Người đăng:
Đổi sang một căn phòng mới, từ đây nhìn qua một khoảnh sân có ngọn giả sơn là
cửa sổ phòng của Bối Lâm Đạt. Khảm Đế Ti quay về không biết nói chuyện gì với
Bối Lâm Đạt mà cứ ở trong đó không hề đi ra. Những chiến binh khác trong đoàn
được Khảm Đạt Ti phân ra bố trí ở hai phòng kế cận với phòng Bối Lâm Đạt.
Ba người vẫn theo dõi bọn Khảm Đế Ti đã vào ở trong gian phòng sát vách mấy
người Hàn Thạc. Nhờ có tấm Ma Pháp kính giả làm trang trí, Hàn Thạc và Ngải Mễ
Lệ có thể nhìn thấy động tĩnh của họ.
Ba người này nhìn như những người đàn ông bình thường. Nhưng không ngờ cả ba
lại có khuôn mặt hao hao giống nhau. Xem ra bọn chúng có thể là huynh đệ. Vào
trong phòng, một người trong đám liền đến sát cửa sổ để quan sát phòng Bối Lâm
Đạt ở phía đối diện. Hai người còn lại dường như quá mệt, leo ngay lên giường
ngủ liền.
Bây giờ đang là ban ngày, hai người này không có một chút động tĩnh, duy trì
tình trạng ổn định. Hàn Thạc quan sát một hồi, phát hiện cả hai phe đều không
có chút dị thường, không khỏi quay về bên cạnh Ngải Mễ Lệ. Ngẫm nghĩ một lúc
rồi hắn mở miệng nói:
Nàng ở đây trông chừng, ta tới Tử Vong mộ địa một chuyến, xem thử trong đó có
động tĩnh gì không rồi sẽ quay lại.
Sao đột nhiên chàng lại muốn quay lại Tử Vong mộ địa?
Ngải Mễ Lệ hơi kinh ngạc trước quyết định của Hàn thạc, nhìn hắn nghi hoặc
hỏi.
Cười cười đầy vẻ thần bí, Hàn Thạc đáp lại:
Gần đây ta mới nhận một tiểu đệ. Ta muốn xem thử thương thế hắn bây giờ đã tốt
chưa mà thôi.
Nói dứt lời, Hàn Thạc quay vào trong phòng, lấy tấm gỗ ở tủ bát ra, bố trí một
trận pháp vận chuyển. Những chuyện thần bí của Hàn Thạc, Ngải Mễ Lệ bây giờ đã
sớm quen rồi. Nên khi thấy Hàn Thạc muốn đi cũng không hỏi thêm nhiều, chỉ mở
miệng nói:
Vậy được rồi. Thiếp ở đây quan sát bọn chúng. Có tình huống gì phát sinh,
thiếp sẽ kéo chàng về lại. Tốt nhất chàng đừng rời khỏi Tử Vong mộ địa quá xa
đấy.
Ừ! Nàng cứ yên tâm. Ta sẽ ở trong Tử Vong mộ địa. Nếu như có điều gì dị
thường, nàng có thể tìm ta bất cứ lúc nào.
\Hàn Thạc đáp lại một câu, liền đứng vào trong trận pháp vận chuyển, đem miếng
gỗ tủ bát đậy lên trên, khởi động trận pháp vận chuyển.
Cát Nhĩ Bá Đặc! Ngươi chết ở chỗ nào? Ra ngay đây cho ta.
Không thấy một sự phản hồi nào từ Tử Vong mộ địa, Hàn Thạc lập tức quát lên.
“Vèo” một tiếng, Tiểu Dâm Long Cát Nhĩ Bá Đặc liền xuất hiện trước mặt Hàn
Thạc. Tiến lên bái gối, hắn làm ra vẻ đáng thương lên tiếng:
Chủ nhân tôn quý! Người cuối cùng nhớ tới người hầu trung thành của ngài rồi.
Địa phương quỷ quái này không có chỗ nào vui cả. Thuộc hạ lại không thể đi ra
ngoài nên buồn chán sắp chết rồi.
Ngươi để ta xem qua tình hình rồi sẽ nói sau. Ngươi không lười biếng đó chứ?
Sau khi rời đi, Hàn Thạc đã từng dặn dò Cát Nhĩ Bá Đặc phải chú ý đến nơi
luyện chế Thổ Giáp thi, tránh để người ta xuất hiện gây rối loạn lung tung.
Đương nhiên không có lười biếng. Bất quá địa điểm này thực sự không dễ nhìn
chút nào. Từ lúc người rời đi rồi thì không hề phát sinh chút biến hóa nào cả.
Chủ nhân tôn quý! Người khi nào mới mang ta đi tìm phụ nữ xinh đẹp đây?
Cát Nhĩ Bá Đặc oán hận nhìn Hàn Thạc nói. So với lần trước cả người cháy xém
thì bây giờ Cát Nhĩ Bá Đặc toàn thân mang hắc bào sáng sủa, đầu tóc cũng chải
gọn gàng. Thoạt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc trừ làn da đen như than ra thì cũng có
tướng mạo khá anh tuấn.
