Lực Lượng Thanh Lọc Linh Hồn


Người đăng:

Sau khi phong ấn bị đốt cháy, Tử ma nhãn lại một lần nữa tỏa ra tử sắc chói
mắt.

Ngay lập tức, sự đau đớn vừa mới dịu xuống lại một lần nữa vò xé tâm can Hàn
Thạc và Tiểu Khô Lâu. Nỗi thống khổ như xé da lóc thịt lại khiến cho cả hai
không ngừng run rẩy.

Ở trong phòng, Hàn Thạc không nhịn được phải rên lên khe khẽ. Trước cửa, cái
xương miệng trắng hếu của Tiểu Khô Lâu cũng va vào nhau kêu “lạch cạch”, một
người một khô lâu cùng bị một lực lượng bí ẩn xâm nhập.

Đột nhiên, ngoài dự liệu của Hàn Thạc, Ma Anh vốn nằm yên trong tiểu phúc chợt
sinh ra một hấp lực, rồi trong nháy mắt trở thành một cái hắc động không đáy.
Lấy Ma Anh làm trung tâm, thân thể Hàn Thạc tựa như trở thành một cái mạng
nhện thật lớn. Tơ nhện chính là những luồng kinh mạch vững chắc trong cơ thể
hắn.

Lực lượng thần bí xâm nhập cơ thể Hàn Thạc kia bị Ma Anh sinh ra hấp lực.
Thông qua những kinh mạch như mạng nhện giống như những dòng chảy nhỏ chảy về
biển rộng, nó tự động tập trung vào Ma Anh của hắn.

Theo sự đột biến của thân thể, nỗi đau đớn như xé da lóc thịt kia đột nhiên
giảm đi đáng kể. Luồng lực lượng xâm nhập vào thân thể Hàn Thạc kia bị kinh
mạch dồn vào Ma anh, cũng giống như tinh thần lực của Cường Ni lần trước bị
hấp thu, điên cuồng nuôi dưỡng Ma Anh phát triển.

Sau khi sự đau đớn trên thân thể dần dần bị khống chế, Hàn Thạc thấy Tiểu Khô
Lâu vẫn lăn lộn trên mặt đất như trước. Trong lòng máy động, hắn lăn mạnh đến
bên cạnh nó, giơ tay trái ra, hướng lòng bàn tay vào hốc mắt trái của Tiểu Khô
Lâu, là nơi đang chứa Tử ma nhãn, chủ động phát ra Hóa Ma quyết.

Cánh tay trái tức thì phát ra ma quang dày đặc. Từng luồng ánh sáng màu tím
nhạt theo cánh tay chảy vào thân thể Hàn Thạc, rồi giống như lực lượng trong
thân thể hắn, bị kinh mạch dẫn tới Ma Anh.

Đến lúc này, Hàn Thạc mới khẳng định được lực lượng do Tử ma nhãn phát ra này
nhất định cũng là lực lượng linh hồn, xem chừng là có liên quan mật thiết đến
người bảo hộ sâm lâm cự ma là ác ma Đạt Đạt Lạp. Nói không chừng chính là ác
ma Đạt Đạt Lạp lưu lại vị diện này một chút linh hồn lực.

So với linh hồn lực của Cường Ni, linh hồn lực đến từ Tử ma nhãn khổng lồ hơn
và cũng tinh khiết hơn rất nhiều. Trong đó tràn ngập khí tức cướp đoạt hung
tợn nhưng lại không bị Ma Anh bài xích chút nào. Một khi đã tiến vào trong Ma
Anh thì được luân chuyển một cách điên cuồng, lực lượng khổng lồ này từ từ bị
thanh lọc biến đổi đi.

Nhìn vào bên trong Ma Anh, Hàn Thạc có thể thấy nó bây giờ tựa như một mặt
trời đang chói sáng. Chỉ có điều quái dị là mặt trời này phát ra hắc sắc ma
hỏa cháy rừng rực. Thân thể Hàn Thạc lúc này cũng theo đó phát ra ma quang
sáng lóa. Từng luồng ma khí tà ác cuồng bạo hỗn loạn bay lượn ở hai bên người
hắn, từ xa nhìn lại trông tựa như đột nhiên mọc thêm ra vô số cánh tay màu
đen, điên cuồng vung múa chung quanh thân thể.

Không biết qua bao lâu, Hàn Thạc đột nhiên buông tay. Chỉ nghe thấy những
tiếng “lách cách” vang lên ở bên trong Tử ma nhãn nơi mắt trái của Tiểu Khô
Lâu, tựa như có thứ gì đó vỡ vụn ra vậy. Tử ma nhãn bỗng nhiên trở nên ảm đảm
không còn chút ánh sáng, một luồng sương mù dày đặc màu tím từ trong mắt trái
tuôn ra. Ma Anh vẫn điên cuồng chuyển động như trước. Linh hồn lực vừa mới thu
được từ Tử ma nhãn còn lớn hơn linh hồn lực thu được từ Cường Ni lần trước gấp
nhiều lần. Sau khi Hàn Thạc cảm nhận được tất cả lực lượng có trong cơ thể đều
đã được Ma Anh hấp thu hết thì liền truyền lệnh cho Tiểu Khô Lâu bảo vệ hắn
rồi khoanh chân ngồi xuống tiến vào trạng thái khổ tu để tiêu hóa những thứ
vừa hấp thu được.

