Người đăng:
Mã Tác cùng nhóm mạo hiểm giả này hẳn là đã quen biết từ trước. Chỉ thấy bà ta
vừa nói xong, đám mạo hiểm giả này lập tức vẻ mặt phẫn nộ, đều tự cầm vũ khí
cung tên chuẩn bị sẵn sàng. Xong xuôi, cả đám ngắm chuẩn về Hàn Thạc, chỉ chờ
hắn tới gần là động thủ luôn.
Ngoài Hỏa hệ Đại ma đạo sư Mã Tác, đội mạo hiểm giả phía dưới có một đạo tặc,
một mục sư, hai ma pháp sư và ba kiếm sĩ, thực lực các thành viên đội mạo hiểm
giả này cũng không yếu. Tuổi tác trung bình khoảng trên dưới bốn mươi tuổi.
Toàn bộ đều là hảo thủ có kinh nghiệm phong phú.
Trong đó, Hỏa hệ Đại ma đạo sư Mã Tác tựa hồ là thủ lĩnh của đội mạo hiểm giả
này. Bởi vậy, khi bà ta vừa nói xong, cả nhóm lập tức cầm vũ khí công kích về
Hàn Thạc.
Trong hai ma pháp sư phía dưới, một người là Lôi hệ cao cấp ma pháp sư, người
còn lại là Thủy hệ ma đạo sư, hai người liên thủ tiến hành công kích trước
tiên. Mở đầu là mấy cái lôi cầu điện bắn ra xẹt xẹt, điện quang bắn ra đụng
thẳng Hàn Thạc. Thủy hệ ma đạo sư bên cạnh vung ma pháp trượng hình thành mấy
băng trùy sắc nhọn lấp lóe quang mang âm lãnh cùng hiệp lực công kích hắn.
Tên mục sư ngâm xướng một ma pháp khôi phục pháp lực. Một vầng sáng màu bạc
bao trùm trên người Mã Tác. Tinh thần lực của bà ta lúc trước đã bị hao phí
rất nhiều, nhờ tác dụng của vầng sáng màu bạc đã khôi phục lại tinh thần lực
đang khô kiệt. Nét mặt già nua đầy nếp nhăn lóe lên từng vòng sáng nhạt.
Hai gã cao cấp kiếm sĩ, một gã kiếm sư lập tức tản ra bảo vệ chặt chẽ cho Mã
Tác. Hai tấm thiết thuẫn lớn được xếp chắn phía trước, tên đạo tặc cặp mắt láo
liên, thân thể luồn lách như li miêu chạy trong rừng rậm, bố trí cạm bẫy sẵn
sàng để đối phó.
Hàn Thạc vẫn thẳng tiến theo hướng của Mã Tác, do có Âm ma do thám trước nên
đã nhận biết hết tướng mạo cùng thực lực những kẻ này. Trên đường, hắn lấy sẵn
khô lâu pháp trượng ra cầm ở tay, một đoàn sương mù đen đặc bỗng nhiên phụt
ra, che kín Hàn Thạc ở giữa.
Mấy đạo lôi cầu cùng băng trùy đều đánh vào đám sương mù dày đặc. Nhưng vì
thân hình Hàn Thạc đột nhiên biến mất, mấy đạo công kích tự nhiên không thể
tìm được mục tiêu, ngược lại quay sang đánh lẫn nhau, phát ra những tiếng nổ
lớn.
Đến khi lôi cầu và băng trùy tiêu tán không còn, sương mù dày đặc cũng từ từ
tản ra. Đội mạo hiểm giả bên dưới do Mã Tác cầm đầu lúc này cũng đã chuẩn bị
xong, nhìn chằm chằm giữa đám sương mù. Ba gã kiếm sĩ tùy thời trở thành ba
cung tiễn thủ giương cự nỏ lên, chỉ chờ Hàn Thạc lộ ra.
Bất quá khi sương mù tan hết, trên bầu trời quang đãng vẫn không thấy tung
tích Hàn Thạc đâu cả. Hắn đã biến mất một cách vô ảnh vô tung. Đội mạo hiểm
giả đã kiếm bạt cung giương, sẵn sàng đánh đòn phủ đầu giờ trơ mắt nhìn bầu
trời quang đãng không biết làm thế nào.
"Ầm, ầm, ầm. . . . . . "
Không một dấu hiệu báo trước, mặt đất đột ngột trồi lên từng đám ụ đất sắc
nhọn. Đội mạo hiểm giả đang tập trung chú ý trên bầu trời, bất ngờ không kịp
đề phòng bất ổn bên dưới. Đại ma đạo sư Mã Tác cùng Thủy hệ ma đạo sư bay lên
không trung đầu tiên.
Ba gã kiếm sĩ phản ứng linh mẫn, nắm được thiết thuẫn ngăn cản được công kích
của ụ đất tới gã Lôi hệ ma pháp sư và mục sư. Bọn chúng bị mấy ụ đất bên dưới
công kích bắn tung lên song thiết thuẫn đã làm giảm đi phần lớn lực tấn công,
kiếm sĩ vốn thường ngày khi xung trận là để làm khiên thịt cũng không bị
thương nặng.
