Người đăng:
Nữ đại công tước của Hi Luân công quốc mới rời đi, sương mù vừa tan đi lúc
trước lại một lần nữa tụ lại, bầu trời trong xanh bị bao phủ đen kịt đến nỗi
không thấy năm đầu ngón tay, những binh lính Hi Luân công quốc đang dốc sức
đẩy ma pháp đại pháp bồn chồn lo sợ không kìm được hét lớn lên.
Trong bóng tối như mực, một bóng đen không ngừng phiêu hốt. Những nơi nó lướt
qua không ngừng truyền lại những tiếng hô kinh hãi thê lương, những âm thanh
này thoắt vang lên, thoắt lại im bặt, những binh lính trong lằn ranh sinh tử
nhiều lần, rất nhanh hiểu được từng tiếng im bặt đó mang ý nghĩa gì.
Đủ loại tiếng gào thét không cam tâm bị hắc ám ngăn trở, hắc ám sương mù dày
đặc che dấu việc giết chóc tàn khốc, đợi đến khi màn sương tan hẳn đi thì mặt
đất đã có hơn bốn mươi cỗ thi thể, mỗi thi thể đều bị lợi khí đâm xuyên gáy mà
chết.
Tổng cộng có sáu khẩu ma tinh pháo cao năm thước dài sáu thước, sau khi sương
mù tán đi liền hiện ra nhiều loại sắc thái. Ma tinh pháo lợi dụng ma pháp bạch
ngân cùng các loại kim loại kỳ lạ chế thành, mặt trên nòng pháo khắc đầy những
ma pháp trận nhỏ huyền ảo khó hiểu, ma tinh pháo màu xám bạc rất nặng, tuyệt
không thể di động được dễ dàng.
Từng điểm quang mang đen bóng lấp lánh, quang mang như ánh sao cùng ánh mặt
trời chói chang hòa quyện. Nương theo ánh sáng đen bóng, từng thân hình cứng
ngắc nặng nề chậm chạp nối tiếp nhau xuất hiện bên cạnh ma tinh pháo. Sáu mươi
mấy cương thi chiến sĩ chia làm sáu tổ, trông coi cẩn thận sáu cỗ ma tinh pháo
nặng nề, đẩy xuống dưới chân núi trọc.
Ma tinh pháo được tạo hình theo phong cách cổ xưa, bền và nặng, kéo từ triền
núi lên trên núi đích xác rất khó khăn. Song, nếu đẩy chúng từ sườn núi xuống
phía dưới thì tự nhiên không cần hao phí quá nhiều khí lực. Sáu cỗ ma tinh
pháo được binh lính Hi Luân đế quốc kéo lên lưng chừng núi không dễ dàng, giờ
dưới sự hợp lực của sáu mươi cương thi chiến sĩ, không đến một phần mười thời
gian liền bị đẩy xuống dưới chân núi.
Đương nhiên, mấy cỗ ma tinh pháo cực lớn đắt đỏ vô cùng này tự nhiên không chỉ
có mấy chục binh lính khuân vác bảo vệ. Chỉ có điều số binh lính phòng vệ ở xa
xa vẫn bị vây trong màn sương mù hắc ám chưa ra được. Phía dưới chân núi hơn
một ngàn binh lính từ Hi Luân công quốc thật vất vả mới đưa được ma tinh pháo
tới, mắt thấy ma tinh pháo vừa mới được kéo lên lại trượt xuống rất nhanh,
binh lính đẩy ma tinh pháo cũng không phải phe mình, lập tức ý thức được đã
xảy ra vấn đề.
Không đợi hơn ngàn binh lính này phản ứng, mặt đất dưới chân núi đột nhiên nứt
ra một khe, kèm theo tiếng nổ ầm ầm, tổng cộng có sáu cỗ ma tinh pháo cực kỳ
đắt tiền, vậy mà lần lượt lăn hết vào trong khe nứt kia. Khe nứt đó rất sâu,
lại hẹp dài, thế nhưng sau khi chúng lăn hết vào trong đó, vậy mà cũng không
phát ra thanh âm nặng nề nào.
Nhiệm vụ hoàn thành, sáu mươi cương thi chiến sĩ trong từng điểm ánh sáng đen
bóng dưới những cái nhìn trân trối của đám binh lính dưới chân núi lần lượt
biến mất giữa không khí, chỉ để lại dấu tích khắc sâu do ma tinh pháo lăn
xuống. Chứng minh bọn chúng đích xác đã tồn tại.
Đội trưởng, làm. . . . . . làm sao bây giờ?
Tiểu đội trưởng trông mong nhìn đại đội trường, đầu óc trì trệ nhìn vết nứt
đang không ngừng khép lại, thanh âm khô khốc hỏi.
Thông tri công tước đại nhân! Sáu cỗ ma tinh pháo trị sáu mươi vạn kim tệ, nếu
không tìm được trở lại coi như đời này chúng ta tiêu rồi!
