là có điều kiện, chính là ngươi giúp ta làm cho Hi Luân công quốc ổn
định, mặt khác dù có gả cho ngươi thì Hi Luân công quốc vẫn do ta quản lý. -
Hải Luân Đế Na điềm nhiên trả lời. Sở dĩ nàng hạ quyết tâm như vậy một mặt là
vì lo lắng cho bản thân, mặt khác là do ngưỡng mộ thực lực của Hàn Thạc. Nếu
không cho dù hắn thực sự cường bạo nàng, một người nam nhân không có năng lực
thì tuyệt đối không phải là loại người mà nàng phải suy nghĩ.
Nói như vậy thì vẫn cần ta trợ giúp ngươi mới có thể đoạt được Hi Luân công
quốc, không thể coi là ngươi trực tiếp lấy Hi Luân công quốc làm của hồi môn
tặng ta được.
Hàn Thạc cười cũng như không, nhìn Hải Luân Đế Na thủng thẳng nói.
Vừa nghe Hàn Thạc nói như vậy, Hải Luân Đế Na giận đùng đùng, trừng mắt quát
Hàn Thạc:
Cái tên ác ma kia, loại việc như thế này mà còn cò kè mặc cả với ta. Sau khi
ta gả cho ngươi thì bản thân ta đã là người của ngươi, Hi Luân công quốc tự
nhiên cũng là của ngươi. Nếu ngươi không muốn thì thôi, chẳng lẽ thiếu ngươi
thì ta chẳng còn biện pháp nào khác ư?
Trong vấn đề chung thân đại sự, Hải Luân Đế Na đã hạ lòng tự tôn xuống mức
thấp để thương nghị với Hàn Thạc, điều này đối với một người cao ngạo như cô
nàng mà nói thì chỉ riêng việc phải giả bộ bình tĩnh đàm luận cùng hắn về loại
chủ đề này đã làm cho nàng vô cùng ngượng ngùng rồi, không ngờ hắn ra vẻ chính
khách, trên phương diện này lại còn so đo được mất cùng nàng. Điều này làm cho
Hải Luân Đế Na cảm thấy bị sỉ nhục, nhịn không được tức tối nói ngang.
Không nên kích động, không nên kích động mà!
Hàn Thạc vội vàng xoa dịu, sau đó nghiêm nghị trầm giọng nói:
Đầu tiên, địa vị các nữ nhân của ta sẽ không bởi vì có thêm ngươi mà thay đổi.
Mặt khác, giao dịch này tạm thời không thể công khai vì vị trí của ngươi ở
trong bảy đại công quốc đối với ta còn có ích, nhưng ta sẽ trợ giúp ngươi nắm
chắc Hi Luân công quốc hoàn toàn trong tay.
Nghe Hàn Thạc nói như vậy, sự phẫn nộ đang cuồn cuộn như sóng trong lòng Hải
Luân Đế Na hơi hơi lắng xuống, hơi nghi hoặc dò hỏi:
Ngươi có ý gì?
Nói đúng ra, ngươi chỉ là một người trong số những nữ nhân của ta, chẳng những
không phải duy nhất, mà còn không được công khai quan hệ của chúng ta. Việc Hi
Luân công quốc ở trong bảy đại công quốc đối với ta còn có tác dụng to lớn,
nhưng ta sẽ trợ giúp ngươi nắm vững quyền lực tại công quốc của ngươi để ngươi
tiếp tục vững vàng chấp chính Hi Luân công quốc, ngươi thấy thế nào? - Hàn
Thạc giải thích.
Trong đầu Hải Luân Đế Na cân nhắc rất nhanh chuyện được mất. Nàng hiểu rõ
trong lòng rằng loại nam nhân như Hàn Thạc căn bản sẽ không chịu ràng buộc bởi
một người phụ nữ nào. Tất nhiên, nàng cũng sẽ không cho rằng nàng có thể thuần
phục hắn trở nên ngoan ngoãn, cho nên mặc dù điều kiện thứ nhất làm cho nàng
mơ hồ có chút không thoải mái, nhưng vì đại cục cũng có thể chấp nhận được.