Gã đạo tặc thì linh mẫn phi phàm. Y nhảy nhót như một con khỉ phi thân trên
cây, nhờ vào các sợi dây màu bạc bố trí từ trước bắn tới các cây đại thụ,
tránh thoát tất cả các công kích của ụ đất.
Hắn đáp xuống trên một cây đại thụ, sau đó dùng chủy thủ chém đứt một sợi dây
thừng. Một thân cây nhọn hoắt đột nhiên bay ra, thẳng về phía Hàn Thạc đang ẩn
thân sau một gốc cây.
Mấy mạo hiểm giả còn lại vừa nhìn thấy động tác của tên đạo tặc thì toàn bộ
lập tức đều nhằm ngay gốc cây đó công kích tới. Trong nháy mắt có tới hàng
chục loại công kích như mưa rào ập xuống. Hàn Thạc vốn tưởng rằng bọn chúng
không thể phát hiện tung tích, đành phải chật vật từ sau gốc cây nhảy ra.
Trong khi chống đỡ các loại công kích, một mũi băng trùy đã bắn trúng bắp đùi
Hàn Thạc, còn có một đạo lôi cầu nổ tung ra, điện quang bắn ra xung quanh chạm
trúng người hắn. Hàn Thạc cả người tê rần, mái tóc vừa mới dài ra toàn bộ dựng
đứng cả lên.
Giết hắn, hắn trúng đòn rồi! - Tên đạo tặc hét lớn.
Sau khi tên mục sư ngâm xong một đoạn chú ngữ dài dòng, ba đạo hào quang đẹp
mắt chiếu vào trên người ba gã kiếm sĩ. Khải giáp ba gã kiếm sĩ được cường hóa
có thêm lời chúc phúc của thần thánh, sức mạnh như trâu điên. Ba gã kiếm sĩ
với ba đạo hào quang lưu chuyển trên ngực hùng hổ nhằm phía Hàn Thạc.
Thật là một tổ hợp mạo hiểm giả đáng sợ! Hàn Thạc trong lòng kinh hãi một lúc
rồi rất nhanh rút lui vào trong rừng rậm. Tốc độ di chuyển của hắn tăng lên
rất nhanh, phút chốc đã bỏ ba gã kiếm sĩ được gia tăng ma pháp phụ trợ lại
phía sau, chờ cơ hội hạ thủ.
Tổ hợp mạo hiểm giả này dĩ nhiên là đã có nhiều kinh nghiệm thực tế, nếu không
quyết không có khả năng phối hợp ăn ý như vậy. Bọn chúng trong lúc phối hợp
cực kỳ tin cậy nhau, mục sư, ma pháp sư, kiếm sĩ, đạo tặc phối hợp lại, hợp
tác chặt chẽ tạo thành lực tấn công rất lớn, làm cho Hàn Thạc vốn tưởng có thể
ung dung đối phó giờ lại nhức hết cả đầu.
Ba kiếm sĩ được mục sư phóng ra ma pháp phụ trợ làm thực lực mỗi người đều
tăng lên một bậc. Thế nhưng cho dù là vậy, nếu toàn bộ ba người đối mặt với
Hàn Thạc, hắn tự tin chỉ cần vài khắc là giải quyết gọn. Song còn có ma pháp
sư đang như hổ đói nhìn lom lom xung quanh, dám chắc sẽ không để hắn đắc thủ.
Ba gã kiếm sĩ không ngừng được bổ sung tinh thần lực nhờ tên mục sư vẫn miệt
mài phóng thích ma pháp về phía bọn chúng mà Hàn Thạc không thể ngăn cản.
Hàn Thạc vừa ẩn nấp vừa suy tính, cuối cùng phát hiện trong nhóm mạo hiểm giả
này không có Quang hệ ma pháp sư. Hắn lập tức từ một nơi bí mật gần đó nhân cơ
hội gọi về rất nhiều Vong Linh sinh vật, đồng thời phóng xuất Vong Linh Thiên
Mạc. Sau khi Mộc Giáp thi xuất hiện, theo lệnh của Hàn Thạc, nó ẩn nấp tại đại
thụ mà tên đạo tặc chỉ huy đang bám vào rồi sử dụng quyền khống chế thảo mộc
ra lệnh cho đại thụ cuốn chặt lấy gã, tiếp đó biến nhánh cây mềm mại thành lợi
khí đoạt mạng xuyên thủng thân thể gã.
Khải Địch!
Đội mạo hiểm giả đang hợp thành trận hình phòng ngự vững vàng, vừa thấy tên
đạo tặc bị nhánh cây xuyên thủng thân thể thì lão mục sư lấy hết sức hét lên
chói tai. Mục sư này là một phụ nữ hơn ba mươi tuổi, tựa hồ là vợ chồng với
tên đạo tặc, y đột nhiên bị giết chết tạo thành đả kích không nhỏ với thị.