Vẻ mặt đại đội trưởng sợ hãi, vốn định liều lĩnh chạy khỏi nơi đây, song vừa
nghĩ tới sự tàn nhẫn của đại công tước Hải Luân Đế Na, còn có cha mẹ lưu lại
trong Hi Luân thành, trong lòng đã chuẩn bị cho cái chết.
Trong khi hai người nói chuyện, cái khe đột nhiên nứt dưới mặt đất kia sau khi
thôn phệ ma tinh pháo giá trị sáu mươi vạn kim tệ lại khép lại thần kỳ. Tất cả
những phát sinh khó mà tưởng tượng nổi trước mắt này đã gây ra chấn động với
bọn họ, đã tạm thời tiêu tán một chút nỗi sợ hãi trong nội tâm.
Vùng trời ngọn núi trọc, Hải Luân Đế Na trở về sau khi không có thu hoạch gì,
một lần nữa trở lại bên cạnh Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ đại công
tước, lông vũ Hỏa phượng hoàng tung bay, càng tôn thêm vẻ lộng lẫy của nàng ta
đang cưỡi trên nó.
Có chuyện gì sao, không có việc gì ngoài ý muốn chứ?
Bổn Ni Địch Khắc Đặc mặc dù đã trung niên, thế nhưng cái loại khí chất quý tộc
ưu nhã bác học này, cộng thêm mị lực mà nam nhân thành thục mới có đối với nữ
nhân thông thường là hấp dẫn trí mạng, ‘sát gái’ vô số, Bổn Ni Địch Khắc Đặc
nhìn con mồi có lẽ khó săn được nhất đời này thong dong hỏi.
Chạy rồi, là một gã Vong Linh pháp sư tà ác.
Khuôn mặt dãn ra cười, Hải Luân Đế Na không tiếc nét tươi cười của mình, ngữ
khí chậm rãi nhu hòa.
Thì ra chỉ là một tên Vong Linh pháp sư nhát gan, ha ha, một tiểu nhân vật
không quan hệ tới đại cục, hẳn là sẽ không gây ra ảnh hưởng gì với kế hoạch
của chúng ta.
Bổn Ni Địch Khắc Đặc thầm đưa ra phán đoán, cũng không đưa ra nhận xét gì
nhiều đối với việc này, thuận miệng hỏi:
Ma tinh pháo khi nào thì có thể lên tới, ta thật muốn nhìn thấy những tên xâm
lược hèn hạ này bị ma tinh pháo bắn tan tành nhanh một chút.
Đã đến giữa sườn núi rồi, rất nhanh là có thể xuất hiện, sáu cỗ ma tinh pháo
này là ta hao phí rất nhiều tiền bạc mua được từ liên minh thương hội Ba Đặc
xa xôi, uy lực của chúng ta đã sớm thử qua, ngươi nhất định sẽ thấy máu tươi
bắn ra như tiên hoa.
Đã thử một pháo hủy diệt cả một rừng cây nhỏ, trong đầu Hải Luân Đế Na hiện ra
khung cảnh huyết nhục của địch nhân bay tứ tung. Đi một đường từ máu và lửa
cho đến bây giờ, trong lòng Hải Luân Đế Na cũng tràn ngập sự mong chờ.
Công, công tước đại nhân, không xong rồi, đại sự không xong rồi!
Tên tiểu đội trưởng dưới chân núi kia vấp lên vấp xuống chạy vội tới, vẻ mặt
sợ hãi lớn tiếng báo cáo.
Chuyện gì?
Hải Luân Đế Na nhướng mày, trong lòng rất không hài lòng, nhìn tên tiểu đội
trưởng quấy rầy hứng thú của nàng khẽ quát.
Sáu cỗ ma tinh pháo biến mất toàn bộ rồi!
Tiểu đội trưởng mặc dù hoảng sợ vạn phần nhưng cũng không có biện pháp, lòng
mang sợ hãi lắp bắp nói ra sự thật.
Cái, cái gì?
Từ đỉnh cao rơi xuống vực sâu, đầu óc Hải Luân Đế Na nhất thời mê muội, loại
tình huống quay ngược một trăm tám mươi độ này khiến nàng khó có thể thích
ứng, không ý thức được thanh âm the thé như vậy lại có thể có được ở nàng, vốn
ngày thường rất ưu nhã . Một số cương thi đẩy sáu cỗ ma tinh pháo từ sườn núi
xuống dưới, sau đó mặt đất đột nhiên nứt ra một cái khe, nuốt chửng toàn bộ
chúng, sau khi nuốt ma tinh pháo xong, vết nứt lại một lần nữa khép lại, mặt
đất khôi phục như ban đầu, sự thật đúng là như vậy!
Tiểu đội trưởng cúi đầu miêu tả kĩ lưỡng câu chuyện lại một lượt rất nhanh,
không dám ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt của Hải Luân Đế Na lúc này.
