Trận Pháp Khởi Động


Người đăng:

Gia Bố Lí Nhĩ không hề nói một lời nào. Thanh trường kiếm trong tay hắn vừa
vung lên, kiếm quang màu bạc đã mang theo sát khí sắc bén lạnh thấu xương phá
không chém tới.

Ngải Mễ Lệ bật lên tiếng kinh hô. Hai người Đặc Lan Khắc Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc
lập tức lao tới ngăn chặn Gia Bố Lí Nhĩ . Đặc Lan Khắc Tư cưỡi trên Hạt vĩ sư,
vẻ mặt lạnh lùng, ngưng trọng. Thanh đại kiếm trong tay vung lên, một vùng
kiếm khí màu trắng ngà theo đó phóng ra phía trước.

Cát Nhĩ Bá Đặc thì cầm một cây trường mâu ngăm đen. Bản thân hắn chưa hề tu
luyện qua vũ kỹ, chỉ thuần túy lợi dụng thân thể cường tráng của Long tộc, ỷ
vào thể lực cường đại hung hăng đâm ra một mâu.

Trong không trung vang lên một chuỗi những tiếng kim loại va chạm vào nhau
“keng keng” chát chúa. Liền đó, Đặc Lan Khắc Tư kêu lên một tiếng đau đớn rồi
cùng Hạt vĩ sư hoảng sợ né tránh. Trường mâu của Cát Nhĩ Bá Đặc thì gẫy đôi,
ngực bị kiếm mang chém rách làm lộ ra da thịt ngăm đen.

Vẻ mặt của Đại kiếm sư Gia Bố Lí Nhĩ lạnh băng như cũ, sau một kiếm vừa rồi
vẫn khí rất ung dung. Hắn cũng không thuận thế công kích tiếp mà ngược lại,
nhìn về hướng phòng của Hàn Thạc cùng Tiểu Khô Lâu.

Đúng lúc này, tiếng thanh cốt đao rít gió đột nhiên vang lên. Một thanh tiểu
cốt đao đen sì bay ra từ hướng mà Gia Bố Lí Nhĩ đang nhìn tới. Tiểu Khô Lâu
đứng phía sau cửa sổ, mắt trái lóe sáng tử quang chiếu thẳng vào Gia Bố Lí
Nhĩ, năm ngón bạch cốt trảo nơi tay trái vẫn còn rung động.

Thanh tiểu cốt đao phóng ra thật đúng lúc. Phía bên này, Đặc Lan Khắc Tư đang
thở dốc từng hồi. Cát Nhĩ Bá Đặc thì mồ hôi lạnh toát đầy người, cả hai đều
không nén nổi kinh hãi trước thực lực khủng bố của Gia Bố Lí Nhĩ. Chỉ với một
kiếm vô cùng đơn giản, Đặc Lan Khắc Tư liền chịu một đòn công kích như bài sơn
đảo hải, bị bức bách đến mức chỉ còn đường né tránh. Tiểu hắc long tuy sức
mạnh rất lớn nhưng vì không hiểu cách vận dụng vũ kỹ nên trường mâu vừa ra đã
bị ngân sắc đấu khí chém đứt thành hai đoạn, nếu không kịp né tránh thì ngực
chắc chắn đã bị đấu khí gây thương tích rồi.

May mắn trong lúc hai người đang đau đầu không biết làm thế nào để đối phó Gia
Bố Lí Nhĩ thì Tiểu Khô Lâu đã mang một thanh tiểu cốt đao đen sì kịp thời chạy
tới viện trợ, khiến cho Gia Bố Lí Nhĩ không thể không cẩn thận đối phó.

Pháp quyết phát động ma bảo chính là một trong những bí kĩ của tu ma giả. Gia
Bố Lí Nhĩ hiển nhiên bị loại bí kĩ thần kì này làm cho chấn kinh nên vừa rồi
mới không thừa thắng xông lên truy kích Cát Nhĩ Bá Đặc và Đặc Lan Khắc Tư. Hắn
buộc phải tập trung tinh thần quay sang đối phó với tiểu cốt đao của Tiểu Khô
Lâu.