Còn như cái điều kiện thứ hai là quan hệ không công khai, trong đầu Hải Luân
Đế Na suy nghĩ một vòng, lập tức lộ vẻ sợ hãi. Bản thân nàng là Đại công tước
của Hi Luân công quốc, với thân phận nữ nhi mà có thể leo lên đến vị trí này
thì suy nghĩ đương nhiên không thể ngu dốt. Trong lòng Hải Luân Đế Na sáng tỏ
là Hàn Thạc có dã tâm đối với cả bảy đại công quốc. Một Hi Luân công quốc lưu
lại trong bảy đại công quốc mang ý nghĩa gì.
Nếu như trong liên quân của bảy đại công quốc có một quốc gia âm thầm phản
loạn thì nhất định có thể tạo nên tác dụng quan trọng, thậm chí có thể thay
đổi cục diện chiến tranh, trợ giúp Hàn Thạc thực hiện dã tâm của hắn. Sau khi
nghĩ đến đây, ánh mắt Hải Luân Đế Na nhìn về phía Hàn Thạc đã có thêm vài phần
khác thường.
Đàn ông có dã tâm lúc nào cũng có thể hấp dẫn phụ nữ. Nếu như người đàn ông có
dã tâm này còn có thực lực tương xứng với dã tâm thì sức hấp dẫn của loại đàn
ông này đối với phụ nữ càng thêm chết người, nhất là đối với loại phụ nữ cũng
không cam lòng chịu sống tầm thường như Hải Luân Đế Na thì loại hi vọng này
lại càng lớn.
Bởi vậy, khi Hải Luân Đế Na nhìn kỹ Hàn Thạc thì không biết làm sao càng xem
càng là vừa mắt, càng ngắm càng thấy vĩ đại.
Hải Luân. Hải Luân! - Hỏa phượng hoàng ở bên cạnh thấy Hải Luân ngẩn mặt ra
nhìn Hàn Thạc, đôi mắt lấp lánh những tia sáng rạng rỡ làm nàng cảm thấy có
chút khó hiểu. Trong ánh mắt Hải Luân rõ ràng mang vài phần si mê theo sắc
thái của một kẻ si tình.
Sao vậy, Hỏa Phong tỷ tỷ! - Hải Luân Đế Na giật mình, hơi kinh ngạc quay sang
nhìn Hỏa phượng hoàng và hỏi.
À, không có gì! - Hỏa phượng hoàng nhìn Hàn Thạc mà không nói thêm cái gì, ho
nhẹ một tiếng che dấu đi.
Nhưng Hải Luân Đế Na giao kết cùng Hỏa phượng hoàng đã bao nhiêu năm rồi, vừa
thấy vẻ mặt Hỏa phượng hoàng liền nghĩ tới biểu hiện của nàng lúc trước đã
phản ứng mãnh liệt thì đỏ bừng mặt rồi oán hận trừng mắt nhìn Hàn Thạc, nói:
Ta có thể đáp ứng điều kiện của ngươi. Nhưng bằng cách nào ngươi có thể trợ
giúp ta ổn định Hi Luân công quốc?
Rất đơn giản. Ta sẽ nói cho mọi người biết lần trước ta bắt ngươi chỉ là để
đòi kim tệ, tuyệt đối không cưỡng bức hay phát sinh quan hệ cùng ngươi, tin
tức này chỉ là một số thủ hạ lắm miệng của ta suy đoán rồi rêu rao đồn đại mà
tạo thành. Ôi! Trên thực tế cũng đích thật là như vậy, tin tức ác độc này thật
sự không phải ta phát tán ra ngoài.
Chuyện này do ngươi nói ra thì có lẽ người bên ngoài không tin, nhưng từ ở chỗ
ta truyền ra hẳn là sẽ có một bộ phận tin tưởng. Dù sao đối với thành Bố Lôi
Đặc Nhĩ mà nói, việc này chẳng những không phải chuyện xấu còn có giúp cho đề
cao sĩ khí của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ. Nếu như sự thật là như thế, theo tính
cách của mình thì ta lẽ ra phải thừa nhận.