Toàn bộ lực lượng của Tử ma nhãn đã bị Ma Anh hấp thu hết, Tiểu Khô Lâu vốn
đang giống như Hàn Thạc phải chịu muôn vàn thống khổ, vẫn ngây người ngồi lặng
im dưới đất một lúc lâu. Sau khi lực lượng quái dị biến mất, Tử ma nhãn gắn
bên trong mắt trái của Tiểu Khô Lâu tùy ý xoay tròn loạn xạ, lại khiến cho
thần thái của Tiểu Khô Lâu càng trở nên linh động hơn.

Sao lại thế này? - Hai người Ngải Mễ Lệ và Cát Nhĩ Bá Đặc thấy trong phòng Hàn
Thạc phát ra hắc sắc ma khí thì không nhịn được chạy vào quan sát.

Nghe thấy âm thanh ở bên ngoài, Tiểu Khô Lâu đang ngồi dưới đất liền duỗi
xương chân, từ mặt đất đứng thẳng lên, Tử ma nhãn di chuyển nhấp nháy một cái,
tiến về phía trước mở cửa phòng ra.

Hai người Ngải Mễ Lệ và Cát Nhĩ Bá Đặc vừa thấy cửa phòng mở ra, trước mặt đột
nhiên xuất hiện thêm một Tiểu Khô Lâu thấp bé trắng toát. Con mắt trái Tiểu
Khô Lâu còn có con ngươi màu tím đang di chuyển “lách cách lách cách” thì đều
giật thót người, không nhịn được phải lui lại vài bước.

Giơ ra tay trái chỉ vào Hàn Thạc ở trong phòng, mắt trái của Tiểu Khô Lâu di
chuyển linh hoạt rồi quay sang phía Ngãi Mễ Lệ và Cát Nhĩ Bá Đặc, giơ cái tay
xương xẩu lên trên cái miệng trắng ởn làm một cử chỉ ra dấu:

Hắn cần được yên tĩnh, các ngươi không được quấy rầy!

Ngải Mễ Lệ và Cát Nhĩ Bá Đặc đều mắt tròn mắt dẹt nhìn về phía Tiểu Khô Lâu
đang làm động tác bắt họ giữ yên lặng. Khung cảnh trước mắt quả thật là quá
kích động thần kinh con người. Một hắc ám sinh vật đứng ngay trước mặt, làm
một động tác đầy nhân tính như vậy. Nhất là trong hốc mắt bên trái của nó còn
có con ngươi chuyển động, tất cả những việc này đều khiến người khác khó mà
tưởng tượng nổi.

May mà Ngải Mễ Lệ không phải lần đầu biết Hàn Thạc. Lần đầu tiên giao thủ với
hắn thì đã bị nhận đủ khổ sở bởi Tiểu Khô Lâu. Bởi vậy lúc này nàng thận trọng
nhìn chằm chằm vào nó, vừa thấy bảy thanh cốt thứ trên lưng thì hiểu ngay rằng
mặc dù màu sắc bộ xương đã thay đổi, nhưng cái Tiểu Khô Lâu này vẫn là cái tên
Tiểu Khô Lâu thần kỳ khi trước miễn dịch với đại bộ phận ma pháp Hắc Ám hệ. Là
kẻ đã từng truy đuổi khiến cho nàng phải chạy toán loạn mà vẫn không thể trốn
thoát được.

Ta nghĩ chủ nhân của ngươi hẳn là lại có một bước tiến thần kì gì đó rồi.
Thôi, chúng ta cũng không nên quấy rầy hắn nữa! - Hít sâu một hơi, Ngải Mễ Lệ
quay sang lắc đầu với Cát Nhĩ Bá Đặc, ra hiệu cho hắn hãy cùng nàng trở về.

Lần trước tại Tử Vong Mộ Địa, Thổ giáp thi đột nhiên biến mất, khiến Cát Nhĩ
Bá Đặc hiểu được rằng những hắc ám sinh vật do chủ nhân triệu hoán ra hoàn
toàn bất đồng so với nhận thức trước đây của hắn. Một khối cương thi có thể
tạo ra vết nứt thật lớn trên mặt đất, có thể vì một câu nói của hắn mà công
kích ngay hắn. Vậy thì một bộ xương khô có động tác đầy nhân tính thì cũng
chẳng hề khó giải thích.

Đi theo một chủ nhân như vậy, ta nghĩ về sau sẽ có rất nhiều trò hay! - Cát
Nhĩ Bá Đặc vô cùng hiếu kì nhìn Tiểu Khô Lâu, làm một động tác hẹn gặp lại,
sau đó đóng cửa phòng lại rồi quay sang nói với Ngải Mễ Lệ.