Kiếm quang màu bạc lại tỏa sáng chói mắt, phát ra vô số điểm sáng như pháo hoa
rực rỡ dưới bầu trời đêm, phòng ngự chặt chẽ chung quanh người Gia Bố Lí Nhĩ.
Tiểu cốt đao quay chung quanh Gia Bố Lí Nhĩ, rít lên những âm thanh sắc bén
chói tai, không ngừng bay múa cố gắng giáng cho Gia Bố Lí Nhĩ một kích trí
mạng.

Tiếng vũ khí va chạm "đinh đinh đang đang" không ngừng từ bên người Gia Bố Lí
Nhĩ vang lên. Dựa theo những bông hoa hoa lửa bắn tóe ra thì thấy quỹ tích bay
lượn của tiểu cốt đao càng lúc càng thêm khó đoán.

Các ngươi còn đứng nhìn cái gì nữa, lập tức công kích cho ta! - An Địch đứng ở
trên cao đột nhiên quát lớn một câu.

Đối với cách công kích kì lạ bằng tiểu cốt đao, một đám Thiết giáp dong binh
đang trợn mắt há mồm nhìn xem đến ngây người. Tiếng quát lớn của An Địch rốt
cuộc mới làm bọn chúng thức tỉnh, hoặc là giương cung nhắm bắn, hoặc là cầm
kiếm xông qua chỗ Gia Bố Lí Nhĩ để tấn công về phía đám người Đặc Lan Khắc Tư.

An Địch đang đứng trên nóc nhà cùng một Ma đạo sư Lôi Điện hệ, vừa thấy các
kiếm sĩ kỵ sĩ phía dưới động thủ thì cũng không đứng yên, bắt đầu dùng ma pháp
công kích đám người Ngải Mễ Lệ để phối hợp tấn công.

Trong khoảnh khắc, có ba hỏa cầu to bằng khoảng cái cối xay, mang theo lửa
cháy bùng bùng cuồng bạo từ trên nóc nhà bắn thẳng đến chỗ đám người Ngải Mễ
Lệ. Thêm vài tia chớp xé rách bầu trời, rồi theo tiếng kêu “đùng đoàng” vang
động, sấm sét giáng xuống cùng khoảng không gian đó.

“Bất hảo!” Ngải Mễ Lệ kinh sợ thốt lên rồi phóng ra một loại ma pháp Hắc Ám
hắc hệ đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Theo tiếng ngâm xướng của Ngải Mễ Lệ, một tấm lưới rộng lớn màu xanh bỗng xuất
hiện trên đỉnh đầu mấy người. Tấm lưới lớn hình thành thì đầu tiên ngăn cản
lại được ba hỏa cầu, song lôi điện công kích lại xuyên qua khe hở, vẫn hung
hãn giáng xuống.

Mấy người Ngải Mễ Lệ ở dưới không ngừng biến hóa phương vị, tránh né lôi điện
trong không trung. Trên mặt đất trong sân nhất thời vang lên những tiếng “xoẹt
xoẹt”, có hai cái Tu La thạch trụ bị lôi điện đánh trúng, chớp lóe lên quang
mang chói mắt.

Một tiếng “keng keng” từ chỗ Gia Bố Lí Nhĩ truyền tới. Đã thích ứng với phương
thức công kích của tiểu cốt đao, Gia Bố Lí Nhĩ phát ra một kiếm chuẩn xác chém
trúng tiểu cốt đao đang bay vòng vòng rớt xuống đất.

Bằng hữu ở trong phòng! Vũ kỹ thần kì của người khiến người khác phải bội
phục. Bất quá tác phong đánh lén giấu đầu lòi đuôi thì có chút làm người ta
coi thường rồi! Nếu có vũ kỹ thần kì như vậy, ngươi nên quang minh chính đại
đi ra khỏi căn phòng đó để đánh một trận thật sự với ta!