Đương nhiên, cũng sẽ có người không tin. Hi Luân công quốc của ngươi khẳng
định cũng sẽ có người như vậy, nhưng mà những quý tộc còn dám phản kháng ngươi
thì ta giúp ngươi xử lý hết đi là được rồi. Máu có thể tạo ra chính quyền vững
chắc, đạo lý này hiển nhiên ngươi đã biết, ngươi không cần quá lo lắng. - Hàn
Thạc ung dung giải thích.
Thật sự không phải ngươi phao tin tức kia ra? - Sau khi Hàn Thạc dứt lời, Hải
Luân Đế Na nhíu mày suy nghĩ trong chốc lát rồi nhìn hắn hỏi.
Nhún vai, Hàn Thạc cười khổ nói:
Thực sự không phải, ta còn chưa nhàm chán đến vậy!
Ta không tin, ta đã sớm biết về sự hèn hạ và âm độc của ngươi!
Hải Luân Đế Na oán hận nói một câu, sau đó thay đổi ý nghĩ, nói:
Ngươi không sợ ta sẽ bỏ chạy sao? Sau khi lợi dụng xong rồi thì quay lại cùng
liên quân phá hủy thành Bố Lôi Đặc Nhĩ của ngươi?
Sợ, cho nên ta cũng có một điều kiện! - Hàn Thạc cười hắc hắc, nói với Hải
Luân Đế Na.
Hải Luân Đế Na thấy nụ cười của Hàn Thạc thì mơ hồ có một dự cảm chẳng lành,
cẩn thận hỏi:
Điều kiện gì?
Hắc hắc, ta muốn có thân thể của ngươi trước đã! - Hàn Thạc lướt ánh mắt mê
đắm ngắm tới ngắm lui trên thân thể nảy nở mê hoặc lòng người của Hải Luân Đế
Na, chẳng quan tâm đến thể diện mà đưa ra điều kiện này.
Không được! Ngươi, tên ác ma ngươi. Điều này tuyệt đối không được! - Hải Luân
Đế Na mặc dù có dự cảm lời Hàn Thạc muốn nói sẽ không hay ho gì, nhưng chính
thức nghe thấy hắn tự nhiên đưa ra yêu cầu khó xử này, nàng vẫn hoang mang
lúng túng và khó có thể chấp nhận.
Hải Luân. Không nên đáp ứng hắn, hắn căn bản chỉ là một kẻ bịp bợm! - Hỏa
phượng hoàng phẫn nộ nói.
Nếu ngươi không đáp ứng, vậy chuyện này coi như chấm dứt. Ngươi trả ta kim tệ.
Ta sẽ rời khỏi chỗ này, về sau chúng ta gặp mặt trên chiến trường. - Hàn Thạc
điềm nhiên nhún vai, như thể cũng không quá để ý thân thể của Hải Luân Đế Na,
dường như kẻ vừa mới ngắm tới ngắm lui mê đắm ở trên thân thể người ta căn bản
không phải là hắn.
Không biết vì sao, vừa nghe Hàn Thạc nói muốn gặp mặt nàng trên chiến trường,
trong lòng Hải Luân Đế Na lại bắt đầu bối rối, chỉ nghĩ đến chuyện này có thể
xảy ra đã khiến cho nàng bắt đầu khó chịu trong lòng. Loại cảm giác này làm
cho nàng vô cùng không thoải mái, nhưng cũng không biết rốt cuộc là vì sao?
Hải Luân Đế Na cắn răng lặng im một lát rồi mới ngẩng đầu oán hận trừng mắt
Hàn Thạc, quyết tâm nói:
Ta đáp ứng ngươi, nhưng phải sau khi ngươi giúp ta tiêu diệt toàn bộ những mầm
họa của Hi Luân công quốc, nếu không chuyện này bãi bỏ ở đây!
Không thành vấn đề. Hắc hắc. Mỹ nữ chủ động hiến dâng, còn mang đến của hồi
môn là một công quốc, ha ha, chỉ có kẻ ngu si mới có thể cự tuyệt thôi! - Hàn
Thạc đắc ý ngửa mặt lên trời cười lớn, thầm nghĩ chuyến đi tới bảy đại công
quốc lần này không ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn này, xem chừng mấy kẻ ác
nhân Thiết Tư Đặc, Địch Khắc phao truyền tin tức ác độc kia đã giúp cho mình
một đại ân rồi. Phụ nữ quả thật là loại sinh vật kỳ lạ, ý nghĩ quả nhiên khiến
kẻ khác không thể lường được!