Thương thế của ngươi thế nào rồi?
Muốn đưa Cát Nhĩ Bá Đặc ra ngoài còn phải xem thử tình huống thân thể hắn thế
nào. Tiểu Dâm Long này tuy ưa náo loạn, nhưng cũng là một hắc long có thực lực
siêu phàm, đáng được coi là một trợ thủ đắc lực.
Nghe hỏi như vậy, Cát Nhĩ Bá Đặc vênh mặt ưỡn ngực, giọng lưỡi thối tha hét
lên:
Không thành vấn đề. Là một hắc long cơ thể mạnh mẽ nhất trên đại lục, thương
thế này không thể gây khó khăn cho thuộc hạ được.
Bớt nói lung tung đi. Thương thế rốt cuộc thế nào rồi? - Hàn Thạc trừng mắt
quát nhẹ.
Có khế ước ràng buộc nên Hàn Thạc có thể cảm ứng một số điểm tình trạng thân
thể của hắn. Tuy nhiên so với lúc trước, thân thể hắn cũng đã khá lên nhiều
nhưng Hàn Thạc có thể cảm thấy hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục. Vì thế khi
nghe thấy những lời bốc phét của hắn, kiềm không được quát lên.
Rụt đầu lại, Cát Nhĩ Bá Đặc có chút khiếp đảm cười vuốt đuôi nói:
Còn chưa khôi phục hoàn toàn. Bất quá cũng đã qua được giai đoạn nguy hiểm,
nhất định sẽ không gây phiền phức cho chủ nhân.
Gật gật đầu, Hàn Thạc nói:
Được rồi, ta sẽ suy nghĩ việc mang ngươi ra ngoài. Nhưng đại khái cũng phải
trong khoảng hai ngày nữa. An tâm dưỡng thương cho tốt, sau này sẽ có việc cần
đến ngươi. Nếu như sau này ngươi trở thành gánh nặng, ta nhất định không bỏ
qua cho ngươi.
Nói xong, Hàn Thạc quay mình đi về chỗ luyện chế Thổ Giáp thi. Ở khu vực giữa
những xác chết, Thổ Giáp Thi chất đầy thành một đống. Thổ chi tinh khí vẫn
chậm rãi chảy xuôi vào bên trong.
Quan sát một vòng, Hàn Thạc càng tập trung tinh thần lực cảm nhận cương thi ở
trên mặt đất. Làm như vậy một lúc, đột nhiên trong sát na ngăn ngủi, hắn cảm
nhận được sinh cơ tuôn trào. Loại sinh cơ này thật hùng hậu và đủ loại nguyên
khí của đất. Điều này lập tức khiến cho Hàn Thạc hiểu rõ việc luyện chế Thổ
Giáp thi lúc này đã đi đúng đường.
Bởi vì chỉ có những sinh vật hắc ám mạnh mẽ vô cùng, giống như loại kỵ sĩ tà
ác mới có thể cảm ứng được từ trên người bọn chúng một ít sinh khí. Bất quá
trên thân lũ cương thi này lại có sinh khí nồng đậm, còn có rất nhiều nguyên
khí của đất. Việc này cho thấy sau khi hấp thu được thổ tinh chi khí của khu
đất, cương thi đang thật sự trưởng thành.
Được rồi! Ngươi ở lại nơi đây dưỡng thương cho tốt. Mấy ngày nữa, ta sẽ cho
ngươi ra ngoài.
Mắt thấy Tử Vong mộ địa không có chuyện gì. Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc và Thổ
Giáp thi đều từ từ khôi phục lại, nên Hàn Thạc cũng yên tâm, quay người trở về
Tử Vong mộ địa.
Có được lời hứa của Hàn Thạc, Cát Nhĩ Bá Đặc tỏ ra hưng phấn vô cùng, không
ngừng đứng cạnh tán dương chủ nhân anh minh thần võ. Hắn lại còn nở nụ cười
nịnh bợ khiến cho Hàn Thạc cười đến độ nước mắt chảy ra giàn giụa.
Đi vào trong Tử Vong mộ địa, Hàn Thạc đang tính dùng trận pháp vận chuyển rời
đi thì đột nhiên nghĩ đến việc đã một thời gian không tiến vào trong mật thất
dưới đất. Hôm nay tinh thần lực đã tăng cao, Hàn Thạc tính thử xem có thể đủ
sức tiến thêm một tầng nữa được hay không.
Dặn Cát Nhĩ Bá Đặc ở nguyên chỗ cũ, Hàn Thạc một mình đi vào trong mật thất.
Lúc này, tinh thần lực của Hàn Thạc rất dễ dàng phá giải tầng kết giới thứ
nhất. Hàn Thạc cũng theo lần trước lặng lẽ tiến vào.