Có Đức Lỗ Y ở đây. Cẩn thận đấy! - Hỏa hệ Đại ma đạo sư Mã Tác vội hét lên một
câu, nhắc nhở chúng nhân.
Ba gã kiếm sĩ trên mặt đất, nghe thấy vậy lập tức huy vũ trọng kiếm chém bạt
hết tất cả thảo mộc xung quanh. Còn ả mục sư mặc dù trong lòng phẫn nộ nhưng
vẫn cảnh giác nhìn quanh, tìm không thấy đối tượng liều mạng liền hạ xuống
giữa ma pháp tráo của Mã Tác. Trong ma pháp tráo bị cách âm mắng chửi điên
cuồng rồi phóng ra từng ma pháp thăm dò.
Tốt. Thật là nhiều người! - Mục sư phóng xuất ma pháp thăm dò, cảm ứng được
bốn phương tám hướng đột nhiên có rất nhiều người. Điều này làm cho ả đang
thịnh nộ trở nên bình tĩnh lại rất nhiều, nhìn xung quanh lẩm bẩm.
Bao nhiêu người, có bao nhiêu người? - Hỏa hệ đại ma đạo sư Mã Tác lo lắng,
vội vàng hỏi.
Rất nhiều, nhiều vô cùng!
Mục sư trả lời xong, liếc mắt nhìn thi thể đạo tặc, cầu khẩn với Mã Tác:
Trước tiên hãy đưa thi thể hắn đi đã, nhanh một chút!
Đem thi thể Khải Địch mang đi, lập tức rời khỏi nơi này! Đáng chết thật, ta
nhớ ra rồi, hình như hắn còn là một gã Vong Linh pháp sư! - Mã Tác hét lớn một
câu. Ba gã kiếm sĩ liền liều mạng nhào tới thi thể gã đạo tặc.
Đã quá muộn, từ bên trong rừng rậm um tùm, nương theo tiếng xào xạc, đám đông
bất tử sinh vật dần dần hiện ra. Trong đó có Tà Ác kỵ sĩ cưỡi khô lâu chiến mã
phun lửa, giơ cao lên cốt thứ dài hai thước, ánh mắt lạnh như băng đóng đinh
vào ba gã kiếm sĩ.
Đằng sau Tà Ác kỵ sĩ là mười Tăng Ác thân thể cao lớn, thịt thối lở loét.
Chúng hoặc là cầm mộc côn thật lớn, hoặc là cầm lang nha bổng dài đầy gai,
dưới sự thao túng của tử khí dần dần vọt về phía giữa đội mạo hiểm giả.
Nhìn thấy sự xuất hiện của đám bất tử sinh vật xuất hiện, tâm tình mấy người
Mã Tác phút chốc càng nặng nề. Đợi đến khi một kiếm sĩ mang thi thể của gã đạo
tặc quay lại, Mã Tác lập tức ra lệnh:
Ta mở đường. Các ngươi lập tức chạy khỏi nơi đây.
Vừa nói xong, sáu con hỏa xà xuất hiện bay vụt lên, hỏa diễm mãnh liệt mang
theo hơi nóng hừng hực. Đối với bất tử sinh vật mà nói thì lửa là thứ chúng
cực kỳ đáng sợ, luôn làm cho bọn chúng khổ sở. Nhiệt độ cao sẽ đốt cháy thân
thể lạnh giá của chúng mà không thể khống chế, hỏa diễm đỏ rực sẽ quét sạch tử
khí nồng nặc, linh hồn bọn chúng cũng theo đó mà về vực sâu vô tận.
Bởi vậy, ngay khi sáu hỏa xà bay ra ngăn chặn hai tăng ác chiến sĩ thì bọn
chúng theo bản năng lùi cả lại, không muốn chịu đau khổ trong ngọn lửa. Sau
khi Hàn Thạc hạ mệnh lệnh lần nữa, tăng ác chiến sĩ mới một lần nữa tới gần.
Nhưng mấy Tà Ác kỵ sĩ có đẳng cấp cao hơn thì càng bước mạnh về phía ngọn lửa,
công kích đội mạo hiểm giả.
Bất tử sinh vật trời sinh sợ lửa. Bất quá, bất tử sinh vật cấp bậc càng cao
thì khả năng sợ lửa cũng càng thấp. Tăng Ác khi bị lửa thiêu đốt chỉ có thể
miễn cưỡng chống đỡ, nhưng Tà Ác kỵ sĩ thì không sợ mảy may, dưới mệnh lệnh
của Hàn Thạc cứ thế vọt tới.
Cách đó không xa, một đạo hỏa quang ầm ầm lao đến. Một ít sinh vật cấp bậc
thấp như khô lâu, cương thi xung quanh lập tức bị liệt hỏa biến thành khói
bụi. Ngay cả Tăng Ác chiến sĩ cũng không ngừng lui về sau, không dám tới gần
đạo hỏa quang nọ.