Vào thời điểm Hàn Thạc cùng Hải Luân Đế Na nói chuyện, những tiếng thê lương
kêu thảm thiết cũng dần dần im bặt đi. Hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện nhóm
người phản loạn kể cả Phí La Đế Á đều không có một ai đào thoát khỏi bị bất tử
đại quân chém giết, toàn bộ đã thành tử thi, câm lặng vĩnh viễn rồi.
Chung quanh là một trường đẫm máu, đối với Hàn Thạc có mỹ nữ ở bên cạnh mà nói
thì quả thật có một chút không được đẹp mắt. Hàn Thạc lấy ra khô lâu pháp
trượng, ngâm nga một loại chú ngữ, cả đám bất tử sinh vật dần dần biến mất tăm
tích.
Được rồi. Tạm thời rời khỏi chỗ này trước đã, xem quân đội có còn nghe theo
mệnh lệnh của ngươi hay không. - Hàn Thạc mỉm cười nhìn Hải Luân Đế Na lên
tiếng.
Yên tâm đi. Quân đội của ta không phải ai cũng như tên tiểu nhân Phí La Đế Á
này. Thân vệ quân của gia tộc ta tuyệt đối sẽ không phản bội ta. Ta dám cam
đoan! - Hải Luân Đế Na ngạo nghễ nói.
Thật ra Hàn Thạc tin tưởng điều này. Từ thời điểm tiến vào bảy đại công quốc,
Hàn Thạc biết được một vài nét về Hải Luân Đế Na. Gia tộc của Hải Luân Đế Na
là thế lực quý tộc lớn nhất, nắm trong tay đại bộ phận quân quyền của Hi Luân
công quốc, nếu không thì sợ rằng nàng ta sớm đã bị bọn phản bội lật đổ rồi.
Đối với gia tộc của Hải Luân Đế Na mà nói thì chỉ khi Hải Luân Đế Na ở vị trí
Đại công tước của Hi Luân công quốc mới có thể đủ sức bảo vệ ích lợi của cả
gia tộc, một khi Hải Luân Đế Na mà thất thế thì gia tộc của nàng tự nhiên cũng
gặp nạn theo. Hải Luân Đế Na cũng biết rõ đạo lý này, bởi vậy mới giao quyền
lực trong Hi Luân công quốc cho thân nhân gia tộc đảm đương, cho nên dù nàng
bị dân chúng và một bộ phận quý tộc phản đối, nàng vẫn duy trì được mà không
lo ngại.
Đại công tước của bảy đại công quốc đều có cùng cách hành xử. Họ một khi leo
lên ngồi ở vị trí quyền lực rồi thì sẽ gắng hết sức để cho thân nhân gia tộc
mình nắm giữ các chức vị quan trọng của công quốc. Làm như vậy có chỗ tốt rõ
ràng là cho dù trong nước có một số quý tộc phản kháng thì quyền lợi vẫn ở
trong tay gia tộc của mình, còn có thể dựa vào lực lượng của gia tộc đè bẹp số
quý tộc này, nhưng mà chỗ xấu cũng vô cùng nghiêm trọng là những người thân
tín trong gia tộc không nhất định đều có tài, nếu họ nắm giữ quyền lực quốc
gia mà lại là người tầm thường thì công quốc chẳng những không có khả năng
khai thác lãnh thổ mà sức mạnh quốc gia cũng sẽ dần dần suy kiệt.
Đủ rồi, không cần tự kiêu ngạo ở trước mặt ta nữa. Nếu ngay cả điểm năng lực
ấy mà ngươi cũng không có thì căn bản không xứng làm nữ nhân của ta!
Hàn Thạc đả kích Hải Luân Đế Na một chút, sau đó nhìn sang Hỏa phượng hoàng
toàn thân vô lực vì trúng phá ma tiễn rồi nhíu mày nói:
Trong thân thể cô ta có phá ma tiễn tẩm độc. Như thế sẽ có chút phiền toái.
Thân thể ta chỉ là hơi suy yếu mà thôi. Với thân thể của bộ tộc chúng ta, chỉ
cần vài ngày là có thể khôi phục trở lại rồi! - Hỏa phượng hoàng tức giận nói.