Một hỏa cầu thật lớn bắn ra, ngọn lửa hừng hực lập tức trùm lên tên tiểu đội
trưởng này. Giữa tiếng kêu thê lương của hắn, gương mặt Hải Luân Đế Na bao phủ
một tầng sương lạnh, mang theo lửa giận ngút trời cưỡi Hỏa phượng hoàng lại
bay về hướng hậu sơn. Hỏa phượng hoàng nhanh nhẹn bay giữa ánh hỏa quang bắn
ra, Bổn Ni Địch Khắc Đặc có thể dám chắc đám binh lính phụ trách vận chuyển đó
hẳn sẽ phải chịu đau khổ.
Công tước đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ, có nhất thiết phải trấn thủ
vững vàng ở ngọn núi nhỏ này nữa không?
Hải Luân Đế Na vừa mới rời đi ngọn núi, bên cạnh Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc
Duy Nhĩ, một gã quan quân đứng nghiêm người vẻ mặt âm trầm, lập tức trầm giọng
hỏi.
Lắc lắc đầu, vẻ ưu nhã thong dong trên khuôn mặt Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc
Duy Nhĩ đã bay mất, nghiêm mặt quát:
Không có ma tinh pháo, trận đánh này thuần túy là tiêu hao binh lực, loại
chuyện tốn công vô ích như vậy tự nhiên là không thể làm, đi thôi, chúng ta
lập tức rút khỏi ngọn núi này, ngươi chỉ cần thông báo cho Tạp Ba của Hi Luân
công quốc một tiếng, ta nghĩ hắn biết phải làm như thế nào.
Gật gật đầu, tên quan quân này không nói thêm gì, rời khỏi Bổn Ni Địch Khắc
Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ, không ngừng phát ra mệnh lệnh rút lui tới những viên
quan quân thủ hạ cao cấp.
Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ đích thật là theo đuổi Hải Luân Đế Na,
thế nhưng hắn cũng có chủ ý tuyệt vời là đồng thời chiếm luôn Hi Luân công
quốc. Xét bản chất thì Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ vẫn là một gã
công tước mưu lợi, sẽ không vì mục tiêu theo đuổi mà tiêu hao thực lực của
mình.
Sau khi quân đội Nội Sâm công quốc dưới hiệu lệnh rút lui, những binh lính Hi
Luân công quốc sau khi Hải Luân Đế Na rời đi, tựa hồ cũng ý thức được tình
huống không ổn. Sau khi giao thiệp, quân đoàn trưởng của Hi Luân công quốc,
Tạp Ba dứt khoát hạ lệnh lui lại, dưới một loạt mưa tên, những binh lính phòng
thủ sơn cốc của hai công quốc rời đi rất nhanh như thủy triều.
Khí thế chiến đấu hừng hực tới cũng nhanh mà tiêu tan cũng nhanh, trên ngọn
núi trọc cùng chân núi lưu lại ba ngàn cỗ thi thể sau khi ngừng chiến. Hai
công quốc đối địch thật vất vả chờ cho binh lính Hi Luân công quốc ra khỏi
thành, giờ lại thấy những người này dứt khoát rút lui sạch sẽ khỏi ngọn núi,
dưới mệnh lệnh của thủ lĩnh liền vòng qua núi truy đuổi theo phương hướng Nội
Sâm công quốc cùng Hi Luân công quốc rời đi.
Chung quanh núi, ngoại trừ một mảng thi thể, cũng chỉ còn sót lại hơn ba trăm
binh lính thu gom vật tư chiến trường của Y Đặc Mạn cùng Bang Đốn công quốc.
Nháy mắt hơn nửa giờ trôi qua, phần lớn bộ đội đã rời đi hết, hơn ba trăm binh
lính thu gom chiến trường đột nhiên cảm giác ban ngày biến thành đêm tối, bầu
trời bị một tầng mây đen dày đặc bao phủ. Những binh lính đang thu thập vật tư
còn sót lại trên các thi thể, nhìn tầng mây xanh trên bầu trời đầy nghi hoặc.
Tất cả vũ khí khải giáp chất thành năm đống lớn, ba trăm binh lính vừa mới
hoàn thành việc dọn dẹp xong, đột nhiên sợ hãi phát hiện ra những binh lính
vừa mới chết, dưới tử khí dày đặc giữa tầng mây xanh đen, bắt đầu chậm rãi
nhúc nhích thân thể, hình thù quái dị đứng lên.
Ba ngàn cỗ thi thể trải rộng bốn phương tám hướng, một khi toàn bộ đứng lên
lập tức vây chặt ba trăm binh lính dọn dẹp chiến trường lại. Dưới tác dụng của
Vong Linh Thiên Mạc, ba ngàn cỗ thi thể không tốn nhiều thời gian, đã biến ba
trăm binh lính kia thành giống như bọn chúng.
Dưới lực lượng thao túng tà ác của Hàn Thạc, hơn ba ngàn cương thi cứng đờ bị
làm cho sống lại, sắp xếp thành đội ngũ chỉnh tề tiến tới phương hướng Hi Luân
công quốc. Thân là người làm phép, Hàn Thạc lại tới chính nơi Bổn Ni Địch Khắc
Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ vừa rồi, căn cứ trí nhớ Đồ La Đạt thành công xâm nhập
dưới lòng đất, tìm được lượng di sản Đồ La Đạt chuẩn bị cho đứa con và tình
nhân.