Ta thấy cũng đúng, chỉ có điều ngươi cần phải đề cao thực lực của bản thân
mình. Nói không chừng sẽ có một ngày ngươi phát hiện ra rằng, không ngờ ngay
cả một hắc ám sinh vật mà chủ nhân ta triệu hoán ra ngươi cũng đánh không lại!

Ngải Mễ Lệ đã được Hàn Thạc cho biết những hắc ám sinh vật mà hắn luyện chế ra
có khả năng tự phát triển không có giới hạn. Nàng vốn cũng không tin tưởng lắm
về điều này nhưng bây giờ nhìn biểu hiện của Tiểu Khô Lâu thì đã hoàn toàn tin
rồi

Khi Ngải Mễ Lệ và Cát Nhĩ Bá Đặc vào phòng, Hàn Thạc cũng không có một chút
cảm giác nào. Lực lượng to lớn có được từ Tử ma nhãn khiến hắn phải tập trung
tới cực hạn, không bị ảnh hưởng một chút từ bên ngoài.

Một số tu ma giả tu luyện một loại bí pháp hay ma bảo nào đó, đều phải tìm một
nơi cực kì yên tĩnh để bế quan. Tại địa điểm bế quan còn phải bố trí tầng tầng
lớp lớp phòng ngự để đề phòng bị người quấy phá. Sở dĩ phải thận trọng như vậy
là bởi vì ở trong trạng thái tu luyện là lúc tu ma giả không hề có một chút
phòng ngự nào cả. Trong khi luyện ma bảo hoặc tu luyện một loại ma công nào đó
thì không thể chịu được một chút ảnh hưởng nào, nếu không rất có thể sẽ tẩu
hỏa nhập ma, mất công phí sức.

Hàn Thạc đã ở trong trạng thái như vậy suốt hai ngày hai đêm. Trong thời gian
đó, hắn không hề ra khỏi phòng nửa bước. Ba người Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ, Đặc
Lan Khắc Tư trong hai ngày này đều không hề nhàn rỗi, hoặc bận rộn về chuyện
thành lập dong binh đoàn, hoặc là tiếp tục bàn chuyện làm ăn, hoặc là đem đống
châu báu đó bán ra ngoài.

Vào một buổi đêm, khi mấy người còn đang ở trong cửa hàng bàn bạc kế sách làm
sao sử dụng kim tệ hợp lí nhất cho việc thành lập dong binh đoàn . Một dong
binh của Già La dong binh đoàn đột nhiên đến tận nơi thông báo có một nhóm
người đang đi tới chỗ này.

Dong binh này sau khi báo tin lập tức dời đi. Nói là phải mang tin này báo cho
đoàn trưởng hoặc phó đoàn trưởng của Già La dong binh đoàn, mấy người Ngải Mễ
Lệ hãy cẩn thận đối phó, bọn người kia trong nửa canh giờ nữa sẽ đến.

Xem ra nhất định là người của Hồng Liêm dong binh đoàn đang đến. Trước mắt, Bố
Lai Ân còn không thể bị người khác quấy rầy, cũng không biết khi nào mới có
thể tỉnh lại, xem ra có chút phiền toái rồi! - Sau khi tên dong binh này rời
khỏi, Ngải Mễ Lệ cau mày nói.

Để ý bọn chúng làm gì, chỉ cần bọn chúng dám xông vào đây, chúng ta sẽ cho bọn
chúng một trận! - Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc hiển nhiên không để ý đến chuyện
này, rất tùy tiện hét lên.

Không đối phó dễ như vậy đâu! Hồng Liêm dong binh đoàn của Phất La Lí Đạt cao
thủ nhiều như mây, mặt khác Quang Minh giáo hội còn phái một vài cao thủ giúp
cho hắn, cho dù ngươi có biến thành Long hình cũng chưa chắc đã thắng được. -
Đặc Lan Khắc Tư cũng cau mày, trầm giọng nói.

Bố Lai Ân bây giờ không thể bị quấy rầy! Hắc ám sinh vật ở bên trong đó bảo vệ
hắn chắc chắn sẽ không bỏ đi đâu. Hắn đã ở đây thì chúng ta phải bảo vệ hắn,
chỉ cần chúng ta ngăn chặn được một lúc, chờ người của Già La dong binh đoàn
tới thì không còn vấn đề gì nữa rồi. - Phỉ Bích trầm ngâm một chút rồi trả
lời.

Trong chốc lát, đã nghe tiếng móng sắt “lộc cộc” của chiến mã vang vọng trong
đêm tối. Từ cường độ của âm thanh thì có thể phán đoán là móng sắt của chiến
mã chắc chắn là đã bị mấy vật mềm mại như vải bông bọc lại.

Cẩn thận một chút! Đầu tiên là phải bảo vệ tốt phòng của Bố Lai Ân! - Ngải Mễ
Lệ quát khẽ một tiếng, phân phó cho mấy người còn lại.


Đại Ma Vương - Chương #209