Nàng hiển nhiên vẫn chưa thích ứng với thân phận mới của Hàn Thạc, thái độ vẫn
không thân thiện giống trước kia, nghĩ cho cùng cũng là vì hôm nay nàng ta
toàn tâm toàn ý muốn giết chết Hàn Thạc để báo thù cho Hải Luân Đế Na, nào ngờ
đột nhiên đã xảy ra biến hóa kịch tính như vậy. Điều này làm cho một siêu giai
ma thú như Hỏa phượng hoàng đến bây giờ vẫn không thể lý giải nổi.
Không cần phiền toái như vậy! Sau này ngươi không thể trở thành gánh nặng cho
ta! - Hàn Thạc cứ thế đi đến bên cạnh Hỏa phượng hoàng, không để ý đến sự đau
đớn của Hỏa phượng hoàng mà rút phá ma tiễn ra, sau đó dùng tay trái đè chặt
Hỏa phượng hoàng không cho giãy dụa, tay phải úp lên miệng vết thương.
Hỏa phượng hoàng trúng phá ma tiễn rồi nên thân thể đã bị suy yếu, sự giãy dụa
của nàng căn bản không đủ lay chuyển bàn tay Hàn Thạc đang đè chặt, mặt khác
nàng cảm giác khi bàn tay Hàn Thạc nhấn một cái vào miệng vết thương thì liền
sinh ra một luồng lực lượng xoáy vòng tròn, chất độc đang tràn đầy trong cơ
thể nàng chịu sức lôi kéo của lực lượng kia nhanh chóng chảy ra từ miệng vết
thương của nàng.
Chất độc từ trong thân thể nàng cứ thế chảy vào lòng bàn tay Hàn Thạc đang áp
trên miệng vết thương. Lực lượng lúc trước mất đi cứ dần dần khôi phục trở
lại, trong lòng Hỏa phượng hoàng hiểu rõ là Hàn Thạc trợ giúp nàng, nên không
xù bộ lông vũ của nàng ra nữa và thân thể đang giãy dụa dần dần yên lặng đi,
bộ lông vũ rực lửa cũng một lần nữa khôi phục vẻ sáng bóng.
Sau khi Hàn Thạc buông tay ra thì Hỏa phượng hoàng cảm giác lực lượng lại tràn
trề trong thân thể. Hỏa Phong vui mừng cao giọng hót một tiếng rồi vỗ cánh vọt
lên trên không trung bắt đầu chao liệng bay vòng quanh.
Hỏa Phong tỷ tỷ, nàng, nàng không có việc gì chứ? - Hải Luân Đế Na vô cùng vui
mừng, ánh mắt nhìn Hàn Thạc có thêm vài phần ý tứ khác lạ, thân thể bỗng mất
tự chủ tiến dần về phía hắn.
Gật gật đầu, Hàn Thạc xoay cổ tay búng máu bầm tanh hôi trong lòng tay xuống
đất, rồi mới ung dung trả lời:
Chất độc bên trong thân thể cô ấy đã bị ta hút ra. Ngươi thấy bây giờ cô ấy
vui vẻ bay múa, có chút bộ dạng thương tích nào không?
Tốt lắm, xem như chúng ta thiếu ngươi một phần nhân tình, cám ơn ngươi rồi! -
Hải Luân Đế Na không tình nguyện nói một tiếng cám ơn nhưng trong lòng cũng
kinh hãi vì sự thần kỳ của Hàn Thạc. Thực lực siêu tuyệt của hắn thì nàng hiểu
rõ trong lòng, nhưng hắn không phải một mục sư hay dược tề sư, mà mục sư hay
dược tề sư thì xem chừng cũng không có thủ đoạn thần kỳ đến như vậy!
Ở Kỳ Áo đại lục, khi chất độc đã xâm nhập vào máu rồi thì cho dù là dược tề sư
hay mục sư cũng tuyệt đối không thể giống như Hàn Thạc hút ra dễ dàng như vậy.