Đi xuống phía dưới thêm một tầng như cũ, Hàn Thạc tập trung tinh thần lực, rồi
dùng sức xông lên, muốn vượt qua một tầng nữa của Tử Vong mộ địa.
“Thình” một tiếng, Hàn Thạc va chạm vào bề mặt kết giới. Cả cơ thể hắn bị hất
bắn trở lại, trong đầu xuất hiện một cơn đau.
Ngã ngồi trên mặt đất, Hàn Thạc từ từ đứng dậy. Hắn hiểu được tinh thần lực
của mình còn chưa đủ để tiến thêm một tầng nữa. Trong lòng vừa lóe lên, Hàn
Thạc một tay nắm chặt Hắc Ám chi đồng, đồng thời cũng lấy ra cây Bạch Cốt
trượng pháp kia từ trong không gian giới chỉ.
Tử Vong mộ địa này đã từng là thánh địa của Vong Linh pháp sư, mà Hắc Ám chi
đồng màu xanh lại là chìa khóa mở cửa Tử Vong mộ địa. Bạch Cốt trượng pháp lại
có tác dụng khuếch đại Vong Linh ma pháp, tuy có tác dụng khác với Hắc Ám chi
đồng, nhưng đều là đồ dùng của Vong Linh ma pháp. Hàn Thạc lấy hai vật này ra
cầm trong tay một lượt, ý đồ xem thử có chỗ nào tác dụng kết hợp không.
Đưa mắt nhìn hai vật phẩm trong tay, Hàn Thạc nhịn không được tập trung tinh
thần lực. Sau một lúc, Hắc Ám chi đồng đột nhiên lóe sáng lên, bất ngờ xuất
hiện quang mang màu xanh rực rỡ, phát ra một luồng sức mạnh xâm nhập vào trong
Bạch Cốt pháp trượng. Không ngờ từ trong Bạch Cốt pháp trượng phát ra một
luồng hắc quang, chớp mắt đã xâm nhập vào trong Hắc Ám chi đồng.
Kinh hãi tột độ! Hàn Thạc bất kể đến Hắc Ám chi đồng như thế nào. Hắn tập
trung tinh thần lực xâm nhập vào bên trong Bạch Cốt pháp trượng. Tinh thần lực
vừa nhập vào trong Bạch Cốt pháp trượng, Hàn Thạc không cảm thấy được dị
thường nào hết. Đột nhiên hắn phát hiện bên trong Bạch Cốt pháp trượng, không
ngờ có một ma pháp trận nho nhỏ huyền ảo.
Không ngờ là một kết giới ma pháp trận của ma pháp Lạc Ấn. Khó trách Bối Lâm
Đạt đó có thể cảm ứng được cây Bạch Cốt pháp trượng.
Hàn Thạc đưa tinh thần lực đi một vòng bên trong Bạch Cốt pháp trượng, lập tức
hiểu thông được vấn đề.
Trong ký ức của Khắc Lai Đốn cũng có một loại kết giới ma pháp Lạc Ấn. Kết
giới này có thể tồn tại trên vũ khí và y phục, thông thường lấy hình thể ma
pháp trận để tồn tại. Trong một cự li nhất định, người phóng ra ma pháp trận
Lạc Ấn có thể thông qua phương pháp riêng của bản thân để cảm ứng được sự tồn
tại của ma pháp trận do mình phóng ra.
Té ra trong Bạch Cốt pháp trượng cũng có một kết giới ma pháp trận có dạng ma
pháp Lạc Ấn. Ngay từ ban đầu bên trong đã có nguyên tố ma pháp nên nó cản trở
tinh thần lực của Hàn Thạc khi dò xét lần trước. Cũng bởi vì dấu vết lưu lại
của ma pháp nguyên tố mới khiến cho Bối Lâm Đạt cảm ứng được sự có mặt của
Bạch Cốt pháp trượng.
Giờ đây, có lẽ bởi vì hiệu quả của Hắc Ám chi đồng nên mới có thể hấp thu được
ma pháp nguyên tố trong Bạch Cốt pháp trượng. Không có ma pháp nguyên tố chống
đỡ cho nên trận pháp vận chuyển bên trong cũng không cách nào duy trì. Điều
này khiến cho Hàn Thạc có điều kiện để xem xét khảo sát tình hình bên trong.
Tinh thần lực của Hàn Thạc du nhập vào bên trong, xem xét một vòng xung quanh
ma pháp trận liền phát hiện bên trong có một hàng chữ nhỏ “Thiên Tai giáo hội
luyện kim thuật sư Bối Lâm Đạt - tác phẩm số mười bảy”.
Quả nhiên là Thiên Tai giáo hội.
Hàn Thạc hô nhẹ lên một tiếng. Hắn lập tức quay về bên trên, thông qua trận
pháp vận chuyển quay về lữ quán, tính toán kế hoạch đối phó với Bối Lâm Đạt đó
thế nào cho tốt.