Đại kiếm sư Gia Bố Lí Nhĩ dĩ nhiên cho rằng vũ kỹ thần kỳ điều khiển tiểu cốt
đao là do Hàn Thạc đang ở trong phòng tu luyện không thèm lên tiếng. Mặc dù
hắn cũng thoáng thấy Tiểu Khô Lâu huy động năm ngón bạch cốt trảo làm thành
một vài thủ thế quỷ dị, nhưng dù thế nào thì cũng không thể tin rằng cái
phương thức công kích đặc biệt kì lạ này lại đến từ một cái hắc ám sinh vật
cấp thấp.

Tuy nhiên, hành động tiếp theo của Tiểu Khô Lâu lập tức phá tan nhận thức của
hắn!

Ngay khi Gia Bố Lí Nhĩ vừa nói xong, Tiểu Khô Lâu vốn đứng thẳng tại cửa sổ,
mắt trái đột nhiên lóe sáng quang mang màu tím, tung mình nhảy ra ngoài cửa
sổ, đi thẳng đến trước mặt Gia Bố Lí Nhĩ khiêu khích.

Năm ngón bạch cốt trảo bên tay phải ngoắc một cái, tiểu cốt đao rơi trên mặt
đất đột nhiên “vù” một tiếng, như tia chớp bay vào trong tay hắn.

Gia Bố Lí Nhĩ nhất thời không có phản ứng gì, nhìn Tiểu Khô Lâu một cách khó
tin, vẻ mặt có chút ngây ngốc. Lúc này lại phát sinh thêm một việc khiến cho
hắn càng thêm trợn mắt há mồm chính là thấy Tiểu Khô Lâu hơi khom lưng, bảy
thanh cốt thứ trên sống lưng đột nhiên đồng loạt bay ra, giống như bảy đạo tia
chớp bắn về phía hắn.

Trời ạ! - Một tiếng kinh hô phát ra từ trong miệng Gia Bố Lí Nhĩ mà chỉ có
chính bản thân hắn nghe được.

Sau đó, Gia Bố Lí Nhĩ lại lần nữa thành kẻ phòng ngự thụ động. Hắn lại đem
ngân sắc đấu khí ngưng tụ trên thanh trường kiếm, phòng ngự chặt chẽ chung
quanh thân mình, khổ sở ngăn cản bảy thanh cốt thứ đang bay vòng vòng công
kích.

Tiểu Khô Lâu bỏ qua Gia Bố Lí Nhĩ. Nó tay cầm cốt đao, khoa tay múa chân nhảy
vào giữa đám dong binh đang xông tới công kích. Lúc này nó mới thể hiện rõ sự
tàn nhẫn của mình, co chân đạp mạnh một cái, thân hình nhoáng lên như tia chớp
lao thẳng vào giữa đám người kia.

Bạch cốt trảo bên tay trái đột nhiên đâm ra một kích. Chỉ nghe “sột” một
tiếng, ngực một trung cấp kiếm sĩ bị đâm thủng thành năm cái lổ, máu tươi phun
ra “phì phì” như suối.

Tay phải cầm cốt đao khuơ lên một cái chém cho một gã dong binh ở gần đó khiến
đầu bay khỏi cổ tung tít lên cao, cái cổ cụt đầu vãi máu tươi ra khắp nơi.
Khung xương trắng tinh như ngọc của Tiểu Khô Lâu bị nhuộm thành màu đỏ như
máu, đẹp một cách đáng sợ.

Hai mũi tên “vèo vèo” bay tới, bắn trúng vào lưng và trước ngực của Tiểu Khô
Lâu phát ra tiếng kêu “chát chát” như đánh vào kim loại rồi rơi xuống đất kêu
“bộp, bộp”. Nhưng là trước ngực và sau lưng Tiểu Khô Lâu chỉ vẻn vẹn xuất hiện
hai cái dấu tích màu trắng.

Hai mũi tên hiển nhiên chẳng hề gây ra được thương tích gì cho nó, nhưng cũng
hơi tạo ra chút ảnh hưởng. Thân hình nó vốn đang nhanh chóng lao tới, bị hai
mũi tên một trước một sau bắn trúng thì cũng phải hơi loạng choạng rơi xuống.