Đối với Hải Luân Đế Na mà nói thì điều này căn bản là một thần thông không thể
tưởng tượng nổi. Trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy quyết định của bản thân có
một chút may mắn, thầm nghĩ thật là tốt vì không trở thành địch nhân không đội
trời chung của hắn, nếu không sợ rằng sẽ mang đến cho Hi Luân công quốc tai
họa không thể vãn hồi được.
Thừa dịp Hải Luân Đế Na kinh ngạc, Hàn Thạc rất nhanh đưa tay nhẹ nhàng vuốt
cái cằm xinh đẹp, mượt mà, ấm áp của nàng, làm cho Hải Luân Đế Na giật mình
nhoẻn miệng cười. Hắn vừa cảm thụ da thịt mềm mại của nàng vừa tủm tỉm cười
nói:
Đã là người một nhà rồi, hà tất phải khách khí như vậy chứ!
Đang ở trong trạng thái trầm tư suy nghĩ, Hải Luân Đế Na đột ngột vùng mạnh
ra, kinh hoảng quay đầu lui về phía sau vài bước, trừng mắt oán hận nhìn Hàn
Thạc rồi nói:
Bây giờ còn chưa phải là người một nhà. Ngươi giữ lễ một chút cho ta, nếu
không ta sẽ không khách khí đối với ngươi!
Ài. Được thôi. Ta xem xem ngươi không khách khí với ta như thế nào đây! - Đối
với uy hiếp của Hải Luân Đế Na, Hàn Thạc đều không để trong lòng một chút nào,
bước thẳng về phía cô nàng, cảm thấy trêu đùa Đại công tước tâm cao khí ngạo
này dường như có phần rất thú vị.
Bố Lai Ân. Ngươi có thể không đòi hỏi như thế được không. Chúng ta cần phải
nói chuyện về nội tình công quốc của ta. - Hải Luân Đế Na thấy Hàn Thạc tới
gần liền dùng giọng mỏi mệt yếu ớt để thuyết phục.
Trong lòng Hải Luân Đế Na biết rõ là với thực lực của nàng thì căn bản không
thể ngăn cản được Hàn Thạc. Thực lực mạnh mẽ như ma thần của hắn làm cho nàng
cảm thấy rung động, đến bây giờ nàng sắp không khơi dậy nổi ý chí phản kháng
nữa rồi. Hải Luân Đế Na sớm xem người đàn ông này trở thành điểm tựa lớn nhất
cho cuộc sống của nàng, hoặc có khả năng mang cho nàng tất cả mọi thứ cần
thiết. Trong tiềm thức, Hải Luân Đế Na sớm đã chịu thua, giờ thấy Hàn Thạc tới
gần thì nàng cuối cùng cũng biểu hiện ra.
Hàn Thạc sửng sốt, nhìn kỹ Hải Luân Đế Na. Lúc này, một Hải Luân liễu yếu đào
tơ lại có vẻ quyến rũ mê hồn làm cho hắn nảy sinh một loại tình cảm thương
tiếc không hiểu nổi nên không tiếp tục đi với vẻ hùng hổ hăm dọa tới chỗ nàng
mà đột nhiên ngừng bước, mỉm cười nói:
Vậy thì quên đi, chúng ta sẽ nói chuyện về quốc gia của ngươi nào!
Phí La Đế Á chỉ là một tên kỵ sĩ trưởng trong tay ta, nếu không có người xúi
giục thì ta thấy hắn không có gan dám phản bội ta. Hừ. Bây giờ, trong Hi Luân
công quốc cũng chỉ có Tạp Lỗ hầu tước có hy vọng nắm giữ Hi Luân công quốc
nhất. Hắn vẫn ẩn nhẫn không hành động, phỏng chừng chính là để chuẩn bị một
kích trí mạng đẩy ta xuống khỏi vũ đài chính trị. Ta dám khẳng định người sau
màn giật dây nhất định là hắn. - Bên trong đôi mắt sáng ngời của Hải Luân Đế
Na lấp lánh sát khí, nói thù hận.
Tốt lắm. Biết là ai thì dễ xử lý rồi, ta sẽ đi cùng ngươi đến Hi Luân công
quốc một chuyến, giết sạch toàn bộ lũ người phản bội đó để cho bọn chúng không
còn cơ hội phản lại ngươi nữa. - Hàn Thạc lạnh lùng nói.