Mấy tên dong binh ở bên cạnh thừa dịp này giương tất cả kiếm, mâu toàn lực
đánh vào nó. Phút chốc những tiếng kêu “chát chát” liên tiếp từ khung xương
trắng tinh truyền ra. Đợt công kích liên tiếp như vậy tựa hồ đánh cho Tiểu Khô
Lâu đến mê muội, ngay cả thần thông thao túng bảy thanh cốt thứ cũng đột ngột
bị đình chỉ.

Bảy thanh cốt thứ vốn đang bay quanh Gia Bố Lí Nhĩ không ngừng công kích, giờ
mất đi khống chế thì bay loạn lên, “bùng bùng chát chát” đánh vào một cây Tu
la thạch trụ ở bên cạnh.

Tựa như là đã khởi động một loại cấm chế gì đó. Đột nhiên, trong sân âm phong
nổi lên ào ào, một luồng sát khí nồng đậm đột nhiên lan tràn khắp bốn phương
tám hướng. Bầu trời đen kịt bị tử khí che khuất không còn một ánh sao nào
chiếu được xuống dưới, chỉ có một đạo tà quang đỏ như máu ở giữa sân chiếu vút
lên trời cao.

Sáu thạch trụ trắng tinh vốn đang đứng im lìm đột nhiên vang lên âm thanh kinh
khủng, tựa như tiếng sói tru quỷ khóc. Âm thanh ma quái làm cho người nghe
thấy thì đầu óc tê dại, giống như đang có một con lệ quỷ ở sát bên, há hốc cái
miệng đỏ lòm như máu, lè lưỡi liếm vào vành tai.

Một số đồ án quỷ diện trên bề mặt cột đá trong nháy mắt sống lại, giương nanh
múa vuốt. Phút chốc sáu cây thạch trụ dường như trở thành sáu con ác thú có
trăm ngàn xúc tu, không ngừng vung các loại quỷ diện lợi trảo, bắt đầu công
kích tất cả mọi sinh linh ở chung quanh.

Tránh mau! - Vừa thấy ma trận trong sân bị khởi động, Ngải Mễ Lệ hét to một
tiếng.

Mấy người Đặc Lan Khắc Tư trong lòng đã biết từ trước nên khi Ngải Mễ Lệ hét
to lên thì liền lập tức hành động. Cả đám mau chóng chạy về một vài địa điểm
an toàn ở bên cạnh đã được Hàn Thạc phân phó mà bình tĩnh đứng yên.

Tiếng bước chân “thình thịch” lại một lần nữa từ bên ngoài vang lên. Mười mấy
tên Già La dong binh đoàn vốn đang đứng canh gác ở chung quanh để bao vây cửa
hàng, thấy đã lâu như vậy rồi mà còn chưa xử lý xong mấy người bên trong thì
không nhịn được xông vào, tất cả đều lọt vào trong sân.

Trên một cây đại thụ cách cửa hàng khoảng ba nhà, Đại ma đạo sư Hắc Ám hệ Ai
Đức Ôn và Thiên Tai giáo hội Nữ luyện kim thuật sư Bối Lâm Đạt cùng đứng một
chỗ nhìn về chỗ đằng này. Cả hai chỉ thấy quang mang đỏ như máu mãnh liệt, âm
phong ào ào, bách quỷ gào khóc.

Chẳng lẽ Tà thần trớ chú trong truyền thuyết đã thật sự xuất hiện? - Bối Lâm
Đạt mắt đầy vẻ kinh dị hỏi Ai Đức Ôn.

Ta không biết! Khí tức bên trong vô cùng cổ quái, ngay cả ta cũng không biết
chuyện gì đã xẩy ra. Chúng ta tạm thời không nên tới gần, cứ xem động tĩnh rồi
tính tiếp sau! - Ai Đức Ôn nghi hoặc, lắc đầu nói.


Đại Ma Vương - Chương #211